[AOV] Học Viện Liên Quân

chương 136: đợi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- Thôi, tớ không làm phiền hai người nữa đâu - Airi ẩn ý nói rồi mau chóng kéo Murad rời đi.

Còn Butterfly sau một hồi nhìn chằm chằm vào Tulen thì cô lập tức kéo tấm chăn bên cạnh, trùm thẳng vào mặt để che đi vẻ xấu hổ. A a, cô không chỉ hiểu lầm đâu, mà còn cứng đầu khẳng định Tulen với Airi là một cặp nữa. Thảo nào Tulen khó chịu là đúng rồi, bị ghép với người mình không yêu mà.

- T... Tớ xin lỗi... - Butterfly ấp úng hối lỗi.

- Cậu nghĩ xin lỗi là xong à? - Tulen giả vờ quở trách.

- Chứ cậu muốn tớ làm gì? - Butterfly khẽ mấp máy, cô thử ló đầu khỏi tấm chăn để quan sát biểu hiện của Tulen.

Ngay tức khắc, cả người cô lần nữa bị Tulen đè xuống giường. Hai tay anh ghì chặt tay cô, hoàn toàn không cho cô một cơ hội phản kháng.

- Việc gì cậu cũng làm à? - Tulen nham nhở hỏi lại.

- ... Đúng rồi - Butterfly nuốt nước miếng rồi đáp.

Không hiểu sao... cô cảm thấy không ổn chút nào. Chắc Tulen còn tình người nên sẽ không phạt nặng đâu, hy vọng là vậy...

- Anh yêu em - Tulen dõng dạc tuyên bố, khuôn mặt điềm nhiên như nửa đùa nửa thật.

- Ể, c... cậu nói gì cơ? - Butterfly cố tình hỏi lại dù nghe rất rõ từng chữ.

Không thể nào, nhất định Tulen đang đùa thôi. Đời nào tên nghiêm túc này lại yêu đứa con gái quậy phá như cô chứ.

- Anh yêu em, Butterfly - Tulen kiên nhẫn lặp lại.

- Đùa vầy không vui đâu Tulen - Butterfly quay mặt sang hướng khác rồi nói, gò má không kiềm được mà đỏ bừng hết cả lên.

- Anh không đùa - Tulen chau mày khẳng định.

Bộ trông anh giống đùa lắm à. Chưa kể anh cũng không rảnh lôi mấy chuyện này ra đùa đâu.

- T... Tớ... - Butterfly rối răm không biết trả lời ra sao.

Cô đương nhiên cảm nhận được sự nghiêm túc cũng như chân thành từ Tulen. Lồng ngực không hiểu sao ngày càng đập nhanh và rõ rệt hơn.

- Cấm em chối - Tulen bá đạo ra lệnh.

- Ủa, cậu vô lý vừa thôi chớ - Butterfly uất ức nói.

Đến quyền trả lời căn bản của mỗi người cũng bị Tulen cấm. Thật sự không hiểu nổi tên này luôn, vừa khó ở vừa vô lý.

- Thì việc gì em cũng làm mà - Tulen cố tình nhắc lại.

- Nhưng việc này... - Butterfly vẫn ương bướng cãi.

Đôi môi nhỏ mới mở thì liền bị Tulen chiếm trọn. Cô tròn mắt nhìn anh vì quá kinh ngạc. Cả người chưa kịp vùng vẫy thì cơn đau khắp cơ thể do dư âm hôm qua mau chóng truyền tới, khiến cô đành tận hưởng nụ hôn trong bất lực.

- Anh yêu em, điều này không đùa đâu - Tulen nhẹ nhàng vuốt ve gò má ửng hồng của Butterfly, đôi mắt ôn nhu ngắm nhìn khuôn mặt xinh xắn này.

- Em... cũng vậy - Butterfly mơ hồ nói.

Không hiểu sao... sâu trong đáy mắt Tulen có gì đó rất mê hoặc, cứ liên tục thôi thúc cảm xúc trong cô. Làm tâm trí cô vô thức cuốn theo sự ôn nhu ấy.

Còn Tulen khá bất ngờ nhìn Butterfly, đôi môi mỏng chợt cong lên đầy hạnh phúc. Rốt cuộc cô nàng đã thừa nhận cảm xúc của mình, chờ khá lâu nhể...

- Vậy anh không kiềm nữa nha - Tulen tinh ranh nói.

Anh liền cúi người xuống rồi hôn lên xương quai xanh của Butterfly, nơi xuất hiện nhiều tàn tích ma mị khá giống nhau. Nhưng đối với anh... đánh dấu chủ quyền vầy vẫn chưa đủ, phải tạo thêm nhiều vết mới mới được.

- Ể...?

Thấm thoát cũng trôi qua hai tuần.

Vào một buổi chiều nhẹ ở học viện AOV.

Tại phòng hiệu trưởng.

Vẫn vậy, vẫn là bố cục và cách bày trí đầy thân thuộc. Nhưng người ngồi trên ghế hiệu trưởng lại là một người khác, Quillen. Dáng vẻ điềm tĩnh và nghiêm túc ấy... hoàn toàn khác với hiệu trưởng Thane nhây lầy đời trước. Đôi mắt xanh biếc mê hoặc dán chặt vào xấp giấy tờ trên bàn, bàn tay thanh thoát giải quyết nhanh gọn đống công việc.

- Chưa xong à, Quillen? - D'Arcy đột nhiên xuất hiện sau ghế hiệu trưởng, dưới chân anh là một ma trận phức tạp nào đó.

- Sắp xong rồi - Quillen điềm nhiên đáp, như thể việc này đã quá quen thuộc với anh.

- Hửm, đầu quân vào đoàn diệt quỷ? - D'Arcy thử cầm một tờ giấy lên xem.

- Năm nay khá nhiều người muốn gia nhập vào đoàn diệt quỷ nên có đề xuất sẽ mở cuộc xét tuyển để lọc - Quillen giải thích.

- Thường thường Astrid sẽ đảm nhận mấy việc này mà - D'Arcy thắc mắc.

Dù gì Astrid cũng là trợ lý của Quillen. Mấy việc nhỏ nhặt này tự hoàn thành rồi đưa Quillen duyệt qua là được.

- Thầy Thane dẫn cô ấy đi chơi rồi - Quillen nói.

- Ồ, không hổ danh là hiệu trưởng đời trước, ngày càng lãng mạng nhỉ - D'Arcy mập mờ nói.

- Ý cậu là sao? - Quillen mau chóng nhận ra ẩn ý từ D'Arcy.

- Cậu biết tình cảm của Amily dành cho cậu rồi đó, và cậu... cũng có tình ý với con bé - D'Arcy vỗ vai Quillen, đôi môi nhếch lên tạo thành đường cong tuyệt hảo.

- Hửm, thì sao? - Quillen điềm nhiên đáp lại.

- Không lẽ cậu định giữ mối quan hệ mập mờ này mãi? - D'Arcy hỏi.

- Chưa tới thời điểm thôi - Quillen trả lời loa loa cho có.

- Thời điểm? Là khi thế giới bình yên, không còn quỷ à? - D'Arcy chau mày hỏi tiếp.

- ... - Quillen im lặng, hay đúng hơn là không còn gì để nói.

Bởi vì D'Arcy đã suy đoán đúng hết. Từ lúc đảm nhận chức lãnh đạo là anh chỉ nghĩ đến sự an toàn của người dân, không còn thời gian để tâm đến mấy chuyện yêu đương nữa.

- Thật thất vọng về cậu - D'Arcy ngán ngẫm nhìn thằng bạn thân.

Chả nhẽ để Amily bên cạnh khó khăn lắm à. Cứ bắt con bé đợi lâu vầy... liệu có đáng?

- Tớ vậy đó, với lại cuộc họp sắp bắt đầu rồi - Quillen đứng dậy rồi cầm xấp giấy tờ rời đi, nhưng vừa bước tới cửa thì...

- Lỡ Amily không đợi được và chuyển sang người khác? - D'Arcy vẫn đứng đó hỏi, giọng có phần nghiêm túc.

- Tớ...

Rầm.

- Quillen?

Tại bệnh viện ở trung tâm thị trấn.

- Em nghỉ ngơi đi Amily - một vị bác sĩ nữ cỡ trung niên nói.

- Dạ, nhưng chưa hết ca của em mà - Amily trong đồng phục y tá thắc mắc.

Công nhận Amily thật sự rất xinh a. Bộ đồng phục y tá kết hợp với mái tóc trắng xám ngắn ngang cằm... không thể chê vào đâu được.

- Sáng giờ em vất vả làm rồi, giờ nghỉ sớm để giữ sức khoẻ - vị bác sĩ nhẹ nhàng nói.

- Dạ - Amily rạng rỡ đáp.

Giờ mới để ý là cơ thể cạn kiệt sức lực luôn rồi. Mệt thật...

Bất chợt điện thoại trong túi áo Amily rung lên. Cô vừa lấy ra thì ngay lập tức, đập vào mắt cô là dãy số cực kì quen thuộc. Khuôn mặt nhờ đó liền hớn hở hẳn, gò má không kiềm được mà xuất hiện vài vệt hồng.

Truyện Chữ Hay