Apotheosis of a Demon – A Monster Evolution Story

chương 36: đường đến cây thế giới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Còn lại 9 ngày.

Cuối cùng thì tôi cũng đang trên đường đến Cây Thế Giới, để tìm cách cứu lấy linh hồn của bản thân vẫn còn đang ở trên Trái đất.

Tôi đã tự hỏi liệu nó có thực sự khả thi… Số 1 đã tin vào cái khả năng nhỏ nhoi ấy, cậu ta đã viết đi viết lại điều đó trong di chúc của mình. Nhưng dù vậy không có gì để đảm bảo sự cứu rỗi cho tôi.

…nhưng ít ra có một chút gì đó để hi vọng vào còn hơn là không nhỉ.

Theo tờ hướng dẫn du hành tôi đọc trên phi thuyền thì, có hai cách để đi từ Thành Phố Tự Do Seis đến Cây Thế Giới.

Tôi có thể tiếp tục tiến về phía nam và đi qua Thành Phố Học Viện Cinqres, lên một chiếc thuyền đến Thành Phố Thánh Ayune, rồi vượt qua thêm vài vùng đất và biển để đến Hòn Đảo Trung Tâm, nơi Cây Thế Giới tọa lạc.

Cách còn lại cũng tương tự. Tôi có thể đi từ Seis đến Ayune bằng phi thuyền,

còn lại thì như trên.

Hòn Đảo Trung Tâm được bao quanh bởi một dãy núi trông như cái bánh dount vậy. Con đường duy nhất để tiến vào là đi qua Thành Phố Thánh Ayune, đây cũng chính là lý do tại sao cả hai cách trên đều buộc tôi phải đi qua đây.

Và đó cũng là vấn đề nan giải nhất của hành trình.

Theo sách hướng dẫn, Ayune là nơi gần Cây Thế Giới nhất, và cũng là tổng hành dinh của giáo hội tôn thờ Cây Thế Giới. Vì vậy đây chắc chắn cũng là trụ sở của cái tập đoàn đang giả danh thần thánh ở thế giới này. Với tôi đây là nơi nguy hiểm nhất trên thế giới… và

thậm chí còn có vài lời đồn về việc ‘anh hùng’ cũng ở đây.

Ngoài ra,

cuộc hỗn chiến với các người chơi beta cũng đã khiến tôi khó có thể sử dụng các phương tiện giao thông công cộng hơn rất nhiều. Nếu tôi bước vào một thị trấn lớn để rồi bị phát hiện, những rắc rối kéo theo sau đó chỉ tổ khiến tôi tốn thêm nhiều thời gian hơn là đi đường vòng.

Vì vậy tôi quyết định chọn cách thứ ba: tự mình đi đến đó.

Tôi sẽ tiến thẳng về phía nam đến bán đảo cực tây của Cinqres, tự mình vượt biển, leo lên ngọn núi bao quanh Hòn Đảo Trung Tâm, rồi hướng thẳng đến Cây Thế Giới.

Tôi sẽ đến kịp… chắc vậy. Ít nhất là nếu nhìn theo tấm bản đồ đơn giản đó.

Tôi tiêu diệt mấy chiếc máy bay không người lái bám đuôi mình và hướng về phía nam, đi vòng qua những thị trấn nếu cần thiết.

Trong những lãnh thổ mà trông có vẻ thuộc về con người, tôi giữ nguyên dạng người. Đến khi ra khỏi khu vực phụ cận của Seis, tôi cuối cùng cũng có thể biến lại về dạng sương.

Có một cơ thể vật lý không phải là không có bất lợi. Cái lớn nhất là việc tôi mất khả năng biến đổi không hoàn chỉnh. Tôi chỉ có thể hoàn toàn là sương hoặc hoàn toàn là người.

Khi ở dạng sương, tôi gần như hoàn toàn miễn nhiễm sát thương vật lý, và việc hấp thụ sẽ hiệu quả hơn. Ngược lại, đòn tấn công của tôi sẽ thiếu uy lực, và các ma thuật diện rộng có thể gây sát thương nghiêm trọng cho tôi.

Khi ở dạng người, tôi có thể tung những đòn tấn công đầy uy lực và có thể liên tục di chuyển,thế nên việc tránh ma pháp trở nên tương đối dễ hơn. Nhưng những đòn tấn công vật lý sẽ gây nhiều sát thương cho tôi hơn, phạm vi cảm nhận sẽ thu hẹp lại một chút, và phiền phức nhất là tôi không thể sử dụng [Người Lưu Trữ] ở dạng người. Tôi phải lấy những thứ mình cần ra trước.

Tôi cũng đã có được khả năng tạo sương ở dạng người, vì vậy cũng không mấy khác biệt giữa việc đóng băng đối thủ ở dạng người và dạng sương. Và trong khi dạng người làm tốt hơn trong việc di chuyển nhanh trong phạm vị ngắn, thì dạng sương của tôi lại di chuyển nhanh hơn nhiều khi đi trên những quãng đường dài hay vượt những vùng đất hoang.

Thế nên ngay khi đi khỏi khu vực của con người, tôi lập tức trở lại dạng sương. Tôi khá chắc tốc độ của mình ngang với một chuyến tàu hỏa thường.

Có lẽ tôi cũng nên nhân lúc này xác nhận sức mạnh của mình.

[Shedy] [Chủng Tộc: Mistral Neige] [Thượng Cấp Ác Ma (Thượng cấp)]

Ác ma của màn sương giông tố hoành hành trên các vùng biển phía bắc. Một dạng sống tinh thần khôn ngoan.

[MP: 4300/4300] 300↑

[Tổng Lực Chiến: 4730/4730] 330↑

[Kỹ năng đặc trưng: ]

[Kỹ năng chủng tộc: Sợ Hãi]

[Thẩm Định Đơn Giản] [Nhân Hóa (Diệu Kỳ)] [Người Lưu Trữ Chuyên Nghiệp]

Với việc có được [Vật Chất Hóa], [Dạng Người] đã trở thành [Nhân Hóa]. Tôi giờ đây không phải chỉ là giống con người nữa; mà tôi đã có được một cơ thể thực sự, một cơ thể y hệt như cái khi tôi còn là con người, chỉ khác là trông trưởng thành hơn.

Giọng của tôi không còn đơn giản là kết quả của việc tôi xáo trộn những luồng khí nữa. Lúc này đây tôi đang thực sự thở, chỉ là thứ mà thôi hít vào thực chất

là mana, không phải oxy.

Lúc đầu, tôi chỉ có thể hồi phục 10% ma lực mỗi giờ. Với sự kết hợp giữa [Hấp Thụ] và [Vật Chất Hóa], con số đó đã lên đến 30%.

Dù vậy mấy cái đó vẫn không giải thích được từ (Diệu Kỳ) trong cái dòng miêu tả… nó đang đánh giá cái quái gì vậy? Tôi đồng ý [Nhân Hóa] thực sự khá kỳ diệu, nhưng vậy là sao chứ!

Cơ thể tôi bây giờ gần như chẳng khác gì một con người thực thụ cả, nhưng cái đôi tai thỏ vẫn ở đó….. mà cũng không bất ngờ gì. Thật lòng, một nửa trong tôi đã hoàn toàn từ bỏ rồi. Thật kỳ quặc phải không? Gần đây thì não tôi đang đảm nhiệm những công việc của hệ thống, dù vậy tôi vẫn cứ tiến hóa theo hướng kỳ lạ nhất có thể.

Có lẽ lúc này tôi nên cứ thế chấp nhận nó cho xong… trong trường hợp đó có lẽ tôi nên tìm một bộ đồ thỏ.

Dù sao thì, cũng chẳng còn nhiều điều để nói nữa. Từ giờ tôi cần phải học cách chiến đấu ở cả hai dạng cũng như cách

dùng chúng đúng tình huống.

Đã ba ngày kể từ khi tôi từ Seis tiến về phía nam,

cuối cùng tôi cũng đã thấy những dấu hiệu của nền văn minh nhân loại trong một khu rừng, nên tôi lần nữa chuyển sang dạng người.

Bất cứ khi nào tôi hóa người, việc đầu tiên tôi cần làm là lấy quần áo và túi xách khỏi kho chứa của [Người Lưu Trữ]. Ngay khi chúng hiện ra, tôi sẽ luồn cơ thể bằng sương của mình vào trong bộ đồ và biến hình. Và thế là dạng người hiện ra với đầy đủ quần áo.

Tôi đã mất nửa ngày để học cách làm việc này… ôi thời gian của tôi. Nhưng việc này thực sự quan trọng. Tôi sẽ không bao giờ cho phép bản thân quên mặc quần áo!

Bỏ vấn đề cá nhân đó sang một bên, ngay khi tôi đặt chân lên nền đất rắn chắc, Blobsy ngay lập tức nhảy khỏi túi xách của tôi. Con bé trèo lên vai tôi rồi nhảy cẫng lên trong vui sướng.

Đáng yêu quá! Tôi lấy vài miếng thịt bò khô khỏi túi cho con bé ăn và bắt đầu chạy. Tốc độ của tôi bây giờ chả khác nào một con báo cả.

Thành Phố Học Viện Cinqres cách đây không xa. Có vẻ đây là đất nước tập hợp những học viên và nhà nghiên cứu ưu tú trên khắp thế giới để làm…một cái gì đó.

Tôi chỉ chuyển sang dạng người để phòng hờ. Tôi không định đến gần đất nước kia. Cư dân ở đó chắc chắn đang thực hiện nghiên cứu về mana dưới lệnh của tập đoàn, tôi đoán an ninh sẽ rất nghiêm ngặt. Nghĩa là tôi không nên để bản thân bị bắt gặp trong dạng sương ở đây. Tôi không muốn họ nhận ra liên hệ giữa tôi và Số 13.

Dù vậy tôi có cảm giác họ đã phần nào nhận ra danh tính của tôi…whoa!

Ngay khi rời khỏi khu rừng, tôi phát hiện một máy bay không người lái. Ngay lập tức tôi phóng sương từ ngón tay mình để đóng băng nó.

Giờ đây tôi có được khả năng phóng sương ở dạng người để bù đắp cho việc mất đi khả năng biến đổi một phần. Đám sương này là một phần của tôi nhưng cũng không hẳn vậy. Nó di chuyển theo ý chí của tôi, nhưng nó cũng có điểm giống ma thuật đó là nó tiêu thụ ma lực của tôi.

Sau cùng thì, việc đó nghe không mấy đặc biệt. Nhưng điều quan trọng là nếu một đòn tấn công đánh trúng màn sương, tôi sẽ chỉ mất đi lượng ma lực dùng cho chỗ sương bị mất. Tôi không phải lo về việc đòn tấn công kia sẽ gây sát thương nghiêm trọng cho tôi.

Tuy vậy cơ thể sương của tôi vốn có thể hấp thụ nhanh hơn rất nhiều.

Như dự đoán, một khi tôi rời khỏi khu rừng và tiến tới gần đất nước kia hơn, tôi bắt đầu gặp rất nhiều máy bay không người lái.

Chúng vẫn chưa tìm ra tôi. Dù vậy, tập đoàn sẽ nghi ngờ rằng có gì đó bất thường khi họ nhận ra hàng tá máy bay không người lái bị phá hủy trong cùng một khu vực chỉ trong vài ngày.

Tôi sẽ có thể đến được bán đảo nếu tôi đi về phía tây tính từ đây. Tôi nhìn thẳng về hướng mà tôi cho là đúng. Đây rồi, ở phía xa, tôi thấy bóng của một ngọn núi. Một bóng hình phủ trong sương mù, nổi trên giữa đại dương.

…đây chính là hướng đi đúng. Ngay khi tôi sẵn sàng rời đi-

“Whoa?!”

-Tôi bất ngờ phát hiện rất nhiều tín hiệu ma thuật. Tôi nhanh chóng nhảy sang một bên.

*Ratatatataat!!!*

Mặt đất nơi tôi vừa đứng nổ tung, thổi bay tấm áo sương của tôi.

Gì thế này?! Tôi tái tạo đám sương, kiểm tra xung quanh. Trước khi tôi kịp nhận ra, những con quái vật kỳ lạ đã bao vây tôi.

Chúng có màu đen, với thân trên và đôi cánh của một con dế và những cái chân nhện mảnh khảnh.

[Nhện Dế x15]

[MP: 475/500] [HP: 750/750]

[Tổng Lực Chiến: 1750]

Thêm một nhóm beta tester bí mật nữa à?! Lần này là một dạng avatar khác và chúng mạnh mẽ hơn nhiều.

Khi tôi cố thoát khỏi vòng vây, chúng liền đuổi theo, mấy cái chân nhện cao lêu nghêu đó chạy nhanh như một con ngựa. Trông chúng thật kinh tởm! Và chúng cũng nhanh nữa!

Tôi tạo thêm nhiều sương để che dấu bản thân. Vài con nhện dế mở miệng, cánh của chúng rung lên với tốc độ cao. Những viên đạn vô hình bắn về phía tôi.

*Ratatat!*

Vậy ra chúng đã phục kích tôi bằn thứ này!

Những viên đạn gió có khả năng phát nổ. Không phát nào trực tiếp trúng vào tôi, ấy vậy mà đám sương của tôi vẫn bị thổi bay. Đấy là ma pháp của chúng à? Thứ đó thực sự gây sát thương cho tôi.

Những avatar quái vật này hoàn toàn thiên về tấn công tầm xa, và chúng tập trung vào tốc độ thuần túy hơn là sự linh động. Nếu thế thì mục đích của chúng chắc chắn là tránh bị tôi tiếp cận… thật phiền phức. Ngay khi tôi di chuyển, cả vòng vây sẽ di chuyển theo. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không thể làm gì…

Tôi lao về phía một trong số chúng, bước chân của tôi khoét sâu vào mặt đất.

Tất cả bọn chúng nhanh chóng rút lui. Tuy nhiên, hơn 4000 lực chiến của tôi không phải chỉ để trưng. Gia tốc vượt trội từ cú lao đẩy tôi vụt qua mục tiêu, và móng vuốt tôi xẻ đôi nó từ đầu đến cánh. Băng lan ra từ vết thương đóng băng mục tiêu xấu số.

Cơ thể chúng mềm hơn đám nhện cua! Tôi có thể làm được!

Thế rồi, ngay khi tôi định nhảy đến mục tiêu tiếp theo, nó nhảy lên rồi bắt đầu vỗ cánh và lơ lửng giữa không trung.

Đây không hẳn là bay. Nó đang từ từ hạ độ cao, nhưng tôi vẫn không thể với tới.

*Ratttatatata!!!*

Một trận mưa đạn trút xuống từ lũ nhện dế.

[Shedy] [Chủng Tộc: Mistral Neige] [Thượng Cấp Ác Ma (Thượng cấp)]

[MP: 3860/4380] 80↑

[Tổng Lực Chiến: 4290/4810] 80↑

Cú đó đau đấy. Tôi lăn sang một bên, tránh đi mấy viên đạn. Tôi cố lao về phía mục tiêu gần nhất, nhưng một lần nữa, nó lại ngay lập tức nhảy lên. Chúng lại tiếp tục bắn.

Nghi ngờ của tôi đã được xác nhận. Chúng không thể nhả đạn liên tục như mấy khẩu súng máy, và các loạt đạn cũng không quá dày. Sát thương cũng không quá cao.

Tuy nhiên mọi chuyện không thể cứ thế này mãi được. Len lỏi trong làn mưa đạn bằng việc liên tục di chuyển với tốc độ cao. Một ý tường lóe lên và tôi lập tức đóng băng mặt đất.

Ngon! Một con đã bị giữ lại trên nên đất bị phủ bởi băng. Tôi ngay lập tức lao đến mục tiêu xấu số kia. Trước khi những con nhện dế khác kịp ứng cứu, tôi xé toạc mục tiêu bằng vuốt và dao găm, rồi rút cạn ma lực nó.

*Ratatatat!!!*

Một trận mưa đạn bất chợt trút xuống, thổi bay cả tôi lẫn con nhện dế kia.

[Shedy] [Chủng Tộc: Mistral Neige] [Thượng Cấp Ác Ma (Thượng cấp)]

[MP: 3440/4460] 80↑

[Tổng Lực Chiến: 3880/4900] 90↑

Ít nhất thì tôi vẫn có thể giết chúng. Song, chúng đang có lợi thế, và mọi chuyện ngày càng trở nên tồi tệ hơn với tôi. Tôi nên tìm cách rút lui. Hi vọng là tôi có thể hạ thêm một con nữa-

Suy nghĩ của tôi bị cắt ngang khi chứng kiến lũ nhện dế nới lỏng vòng vây. Chúng lùi lại rồi biến mất vào hư vô.

“…huh?”

…chúng đăng xuất à? Chuyện này là sao?

Ít nhất thì thế này vẫn tốt hơn là tiếp tục chiến đấu với chúng. Tiếp tục trận chiến đó sẽ chỉ khiến tôi ngày càng yếu đi. Tôi rời khỏi khu vực đó và tiếp tục hướng đến Cây Thế Giới.

Sau lần chạm trán đầu tiên đó, những đợt tấn công xảy ra thường xuyên hơn. Dù vậy những trận chiến luôn kết thúc với việc chúng rút lui, kể cả khi chúng không chịu bất kỳ tổn thất nào cả.

Hiểu rồi… hóa ra chúng phải trở về để nạp lại lượng ma lực chúng đã dùng để xả đạn. Thật bất công.

Sau ba ngày liên tục chiến đấu, tôi cuối cùng cũng đi qua bán đảo. Giờ đây tôi có thể nhìn thấy biển.

[Shedy] [Chủng Tộc: Mistral Neige] [Thượng Cấp Ác Ma (Thượng cấp)]

[MP: 2750/4620] 160↑

[Tổng Lực Chiến: 3210/5080] 180↑

Ở bên kia đại dương là một dãy núi hiểm trở cao hơn 1000m. Ấy vậy mà phía sau nó là một cái cây còn lớn hơn. Một cây đại thụ xanh tươi xuyên thủng bầu trời.

“Cây Thế Giới…”

*

A/n: Avatar của các beta tester bí mật là loại bán tự động.

Nếu bị tiêu diệt, chúng cần vài giờ hiệu chỉnh và tiếp mana để có thể trở lại trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

------------------------------------------

Trans: Muttsurini

edit: nhd

Truyện Chữ Hay