Tôi xả hắc hỏa từ mọi ngóc ngách trên cơ thể.
Giờ thì, dù cho hắn ta có nhanh đến mức nào đi chăng nữa, đòn tấn công của hắn sẽ không thể chạm tới tôi với bức tưởng lửa đen đang ngăn giữa chúng tôi.
“Hắc hỏa sao? Đúng là, một ma thuật phiền phức mà. Nhưng mà, không phải là nó có thể cản được ta đâu. Tới đây, Nữ Hoàng Tuyết, Alusa, và Các Thiếu Nữ Tuyết!”
Bầu không khí cực kì lạnh bắt đầu thổi đến từ mọi hướng khi nghe tiếng hét xung trận của Alphos. Khi luồn không khí lạnh ngừng, một người phụ nữ xinh đẹp mặc cái đầm trắng đứng đằng sau Alphos. Trôi nổi xung quanh cô là những cô bé gái xinh xắn mặc đầm trắng.Họ là tinh linh cấp cao của tuyết <> và tinh linh trung cấp của tuyết <>.
Tôi thực sự thán phục trước lượng ma lực của Alphos khi cho phép anh triệu hồi không chỉ một tinh linh tuyết cấp cao mạnh mẽ, mà còn cả những tinh linh tuyết trung cấp nữa.
“CÁI QUÁI GÌ ĐÂY!! VÀ NGƯƠI BẢO ĐÂY LÀ CHƠI MỘT CHỌI MỘT ĐẤY À?!”
(TN: chơi bá dơ luôn đấy)
Mặt khác, bộ có vụ cho phép dùng sức mạnh của tinh linh trong trận đấu một chọi một trong thế giới này hả?
“Lỗi ta. Nhưng, ý ta là, không phải ngươi cũng như Runfeld thôi sao? Dùng sức mạnh của hắc hỏa mà ngươi nhận được từ Ma Vương Modes. Nên là, ta ít nhất cũng được phép làm thế này chứ ha”
Alphos nói thế với nụ cười trên môi.
Đúng vậy, Runfeld nhận được hắc hỏa từ Modes. Lúc đó là một sự kiện lớn vì chỉ có mỗi Runfeld nhận được sức mạnh của hắc hỏa thôi.
Nhưng trong trường hợp của tôi, tôi còn chả nhớ là mình có nhận được hắc hỏa từ Modes nữa cơ. Tôi chỉ là tự nhiên dùng được khi tới thế giới này thôi mà.
Nhưng mà, Alphos trông có vẻ không nhận ra chuyện này.
Nữ Hoàng Tuyết ca một bài bằng giọng hát tuyệt vời, trong khi Thiếu Nữ Tuyết nhảy múa xung quanh bà, theo từng nhịp của bài ca.
Tôi có cảm giác nhiệt độ của khu vực xung quanh đang giảm mạnh.
“Xin lỗi, nhưng ta có kháng lạnh. Cái loại nhiệt độ này chẳng là gì đối với ta cả”
Ngay khi tôi dứt lời, Alphos co nhẹ ngóng trỏ bàn tay trái.
“Họ có phải ở đây để tấn công ngươi đâu. BAY GIỜ, XEM ĐÂY!! MA THUẬT MẠNH NHẤT CỦA TA!!”
Alphos vung kiếm như một người nhạc trưởng của mộ vở opera.
Tiếng hát của Nữ Hoàng Tuyệt càng to hơn trong khi các Thiếu Nữ Tuyết nhảy múa nhiệt mình và mạnh mẽ hơn. Họ tránh xa khu vực xung quanh Nữ Hoàng Tuyết và bắt đầu nhảy múa mọi nơi.
Những viên pha lê tuyết xuất hiện ở chỗ mà các Thiếu Nữ Tuyết đi ngang qua.
Đó là một cảnh tượng rất là kì ảo nhưng đó không phải là cái tôi đang chú ý tới.
Đó là cái lạnh cực độ ở đây cơ.
Vô số mảnh băng trồi lên từ mặt đất, mặt đất dưới chân tôi đóng băng.
Vùng đất đã biến đổi chỉ trong một khắc.
Sau khi gió lạnh dịu xuống, chiến trường đã hoàn toàn biến thành một mảnh đất băng gia, bị chẳn bởi những mảnh băng đang lấp lánh.
Những bông hoa băng sáng lấp lánh nở trên mảnh đất băng này, cự quang đang ngự trị phía trên mảnh đất này.
Những Thiếu Nữ Tuyết đang tản những viên tủy tinh khổng lồ phát sáng như những vì sao trên mảnh đất băng giá này.
“C-CÁI QUÁI GÌ ĐÂY?!!”
Tôi không thể giấu nổi sự ngạc nhiên khi thấy cảnh quang đã bị biến đổi chỉ trong vài giây.
“Đẹp mà, phải đúng, Khu Vườn Pha Lê của ta? Đây là một không gian ảo mang thuộc tính băng được tạo ra bởi Nữ Hoàng Tuyết và các Thiếu Nữ Tuyết. Hiệu ứng của ngọn hắc hỏa của ngươi sẽ bị kiếm hãm chỉ còn mức độ tối thiểu trong không gian này”
Alphos dang tay ra.
Đúng vậy, đây là một không gian cực kì đẹp.
Những bông hoa băng và cây băng đang tỏa sáng trong khi vườn của hắn.
Cái cảnh mà các Thiếu Nữ Tuyết đang niệm chú và nhảy múa bên dưới cực quang bên trên khu vườn đem lại một cảm giác huyền bí cho khu vườn.
Tôi trở nên sợ hãi cái cảnh tuyệt đẹp này.
Có lẽ nơi này được tạo ra từ kết giới dựng lên bằng sự kết hợp của tinh linh trung cấp và tinh linh cao cấp.
Tầm kết giới được Alphos làm rất rộng, nó bao phủ gần như xung quanh chúng tôi, kể cả con tàu bay của hắn.
“Ra là vậy, một phương án ngăn chặn hắc hỏa của ta nhỉ…”
Tôi nhìn quanh khu vườn xinh đẹp, lấp lánh.
“Khác với kế hoạch ban đầu của ta, ma thuật này là ma thuật ta đã tạo ra để đánh bại Ma Vương cơ. Nó đáng lẽ không được dùng trong trận này đâu, nhưng ta không nghĩ là mình còn lựa chọn nào khác… Đúng hơn là, đây là một tiến triển hoàn toàn không thể tránh được sau khi ta không thể đánh bại ngượi trong trận không chiến mới nãy. Fufufuf, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh vì ngươi đã ép được ta phải dùng ma thuật mà ta đã đặc biệt tạo ra để đánh bại Ma Vương đấy”
Alphos nở ra một nụ cười thua cuộc khi nói.
Ma Vương, Modes, có thể dùng chung loại hắc hỏa với tôi.
Có vẻ là ma thuật diện rộng này được tinh chế để chống lại hắc hỏa; để phong ấn sức mạnh tuyệt đối của Modes nhỉ.
“Để đánh bại Ma Vương sao?”
Tôi không thể làm ngơ câu đó được. Sau cùng thì, tôi là Hắc Hiệp Sĩ với nghĩa vụ bảo vệ Ma Vương cơ mà.
Đây là lần đầu tiên tôi nghe rằng Alphos, Thần Âm nhạc và Nghệ thuật, muốn đánh bại Ma Vương đấy.
Nhưng, giờ thì hắn đã nói ra những lời đó, thì tôi, là một Hắc Hiệp Sĩ, khogn6 còn lựa chọn nào khác ngoài đánh bại hắn.
“Phải, bằng cách đó, thì sẽ chẳng cần cái loại như Quang Anh hùng làm gì. Rena có thể chỉ cần dựa vào ta để đánh bại Ma Vương”
Wow, tự tin ghê ta.
Còn lâu mị mới cho phép nhá.
“Và, con bé chưa một lần dựa dẫm vào ta cả. Ta, với tư cách là anh trai con bé, không thể không cảm thấy buồn”
Alphos lắc đầu nói với vẻ buồn bã.
“Nhưng mà, Rena chắc chắn sẽ thay đổi chính kiến nếu ta đánh bại ngươi. Một khi ta làm thế, Rena sẽ nhận ra rằng ta là người đáng tin nhất đối với con bé”
(TN: đáng tin đến mức Rena cạch mặt ông anh hoặc quay sang dọn nguyên cái Elios đấy)
Sau khi nói thế, Alphos phóng thẳng tới chỗ tôi.
“Cái quái?!!!!”
Tốc độ của hắn nhanh hơn trước rồi.
Tôi giơ kiếm lên vội vã đỡ lấy nhát chém của hắn.
Tôi mất thế chỉ với sức mạnh thuần túy từ đòn đánh của hắn.
Đòn tấn công của Alphos không dừng ở đòn đầu tiên, hắn nối tiếp đòn đầu tiên với đòn kế tiếp.
Hắn để lại một vệt cầu vồng đằng sau; dấu hiệu của việc tự tạo ra nhân bản của bản thân.
Khi tôi quay lại nhìn, Alphos đã lao tới chỗ tôi lần nữa.
Tôi đứng im, chờ Alphos tới.
Nhưng mà, một trong những nhân bản của Alphos, được bọc trong bộ giáp tuyệt đẹp giống cực quang, đã gần chạm vào cổ tôi.
“GUH!!!”
Tôi đẩy đòn tấn công ra chỗ khác bằng kiếm và dùng lực để xoay người để không vỡ thế thủ vì đòn tấn công từ bọn nhân bản tới từ mọi phía.
Cả tốc độ và sức mạnh đều vượt trội hơn trước.
Có lẽ là nhờ hiệu ứng của kết giới này.
“CON BÉ KHÔNG CẦN CÁI LOẠI NHƯ QUANG ANH HÙNG-KUN HAY LÀ NGƯƠI, HẮC HIỆP SĨ-KUN! KHÔNG KẺ NÀO ĐƯỢC CHẠM TAY VÀO RENA, MỸ NỮ THÁNH THẦN! NÓI THẬT LÀ, TA RẤT LÀ ĐIÊN TIẾT KHI BIẾT ĐƯỢC RẰNG CÓ THỨ DƠ BẨN NHƯ NGƯƠI ĐÃ LỌT VÀO MẮT XANH CỦA CON BÉ!! TẤT CẢ NHỮNG GÌ CON BÉ CẦN LÀ TA, LÀ ONII-CHAN CỦA CON BÉ!”
(TL Eng: để phòng khi mn hiểu nhầm, Alphos là một siscon)
(TN: Rena mà nghe được chắc tặng ông này một ánh mắt đầy tình thương như nhìn cặn bã của xã hội và nóng bỏng như nhiệt độ của cái Khu vườn Pha Lê này quá)
Những đòn tấn công của Alphos phóng tới với tốc độ cao.
Tôi bị đẩy vào trạng thái phải thủ một chiều trước những đòn tấn công nhanh kia. Chuyện tệ hơn nữa là, hắn tấn công tôi trong khi thốt ra mấy lời đó kia.
“NGƯƠI SẼ KHÔNG THỂ ĐÁNH BẠI TA NẾU TỨ CỐ THỦ NHƯ MỘT CON RÙA ĐÂU!! HAY ĐÂY LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ NGƯƠI CÓ THỂ LÀM HẢ?!!”
Gần như không thể theo kịp các đòn tấn công của hắn bằng mắt thường.
“TẠI SAO CHỨ?!!”
Hắn hét với cái giọng còn lớn hơn cả trước.
Alphos nhảy để né cú đâm của tôi và nhẹ nhàng đáp lên lưỡi kiếm của tôi. Tôi nhìn hắn, người hiện đang đứng trên ghế tôi.
Hắn khoanh tay khi nhìn xuống tôi.
“Là vậy sao ta? Sao mà ngươi có thể thay đổi Rena khi ngươi chỉ là đồ yếu đuối? Dù sao thì, ta đoán là giờ chơi đã hết rồi. Hắc Hiệp Sĩ-kun, ngươi sẽ được chìm vào giấc ngủ ngàn thu trong khu vườn này”