Tôi thắc mắc là cô ấy dăng dẫn tôi đi đâu?
Sau khi đi một lúc, tôi đến một cánh cửa khổng lồ; nó được điêu khắc rất tinh xảo.
Tướng Pultina đang đợi tôi phía sau cánh cửa này sao?
“Thần đã đem ngài ấy tới rồi đâ~y, công chúa Pultina~”
Cô người gấu gọi từ bên ngoài bằng cái giọng vui vẻ.
“Xin người đừng gọi con là công chúa nữa, thưa dì. Con đã là một tướng quân chính thức rồi mà ạ”
Pultina xuất hiện từ phía sau cánh cửa với đôi má phồng lên. Nói thật chứ, cô ấy trông chẳng có chút uy áp nào cả. Đúng hơn thì, cô ấy đáng yêu thật đấy.
“Ôi trời, ta xin lỗi. Được rồi, bà dì này đi đây~”
Cô người gấu rời khỏi trong khi đáp lời. Trông có vẻ như là, cô ấy không có ý định thay đổi cách.
(TN*: về lí do được gọi là công chúa thì, chỉ là suy luận của mình tôi: Pultina hiện đang đứng đầu tộc người gấu, cựu lãnh đạo là mẹ của Pultina đã thiệt mạng trong trận chiến với Reiji, mà
với bà dì thì Pultina vẫn còn non trẻ nên bà gọi chọc ghẹo là công chúa)
“Haah. Sao cũng được… Mà, ngài cứ vào đi, Tướng Quân. Công chúa đang chờ ngài bên trong ạ”
Pultina bảo tôi vào phòng.
“Eh? Công Chúa? Chứ không phải là cô cho gọi tôi sao, Tướng Pultina?”
Pultina lắc đầu khi nghe câu hỏi.
“Không nha. Là Công Chúa cơ. Cứ vào đi nào, nishishishi”
Cô ấy mỉm cười đầy ẩn ý.
Thế tức là sao?
Tôi bước vào phòng. Căn phòng rộng khiếp, và từ những món nội thất bên trong, có dấu hiệu của người sống trong căn phòng.
Chờ đã, có lẽ đây là phòng của Polen.
Polen là một công chúa đấy. Tôi ở trong phòng cô ấy có ổn không đấy?
Nhưng, ngay khi tôi nhận ra điều đó, thì đã quá muộn rồi.
“Eh? Công Chúa?”
Khi tôi quay sang, tôi không tìm thấy nhân ảnh của Polen.
“CÔNG CHÚA, NGƯỜI ĐANG LÀM GÌ ĐẤY?! TƯỚNG QUÂN TỚI RỒI NÈ! ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ LÚC ĐỂ XẤU HỔ ĐÂU!”
Ngay khi tôi nghe Pultina hét lớn, cái rèm cửa sổ lay động.
Polen đang trốn trong đó sao?
“Người đó sao, Công Chúa? Có chuyện gì sao?”
Tôi hướng về cái rèm mà gọi.
Ở đó, một cô gái bước ra từ cái rèm.
Cô không phải là Polen.
Nhưng mà là một cô gái cực kì xinh đẹp.
Tôi đã bị quyến rũ bởi ngoại hình của cô. Tôi có thể thấy từ cái đầm của cô rằng cô có dáng người thon gọn. Làn da cô trắng nhưng tuyết với chút ửng đỏ. Tôi không ngờ là mình có thể tìm thấy một mỹ nhân với nhan sắc sánh ngang với Kuna ở Nargol ngoài Hoàng Hậu Mona ra.
Đôi mắt to, lấp lánh của cô đang nhìn vào tôi như thể đang trông đợi điều gì đó.
Cô gái này là ai? Đây là lần đầu tiên tôi gặp cô gái này.
“Uhm… Kuroki-sensei?”
Cô gái gọi tôi với ánh nhìn lo lắng.
Sao mà cô ấy biết tên tôi được?
Tôi nhìn cô gái kĩ hơn.
Cô gái có cặp sừng trên đầu. Và còn nữa, cô đang đeo cái vòng cổ nào đó.
“C-CÓ KHI NÀO CÔ LÀ CÔNG CHÚA POLEN?! EH?! EEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEH?!!!!!”
Cuối cùng là tôi hét lớn vì sốc.
“Vâng, là Polen đây ạ, thưa Kuroki-sensei”
Cô gái gật đầu với chút xấu hổ.
“EH?! NHƯNG, LÀM THẾ NÀO- EEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEH?!!!!!!”
Ngược lại với mọi thường thức, Polen trước đây trông như một mascot* bị biến dạng, đã biến thành một mỹ nhân với nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành. Cả kích cỡ cái đầu lần độ dài của đôi chân cô đều đã thay đổi.
(TN*: mascot là có thể hiểu là linh vật, cũng có thể hiểu là một dạng nữ thần may mắn)
CHẮC CHẮN LÀ DO BIẾN ĐỔI RỒI!! THẬT ĐẤY À, CÁI CHUYỆN QUÁI QUỶ GÌ ĐANG DIỄN RA Ở ĐÂY THẾ HẢ TRỜI ƠI?!!
“Em chỉ đột nhiên trở thành như thế này khi em tỉnh dậy hồi sáng, sensei. Kể cả em cũng không biết là chuyện gì đang xảy ra nữa”
Polen nói với chút cảm xúc phức tạp.
“Có thể là tình trạng của Công Chúa cũng giống với những tộc có thể thay đổi hình dạng bên ngoài, tộc Selkie. Chuyện này thật sự rất bất ngờ đấy. Khó mà nhận ra người là ai khi người không còn cái mùi lúc trước nữa”
(TN: gấu có cái mũi rất thính nhé)
Pultina gật gì khi nói.
Mình hiểu rồi, là một tộc có hai dạng như là Selkie, người có cả dạng hải cẩu và dạng người, hoặc người gấu như là Pultina, cũng chẳng phải là chuyện hiếm hoi gì ở thế giới này cả.
Vì là thế, nên sự lột xác của Polen cũng bình thường thôi.
Nhưng, Polen là tồn tại thần thánh*. Vì cô ấy là trường hợp đầu tiên của chủng tộc, không ai nhận ra chuyện này cả.
(TN*: Polen về cơ bản là thần, cả Modes lẫn Mona đều là thần từ lúc ra đời, nên con của họ đương nhiên cũng là thần. Đừng có nhìn thấy cô gái nhoi nhoi mà tưởng cô là mob)
“Uhm, bệ hạ có biết về chuyện này không vậy?”
“Không, vẫn chưa có ai biết về chuyện này cả… Không ai trừ Poh-chan ra cả. Thật ra, người đầu tiên em muốn cho thấy sự biến đổi này là người, Sensei”
Polen nhìn tôi, với ánh mắt trông đợi.
“Thần sao?”
“Vâng, Kuroki-sensei. Người thấy sao? Ngoại hình này hợp với em chứ?”
Tôi nhìn Polen khi cô nói.
Tôi không thể thấy thiếu thốn phần nào từ ngoại hình hiện tại của cô ấy cả. Gương mặt cô giống với Mona, nói ngắn gọn, cô là một mỹ nhân hàng thật giá thật.
“Thần không thể thấy gì sai với người hiện tại cả. Người thật sự rất xinh đẹp, thưa Công Chúa”
Đó là cảm xúc thật của tôi. Tôi không ngờ là cô ấy lại biến thành một cô gái xinh đẹp đến nhường này.
“Thật sao, xinh đẹp? Không phải là dễ thương?!”
Polen tiến lại gần khi nghe câu trả lời của tôi.
“Vâng, Công Chúa. Người thật sự rất xinh đẹp. Kể cả thần cũng bị người quyến rũ rong khoảnh khắc đấy ạ”
Tôi xoa đầu Polen khi nói.
Khi đó, cô ấy lấy hai tay áp vào má trong khi mỉm cười hạnh phúc.
“Nyo…”
“Nyo?”
Có chuyện gì thế? Cô ấy tự nhiên lại hành động kì lạ rồi.
“NYOHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHA SENSEI NÓI RỒI! SENSEI ĐÃ BẢO RẰNG XINH ĐẸPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPPP!!!!!!!!”
Đuôi của Polen đang lắc qua lắc lại điên cuồng.
(TN: cô ấy 10 điểm nhưng cô ấy thiếu chút liêm sỉ)
C-Cái phòng này sẽ ổn nếu cô ấy làm loạn chứ?
“U-Uhm, Công Chúa ơi?”
“UFUFUFUFU!!!”
Sau đó Polen nhìn tôi
“Cảm ơn người, Kuroki-sensei!! Mọi thứ đều nhờ có sự giúp đỡ của người cả!!!”
Polen nắm chặt lấy tay tôi.
CHẶT QUÁ! Vậy là cái sức mạnh khủng bố kia vẫn không đổi kể cả sau sự thay đổi cơ à.
(TN: và dư chút lực điền)
Nhưng, chờ xí đã nào. Tôi đã làm gì cho cô ấy hả?
“OKAY! ĐI GẶP CHA DẤU YÊU VỚI NGOẠI HÌNH NÀY THÔI!! ĐI NÀO, POH-CHAN!!”
Polen thả tay tôi ra, và tới chỗ Pultina.
Cô ấy đã hồi phục rồi sao?
Polen và Pultina hướng tới lối ra vào của căn phòng.
“AH, PHẢI RỒI!! EM SUÝT QUÊN MẤT, SENSEI!!”
Polen sau đó quay người đối diện với tôi trước khi bước ra khỏi phòng.
“EM SẼ TRỞ THÀNH MỘT MỸ NHÂN VƯỢT QUA CẢ SHISOU! NÊN LÀ HÃY CHUẨN BỊ ĐI, SENSEI! GẶP LẠI NGƯỜI SAU!!”
Polen rời khỏi phòng, kéo theo Pultina đi cùng khi nói thế.
Chuẩn bị ư? Cho cái gì cơ?
Tôi nghiêng đầu bối rối.
Nhưng mà, tôi nghĩ đây là một chuyện tốt khi Polen cuối cùng cũng tự nguyện bước ra khỏi phòng.
Tôi mừng là mình có đóng góp vào chuyện đó.
Là những gì tôi nghĩ khi nhìn cánh cổng to lớn, mở toang của phòng cô.
Công chúa Địa Ngục, Polen.
Tôi trở về phòng sau khi bữa tiệc kết thúc.
“Mình quay trở về ngoại hình cũ rồi…”
Tôi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình. Phản chiếu lại ở đó là cái ngoại hình như lợn của tôi.
Mặc dù là Sensei đã khen vẻ đẹp của tôi, ngoại hình của tôi biến về lại như cũ khi tôi gặp mặt Cha.
Có lẽ là do tôi cảm thấy thả lỏng khi thấy Cha Kính Yêu ư?
Sau đó, tôi không thể chuyển dạng lại dù đã ước rất nhiều. Kết quả là, tôi phải tham dự bữa tiệc với cái dạng như lợn xấu xí kia.
Tiếc ghê.
Tôi nhớ lại cái dạng biến thân của mình.
Nói thật chứ, tôi đã cạn lời vào lần đầu thấy cái ngoại hình đó đấy. Tôi thực sự rất xinh đẹp, như Mẹ Kính Yêu vậy.
Và rồi, cả gương mặt Sensei khi người thấy dạng biến thân của tôi nữa.
“Nyohahahaha!!”
Tôi vui vẻ nhảy múa xung quanh.
“Huhum. Hoho~m. Và rồi, mình trở thành một cô bướm~♪”
Tôi nhảy vui vẻ quanh căn phòng trong khi nhẩm bài hát.
“Người đang làm gì thế, Công Chúa?”
“Eh?”
Trước khi tôi nhận ra, Poh-chan đã đứng bên cạnh tôi rồi.
“Cái điệu nhảy kì lạ gì kia? Đó là cái loại nghi thức nào đó để nguyền rủa ai đó sao ạ?”
“Cậu thấy… rồi sao?”
“Vâng ạ”
“HAU~!!!!!!!”
Tôi lăn lộn trong sự xấu hổ trên sàn khi nhận ra là có người đã chứng kiến điệu nhảy đáng xấu hổ kia.
“Geez. Cậu nên nói với tớ sớm hơn là ở đó chứ, Poh-cha~n”
Tôi cố phản kháng lại Poh-chan.
“Người là người đã bảo tôi tới vì người muốn dọn dẹp phòng cơ mà, Công Chúa”
Ah, cổ nói đúng ha.
Cô có cho gọi Poh-chan, và tưởng là mai cô ấy mới tới cơ.
“Cậu nói đúng. Thật ra, tớ muốn tiêu huỷ toàn bộ đống tranh tớ nhận được từ Datie. Cậu tiêu huỷ nó giúp tớ nha, Poh-chan?”
“EH?!!!!!!!!!!!!!”
Poh-chan cực kì ngạc nhiên.
“Có chuyện gì sao, Công Chúa?! Sao người đột nhiên lại muốn tiêu huỷ kho báu quý giá của người thế?!!”
“Được rồi mà, Poh-chan. Tớ đã thay đổi rồi. Đó là lí do tớ không cần đống kho báu đó nữa”
Phải, tôi đã thay đổi rồi. Đứa con gái xấu xí của Ma Vương đã chết rồi.
Lần này tôi sẽ trở thành một mỹ nhân cho xem.
Hay cố gắng thêm nữa để biến thành một mỹ nhân hàng thật nào.
Tôi đã rất khó chịu khi đám mỹ nhân quanh Alphos-sama nguyền rủa tôi mà.
Và rồi, tôi đã hạnh phúc khi Kuroki-sensei đứng ra bảo vệ cho tôi.
Khi chứng kiến sức mạnh thực sự của Kuroki-sensei, cái cảm giác muốn thay đổi tuôn trào trong ngực tôi. Đó là tại sao tôi muốn tiêu huỷ tất cả trừ một bức.
Bức tranh đó là bức tranh đầu tiên tôi nhìn qua khi trở về phòng.
Nó nằm trong đống tranh mà tôi nhận được từ Datie. Phải, đó là bức duy nhất mà tôi muốn giữ.
Tôi đã nghĩ thế khi nhìn bức tranh được tô điểm kia,
Đó là bức tranh chàng Hắc Hiệp Sĩ nở nụ cười dịu dàng khi chàng giữ cái mũ dưới cánh tay.
-----------------------------------
P/s: hết arc 6, chuẩn bị bắt đầu một loạt các tình huống trớ trêu của main nào.
P/s 2: Polen dạng mỹ nhân mà gọi là xấu xí thì đám còn lại là gì chứ, khỉ đột hả?!