Thành viên của Hội lính đánh thuê Gấu Nâu, Remus.
“CHẾT TIỆT!! TẠI SAO CHÚNG TA LẠI BẮT ĐẦU TRỄ NHẤT HẢ, REMUS!!?”
Torx cằn nhằn trong khi lườm tôi.
Torz có vẻ khó chịu với quyết định vì anh ta là kẻ mạnh.
“Anh có nói gì nữa thì… chuyện đã được quyết định như thế, tôi chẳng có liên quan gì cả…”
Tôi trả lời trong khi lắc đầu.
Vì vài lí do, Torx nổi giận về thứ tự vào rừng của chúng tôi, ý tôi là tại sao mà anh ta lại muốn cắm đầu vào cái khu rừng đầy quái vật kia chứ?
Chúng tôi, nhóm đánh thuê gấu nâu, phải xuất phát trễ hơn các nhóm lính đánh thuê khác.
Với tư cách là một chiến binh, được đi tiên phong là một vinh dự. Do đó chúng tôi, nhóm đánh thuê gấu nâu, tự hào với sự thật rằng mình có thể có cơ hội tiên phong mở đường.
Nhưng mà, những chiến binh khác cũng cảm thấy như chúng tôi.
Lính đánh thuê nào cũng cãi nhau về việc ai sẽ tiên phong.
Và rồi, sau cuộc thảo luận dưới sự điều khiển của Hiền Nhân Tóc Đen-sama, chúng tôi cuối cùng cũng kết thúc một cách êm đềm.
Do đó, hội lính đánh thuê gấu nâu, đặc biệt là nhóm trẻ, không hài lòng với sự thật này.
Thật ra thì, tôi, Charis và lãnh dạo, Arcas đã tham gia với tư cách là người đại diện cho cả hội.
Và vì họ không thể tỏ ra bất mãn trước Charis hay lãnh đạo, họ chĩa mũi giáo căm phẫn vào tôi.
“Cài đồ yếu nhớt vô dụng!!! Nếu tao làm cho mày không thể nói được nữa thì, mày sẽ còn lại gì nhỉ!?”
Torx liên tục rủa tôi.
Mấy thành viên trẻ khác trong nhóm cũng tham gia vào.
“CHỞ ĐÃ!! MẤY NGƯỜI KHÔNG THỂ TRÁCH REMUS VÌ QUYẾT ĐỊNH LƯỢT CHÚNG TA TỚI CUỐI ĐƯỢC!! CÁI NÀY LÀ DO HIỀN NHÂN TÓC ĐEN-SAMA QUYẾT ĐỊNH!!”
Charis bước tới, quay lại và mắng họ.
Ừa, đúng như Charis nói đấy.
Hiền nhân tóc đen, Chiyuki-sama là người đã đề nghị chúng tôi đi cuối.
Về lí do, thì Hiền Nhân-sama không nói lí do chúng tôi phải đi cuối.
Nhưng, một người có trí thông minh cao siêu như Hiền Nhân-sama có lẽ có lí do riêng khi làm thế.
“TCH!! TÔI BIẾT MÀ TIỂU THƯ!!”
Torx rút lui khi anh ta bị Charis cảnh báo.
“Thay gì phí thời gian như này, chúng ta nên nhanh chân và bắt kịp đàn anh”
Charis lớn giọng bảo.
Nhóm chiến binh kì cựu được lãnh đạo Arcas di chuyển nhanh hơn chúng tôi. Ngay trong chớp mắt, họ đã bỏ nhóm lính trẻ ở lại phía sau.
Nếu đúng như Charis nói, thì cô ấy cũng muốn lên tiền tuyến.
Nhưng mà, Arcas, cha cô đã bảo cô dẫn dắt nhóm lính trẻ.
Do đó, Charis đã chỉnh tốc độ lại cho phù hợp với cả nhóm.
Chúng tôi đi theo sau Charis trong khi tiến sâu vào rừng.
Có khi nào là do chúng tôi vào cuối nên là không có bất kì con quái vật nào tới chỗ chúng tôi không?
Những cái xác của vô số con quái vật dạng bọ khổng lồ và các chiến binh đi trước chất đống mọi nơi.
Những dấu vết này cho tôi thấy sự tàn khốc của cuộc chiến.
“Tất cả dừng bước!!!”
Đột nhiên, Charis dừng tất cả lại.
Khi tôi nhìn về phía trước Charis, có rất nhiều xác quái vật ở đó.
Nhưng mà, đó vẫn là cái cảnh mà nãy giờ chúng tôi vẫn mà.
DO đó, tôi bắt đầu có suy nghĩ là có gì đó đã cản Charis không tiến thêm về phía trước.
“Có chuyện gì thế, Tiểu Thư? Có gì ở phía trước chúng ta đâu”
Một thành viên của nhóm, Deknos, bước tới và hỏi thế.
Anh ta là người vừa to con lẫn cao nhất trong hội lính đánh thuê của chúng tôi, sở thích của anh là thu thập đầu quái vật.
Kể cả lúc này, cơ thể anh ta được bao phủ bằng những cái đầu của goblin mà chúng tôi đã giết trên đường, như là một cái khiên tạm bợ.
“RÚT LUI!! DEKNOS!!”
Và sau đó, nó xảy ra ngay khi Charis cảnh báo Deknos.
Có gì đó bay ra từ bụng của xác một chiến binh đã chết.
FUEEH?”
Và đó là những lời cuối cùng của Deknos.
Cái thứ phóng ra đã đâm xuyên qua đầu của anh và giết ngay lập tức.
Cơ thể Deknos ngã về sau trong khi máu phun ra từ đầu.
“ĐÓ LÀ MỘT GOBLIN SAO!!!!? TÔI KHÔNG CẢM THẤY SỰ HIỆN DIỆN CỦA CHÚNG!!”
Torx hét to.
Torx có khả năng truy tìm địch. Và anh người có khả năng đó đã không thể phát hiện ra sự tồn tại của chúng.
Con goblin đã giết Deknos đội cái mũ đỏ như thể chế nhạo chúng tôi.
Con goblin này có lẽ đã lên kế hoạch phục kích chúng tôi từ đằng sau bằng cách núp trong núi xác, tận dụng cái cơ thể nhỏ con của hắn.
Nói thật là, suýt chút nữa là toang.
Và rồi, con goblin đội mũ đỏ rút lui.
“CHỜ ĐÃAAAAAAA!!”
Torx và vài chiến binh khác đuổi theo con goblin mũ đỏ kia.
“LŨ NGU! ĐỨNG LẠI ĐÓ!!”
Charis hớt hả gọi họ.
Tiếng hét của cô đã cản mấy chiến binh khác bám theo Torx.
“Ở ĐÓ!!”
Charis nổi đóa ném chiếc rìu.
Cái rìu rơi thẳng vào chỗ con goblin đang núp giữa xác con người và xác quái vật.
Có vẻ là có hơn một con goblin dùng chiến thuật đó.
“TẤT CẢ, RÚT VŨ KHÍ RA!!”
Charis nhanh chóng thu hồi cái rìu đã ném và thủ thế với nó lần nữa.
Đôi mắt cô phát ra ánh sáng hoàng kim, thú hóa loại báo đốm của Charis sỡ hữu khả năng truy tìm hiện diện tốt hơn bất cứ phân loại thú hóa khác.
Những con goblin mũ đỏ khác sau đó lần lượt xông ra khỏi chỗ trốn. Có vẻ chúng biết rằng chúng cần phải đổi chiến thuật.
Tôi cảm thấy lạnh sống lưng khi tưởng tượng đến thứ chúng tôi sẽ trở thành nếu cứ thế mà băng qua chỗ này
Nếu không nhờ có Charis, thì lần này cả đám lên bàn thờ chắc.
Do đó, tất cả chúng tôi giương vũ khí lên, chuẩn bị đánh với quân thù.
Nhóm Torx đã bỏ chúng tôi lại phía sau. Nên là chúng tôi cẩn phải đánh với đám goblin này chỉ với một nửa quân số.
Nữ hiền nhân tóc đen, Chiyuki.
Chúng tôi tiến vào trong kết giới và quan sát tình hình bên trong khu rừng từ trên trời.
“Tệ rồi, Chiyuki-san!! Họ chắc chắn sẽ bị tàn sát mất!!”
Nao nói trong khi quan sát các lính đánh thuê đang chiến đấu trong khu rừng bên dưới.
“Gần như là vậy… Lợi thế của bên goblin là khả năng đánh phối hợp cực tốt mà. Có lẽ chúng ta cần phải làm gì với điều này”
Thật bất cẩn mà. Nếu tôi biết chuyện này sẽ xảy ra, thì tôi đã dùng vũ lực cản họ lại rồi.
Quan sát tình hình chiến trận bên dưới bằng ma pháp viễn thị, các lính đánh thuê đang bị giết dần từng người bởi nhóm goblin <>.
Goblin <> vừa mạnh vừa tàn bạo hơn hẳn so với goblin thường.
Trang phục của chúng đã nhuộm đỏ máu của con người.
Vài con <> mà chúng tôi đã từng chạm trán đã mặc đồ ngụy trang làm từ da người.
Lũ goblin đó mang sự khát máu vượt trội.
Ngoài bọn goblin đó ra, thì còn vô số quái vật dạng bọ khác nữa.
Không đời nào 5000 lính đánh thuê có thể thắng trận này.
“Những người có thể xoay xở trong tình hình này chỉ có dàn lính kì cựu như nhóm Arcas-san thôi”
Khi nghe lời nói của Shirone, tôi chuyển tầm nhìn và thấy các lính đánh thuê mặc đai quỷ thú đang đánh với lũ quái vật tràn tới.
Họ là những chiến binh đã có được thứ sức mạnh đặc biệt mang tên thú hóa bằng cách xăm lên người họ bằng máu của quỷ thú.
Arcas người có sức mạnh của gấu quỷ đang chiến đấu anh dũng.
Anh vẫn liên tục giết con quái này đến con khác.
Nhưng, chỉ mỗi họ thôi thì còn lâu mới có thể xoay chuyển cực diện chiến trường thành có lợi cho quân ta.
Có vẻ Charis cũng đang đánh khá tốt đấy chứ.
Nhưng, các chiến binh khác xung quanh cô thì không mạnh đến thế. Họ trở thành gánh nặng cho cô rồi.
Có vẻ là Remus vẫn còn ổn. Tôi nghĩ là bọn tôi có thể cứu họ
“Hey, cậu tính làm gì đây, Reiji-san? Phe ta đang dần bị áp đảo rồi”
Rino hỏi Reiji với ánh mắt lo lắng.
“Tớ nghỉ là giúp toàn bộ sơ tán thì sẽ khó. Nhưng, cứu nhiều nhất có thể thôi”
Rewiji trả lời với vẻ nghiêm túc trên mặt.
“Vậy thì, hãy dùng ma thuật cường hóa giọng nói để bạo họ rút qu-REIJI-KUN?!!!”
Chuyện đó xảy ra ngay khi tôi vừa tính dùng ma thuật cường hóa giọng nói.
Mỗi quang tiển cực chói phóng thẳng về chỗ Reiji với tốc độ thần sầu.
Phản ứng của tôi bị ngắt quãng do mũi tên quá nhanh.
“Không sao đâu Chiyuki”
Nhưng mà, có vẻ lo lắng của tôi là vô ích vì Reiji vẫn không bị gì.
Đó là một đòn tấn công bất ngờ nhưng, có vẻ là Reiji đã chuẩn bị trước.
Nếu là tôi, thì mũi tên đã giết tôi rồi. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi khi tưởng tượng đến việc mũi tên nó nhắm vào tôi thay cho cậu.
“Hou, ngươi đỡ được đòn đó à. Không tệ”
Khi tôi nhìn về hướng mũi tên bay tới, tôi thấy một gã đàn ông với cánh sau lưng đang phóng thẳng tới chỗ chúng tôi.
Hắn có cánh sau lưng nhưng hắn trông không giống như thiên thần.
Gã đàn ông có cánh có làn da sẫm màu, và đeo cả đống tranh sức bằng vàng, chói lóa khắp cơ thể. Nói thật lòng nè, cái đống trang sức lấp lánh kia nó chói quá luôn đấy.
Cái gã da nâu bị quang pháo của Reiji thổi bay.
‘Quang Pháo’ là phiên bản hạ cấp của ‘Thánh Ý Quang Pháo’
Tôi đoán là mọi chuyện sẽ không có thể kết thúc êm thấm đâu.
“Reiji-kun. Tên đó có vẻ đang nói gì đó…”
“Tớ không quan tâm, trông có vẻ dài và phiền phức quá.”
(TN: cái bộ này thì đa phần là lũ ngu thích ba láp ba xàm cái kế hoạch này nọ khi chuẩn bị combat đồ đó, mà thằng này không nghe nữa thì lát tụi nó đánh cho sấp mặt)
Reiji trả lời bằng nụ cười.
Có vẻ cậu biết rằng đòn tấn công của cậu còn lâu mới đủ để giết đối phương.
“Chờ đã, Reiji-san!! Có gì ở đằng kia kìa!!”
Có vô số bóng đen đang ở chỗ mà Shirone chỉ tay.
“Thằng nhóc sa mạc bị thua rồi à…”
“Dù sao thì hắn cũng là thằng nhỏ nhất trong đám chúng ta mà. Hắn rõ là không có tư cách để tranh giành Rena”
“Mọi chuyện có vẻ được đấy, Quang Anh hùng. Ta chắc chắn sẽ không thừa nhận mối quan hệ của ngươi với Mỹ Nữ Thần Thánh, Rena”
“Đúng vậy!! Cái thứ như ngươi không phù hợp với Rena-chan!! Rena-chan là của TA!!”
“Vậy thì, chúng ta bắt đầu ném găng tay* thôi chứ?”
(TN*: ném găng là một hình thức thách đấu của quý tộc thời xưa)
Đám bóng đen đó đang nói chuyện gì đó với nhau.
“Chúng tính làm gì thế…”
“Vì vài lí do, mà chúng có vẻ hận Reiji-san lắm…”
Nao và Rino nói một cách lo lắng.
“Chuyện này trông không hay rồi đây. Mình không ngờ là chúng đã ở đó chờ sẵn…”
Tôi thủ thế với cây trượng.
Hoàng tử goblin, Goz.
“Tch!! Cái lũ nhân loại vô dụng đó đang làm gì thế?!!”
Trong hình chiếu từ gương ma thuật, phe nhân loại đang ăn hành ngập mồm.
Tôi được mẹ ra lệnh chỉ huy lính bọ và goblin chống lại con người.
Con người gần như bị tàn sát hoàn toàn dưới chiến thuật của goblin.
Tôi xoa xoa thái dương khi thấy thế.
“Chúng ta chỉ còn lại dàn tinh anh thôi à…”
Các chiến binh bọ hoàng kim do Bạch Ngân Phù Thủy để lại là con bài tẩy của chúng tôi.
Ý tôi là, đám người kia chắc chắn sẽ bị tiêu diệt nếu chúng tôi gửi thêm cả các chiến binh hoàng kim đấy.
Nhưng, tôi không thể để cho chuyện đó xảy ra được.
Tôi đã nghĩ là quân mũ đỏ và chiến binh bọ thường là đủ.
Nhưng mà, đám người kia yếu hơn tôi tưởng.
Tôi cần phải làm gì đó để giúp phe nhân loại vì chúng sẽ là con đường giải thoát tôi khỏi mẹ.
Nếu lũ nhân loại vị tiêu diệt, tôi sẽ không thể dùng ma thuật ngụy trang để lọt vào hàng ngũ của chúng và trốn khỏi mẹ.
Bà có lẽ sẽ phát hiện chuyện tôi chạy trốn, nhưng tôi còn lựa chọn nào khác ngoài giả mạo con người để trốn à?
Dù sao thì, để xem tình trạng của mẹ ra sao đã.