: Đã Không Có Chỗ Dung Được
Đất đá và kiến trúc xung quanh như bị nam châm hút lại, một thân ảnh khổng lồ cao lớn bỗng chốc xuất hiện.
Máy Móc chi Thần - Deus Ex Machina, tuyệt kỹ sở hữu sức phá hoại kinh khủng nhất thuộc về Khôi Lỗi Vương.
Giơ lên cao bàn tay to lớn, con rối khổng lồ lấy thế lôi đình vạn quân đập xuống.
Crack! Crack!
Đại địa rung chuyển không ngừng, áp lực làm mặt đất nứt ra từng khe rãnh sâu.
"A ha ha, tỷ tỷ đại nhân, ngươi thấy món đồ chơi này của ta thế nào, đủ để… "
Blazer bình thường thì hẳn là sẽ chịu nghiền nát, nhưng đối với Hắc Kỵ Sĩ, cường giả xếp hạng tại Liên Minh thì dường như vẫn chưa đủ.
Oanh!
Chứng kiến át chủ bài trong vài giây là bị bạo lực đánh phá thành từng mảnh vụn, tiếng cười của Or-Gaule lập tức im bặt.
"Ách… Mạnh như vậy?"
Và chưa đợi hắn tiếp tục hành động, thân ảnh bao trùm trong bộ giáp màu đen đã áp sát tới gần.
Or-Gaule vội vã vung lên mười ngón tay.
Hàng trăm hàng ngàn sợi tơ đủ để cắt đứt cả kim cương mau chóng lan tỏa.
Tuy nhiên chỉ là giãy giụa vô dụng, Hắc Kỵ Sĩ chỉ cần đưa tay vung vẩy trường kích thì đã dễ dàng xé nát mọi thứ.
Gương mặt Or-Gaule lúc trắng lúc xanh.
Khôi Lỗi Vương lần này nhận được nhiệm vụ tập kích, mang theo vui vẻ đến gặp chị gái ruột thịt.
Tất nhiên, ban đầu hắn vốn không phải đi một mình, mà là cùng hàng chục tinh anh do đích thân Bạo Quân lựa chọn.
"Đám người của Phản Loạn Quân đang làm trò gì, sao lại dễ bị xử lý tới vậy a?"
Tiếc rằng tình huống bây giờ, đã không còn thời gian để Or-Gaule suy nghĩ rồi.
Liên tục tung ra những tuyệt kỹ trí mạng, mới khó khăn lắm chậm lại được bước chân của Hắc Kỵ Sĩ, hô hấp thiếu niên đã biến dồn dập.
"Đầu hàng, là kết cục tốt nhất dành cho ngươi bây giờ, Orleus.
" Nắm tay cầm thật chặt vũ khí nhưng mau chóng thả lỏng, Iris vẫn cố gắng cho em trai mình một cơ hội.
"Hết lần này… tới lần khác!" Thiếu niên lẩm bẩm.
"Tỷ tỷ đại nhân, tại sao chưa từng đứng về phía ta được một lần? Ta không phải là đệ đệ yêu quý của ngươi sao.
"
Gương mặt dưới lớp áo giáp vẫn như cũ vô biểu tình.
"Ngươi… nên trả giá cho tội ác của mình."
"Trả giá? Sai rồi sai rồi sai rồi!!" Thiếu niên đột nhiên tức tối dậm chân.
Đứa em trai tỏ thái độ hung ác thật sự làm nữ kỵ sĩ sửng sốt.
"Mọi người vì hạnh phúc thuộc về bản thân mới dấn thân vào chiến đấu, ta cũng chỉ dùng sức mạnh để tìm kiếm niềm vui thú, có cái gì không ổn?"
Âm thanh tràn đầy ác ý, xen lẫn vài phần ngây thơ.
Nhưng chẳng ai nghi ngờ rằng đó chính là suy nghĩ chân chính của Khôi Lỗi Vương, một đứa trẻ nắm trong tay sức mạnh nguy hiểm khiến thế nhân lo sợ.
"Dù đó sẽ đem đến đau khổ cho kẻ khác sao?" Iris cắn chặt môi.
Ta nhất định sẽ ngăn chặn hắn!
Trong lòng nàng thầm hạ quyết tâm, dù có chặt đứt toàn bộ tứ chi, cũng nhất định phải bắt lại đứa em trai điên rồ này.
Nhưng thực tế, đã có người so với Iris còn mất kiên nhẫn.
"Tại sao phải nương tay?"
Thanh âm trầm thấp xuất hiện bên tai, khiến Iris theo phản xạ lập tức rời xa một đoạn khoảng cách.
"Ngươi là… ?"
Ngắm nhìn kẻ lạ mặt khoác áo bào đen bao trùm toàn thân, không gian xung quanh vặn vẹo khó mà nhìn thấy rõ mặt, nội tâm Iris dâng lên từng đợt báo động.
Thủ lĩnh Phản Loạn Quân, Tyrant!
Khác xa căng thẳng từ Hắc Kỵ Sĩ, thân ảnh thần bí cười khẽ.
"Không nỡ sao, vậy ta sẽ rất vui lòng giúp ngươi chút."
Quan sát được một đoạn thời gian, Alan đã hoàn toàn nhìn ra Iris hoàn toàn chưa có ý định hạ sát thủ với em trai mình.
Ai mà ngờ tới rằng Hắc Kỵ Sĩ lạnh lùng thuộc về Liên Minh lại vẫn giữ lấy một mặt mềm mại như thế.
Cách đó không xa, Or-Gaule vội vàng kêu to.
"Thủ lĩnh đại nhân! Mau… mau tới cứu ta!!"
Cứu ngươi? Cặp mắt hơi hiện vài tia trêu chọc.
"Ồ, ta đúng là cũng đang dự tính cứu rỗi cho ngươi, Or-Gaule."
Cánh tay cầm kiếm chớp động, trong khoảnh khắc là một vệt đỏ tươi lóe lên.
"Aaaa!!" Đôi chân đang di chuyển bị chặt đứt, Khôi Lỗi Vương kêu gào thảm thiết.
Tràng cảnh biến đổi đột nhiên khiến Iris thật sự sửng sốt.
Bọn họ không phải cùng phe sao?
Và công kích của Alan, đương nhiên sẽ chưa dừng ở đây.
Chưa tới vài giây, ma lực trảm kích xuất hiện lên đến mấy trăm đợt.
Thân hình nhỏ bé lập tức bị băm nát nhừ.
Nhưng Khôi Lỗi Vương dù gì vẫn là một Desperado, nếu đơn giản như thế mà bị xử lý thì cũng đã chẳng thể làm mưa làm gió trên khắp thế giới.
Vô số mảnh vụn rơi rụng trong không khí mau chóng được từng sợi tơ mỏng manh nối lại.
Tử linh du hí - Dance Macabre.
Tuyệt kỹ chỉ được khởi động khi trái tim ngừng đập, xem như nửa nguyên tố hóa.
Thân thể Khôi Lỗi Vương giờ phút này chỉ có nhân loại vỏ ngoài, nội tạng, xương cốt, máu thịt cũng đã được thay thế bằng từng sợi tơ tạo thành từ Device Black Widow, không khác nào… một con rối chân chính.
"Chết tiệt! Chết tiệt! Ngươi lại dám!!"
Khuôn mặt tràn đầy vết nứt trở nên dữ tợn, Or-Gaule oán độc nhìn về phía trước.
Dù đầu óc không được bình thường, hắn vẫn hiểu… chạy trốn là vô dụng.
Ma lực cường đại sôi trào phát tiết, Khôi Lỗi Vương quyết định liều mạng.
Nhưng đã có người so với Or-Gaule còn nhanh hơn.
Khí áp tạo thành diễn hóa từng đợt cuồng phong.
Liếc nhìn trường kích màu đen bị chắn trước bức tường niệm lực, rung động liên tục, dưới lớp áo choàng, khóe miệng Alan hơi cong lên.
Chuyện xem như trở nên thú vị rồi.
"Hắc Kỵ Sĩ, ngươi… biết mình đang làm gì sao?"
"Không được giết hắn! " Đối mặt Desperado được xem là cường đại nhất trên thế giới, khí thế tỏa ra ép người ngạt thở, Iris vẫn cố cắn chặt răng.
Đồng thời, công kích của Khôi Lỗi Vương lúc này đã đến rồi.
"Đi chết đi! Tyrant!"
Thân thể không còn chịu hạn chế bởi thể xác, lực bộc phát tăng lên gấp mấy chục lần.
Ở mức độ nào đó, tình trạng Or-Gaule bây giờ so với đám tăng nhân Thần Long Tự vận dụng Kỳ Lân Công, hay Kurogane Ikki tiến vào trạng thái Nhất Đao La Sát còn phải đáng sợ.
Ngược sát du hí - Le Grand Guignol!
Cây cối, núi đá xung quanh bị ngàn vạn sợi tơ bao phủ.
Công kích như thiên tai mau chóng ập đến hai thân ảnh còn đang giằng co.
"Tạm được.
" Hắn quả thật có hơi ghé mắt vì chiến lực mà Or-Gaule bày ra, đúng là vượt qua dự kiến.
Giả heo ăn hổ? Thằng nhãi này xem ra… cũng biết cẩu như thế nào a.
Không đếm hết vệt sáng lóe lên.
Lưỡi kiếm bỏ qua quán tính và gia tốc, còn chẳng phát ra một tia tiếng động.
Vacuum Slash!
Tơ nhện do ma sát sinh nhiệt lập tức bốc cháy.
Trường kích thuộc về Hắc Kỵ Sĩ chống đỡ được trong chốc lát đã bị cắt làm đôi.
Vibration Sword!
Âm ba tạo thành lướt qua không khí, vạn vật nát vụn, hai thân ảnh với mái tóc xám bạc như con diều đứt dây văng ra xa.
Hàng loạt cây cối do va chạm mà đứt gãy.
Đơn thuần sử dụng kiếm kỹ, cũng đủ để Alan cưỡng ép hai vị Desperado khuất phục.
Nằm dưới nền đất, thân hình thiếu niên run rẩy.
Chỉ có trạng thái thế này, hắn mới hơi giống một chút với… con người.
"Thủ… thủ lĩnh, sao lại đối xử với ta như thế? Ta… Ta luôn rất nghe lời ngài mà..."
Tuy đã hoàn toàn mất đi cảm giác đau, nhưng sợ hãi trên tâm hồn vẫn rất khó mà dứt bỏ.
"Nghe lời? " Alan âm thầm cười lạnh.
Tính ra còn miễn cưỡng biết nghe lời.
Khống chế đống lớn chính trị gia, nhiều lần tại tuyến đầu chiến đấu, thậm chí vương tộc Craddleland cũng là do một tay đối phương xử lý, tạo điều kiện cho Vermillion trong tương lai thâu tóm dễ dàng.
Or-Gaule...!phải công nhận là đã làm rất tốt.
Nhưng đối với tên ác ôn thích lấy hành hạ người khác để tìm niềm vui, trong thế lực mới ngoài ánh sáng mà Alan sắp xây dựng, đã không có chỗ dung được hắn.
Đồng thời công chúng của các quốc gia từng bị tai họa, cũng cần một câu trả lời.
“Ngươi đã vô dụng!” Sát ý lan tỏa khiến người ngạt thở, hắn trước giờ đã phải nhịn thằng nhãi này rất lâu.
Lưỡi kiếm không chút lưu tình vung xuống.
: Kết cục tốt nhất
Máu tươi vẩy ra.
Alan cau mày nhìn nữ nhân lần nữa cố ý cản trở công kích của mình, dùng thân thể che chắn cho Or-Gaule.
Nếu không phải đúng lúc dừng tay, Iris đã bị chấn động đánh thành cặn bã.
Bi kịch thuộc về hai chị em nhà Gaule, hắn từng thông qua Wallenstein biết đến.
Vốn dĩ muốn làm thịt Or-Gaule, đứa em trai điên rồ đã gây đau khổ cho cuộc đời của Iris, từ đó thuyết phục đối phương gia nhập bên mình, nhưng tình huống hiện tại diễn biến…
Đúng là rất khó làm.
“Lần này... tỷ tỷ sẽ bảo vệ tốt ngươi, Orleus. ” Gương mặt dính đầy máu tươi, nữ kỵ sĩ theo bản năng thấp giọng thì thầm.
Device bị phá hủy, kỹ năng hồi phục cấp tốc chịu suy giảm đáng kể, Iris thời khắc này còn giữ được ý thức cũng xem là kỳ tích.
Để trở thành Desperado, Blazer thường luôn cần thiết sở hữu một tín niệm mãnh liệt, có thể thuần túy như sống sót, báo thù hay vươn lên đỉnh cao.
Nhưng với Iris Ascarid mà nói, lời hứa với phụ mẫu bảo vệ đứa em trai duy nhất dù đối phương đã hoàn toàn lạc lối, mới là thứ chân chính giúp nàng kiên trì sống tiếp.
“Hừ, ngươi nên nằm yên một hồi đi! ”
Đơn giản nhấc tay, thân hình mảnh mai chịu niệm lực đánh vào, từng âm thanh kẽo kẹt do xương cốt đứt gãy xuất hiện.
Mặc dù hành vi của Iris quả thật khiến người xúc động, nhưng bi kịch mà nói, Alan từng chứng kiến… quá nhiều quá nhiều.
Tuy nhiên, chỉ mới di chuyển được vài bước.
bg-ssp-{height:px}
“Cầu ngươi... tha... ” Một bàn tay đã bám chặt lấy gót chân.
“Ha, Xin tha? Hắc kỵ sĩ, chuyện này không hề buồn cười.”
Thanh âm tối tăm lại bắt đầu nối tiếp.
“Tha cho một tên khốn khiếp từng làm biết bao việc ác?”
“Tha cho kẻ đã dùng năng lực điều khiển ngươi giết chết... thân nhân, tàn sát cả thôn làng?”
Sắc mặt Iris vốn trắng bệch giờ lại lập tức trở nên mất đi huyết sắc, đôi dị đồng một lam một hồng thoáng biến ảm đạm.
Nhìn về bãi đất phía trước đã chẳng tồn tại bóng người nào, ánh mắt Alan lóe lên vài tia châm chọc.
"Và dù có hy sinh tính mạng để bảo vệ, hắn từ đầu tới giờ vẫn không thèm quan tâm tới ngươi dù chỉ là một câu nói, chỉ lo bản thân chạy trốn?"
"Một kẻ ác ôn, ích kỷ, lại hèn nhát tới vậy, ngươi... "
"Còn muốn cầu xin tha cho hắn sao? Iris Ascarid!! "
"… Làm ơn. " Giọng nói của nữ kỵ sĩ anh khí thường ngày, giờ phút này là yếu ớt như thế.
Trầm mặc hồi lâu, thanh âm lạnh băng lại bất ngờ vang lên.
"Được!"
Thân hình như ảo ảnh lập lòe, trong phút chốc biến mất.
Lúc xuất hiện thì trên tay đã xách lên một thân hình nhỏ nhắn còn đang giãy giụa, thô bạo quăng vào trước mặt nữ kỵ sĩ.
"A!!" Khôi Lỗi Vương theo bản năng kêu rên.
Tâm nhãn siêu phàm khóa chặt, trừ phi Or-Gaule biết dịch chuyển nếu không đừng hòng chạy thoát.
Dưới sự ngỡ ngàng của Iris, thủ lĩnh Phản Loạn Quân bình tĩnh đưa ra phán quyết cuối cùng.
"Mạng sống, vẫn có thể giữ lấy…"
“Nhưng ta sẽ tước đoạt đi tất cả sức mạnh của ngươi, Orleus. ”
Đồng thời, thanh kiếm Comedentis không còn bị cản trở mà cắm vào thân thể Khôi Lỗi Vương.
Cảm giác ma lực cấp tốc trôi đi, tinh thần đau đớn như muốn nứt ra, Or-Gaule liên tục gào thét.
“Đừng ... tỷ tỷ, cứu ta!”
“… ” Iris có chút không đành lòng nhắm mắt.
"Aaaaaaaaa!" Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, từng hàng huyết lệ theo mi mắt chảy ra.
Vũ khí linh hồn bị phá hủy vĩnh viễn, toàn bộ ma lực biến mất, nếu không phải được kỹ năng Heal và thời gian hồi tưởng liên tục trợ giúp phục hồi, Or-Gaule đã sớm treo.
Chỉ trong phút chốc, Khôi Lỗi Vương từng làm mưa làm gió khắp nơi trên thế giới chỉ còn thừa một hơi, cùng phế nhân chẳng khác biệt chút nào.
Nhưng đối với hai người bọn họ, có lẽ… đây mới là kết cục tốt nhất đi.
Lặng lẽ chứng kiến Iris gắng gượng đi tới bên cạnh thằng xui xẻo đã đau đớn bất tỉnh, Alan bất tri bất giác nhớ lại vài hồi ức.
"Or-Gaule, mặc dù không ưa ngươi hay Wallenstein, nhưng phải công nhận có điều mà các ngươi nói rất đúng."
“Thế giới này, tràn ngập những điều dối trá, và chỉ tồn tại một sự thật tàn khốc nhất…”
“Kẻ mạnh, tước đoạt tất cả!”
Hắc Ám Đế Vương chậm rãi mở miệng.
"Iris Ascarid… "
Áp lực vô hình lan tỏa ép nữ kỵ sĩ như ngừng thở, theo bản năng ôm thật chặt thân thể đang vô lực nằm trong lòng.
“Từ nay trở đi, sức mạnh của ngươi, linh hồn lẫn thân thể, đến từng sợi tóc cho tới giọt máu cuối cùng, tất cả những thứ đó... Đều thuộc về ta!! ”
…
Phía trên cao bầu trời, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng.
Hàng loạt thân ảnh hết áp sát lại tách ra, lực lượng phát tiết làm thiên tượng thay phiên biến đổi. Sấm chớp, giông tố, và gió lốc liên tục hình thành, rồi lại trong phút chốc bị đánh tan.
Sức mạnh siêu phàm, đến một mức độ nào đó, quả thật đủ để khuất phục tự nhiên.
"Ha ha ha, sảng khoái." Vừa rút cạn huyết dịch của một tên Blazer, Naseem khoái trá cười to, coi những tia năng lượng mật độ cao từ phi thuyền đánh vào cơ thể như không có gì.
Lúc này, Tử Thần Sa Mạc tất nhiên đã tiến vào trạng thái thức tỉnh.
"Naseem Al-Salem!!" Douglas Appleton gầm lên giận dữ.
Chiếc phi thuyền khổng lồ liên tục bắn ra công kích càng thêm mãnh liệt.
Vài thân ảnh xui xẻo chưa tránh kịp bị quang và nhiệt nuốt mất, thi cốt vô tồn.
Nếu trận chiến giữa hàng trăm siêu phàm giả đều đạt tới Chiến Lược Cấp này diễn ra dưới mặt đất, e rằng trong khu vực ngàn dặm đã không còn một ngọn cỏ.
Không biết bao lâu sau,
"Khục…" Đứng trên chiến hạm, Douglas Appleton rốt cuộc khó mà nhẫn nhịn, ho ra một ngụm máu tươi.
Đánh lui lực lượng từ Liên Minh, bên mình thực chất thiệt hại đâu hề nhỏ. Device khổng lồ của hắn cũng bị phá hủy hơn phân nửa.
"Tư lệnh!!" Mấy tên thủ hạ lo lắng tới gần.
Douglas lập tức đưa tay ra hiệu.
"Chuyện nhỏ thôi.. Ha ha, Naseem Al-Salem, đúng là một con quái vật. Tử Thần vùng Trung Đông thật không phải hư danh."
"A đúng, còn người trẻ tuổi đi cùng hắn, cái gì Liệt Phong Kiếm Đế của Nhật Bản thì phải. Nhân tài như vậy, nếu thuộc về nước ta thì tốt biết bao… "
Vị tư lệnh này cảm thán, hắn chưa bao giờ sở hữu thói quen làm thấp đi địch nhân.
Tuy nhiên,
"Chiến tranh, chỉ vừa bắt đầu thôi. Thắng lợi cuối cùng, chỉ có thể là Mỹ Quốc."
Khoa học kỹ thuật, số lượng cường giả đứng đầu nhờ quân đội nhân bản PSYON đều chiếm ưu thế tuyệt đối. Douglas Appleton không nghĩ ra được lý do bên mình sẽ thua.
Tử Thần Sa Mạc hắn không thể hoàn toàn chiến thắng, nhưng cộng thêm mấy trăm mấy ngàn thành viên PSYON đây? Còn Desperado, nước Mỹ đâu phải chỉ có hắn một vị.
Douglas dứt khoát hạ lệnh:
"Mau chóng rút về căn cứ, tiếp đó chúng ta sẽ… "
Lời nói tới đây, mí mắt vị tư lệnh này bỗng dưng giật giật.
Một thanh niên trẻ tuổi, chẳng biết từ lúc nào đã dựa sát vào lan can, hứng thú tràn đầy quan sát xung quanh.
"Device như thế, đúng là… vô cùng đặc biệt. Xem ra trở thành ma nhân mới có biến đổi rõ rệt đi?"
"Ngươi !!" Ma lực nồng nặc lại một lần sôi trào, Douglas lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nam tử tóc đen lúc này mới dời ánh mắt sang phía người trung niên đối diện.
"Bạch Kình Douglas Appleton, cường giả đứng đầu ở Đồng Minh, kính ngưỡng đã lâu." Đối với cá nhân được xem là anh hùng quân đội của Hoa Kỳ, Alan thật sự có vài phần bội phục.
Đừng xem Tử Thần Sa Mạc bị Alan dễ dàng ngược như chơi một dạng mà coi thường, đó là do ám nguyên ma lực quá phạm quy.
Nếu Naseem tiến vào trạng thái thức tỉnh, đến Bạch Tu Công cũng chưa chắc đánh thắng được hắn, không thấy tổ hợp Tứ Tiên Nhân và Đại Sư Phụ của Thần Long Tự đều bị nghiền chết sao.
Douglas Appleton, tuy dựa vào ưu thế Device chịu cải tiến bởi khoa học kỹ thuật, nhưng đánh lùi được cả Naseem thì tính ra đã là rất ghê gớm.
Lúc này, những Blazer còn lại trực thuộc quân đội Mỹ cũng phát giác động tĩnh nơi đây.
"Kẻ xâm nhập!"
"Lại là lũ ngu xuẩn từ Liên Minh!"
"Bày trận, chuẩn bị đối địch!"
Trái ngược với phản ứng quá khích từ những người khác, khi quan sát thần thái ung dung từ nam tử trẻ tuổi đối diện, thân thể Douglas theo bản năng dâng lên một trận lạnh lẽo.
Cực độ nguy hiểm!
Trở thành Desperado, trực giác của hắn vượt xa Blazer thông thường không biết bao nhiêu lần.
"Đất nước tiên tiến có khác, còn rất nhiệt tình sao. " Alan vẫn vô cùng tự nhiên mỉm cười, nhưng cặp mắt lại bắt đầu tỏa ra sát khí làm người sởn cả gai óc.
Hắc ám bao phủ.
…