Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 95.2: khu trại

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi nghe nói rằng có vô số trường hợp trộm cướp trong suốt chuyến hành quân này.

Hội lính đánh thuê gấu nâu, cái mà có Remus với Charis, thực sự là ngoại lệ.

Do đó, phía hiệp sĩ, binh lính, Hones có vẻ đang có chút phiền hà vì họ không thể chiếm được tài nguyên để thỏa mãn bản thân.

Theo quan điểm của Honess, đám đó có lẽ chẳng khác gì một đám ngoài vòng pháp luật cả.

Có vẻ là lính của Portos cũng đồng quan điểm với Honess.

Những vẫn có những người hài lòng với tình trạng này.

"Nói thật, bọn chúng chỉ là một đám phiền phức và khó chịu thấp hèn mà thôi. Chúng còn gọi ta, những người dựng trại bên trong tường thành, là lũ nhát cáy nữa"

Một trong những hiệp sĩ tức giận nói.

"Bình tĩnh nào mọi người. Đêm nay là ngày cuối cùng rồi. Mai chúng ta sẽ bắt chúng còng lưng ra làm việc. đó là lí do ta cho phép nhóm tiếp tế cho chúng thêm rượu và thức ăn để tăng nhuệ khí"

Portos nói với nụ cười trên môi.

"Đó quả là ý kiến hay, nhưng mà... Tướng Portos, khu rừng đó thực sự nguy hiểm. Không phải là chúng ta nên ngừng chiến dịch liều lĩnh càng sớm càng tốt sao?"

Tôi đưa ra ý kiến hủy chiến dịch một lần nữa.

"Hiền nhân-dono, sao người lại đề nghị cái đó nữa vậy? Ý tôi là, đã quá trễ để làm việc đó khi ta đã tiến xa được đến đây rồi"

Portos nói với tôi thế với gương mặt rắc rối.

Đối với các chiến binh, chiến đấu là công việc. Đề nghị của tôi chẳng khác gì đi cướp việc của họ cả.

Đặc biệt đúng với các chiến binh của Thors, những người xem việc chết trận là vinh dự cao quý nhất.

Kể cả khi họ không nhắm tới danh dự chết trận, thì nhiều người nhắm tới thù lao từ chiến dịch.

Và sau khi đã tới được tận đây, thì Protos có lẽ nói đúng về chuyện đã quá muộn để ngưng chiến dịch.

"Ông nói phải, nhưng... mức độ nguy hiểm cao đến mức đến cả chúng tôi cũng sẽ gặp nguy hiểm"

Tôi nhỏ giọng nói.

Kể cả khi đã bỏ ra bạn thuở nhỏ của Shirone, Hắc Hiệp Sĩ, thì chỉ một mình Bạch Ngân Phù Thủy đã là mối nguy hiểm lớn nhất đối với chúng tôi rồi. Nên là lần này tôi không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra cả.

"Không cần phải lo về chuyện đó, thưa Hiền Nhân-dono. Thời điểm đó mà tới, thì chúng ta sẽ tiến hành di tản. Nhiệm vụ chính của chúng ta là đem về nhiều thông tin nhất có thể mà"

Portos nói thế với nụ cười nham hiểm.

Ha~h, bao nhiêu chiến minh sẽ phải bỏ mạng vì cái chiến dịch liều lĩnh này đây?

Mặc dù chính bọn họ đã lựa chọn tham gia chiến dịch này, tôi không thể nào mà không cảm thấy đau đầu về chuyện này được.

Thành viên của hội lính đánh thuê Gấu Nâu, Remus.

Tôi quay trở về trại của hội lính đánh thuê chúng tôi khi mà trời chiều nhuộm đỏ cả khu rừng.

Charis có vẽ đã nhận được ít đồ ngọt từ nữ thuộc hạ của Anh hung-sama.

Nói cách khác, là cô ấy sẽ quay về sau.

Vì trời bên ngoài đã tối, tôi đã gặp chút khó khăn trong việc tìm đường về.

Hội lính đánh thuê Gấu Nâu, nơi tôi thuộc về, cắm trại ở khu vực hơi tách biệt.

Lí do là, thủ lĩnh của chúng tôi, Arcas, chịu trách nhiệm canh gác khu vực nguy hiểm nhất.

Mà, thế mới là boss của chúng tôi chứ.

"Hiền nhân tóc đen-sama... Cô ấy quả là xinh đẹp như lời đồn nhỉ"

Tôi nhớ lại chuyện xảy ra mới đây.

Nhận được lời khen từ một mỹ nhân đúng là một vinh dự lớn lao đối với tôi.

Tôi vô tình mỉm cười khi nhớ lại chuyện đó.

"Mày trông vai quá nhỉ, Remus?"

Ngay lúc đó, có người gọi tôi từ bên cạnh.

Và đột nhiên kẻ đó làm tôi vấp ngã.

Tôi vẫn chưa hiểu chuyện là ngã ngay lập tức.

"Anh đang làm gì thế hả, Torx!!!"

Tôi quay người lại và hét vào cái gã ngáng chân tôi chẳng vì lí do nào cả.

Chủ nhân của giọng nói đó là Torx, một thành viên của hội lính đánh thuê Gấu Nâu.

Không đời nào mà tôi có thể nhầm giọng nói của tên này được.

"Mày mong được nhận gì khi mà vẫy đuôi với cái lũ nhát cáy núp phía sau tường thành kia đấy? Không phải ta là đồng đội hay sao hả?"

"TAO ĐANG GIÚP NGÀI ẤY, LÀ TƯỚNG QUÂN ĐẤY!! VÀ DÙ CÓ THẾ NÀO ĐI NỮA, THÌ ĐÂY LÀ LỆNH TỪ THỦ LĨNH!! CHẲNG CÓ GÌ ĐỂ MÀ GIẤU CẢ!!"

Tôi lên giọng khi nói với cái gã đứng trong bóng của cái cây.

"CÁI MỒM CÒN HÔI SỮA ĐÓ SỦA CÁI GÌ ĐẤY!! MÀY NÓI NHIỀU QUÁ SO VỚI MỘT ĐỨA CHẲNG THỂ ĐÁNH ĐẤM ĐẤY!!"

Torx bước tới gần và giẫm lên ngực tôi.

"UGH!!"

Tôi không thể thở vì hắn dồn sức nặng lên tôi.

Tôi cố đẩy chân hắn ra khỏi ngực mình, nhưng mà tôi quá yếu ớt đi.

"Oioi, tao chỉ mới đạp nhẹ thôi mà. Và xem mày kìa, kiệt sức chỉ vì thế. Tao không biết là tiểu thư thấy được gì ở mày nữa..."

Torx nói vậy bằng giọng tràn đầy giận dữ.

Cái người hắn gọi là tiểu thư là Charis.

Torx đã luôn yêu Charis. Do đó, hắn có vẻ đã không vui khi thấy tôi luôn ở bên cạnh Charis.

Hắn bằng tuổi tôi và hắn mạnh thứ hai trong thế hệ bọn tôi - mạnh nhất là Charis.

Có vẻ hắn không thể nuốt trôi sự thật rằng tôi gần gũi với Charis trong cái hội lính đánh thuê theo chủ nghĩa sức mạnh tuyệt đối này.

Nhưng nói thật, đó là chuyện của hắn.

Tôi nhìn vào bóng tối, tìm kiếm một thứ có thể tách bàn chân hắn ra khỏi ngực tôi.

Nhưng mà, bàn chân hắn chẳng nhích lấy một li.

Mặc dù không dùng thú hóa, bản thân Torx đã là một chiến binh mạnh mẽ.

Mặc dù hắn bảo là đạp nhẹ, nó vẫn quá mức chịu đựng đối với cơ thể tôi.

"Ha~h, đúng là một thằng thảm hại. Mày đi chết đi"

Torx nói với cái giọng làm xương sống tôi lạnh toát.

Hắn dồn thêm lực vào bàn chân.

Toang rồi!! Lần này mình tiêu chắc rồi!!

"NGƯƠI ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ HẢ, TORX!!!"

Giọng nói đó phát ra khi tâm trí tôi đang mờ dần đi.

Tôi nghe thấy giọng nói của Charis.

Ngay lúc đó, tôi cảm thấy Torx giơ chân ra khỏi ngực tôi.

Tôi nhanh hít lấy một hơi rồi nâng người dậy.

Tôi có thể thấy có cặp mắt phát sáng hoàng kim bên trong bóng tối.

Đôi mắt đó chắc chắn là của Charis rồi.

"Tôi có làm cái gì đâu, thưa Tiểu thư. Chỉ là tập luyện một tí với Remus thôi mà. Phải không, Remus?"

"NÓI DỐI!! NẾU LÀ TẬP LUYỆN, THÌ NGƯƠI KHÔNG CẦN PHẢI GIẪM LÊN REMUS!! NGƯƠI ĐANG CỐ GIẾT CẬU ẤY, PHẢI KHÔNG!!??"

Charis hét vào mặt Torx với ánh mắt sục sôi cơn giận.

Charis nhận được thấu thị dạ hành như là một phần nhỏ của thú hóa. Do đó, cô ấy có thể thấy rõ mọi thứ dù là đang ở trong bóng tối.

"CHỜ ĐÃ, CHARIS!! TORX NÓI ĐÚNG, CHÚNG TỚ CHỈ TẬP LUYỆN MỘT CHÚT MÀ THÔI!!"

Tôi ngăn Charis không làm chuyện mà cô ấy tính làm trong khi cố thở đều.

Tôi bị rất nhiều chiến binh cùng thế hệ căm ghét. Lí do là vì tôi nhận được sự quan tâm từ Charis và thủ lĩnh mặc dù bản thân là kẻ yếu nhất.

Torx ngược lại thì rất mạnh nếu so với những người cùng thế hệ. Hắn cũng nổi tiếng trong số các chiến binh trẻ tuổi.

Châm thêm lửa vào cơn phẫn nộ của Torx bởi vì Charis cố bảo vệ tôi chỉ tổ gây ra một vết nứt vô hình giữa Charis và các chiến binh trẻ mà thôi.

Đó là thứ mà chúng tôi cần phải né bằng mọi giá.

Do đó, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài chịu đựng để ngăn tình hình trở nên xấu hơn.

"Tin tớ, Charis... thật sự không có gì đáng lo đâu mà"

Tôi nói với nụ cười gượng.

"Là thế đấy, Tiểu thư à. Mà, đến lúc tôi phải cáo lui rồi"

Torx rời khỏi sau khi dứt câu,

"Remus... tại sao cậu lại làm thế?"

Charis bước tới chỗ tôi sau khi đảm bảo rằng Torx đã rời khỏi chỗ đó.

Nhưng mà, tôi thực sữ không thể cho cô ấy biết lí do được.

Tôi không thể cho phép việc làm xấu mặt Torx. Nếu tôi yếu ớt và Torx đánh nhau, thì thành viên của hội lính đánh thuê chúng tôi chắc chắn sẽ về phe Torx.

Và khi điều đó xảy ra, thì kể cả thủ lĩnh cũng không còn cách nào khác ngoài trục xuất tôi.

Tôi muốn ở bên cạnh Charis. Do đó, tôi cần phải chịu đựng chuyện này.

"Thực sự không có gì to tát đâu mà..."

Tôi nói với cô bằng giọng vui vẻ để Charis không phải lo lắng cho tôi.

----------------------------------

P/s: hẹn mn cuối tháng 2 nhá

Truyện Chữ Hay