Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.
"Uuh... nó không có thành công, thưa Sư phụ Kuroki"
Polen thở dài nặng nề, chống cả tứ chi trên mặt đất.
Có vẻ Polen là loại người hậu đậu giống như tôi.
"Xin người đừng nản chí, thưa Công chúa. Thần sẽ chuẩn bị một ít kiếm gỗ khác ngay ạ"
Pultina, người đã hồi phục từ hậu chứng của quả bom cảm tử của Polen, vỗ vỗ Polen để khuyên nhủ cô ấy.
"U~h. Poh-chan..."
Polen đã phá hủy toàn bộ dụng cụ tập luyện mà đã được chuẩn bị trước cho cô ấy. Bây giờ thì, chúng tôi không thê tiếp tục luyện kiếm do thiếu dụng cụ.
Nhưng, quả là một thứ sức mạnh khủng bố thật.
Polen đã tạo ra hết cái hố này đến cái hố kia bằng mỗi cú vung của cô ấy.
Nếu chỉ xét đến sức mạnh đơn thuần, cô ấy có thể được coi là mạnh nhất đấy.
Nhưng, cũng hờ chính cái sức mạnh đó mà mấy thanh kiếm gỗ bị phá hủy chỉ bằng một cú vung trong mỗi lần vung đấy.
Polen quỳ trên đất, có vẻ đang suy nghĩ về việc đó.
"Bình tĩnh lại đi, Công Chúa!! Đó không phải là thứ mà người có thể làm chủ chỉ với một ngày tập luyện đâu mà!!"
Đó là xạo đấy.
Theo như những gì tôi nghe ngóng được, thì thằng Reiji có thể làm mọi thứ trong lần thử đầu tiên. Hắn là cái thể loại có thể làm mọi thứ trong lần đầu tiên - một thiên tài thứ thiệt.
Tôi nén nước mắt lại khi nhớ về chuyện đó.
"...Thật sao?"
Khi tôi khuyến khích cô ấy, Polen nhìn tôi với đôi mắt đẫm nước mắt.
"Vâng, lúc thần mới cầm kiếm lần đầu cũng thế đấy ạ. Thần chỉ đạt đến trình độ hiện tại sau nhiều năm tập luyện khắc khổ thôi ạ"
Cái này là thật.
Tôi không phải là loại có thể làm được mọi thứ trong lần thử đầu tiên. Có nhiều lần tôi cảm thấy tức giận vì công sức của tôi chẳng đáng một xu đối với một thiên tài như Reiji.
Nhưng, tôi vẫn cố gắng dù cho nó có khó khăn đến mấy đi nữa.
Con người không được sinh ra bình đẳng.
(TN: and Đen nhà ta xem toàn bộ chủng tộc bình đẳng như nhau, chứ ko phải là cái loại phân biệt chủng tộc như mấy đứa khác đâu)
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài dựa vào những gì tôi có. Dù cho nó có xấu xí đến mấy đi chăng nữa.
"Đó là tại sao, thần tin rằng Công Chúa sẽ có thể làm tương tự miễn là người không bỏ cuộc ạ"
Tôi nắm lấy tay Polen, kéo cô ấy đứng dậy khi nói thế.
Nặng quá.
Polen chỉ cao đến ngực tôi thôi. Nhưng mà, có vẻ là cô ấy còn nặng kí hơn cả tôi nữa cơ.
"Vâng!! Em sẽ cố gắng!!"
Polen đáp lại một cách đầy nhiệt huyết khi cô ấy bóp chặt bàn tay tôi.
Ôi bỏ mợ rồi... Nát tay mất.
"Vâng. Hãy cố gắng hết sức nào"
Nhưng, tôi trả lời cô ấy như thể tay mình vẫn còn ổn.
"Hou, quả là sự hợp sức đáng ngạc nhiên đấy"
Đột nhiên, tôi nghe tiếng của ai đó.
Polen và tôi nhìn về phía giọng nói phát ra.
Vì Polen, con gái của Ma Vương, đang dùng sân tập lúc này, đáng lẽ không còn ai khác có thể bước vào đây.
"Geh!! Bà nội!!"
"H-Heqet-sama!!"
Cả Polen và Pultine trở nên bối rối khi hai người họ thấy chủ nhân của giọng nói đó.
"Lâu rồi không gặp, Heqet-dono"
Tôi chào chủ nhân của giọng nói đang tiến đến chỗ bọn tôi.
Bà ấy là Heqet, thượng cấp phù thủy của vùng đầm lầy.
Ngoại hình của bà trông như mèo đứng bằng hai chân với 3 đầu.
Giống như Loughas, bà ấy là một trong các vị thần thuộc phe cánh của Modes.
Chỉ số của bà chỉ thua mỗi Modes- nói ngắn gọn, chúng tôi xếp ngang hàng đấy.
Tiện thể thì, vì bà ấy là nhũ mẫu cho Modes, nên cả Modes cũng chẳng thể chống đối bà được. Nhiều người sợ hãi bà vì đến cả ma vương còn chưa dám hó hé nữa là.
"U~hm. Người làm gì ở đây thế ạ, thưa bà nội? Cháu tưởng là bà đang ở vùng đầm lầy phía đông chứ ạ..."
Polen hỏi trong khi mồ hôi lạnh bắt đầu tuôn ra trên mặt.
Có lẽ bà ấy cũng là người đã nuôi dưỡng Polen. Và giống như Modes, có vẻ là cả Polen cũng chẳng dám làm trái ý bà.
(TN: Heqet là nhũ mẫu của cả hai cha con Ma Vương, xét về quyền thì đứa nào dám hó hé với bả chứ)
Thường thì, Heqet sống ở vùng đầm lầy độc nằm ở tận cùng phía đông của Ma Vương Thành, rất hiếm khi bà bước ra khỏi đó. Kể cả tôi cũng chỉ được gặp mặt bà đúng một lần.
Đó là lí do, mà thấy bà ở đây là một chuyện cực kì hiếm thấy.
"Ta chỉ đi xem thử khi ta nghe từ đám empusa (nữ tộc bọ ngựa) là một cô bé tự kỉ nào đó cuối cùng cũng chịu bước chân ra khỏi phòng ấy mà. Ribbitribbitribbit"
Heqet cười giọng cười giống con ếch.
"U~h. Người chỉ nói quá thôi ạ"
Tộc empusa (nữ tộc bọ ngựa) là đồng tộc của Heqet. Heqet biết được thông tin về chuyện trong Ma Vương Thành từ họ.
"Heqet-dono, cho phép tôi cảm ơn người về chuyện liên quan đến Kuna ạ"
Tôi chuyển lời cảm tạ đến Heqet.
Heqet có vẻ chỉ chấp nhận đệ tử nữ, Kuna là một trong số họ.
Kuna đã học hỏi từ Heqet để trở nên mạnh hơn hồi xưa.
Heqet có thể dạy mọi thứ về thảo được và thuốc thang. Trong các lĩnh vực đó, kể cả Loughas, thần của kiến thức, cũng không thể thông hiểu được bằng bà.
Kể cả Fanacea, nữ thần của thuốc thang và thảo được của Elios, cũng là cựu học trò của bà.
(TN: tính ra thì dưới trướng Modes có đầy sensei của bọn Elios luôn đấy, nhan sắc tuy ko có nhưng trình độ thì Elios gọi bằng cụ)
Tuy nhiên, tôi nghe nói rằng mối quan hệ giữa bà với mẹ của Fanacea, nữ thần của hôn nhân và sinh sản, Faeria, cực kì tồi tệ.
Và bà cũng cắt đứt liên lạc với Fanacea sau khi Modes bị trục xuất khỏi Elios.
"Ừa. Không có gì đâu, Hắc Cuồng Phong. Con bé là một đứa trẻ sáng dạ mà"
(TN: tức là tiếp thu nhanh nhé)
Heqet nói thể trong khi vẫy tay với tôi.
"Tôi hiểu rồi, cảm ơn trời"
Thật ra thì, tôi đã khá là lo khi tôi gửi Kuna đến chỗ Heqet để học tập.
Tôi cũng muốn đi chung với em ấy nhưng Heqet chỉ nhận đệ tử nữ, do đó, tôi không thể làm gì khác ngoài để em ấy ở đó một mình.
Tôi cảm thấy nhẹ nhọm khi nghe bà đánh giá như thế.
"Nhưng mà, ta thật sự không thể rời mắt khỏi những gì cậu làm mà. Cậu cũng tuyệt lắm đấy. À phải rồi, ta sẽ ghé thăm đứa nhỏ đó nữa. Cậu không phiền nếu ta làm thế chứ, phải không?"
"Vâng, xin bà cứ tự nhiên ạ"
"Uhm, hai người đang nói gì thế ạ?"
Polen nghiêng đầu thắc mắc khi nghe hai người chúng tôi nói chuyện. Có vẻ là cô ấy không biết chuyện của Kuna nhỉ.
"Ribbitribbitribbit. Chỉ là chuyện giữa chúng ta thôi. Thôi thì, đã đến giờ ăn trưa rồi. Vì đây là dịp hiếm, tại sao chúng ta không dùng bữa chung với nhau nhỉ"
Công chúa địa ngục, Polen.
Phòng Nebula là phòng ăn của ma vương thành.
Nhưng mà, nó khác với cái phòng tối đen như cái hố của cha tôi, Ma Vương, thường dùng để ông dùng bữa. Những người ăn ở phòng này là thuộc hạ của các hắc hiệp sĩ.
Tuy nhiên, lúc này chẳng có ai khác ngoài chúng tôi ở phòng ăn cả. Lí do là, họ để cho chúng tôi chút không gian riêng tư để dùng bữa trong căn phòng rộng rãi này.
Những viên ngọc tỏa ra vô số sắc màu được gắn trên trần được làm từ cẩm thạch đen, làm cho cái trần trông như biển sao, đó đại diện cho một nebula.
Có một lượng lớn các món ăn làm từ côn trùng mà bà nội yêu dấu thích được dàn hàng trên cái bàn khổng lồ.
Những con bọ này được bắt và chế biến ngay lập tức từ khu rừng bóng tôi nằm ở phía nam Nargol.
Tôi vui vẻ ăn con cào cào khổng lồ chiên ngập dầu yêu thích.
Mùi hương và vị của dầu ăn chất lượng cao đã đẩy vị ngon của nó lên một tầm cao mới.
Đột nhiên, tôi nhìn sang sư phụ Kuroki.
Anh ấy không dùng bữa.
Tôi nhận ra là họ còn ăn ít hơn 1/20 sức ăn của tôi nữa.
Món hầm từ bọ phân rã là món yêu thích của bà nội và anh ấy còn ăn ít hơn cả Poh-chan đang nhồi mật ong vào miệng đằng kia.
(TN: gấu Poh mê mật ong, thấy quen hong :)))))
"Có chuyện gì thế, thưa sư phụ Kuroki? Tại sao sư phụ lại ăn ít thế?"
"Er, thưa Công Chúa Polen. Xin đừng để tâm đến thần ạ. Thần không ăn nhiều được ạ"
Thầy chỉ ăn rau củ được dọn lên chung với món ăn.
"Nói mới nhớ, Tướng Quân thích trái cây với rau củ hơn là thịt. Thêm nữa là, ngài ấy ăn ít lắm"
Poh-chan giải thích.
"Tôi không thể chịu được cảnh chúng ta lãng phí thức ăn, dù sao thì cũng ngon lắm mà"
Tôi ăn một muỗng món hầm vừa mặn vừa đậm đà chứa đầy mấy con giun nhỏ.
"Polen, con ăn hơi nhiều rồi đấy. Con sẽ lên kí nếu cứ ăn nhứ thế và con sẽ chẳng bao giờ vung kiếm đàng hoàng được đâu"
"Ugh!"
Bà nội nhắc nhở tôi.
Thật ra thì, tôi càng mất tự tin mỗi khi nghĩ tới chuyện đó.
Tôi không thể vung kiếm đàng hoàng vì đống thịt quanh mấy cái khớp của tôi cứ cản trở mỗi khi tôi vung kiếm. Ừa ha, có vẻ là mình phải ăn kiêng rồi.
Nhưng mà, tôi không thể kiềm chế trước đống đồ ngọt mà mình cực kì mê được.
------------------------------------------
P/s: câu chuyện ăn kiêng muôn thuở của hội chị em (ko có ác ý gì đâu nha)