Chu Thiên Kỳ từ trong ác mộng tỉnh lại, trong mơ chính là bị quái vật trong trò chơi đuổi chạy, đột nhiên một em gái nửa người nửa thú nhảy đến trước mặt ôm hắn, người sói lưng gù siết rất chặt kéo thế nào cũng không ra, ngược lại tay của em gái đó càng siết càng chặt khiến hắn hầu như không thể thở nổi, hắn ngang nhiên hét chói tai nhằm che giấu trái tim nhỏ bé đang run rẩy: “ Em gái, tuy rằng chúng ta ở phe đối lập ngươi có thể giết ta thế nhưng xin hãy cho ta chết có chút tôn nghiêm!!!”
Sau đó em gái người thú cường tráng không gì sánh được cả người đều là bắp thịt làn da màu lục chỉ ném đến một ánh mắt quyến rũ, giật giật hai cái răng nanh ngẩng lên nũng nịu nói: Đáng ghét ~ ai muốn khiến ngươi chết ~ người ta muốn gả cho ngươi mà ~
Em gái thú nhân chu miệng thật rộng, răng nanh dường như đã đặt lên má Chu Thiên Kỳ, muốn hôn Chu Thiên Kỳ.
Đột nhiên Chu Thiên Kỳ không biết từ đâu lấy ra khí lực kinh người đẩy em gái người thú ra một cách “nhẹ nhàng”, sau đó một thân mồ hôi lạnh tỉnh dậy.
“Phù__” thì ra là mơ. May mắn rồi… Chu Thiên Kỳ ngồi dậy thở phào một hơi, nhìn một chút hai bên trái phải đều có hai người đang ngủ, không nên đánh thức bọn họ. Cơn gió đông muộn từ cửa sổ đang mở thổi vào, mồ hôi trên người cậu khô ráo rất nhanh, Chu Thiên Kỳ liền nhanh chóng chui vào chăn ấm áp.
Đột nhiên tỉnh dậy khiến cậu không còn buồn ngủ chút gì, buồn chán lấy điện thoại ra xem đồng hồ, thì ra đã là rạng sáng h’.
Giữa lúc hắn đang trở mình xem điện thoạt, thân thể đột nhiên trầm xuống, hông của mình bị một đôi tay ôm lấy. Thế nhưng cánh tay kia lại cấp tốc thu về, chủ nhân của cánh tay ấy cũng trở mình ngủ tiếp.
A… em họ của mình, Chu Duệ, con của em gái ba Chu Thiên Kỳ, tuổi, đang học cấp . Bởi vì cha của Chu Duệ đã bỏ đi nên Chu Duệ vẫn theo họ mẹ lấy họ Chu, từ nhỏ cuộc sống sinh hoạt không hẳn là rất tốt, cô của Chu Thiên Kỳ vẫn hết mực yêu thương hắn, coi như là được nuông chiều từ bé, vì vậy liền sinh ra tính cách quái gở không ai thương.
Chu Thiên Kỳ có chút tức giận mà quay đầu, nhìn em họ đang ngủ say quay lưng lại với mình, người kia lúc ngủ thật không thành thật, lẽ nào lúc trước bị ôm trong ác mộng chính là do người này tạo thành?
Chu Thiên Kỳ ném điện thoại qua một bên, híp mắt cuộn mình vào trong chăn ấm áp, nhắm mắt nghỉ ngơi, không ngờ bên cạnh em trai Chu Thiên Hạo bất ngờ đè lên thân thể hắn, đem Chu Thiên Kỳ đè gắt gao ở dưới thân sau đó ngủ say như chết…
Hiện tại tình huống này khiến lửa giận của Chu Thiên Kỳ đối với em trai của mình tan tành mây khói mà thay vào đó là căm tức, em trai hiện tại cùng với ác mộng vừa nãy không thể không có liên quan mà, hai người ngủ kiểu này có phải hay không đem hắn đè chết…
Chính là không muốn đánh thức hai đứa em này, Chu Thiên Kỳ nghĩ bình thường ngủ Chu Thiên Hạo cũng tự ôm mình như thế, Chu Thiên Kỳ nhắm mắt lại bất đắc dĩ nới lỏng cánh tay đang ôm chặt mình xuống, cứ như vậy bị Chu Thiên Hạo đè nặng, hai người cùng bị ma sát làm cho cả người căng cứng, máu trong người không thể lưu thông khó lòng hô hấp, có một tia khó chịu khác thường, khiêu khích thần kinh của Chu Thiên Kỳ.
Chu Thiên Hạo là em trai ruột của Chu Thiên Kỳ, năm nay tuổi ít hơn Chu Thiên Kỳ một tuổi. Chu Thiên Hạo từ lúc còn nhỏ đã rất phản nghịch, cũng không chịu học hành nghiêm túc, cuối cùng đến cao trung lớp mười thì không học nữa, sau đó lăn lộn vào xã hội, học đủ mọi thói xấu của người ta, bạn gái chất thành hàng đống, lúc nào cũng chơi đùa chọc ghẹo, người nhà nói cũng không nghe, đối với anh trai thì lúc nóng lúc lạnh, luôn trưng ra bộ dạng dung tục, đùa giỡn, ngược lại Chu Thiên Kỳ càng lớn càng tốt, yêu thích học tập, tính cách cũng là một anh trai mầu mực, lúc anh làm mặt lạnh, Chu Thiên Kỳ căn bản không quan tâm, có lúc quá đáng còn gây đến cho Chu Thiên Kỳ một chút phiền toái nhỏ, chọc cho Chu Thiên Kỳ phát điên. Chu Thiên Kỳ đối với đứa em trai luôn trêu đùa mình như vậy đã tạo thành thói quen bất đắc dĩ cũng không còn cách nào khác.
Đây là kỳ nghỉ đông đầu tiên của Chu Thiên Kỳ sau khi lên đại học.
Vừa được nghỉ Chu Thiên Kỳ liền đến thăm nhà cô của mình, thì ra là do em họ khóc lóc không thương được lần này lại đưa ra yêu cầu muốn đến nhà Chu Thiên Kỳ đến chơi trong kỳ nghỉ này. Nhưng mà Chu Thiên Kỳ cùng Chu Thiên Hạo ở nhà được mẹ chuẩn bị cho một cái giường thật to vì vậy bọn họ vẫn là luôn ngủ cùng nhau, mà hiện tại trong nhà cũng không có nhiều giường nên ba người đành phải nằm trên một chiếc giường.
Mỗi ngày đều là loại tình huống này,… Chu Thiên Kỳ cũng không vì vậy mà phiền muộn, tuy rằng hai người cùng ngủ trên chiếc giường này không cần chen chúc còn có chút rộng rãi, ngược lại ba người nằm lại vừa đủ, nhưng là hai người bọn họ tại sao lại chiếm nhiều chỗ như vậy vừa nóng vừa khó chịu, mỗi ngày Chu Thiên Kỳ đều bị hai đứa em của mình trêu đùa đến mất ngủ, hắn đưa ra ý kiến không muốn nằm giữa lại bị em trai cùng em họ phản đối ( lời tác giả: Bời vì Chu Duệ thuộc kiểu ngạo kiều nhưng cũng là người có tính tình ngoan ngoãn, vì vậy trong lòng có chút không thích Chu Thiên Hạo nhưng cũng không có biểu lộ rõ ràng, cho nên về phương tiện tình cảm này Chu Thiên Kỳ không biết Chu Duệ không thích ngủ cùng Chu Thiên Hạo. Lời editor: Nói chung là em đều thích tiểu Kỳ thì làm sao mà thích nhau được.) khiến cho cậu mỗi ngày đều vây trong trạng thái sầu muộn, đang cầm điện thoại phát một chút lời nói ở trong QQ ( phần mềm chat của TQ), có chút cô đơn, lúc rảnh rỗi, có một chút buồn rầu cũng có thương cảm khiến bạn bè của cậu đều đối với cậu quan tâm thắm thiết, luôn luôn biểu thị an ủi sâu sắc sợ hắn nghĩ luẩn quẩn trong lòng mà làm chuyện hủy đi trinh tiết.
Cách đây mấy năm, mỗi ngày Chu Thiên Kỳ đều mang theo vành mắt đen ai oán ôm theo một cái gối nhỏ, hơn nữa gối đầu này phía trên còn có một con gấu trúc nhỏ, bốn mắt nhìn hai em trai không tim không phổi tinh thần sinh động, sau đó ngã ra giường không dậy nổi.