Anh Trai của Nấm

quyển 2 chương 10: nấm cứ phiền anh cả đời cũng được!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chẳng biết có phải do có động lực hay không nữa, tự nhiên kì thi đầy ám ảnh lại trôi qua một cách vô cùng nhẹ nhàng.

Lúc biết điểm, tôi cũng suýt ngất trên lớp. Chẳng phải vì đội sổ, mà ngược lại, xếp thứ của lớp. Má ơi, bà chủ nhiệm kì trước còn ức chế tôi điểm thấp qua mà nghỉ sinh hoạt lớp thì nay lại dành hẳn / buổi sinh hoạt cuối tuần chỉ để nói "các cô các cậu gắng mà noi gương Mai Hương nhé, cần cù bù khả năng, năng nhặt chặt bị, người ta kì trước đội sổ, kì này tiến bộ lên trông thấy rồi đấy, nề nếp kì này cũng tốt hơn, rất đáng tuyên dương!"

Eo ơi, biết là cô tâng bốc, nhưng mà cái lỗ mũi cứ chẳng ngoan ngoãn mà nở ra. Sướng chết đi được!

Lúc đó, thật ước gì trong tay đang cầm cái Sờ mát phone để ghi âm lại, sau đó, gặp ai, cũng phát lại cái đoạn ghi âm đó, đảm bảo người ta sẽ biết Lâm Mai Hương đang dần trở nên vĩ đại hơn.

ÔI, tôi nghĩ đến lúc bố mẹ tôi, và Lâm Vũ Minh nghe được những lời này của cô giáo, có lẽ, họ sẽ thế nào nhỉ.

Chắc mẹ sẽ cố nín cười rồi nói:"Thôi, vậy cũng coi như tạm chấp nhận được!"

Bố chắc sẽ ậm ừ một cái rồi nói: "Lớn rồi, có ý chí phấn đấu như vậy là tốt!"

Còn Lâm Vũ Minh thì sao nhỉ?

Chắc lão sẽ kéo tôi vào lòng, sẽ véo má tôi, rồi sẽ thủ thỉ:" Mai anh đưa Nấm đi biển chơi nhé!"

Yeahhhhhhhh!

Cầm tờ giấy báo điểm trên tay, tự nhiên bao nhiêu viễn cảnh tươi đẹp hiện ra trước mắt.

Lâm Vũ MInh à, em giỏi mà đúng không? Em có giấy khen đấy, là giấy khen đấy! hình như phải năm rồi, chẳng biết mùi vị giấy khen là gì nữa, điều này khiến cho cái cảm giác phấn khích càng dâng cao!

Lát, phấn khích quá không chịu nổi, phải trốn ra nhà vệ sinh gọi điện thoại cho Lâm Vũ Minh, lão nghe xong, mừng lắm, cứ khen mãi: "Nấm của anh giỏi quá

Truyện Chữ Hay