Nói là làm, vừa hết tiết, Doãn Thường Lăng bèn xin giáo viên chủ nhiệm cho đổi chỗ.
Kiểu lãng tử quay đầu này, giáo viên chủ nhiệm hiển nhiên rất kích động, lập tức cho cậu ngồi chỗ tốt hơn ở hàng ba.
Đổng Hãn nhìn người bên cạnh mình thu dọn đồ đạc, không tưởng tượng nổi, “Cậu muốn đổi chỗ?”Doãn Thường Lăng chẳng muốn để ý đến anh ta tẹo nào, nhưng người này coi như nhân vật chính, không thể chọc giận được, “Ừm… tôi xứng đáng được chỗ ngồi đó.”
“Cậu đang khinh tôi thành tích kém?” Đổng Hãn nổi nóng vô cớ.
“Không, xa quá, không nhìn rõ.” Doãn Thường Lăng trợn mắt nói dối.
Không muốn bị hỏi nữa, cậu tăng tốc độ thu dọn, ngồi vào chỗ mới trước khi vào tiết.
Ôi má ơi~ Đến không khí cũng trong lành hẳn.