CHƯƠNG 116
Mắt tôi mở to ra khi nghe Yoru nói thế.
Yoru từng là cánh tay phải của Quỷ Vương, nên địa vị của nó cũng không hề tầm thường.
Một người có thể khiến Yoru phải ăn nói lịch sự, tới mức dùng ‘–sama’ vậy thì cô gái trước mặt này không hề bình thường.
“Un, un. Ngươi là Hắc Miêu mà phải không-? Ngươi làm gì ở chỗ này vậy?”
Nghe thấy Latticenail hỏi, mắt Yoru cứ đảo liên tục.”
[“Aah, um,... cái này...”]
Thấy Yoru phản ứng như vậy, con ngươi tím đậm kia co lại, rồi cô ấy như một đứa trẻ vừa phát hiện ra thứ gì mới lạ.
“Heeeeeee~, Ta biết là ‘Hắc Miêu’ không thể nào chết một cách dễ dàng như vậy, nhưng không ngờ là ngươi lại đi ký khế ước với con người... tousan có biết chuyện này không?”
Tousan?
Trong khi tôi vẫn chưa hiểu gì cả, Yoru gật đầu đáp lại cùng với một nụ cười trừ.
Latticenail nhìn qua tôi, rồi xoa đầu Yoru.
“Biết rồi~! Vậy ta sẽ không nói gì hết, ‘Hân hạnh được gặp ngươi’, tên ngươi là gì nào?”
Hai người họ coi tôi như là không khí vậy, nhưng tôi cảm nhận được Yoru vừa được giải thoát.
Cảm giác này giống như Jeal-san bị Đội trưởng Saran trêu vậy.
[“Hân hạnh được làm quen. Tôi là Yoru. Thú cưng của Master-dono.”]
“ ‘Yoru’ à. Tên hay đấy.”
[“Cảm ơn.”]
Sau khi hai người họ diễn xong một màn làm quen thì cả hai cùng lúc ngước lên nhìn tôi như thể vừa nhớ ra vẫn còn một người ở đây.
“...bây giờ thì, mấy khi tới được lễ hội như thế này, tận hưởng đi chứ?”
Cô ta kéo tay tôi đi vào, cùng lúc đó tôi đang tìm một lời giải thích từ Yoru.
Yoru nhìn tôi khẽ nhíu mày.
[“Tôi sẽ giải thích sau. Cả Tiểu thư Amelia nữa.”]
Từ nãy tới giờ, Amelia vẫn đứng đó, không hề động đậy, phùng má lên.
Tôi cười trừ khi nhìn thấy cô ấy như thế.
“Cười lên nào, Amelia.”
Khi tôi nói thế, cô ấy dỗi qua sang chỗ khác.
Chắc là do cô ấy thấy Latticenail cứ sáp vào người tôi.
“Không phải là em giận. Chỉ là em không thích Akira đào hoa như vậy thôi. Về cô ta, em nghĩ là em có ấn tượng tốt với cô ta.”
“Không đời nào anh là một người đào hoa em biết mà? Như vậy là sai quá rồi đấy... em thích Latticenail?”
Amelia nghiêng đầu suy nghĩ rồi gật đầu.
“Dù cô ta là Quỷ tộc, cô ta nhìn không đáng ghét lắm... hơn nữa, sao Akira không nhìn qua chỉ số của cô ta thử xem?”
Mình có thể dùng nó, tôi búng tay.
Có lẽ tôi đã từng tự nhủ không nên dùng [Con mắt của Thế Giới] quá nhiều, hoặc là tôi không quen xem chỉ số, cũng có thể là do đang trong thời gian nghỉ ngơi không phải chiến đấu nên tôi quên mất rằng mình có một kỹ năng đặc biệt hữu ích như [Con mắt của Thế Giới].
Tôi lập tức dùng [Con Mắt của Thế Giới] và xem thử chỉ số của Latticenail.
----------------------------------
* Latticenail
* Chủng tộc / Quỷ tộc
* Chức Nghiệp / Thủy – Hỏa Pháp sư LV.57
* HP 33000/33000
* Tấn công 38500
* Phòng thủ 30000
* MP 44000/44000
---------------------------------------
Kỹ năng
* Ma Thuật Nước LV.6
* Ma Thuật Lửa LV.6
* Mê hoặc LV.8
---------------------------------------
Kỹ năng đặc biệt
* Điều khiển quái vật
* Kìm nén Ma Lực
---------------------------------------
“...”
Khi nhìn vào chỉ số của cô ta, tôi vô thức đưa tay lên dụi mắt.
Trước đây khi xem chỉ số của Aulum Trace, tôi có thể cảm thấy được ma lực và sức mạnh tuôn trào từ hắn, nên hiểu được những chỉ số đó cao tới mức nào.
Nhưng mà với Latticenail, chỉ số của cô ta vẫn cao bất ngờ, nhưng ấn tượng đầu tiên về cô ấy thì hoàn toàn ngược lại với những thứ đó. Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.
Thực vậy cái người đang vui vẻ cười nói với những thí sinh khác trong cuộc thì, cô gái bề ngoài trông có vẻ yếu đuối, dù không thể so với Aulum Trace, tôi vẫn không tin được chỉ số của cô ta lại cao như thế.
Chẳng hề có một chút khát máu nào từ cô ta, có lẽ là do kỹ năng [Kìm nén Ma lực] nên tôi không cảm nhận được ma lực đặc trưng của Quỷ tộc, nếu mà Amelia không nói thì tôi cũng không biết được.
“Thiệt tình, Akira nên tập thói quen dùng [Con mắt của Thế Giới] đi.”
Amelia vừa liếc tôi vừa dạy dỗ cho tôi như một đứa trẻ, tôi đảo mắt đi.
“Ừm, nhưng mà...”
Quả thật [Con mắt của Thế Giới] rất hữu dụng.
Nó cho phép tôi xem được chỉ số của đối phương, điều đó vô cùng có lợi trong thế giới này.
Nhưng mà, tôi chau mày.
Tôi không thể nào quên được những chuyện xảy ra khi lần đầu tiên tôi dùng [Con mắt của Thế Giới].
Dù không thể nhớ rõ mọi thứ nhưng thỉnh thoảng tôi lại mơ về nó.
Kyousuke, Anh hùng và những người khác nằm ở đó không hề cử động và người duy nhất đứng ở đó, là tôi. (Trans: Onore!! Decade)
Những điều đó, tôi sợ phải đối diện với nó.
Đó là tương lai của tôi hay chỉ là một trong những khả năng có thể xảy ra.
Nếu tôi dùng hết khả năng của [Con mắt của Thế Giới], tôi hoàn toàn có thể biết được sự thật.
Tuy nhiên, nếu sự thật tôi là người đã giết Kyousuke và những người khác, tôi không thể nào chấp nhận được việc đó.