.
Sau chuyện này, thằng chó con đầu tư vào kế hoạch khởi nghiệp của bản thân.
Chuẩn bị tài liệu, chạy thuế kinh doanh, lôi kéo khách hàng, cúi đầu luồn gối, lúc mới khởi nghiệp, chuyện gì cũng phải tự làm, chuyện gì cũng phải tự chịu.
Nhìn thấy thằng chó con gầy xọp đi, bạn đau lòng chết đi được, muốn giúp đỡ nhưng lại bất lực.
Suy đi nghĩ lại, bạn định đóng hàng về nhà chăm sóc thằng chó con, vừa mới lộ ra chút dấu hiệu liền bị ngăn cản.
“Ngộ nhỡ em thất bại thật, chỉ có thể sống dựa vào anh thôi, lúc đó thì để em giặt giũ nấu nướng, anh không được ghét bỏ em đâu đó anh Trình.” Thằng chó con cười nói.
.
Thằng chó con chạy chọt khắp nơi, mệt lả mà vẫn sốt ruột, tóc nhuốm mùi rượu và khói thuốc cả ngày không hết.
Hắn cần phải lo lót trên dưới, cần chăm chăm vào nghiệp vụ, thậm chí còn phải chăm nom mấy chuyện tầm phào lông gà vỏ tỏi. Bận rộn muốn chết, nhưng công ty mãi chẳng níu được chân ai, ngoại trừ mấy người lão làng cuỗm được từ chỗ khác, nhân viên mới tuyển cứ đến rồi đi như nước chảy. Công ty nhỏ mới khởi nghiệp, nền tảng chỉ có từng ấy, làm gì có chuyện trả được lương cao, chỉ có thể lay lắt giữ người như vậy, tuy nhiên thế giới đâu lắm thằng đần.
Hắn bận đến mức vắt chân lên cổ, bề ngoài tiều tuỵ, nhưng vẫn ép mình phải cười nói với bạn. Hắn không để lộ cảm xúc tiêu cực với bạn, nhưng bạn vẫn nhìn ra được là tâm trạng của hắn không tốt. Bạn đoán rằng quan hệ giữa hai người đã qua trắc trở, vừa mới làm lành với nhau, thằng chó con không muốn tiếp tục vấp váp nữa, thế mới hèn mọn làm sao.
Bạn bảo hắn cứ thả lỏng trước mặt bạn, hắn chỉ nói được, nhưng ngày hôm sau hắn vẫn căng mặt gượng cười vui vẻ.
May thay, chẳng bao lâu sau thì bạn của thằng chó con bị hắn thuyết phục thành công, bỏ việc tới giúp đỡ.
Khác với thằng chó con, bạn hắn chưa từng làm ngành này, sau khi tốt nghiệp thì chuyển sang bán hàng, giờ đã có chút thành tựu. Lần này gã tới còn kéo thêm mấy khách hàng cũ, không thể coi là khách hàng lớn, có điều đủ cự được với các công ty lớn lâu năm.
Gã cười gọi thằng chó con là “giám đốc Tả”, bảo hắn phải chịu trách nhiệm với nửa đời còn lại của mình, thằng chó con ra vẻ ghét bỏ, chẳng cảm ơn, chỉ túm cổ áo bạn bắt đi làm việc một cách không hề khách khí.
Thằng chó con cuối cùng cũng có thời gian đi ngủ.
Công ty cũng bắt đầu vào guồng.
.
Sau khi có lợi nhuận ổn định, thằng chó con lại biến thành ông chồng ngoan ngoãn nộp lương cho vợ, hắn kiếm được tiền liền đưa cho bạn chút đỉnh, tần suất bất định, có lần vài ngàn có lần mười mấy ngàn.
Lần đầu cầm tiền đưa cho bạn, hắn rất dè dặt, hắn bảo mình có thể sẽ giữ lại một ít. Chẳng đợi bạn lên tiếng, hắn đã giảng giải dài dòng rằng phải trả lương, đút lót, bản thân phải giữ lại bao tiền để dùng.
Nhìn dáng vẻ sợ hãi như đi trên băng mỏng của thằng chó con trước mặt, bạn cảm thấy rất khó chịu, bạn lo lần trước mình nói quá nặng lời, mới khiến hắn dè dặt đến vậy.
Trong lúc nói chuyện thẳng thắn trước đây, bạn cùng thằng chó con nói tới chuyện “quỹ đen”, bạn bảo điều này khiến bạn rất buồn, khiến bạn cảm thấy xa cách. Thằng chó con xin lỗi, hắn nói sau này sẽ không làm vậy nữa, sau này gặp chuyện gì nhất định sẽ bàn bạc với bạn trước tiên. Thực ra việc làm bạn buồn không phải là chuyện “giấu quỹ đen”, thực tế, chỉ cần hắn nói rõ với bạn, dù cho hắn có không quan tâm đến chuyện trong nhà, hoàn toàn tự kiếm tự tiêu, bạn cũng không có ý kiến. Hắn là người của bạn, bạn hi vọng hắn được sống thoải mái, bạn tình nguyện chăm sóc hắn. Điều mà bạn để ý là giấu giếm và lừa gạt.
Thằng chó con tốt xấu gì cũng là một “giám đốc”, ra ngoài là có người tiền hô hậu ủng, bạn không muốn mình trở thành nguyên nhân áp lực cho hắn.
Tuy nhiên, đây không phải vấn đề có thể giải quyết ngay lập tức.
Bạn chỉ đành sắp xếp lại tâm trạng, trước tiên cười với thằng chó con, nói không sao cả. Đồng thời, bạn thầm quyết định, sau này nhất định phải tin tưởng thằng chó con hơn.
.
Sự tin tưởng của bạn đã có tác dụng, thằng chó con dần dần thả lỏng, hắn trở lại làm cậu thiếu niên thích làm nũng ngày ấy. Bây giờ hắn đã lớn hẳn rồi, vai rộng lưng dài, tay sải eo thon, bụng còn có múi.
Thế nhưng hắn vẫn còn thích cuộn người nằm trong lòng bạn như cũ.
Ban ngày hắn đi làm, buổi tối bạn bán hàng, thời gian hai người ở bên nhau chỉ có cuối tuần. Cuối tuần, khi bạn thức giấc, thường phát hiện ra hắn ôm laptop ngồi cạnh bạn, thấy bạn mở mắt liền hôn bạn, bỏ hết công việc trong tay, cuộn người chui vào lòng bạn.
“Anh Trình.” Hắn gọi bạn, giọng nói còn ngọt hơn cả hồi niên thiếu.
Lúc này, bạn sẽ ôm hắn.
Giờ hắn đã lớn, người dài rồi, chịu được giày vò rồi, vậy nên bạn không dịu dàng như trước nữa, bạn sẽ thô bạo hơn một tẹo. Bạn khoá chặt hắn trong lòng, thân mật không còn một kẽ hở, sau đó gặm hắn, cắn hắn, giày vò hắn. Hắn bị bạn giày vò đến độ nói xằng nói xiên, thảm thiết xin tha, nhưng lại không cho bạn dừng lại thật, vậy nên bạn biết, hắn rất thích sự thô bạo của bạn. Qua cuộc mây mưa, bạn sẽ hôn hắn, sau đó cùng hắn tắm rửa.
Bạn thích những ngày tháng thế này, cho nên bạn dốc sức trân trọng chúng. Sự thoải mái trong quan hệ của hai người bắt nguồn từ sự tin tưởng, vậy nên bạn luôn luôn tự nhủ phải duy trì sự tin tưởng này.
.
“Tin tưởng em ấy.” Bạn tự nhủ, lặp đi lặp lại mỗi ngày.
Lời tự nhủ kéo dài vô tận khiến bạn chán ngán, bạn cảm thấy mình như một cô gái bị nhốt trong khuê phòng, tầm nhìn hạn hẹp, chỉ vì chút chuyện vặt trong nhà mà cũng phải ưu sầu suy tư.
Nhưng bạn cũng không dám dừng lại. Bạn không dám ngừng tự nhủ với bản thân.
Chuyện của bà nội, cùng với sự dè dặt lúc trước của thằng chó con khiến bạn ý thức được, để duy trì một mối quan hệ, chỉ dựa vào tình nghĩa thì không thể nào đủ được. Các bạn có thể thề non hẹn biển, nắm tay đi hết cuộc đời, nhưng hiện thực sẽ không vì những điều các bạn nói ấy mà đối xử tốt với các bạn.
Có lúc bạn nghĩ, nếu lúc xảy ra chuyện của bà nội, bạn để ý đến sự thay đổi của thằng chó con sớm hơn, dùng cách phù hợp hơn để khuyên bảo hắn, thì có lẽ mọi việc đã khác. Chưa biết chừng hắn có thể khống chế tâm trạng sớm hơn, không đến nỗi bị sa thải, cũng sẽ không phải trải qua phong ba sóng gió khi khởi nghiệp sau này.
Bạn nhớ ra, lúc đó, bạn thậm chí còn thầm oán trách hắn quá nhu nhược.
Có lẽ bạn có thể dùng cách tốt hơn để nói chuyện với hắn, mà không lắc đầu bo bo giữ khoản tiền tiết kiệm như một kẻ bủn xỉn.
Bạn nghĩ, có lẽ bạn chưa từng thật sự hiểu được hắn.
Những chuyện đã qua thì cũng qua rồi. Nhưng bạn không thể để bản thân lặp lại sai lầm như vậy nữa.
Vậy nên bạn lại tự nhủ.
Quan tâm hắn.
Tin tưởng hắn.