Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.
Chúng tôi đang hướng về phía Bắc trên lưng Aspidochelone.
Sức mạnh của tinh linh băng rất mạnh ở phía Bắc.
Luồng gió lạnh ở vùng trung tâm rộng lớn của lục địa xuất phát từ đây.
Loài kraken sống quanh đảo băng này.
Và chúng tôi hiện đang hướng tôi chỗ đó.
Đã ba ngày kể từ khi chúng tôi xuất phát từ Nosoi, vương quốc của orc.
Cho đến tận bay giờ, thì cuộc hành trình vẫn suôn sẻ.
Ezasa đã cho hạm đội của bà vây quanh aspidochelone để bảo vệ nó khỏi bất cứ nguy hiểm bên ngoài.
Tàu của tộc orc không có tháp quan sát hay mái chèo.
Nếu mà bạn muốn hỏi rằng làm sao mà nó có thể di chuyển, thì đơn gian là thuyền của họ được một loài hải quái tên orca kéo. (TN: orca dịch ra thì là cá kình, nhưng đây là hải quái nên sẽ giữ orca)
Orca là một loài hải quái khổng lồ có cái mũi của lợn, có vuốt nhọn, có vảy bọc khắp thân thể, và lớp lông cứng cáp mọc trên cơ thể.
Vì gương mặt của chúng giống với tộc orc, nên chúng được đặt cho cái biệt danh là loài orc biển.
Nhóm Ezasa của tộc orc đã thuần hóa loài orca này chủ yếu để phục vụ cho việc đánh bắt hải sản.
Tôi nhìn phong cảnh bên ngoài từ tầng 3 của cái biệt thự trên lưng aspidochelone.
Vì kính đã được sáng tạo ra trong thế giới này, tôi có thể quan sát quang cảnh bên ngoài mà không cần phải mở cửa sổ.
Mặc dù giá thành cao thật, nó chẳng là cái thá gì so với số tiền trong túi của Modes nên là toàn bộ cửa sổ trong biệt thự này đều được lắp kính.
Khi nhìn ra bên ngoài, tôi càng thấy nhiều tảng băng trôi nổi trên biển.
Mặc dù là có một kết giới bảo vệ biệt thử này khỏi bầu không khí lạnh, nên ở đây chẳng lạnh chút nào cả.
Tuy nhiên, tôi, người đã có được sức mạnh của Băng Long, có thể di chuyển bên ngoài một cách thoải mái.
Tôi ngừng nhìn ra quang cảnh bên ngoài và lướt mắt qua căn phòng bên trong.
"Ôi tr~ời. Đúng là chẳng có gì có thể đánh bại được một cái lẩu nóng giữa thời tiết lạnh giá thế này ha, Poh-chan"
"Đúng vậy ạ, thưa Công Chúa"
Polen và Pultina hiện đang ăn cái lẩu phô mai.
Cả hai người họ ngồi ăn cũng được một lúc rồi.
Đặc biệt là Polen, không phải là cô ấy ăn có hơi nhiều đối với cái cơ thể đó à?
Bộ cô ấy sẽ bị bệnh gì đó có khả năng giết chết cô ấy nếu cô ấy không ăn à?
Nhưng mà. có lẽ tôi chẳng cần phải ngăn cô ấy lại.
Ý tôi là, cô ấy luôn miệng nói rằng cô không muốn đi bắt kraken nên thôi đừng có làm tụt mood của cô ấy vậy.
Đó là những gì tôi nghĩ khi mà tôi nhìn Polen.
Dù sao thì cô ấy trông như là đang tận hưởng cái lẩu đó mà.
Và còn nữa, cái nụ cười đó.
Ừ ha, mình nghĩ là mình không nên nói gì khi mà cô ấy trong như thự sự tận hưởng món ăn.
"Người có muốn tham gia với chúng em không, Sư phụ Kuroki~?"
"Cảm ơn người vì lời để nghị nhưng thần xin mạn phép tự chối ạ, thưa Công chúa... Thần đã no rồi à"
Xui cái là, tôi phải từ chối lời mời của cô ấy vì tôi đã khá no rồi.
"...Em hiểu"
Polen trông có vẻ cô đơn.
Tôi cảm thấy tệ nhưng tôi thực sự không ăn nổi nữa.
Tôi có ăn chung với họ lúc đầu nhưng ăn thêm nữa thì là bất khả thi rồi.
"Nufufufufufu. Vì Tướng Quân đã nói thế, thì thần xin được phép nhận trách nhiệm ăn giùm cho ạ"
"AH!! RANH MÃNH QUÁ!! POH-CHAN, MIẾNG THỊT ĐÓ LÀ CỦA TỚ MÀ!!"
Polen và Pultina đang ngồi ăn vui vẻ với nhau.
Tuy nhiên, Pultina cũng thuộc dạng ăn nhiều.
Mặc dù nãy giờ tôi không thấy, nhưng hình dạng thật của cô là dạng gấu lớn, có lẽ lượng thức ăn mà cô hấp thụ vẫn không thay đổi dùng trong dạng người.
Tôi chuyển sự chú ý của mình ra bên ngoài một lần nữa.
"Công chúa, có một vùng đất băng tuyết trước mặt chúng ta. Thần sẽ ra ngoài một chút để kiểm tra vùng đất băng đó ạ"
"Hu~ff"
Polen trả lời thế trong khi dồn thức ăn vô trong miệng.
Tôi rời khỏi biệt thự và hướng tới phần đầu của aspidochelon. Liburm, tướng quân của tộc lizardman thượng cấp, đã đợi sẵn ở đó.
"Không phải là Tướng Quân đây hay sao. Có chuyện gì vậy?"
Tướng Liburm chào tôi ngay khi tôi vừa tới.
"À, tôi tới để kiểm tra tình hình vì tôi thấy có vài vùng đất băng trước mặt chúng ta, Tướng Liburm. Nó có làm ảnh hưởng tới lộ trình của ta không?"
"Có, vì Ezasa là người dẫn đường của ta mà"
Liburm và tôi cùng nhìn cái cảnh phía trước aspidochelon.
Hạm đội của Ezasa hiện đang tìm kiếm một con đường để tránh va chạm với những khu vực băng nổi khi mà họ tiến lên.
"Tôi hiểu rồi, nhắc mới nhớ, Tướng Liburm này. Tôi nghe nói là lũ kraken sống ở khu vực quanh đây, ngài có biết cách tìm bọn chúng không?"
"Không phải lo về chuyện đó, Tướng Quân. Chúng ta sẽ tìm một selkie để dẫn đường cho ta tới chỗ của lũ kraken.
"Selkie? Tộc hải cẩu không tai đó à?"
"Vâng. Thức ăn ưa thích của kraken là selkie. Vì thế, chúng ta có thể dễ dàng tìm thấy kraken quanh khu vực selkie sinh sống"
Selkie là dạng thú nhân của một loài hải cẩu không tai.
Selkie sống tương tự như loài hải cẩu không tai ngoài biển, nhưng họ sẽ lột bỏ lớp da bên ngoài một khi trưởng thành và có được hình dáng của nhân loại.
Các selkie thường nhắm vào những ông chồng hoặc bà vợ nhân loại đáng thất vọng, và quyến rũ họ để giao phối.
Nhưng mà, đó là chỉ là tình một đêm thôi. Các selkie sẽ trở về biển cả một khi bình minh ló dạng.
Selkie chỉ có thể ngủ một đêm với con người mà họ quyến rũ và họ phải ngay lập tức trở về sau đó.
Tiện thể thì, có huyền thoại nói rằng con người mà muốn gặp selkie thì cần phải nhỏ bảy giọt nước mắt xuống biển.
Thêm nữa, giấu đi bộ da hải cẩu của selkie sẽ ngăn họ trở về biển cả và họ buộc phải lập gia đình với đối phương.
(TN: câu chuyện nghe hơi quen)
Thêm vào đó, họ sẽ ngay lập tức trở về biển cả, hay nhà của họ một khi mà họ tìm thấy lớp da hải cẩu bị giấu mất.
Selkis là một chủng tộc được sinh ra giữa sự giao phối giữa loài quỷ thú hải cẩu không tai và nhân tộc.
Trong đa số trường hợp, con cái giữa họ sẽ theo chủng tộc của cha nếu là con trai và con gái thì theo chủng tộc của mẹ, nhưng Selkie là chủng tộc hiếm mà con của họ đều mang toàn bộ đặc điểm của cả hai chủng loài, tất cả bọn họ đều vừa là hải cẩu không tai vừa là con người.
Đó có vẻ là từ thời xa xưa của tộc Selkie rồi.
Loài Hippogriff cũng có vẻ có đặc điểm này. Loài Hippogriff là loài được sinh ra giữa gryphon và ngựa. (TN: hippogriff tức là bằng mã, là sinh vật mang mình ngựa, đầu và cánh thì là của đại bàng)
"Tướng Quân, có vẻ là chúng ta đã tới làng của Selkie rồi"
Khi tôi nhìn về phía mà Liburm chỉ, tôi thấy có vài hải cẩu không tai đang ở trên bang.
Đông lắm đấy.
Cứ như thế, con rùa siêu to khổng lồ, aspidochelone, hướng tới chỗ các selkie.
Và cứ như thế, chúng tôi đã đến làng của Selkie.
Công chúa địa ngục, Polen
Trong phòng yết kiến của biệt thự Apsidochelone.
Có nhiều quý ông đẹp troai đang quỳ trên sàn, cúi đầu trước tôi nè.
Tôi đột nhein6 có ham muốn cười lớn trước cảnh này. Lí do là, từng người một trong số họ là trai trẻ của tộc Selkie.
Họ tới để chào đón chúng tôi người vừa tới làng của họ.
Tất cả bọn hạ đều bán khỏa thân, chỉ quấn lớp da hải cẩu quanh eo.
Nói thật chứ, bọn họ ai cũng ngon mắt cả vì có cơ thể săn chắc, với tỉ lệ hoàn hảo và gương mặt sáng sủa.
"Chào mừng mọi người tới làng của chúng thần, hỡi nữ nhi của Đại Ma Vương chúng thần, Công Chúa Polenna"
Họ gọi tên tôi với cái giọng trong veo và dễ nghe đó.
Người chào tôi là Inul, người đại diện của tộc Selkie. Tôi nhớ tên anh ta là vì tôi nghe từ Tướng Quân Liburm.
Hiện tại, anh ta và các Selkie khác đang quỳ một gối, cúi đầu trước tôi.
Làm ơn show mặt đi.
"Ngẩng đầu lên đi, các ngươi"
Tôi bảo họ ngẩng đầu lên.
Nhóm Inul đồng loạt ngẩng mặt lên.
Đôi mắt xinh đẹp của họ đang nhìn vào tôi kìa.
Yup, quả nhiên đẹp trai là chân ái cuộc sống.
Tôi cố gắng kiềm nén cảm xúc mãnh liệt muốn ôm lấy bọn họ.
Ý tôi là, tôi đã từng có một trải nghiệm không vui với một selkie trẻ hồi đó, từ rất rất lâu rồi.
Lúc đó, chàng trai selkie tới để dâng lễ vật lên cho cha tôi. Tôi, vì muốn làm quen với anh ta, đã nắm chặt tay anh ta, và làm gãy tay anh.
Ý tôi là, tôi chỉ nắm nhẹ cái tay của anh thôi mà.
Nhưng mà, cơ thể của selkie mỏng manh hơn của tôi nhiều. Do đó, họ thường sẽ bị thương nặng chỉ vì dụng nhẹ tôi thôi.
(TN: cho những ai đã quên, đừng nói tới Selkie, chính cái đồng tộc orc còn không chịu được mấy cái nhẹ kia cơ mà)
Anh ta đã khóc vì thấy tay mình bị gãy và bất tỉnh vì sốc.
Do đó, tôi tuyệt đối không được để thảm kịch tái diễn.
Đó là tại sao tôi quyết định là họ chỉ để ngắm thôi và ngăn bản thân chạm vào họ.
"Của người đây ạ, thưa Công chúa. Hải sản ngon nhất trong khu vực này ạ"
Inul, người dại diện của các selki dâng lên một đĩa hải sản bao gồm sò, tôm và cá lên tôi.
Poh-chan vô thức cúi tới khi thấy thế.
"Yaay, làm một cái lẩu hải sản trước khi đi bắt kraken thôi, Công Chúa à"
Tính háu ăn cảu cô ấy quả là không thể đong đếm được.
Nhưng, tôi hiểu cải cảm giác đó của cô ấy.
"Cậu nói chí lí, Poh-chan. Gufufufu"
Hãy làm cái lẩu hải sản trong khi ngắm selki đẹp troai thôi. Thế sẽ làm cho cái lẩu ngon hơn nữa đấy.
"Inul-dono. Anh có biết chỗ ở của lụ kraken quanh khu này không?"
Sư phụ Kuroki, người đứng cạnh tôi, bước tới và hỏi câu đó.
Sư phụ Kuroki đang mặc bộ giáp Hắc Hiệp Sĩ thường lệ.
Nhưng mà, lần này thì anh ấy tháo cái mũ ra, nên là tôi có thể thấy mặt anh ấy.
Sư phụ đang mìm cười khi anh ấy quỳ một gối trước mặt Inul.
Có lẽ anh làm thế để tầm mắt của họ ngang nhau.
Cái cảnh những anh chàng đẹp trai đối mắt với nhau này quả là một tuyệt tác mà. Mấy họa sĩ sáng tác kia có thể làm ra đủ thể loại chỉ với cái cảnh này thôi á.
"Vâng ạ, thưa Tướng Quân. Thật ra, dạo này lũ kraken thường xuyên xuất hiện. Có vẻ là chúng đang nhắm vào chúng tôi vì chúng thường xuất hiện mỗi khi chúng tôi ra ngoài đánh bắt"
"Hiểu rồi... Vậy là lũ kraken đang nhắm tới mọi người nhỉ... Anh có thể dẫn chúng tôi tới chỗ mà mọi người thường chạm trán với lũ kraken đó không?"
"Rất hân hạnh, thưa Tướng Quân!! Đã có rất nhiều đồng tộc cảu chúng tôi đã trở thành mồi cho bọn chúng!! Xin ngài hãy báo thù cho bọn họ!!"
Inul nói rtong khi khóc.
Quả là một câu chuyện cảm động.
TRAI ĐẸP LÀ KHO BÁU CỦA THẾ GIỚI NÀY!! SAO MÀ LŨ TỤI BÂY DÁM ĂN THỊT HỌ HẢ!!!
"KHÔNG CẦN PHẢI LO, INUL!! POLEN TA ĐÂY SẼ SĂN CÁI LŨ KRAKEN KIA!!"
Tôi hét lên những lời mạnh mẽ khi đứng bật dậy khỏi ghế.
Nhóm Inul trông rất cảm động, và Sư phụ Kuroki thì nhìn tôi với ánh mắt khâm phục.
Thấy thế, tôi nhận ra là đánh giá của Sư phụ Kuroki về tôi đã tăng cao.
YAAAY!!
"C-CÓ CHUYỆN GÌ NHẬP NGƯỜI VẬY, CÔNG CHÚA?!! NGƯỜI THƯỜNG CHỈ TOÀN CHÂY LƯỜI, ĂN RỒI NGỦ SUỐT NGÀY THÔI MÀ, PHẢI KHÔNG!!!?"
Poh-chan đúng kế tôi nói quá nhiều rồi.
Tôi muốn cô ấy im lặng vào mấy thời điểm như này đấy.
"ĐÚNG NHƯ TRÔNG ĐỢI TỰ CÔNG CHÚA!! HÀNH ĐỘNG ĐỂ CỨU GIÚP NHỮNG NGƯỜI CẦN GIÚP LÀ NGHĨA VỤ CỦA NGƯỜI BỀ TRÊN!! ĐÚNG NHƯ MONG ĐỢI TỪ CON GÁI CỦA BỆ HẠ, MA VƯƠNG ĐÁNG KÍNH!!"
Sư phụ Kuroki trông mừng rỡ thấy rõ.
Xấu hổ ghê.
"Ehehehehem thế sao ạ? Thầy làm em xấu hổ quá ạ~"
Tôi tạo dáng đang xấu hổ.
"CẢM ƠN NGÀI RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ CHỊU RA TAY GIÚP CHÚNG THẦN Ạ, THƯA CÔNG CHÚA!!"
Nhóm Inul hiện đang cảm động rớt nước mắt bởi lời tuyên bố của tôi.
Tôi xém nói "Vậy thì cho ta ôm các ngươi phát nha" rồi đấy.
"VẬY THÌ!! MỌI NGƯỜI, TỐI NAY SẼ CÓ LẨU HẢI SẢN!! NGÀY MAI CHÚNG TA SẼ ĐI SĂN KRAKEN!!"
Mọi người đồng thanh hô hào khi nghe tuyên bố của tôi.