Tiết thần y nheo mắt nhìn tôi chăm chằm: "Sao hả, nhóc con, nghĩ kỹ chưa?"
Tôi cười khổ nói: "Tiết thần y, e rằng chuyện này không ổn, chúng ta làm vậy là phạm pháp đỏ".
Ông già chết tiệt này đưa cái túi giấy cho tôi, chắc chắn là các loại thuốc kích dục hoặc thuốc mê gì đó rồi, lão ta muốn tôi bỏ thuốc Tô Tuyết để hại đời Tô Tuyết đây mà.
Mẹ nó, Tô Tuyết là vợ ông đây, sao có thể để ông già chết tiệt kia chấm mút.
Tiết thần y cười quái gở: "Phạm pháp hå?"
Lão ta quay sang nhướng mắt với A Thành.
Trong mắt A Thành thoảng chốc lạnh đi, bước tới cạnh tôi, giơ tay bóp cổ tôi, nói: "Thằng nhãi, nếu như bây giờ bọn tao làm thịt mày, cũng đếch có chuyện gì, huống hồ chơi một con đàn bà".
Bàn tay A Thành bóp chặt cổ tôi, tôi lập tức không thở nổi, cả cổ cảm thấy đau đớn vô cùng, như sắp bị bẻ gãy bất cứ lúc nào.
Trong nháy mắt, sắc mặt tôi đỏ bừng, tay không ngừng vùng vẫy nay tay A Thành ra, nhưng bày tay hắn giống như một cái vòng sắt, không tài nào mở ra được.
Tiết thần y nói: "Được rồi, A Thành, buông hắn ra đi".
A Thành từ từ thả tay ra.
Tiết thần y đi tới bên cạnh tôi, lấy ngàn trên bàn đưa cho tôi, nói: "Chỉ cần cậu làm được chuyện này, tôi sẽ cho cậu thêm ngàn nữa".
Mẹ nó, ông già chết tiệt này từng học tâm lý học à, đầu tiên là cho A Thành uy hiếp tôi, sau lại cho tiền tôi, ví dụ thực tế của vừa đấm vừa xoa đây mà.
Nhìn vào tình hình hôm nay, tôi chỉ có thể đồng ý trước với Tiết thần y đã, nếu không e rằng tôi chả còn mạng mà rời khỏi CLB Hoa Hồng.
Tiết thần y thấy tôi cất tiền vào túi, lão nói: "Nếu cậu với Tô Tuyết làm vợ chồng giả, vậy nhất định cậu chưa làm gì cô ấy nhỉ?"
Tôi gật đầu nói: "Cả nói chuyện cũng ít".
Mời đọc truyện trên TruyệnApp
Tiết thần y cười khà khà, vỗ vai tôi nói: y "Tối nay, cậu bỏ thuốc vào ly nước của Tô Tuyết, đợi tôi và A Thành làm ăn xong, sau đó cho cậu thử một lần ha".
Tôi thầm mắng: "Con mẹ nhà ông, Tô Tuyết là vợ của tôi, muốn sơ múi thì cũng là tôi sơ múi.
Mặc dù trong bụng chửi Tiết thần y lên bờ xuống ruộng, nhưng bên ngoài tôi vẫn làm bộ vừa mừng vừa sợ, nói: "Dạ dạ dạ, được vậy thì cảm ơn Tiết thần y quá".
Tiết thần y xua tay, ra vẻ nói: "Chỉ cần cậu nghe lời tôi, sau này ngoan ngoãn theo tôi, muốn chơi loại đàn bà nào có loại đó".
Tôi nuốt một ngụm nước miếng rồi nói: "Vậy còn gì bằng, tới giờ tôi vẫn chưa được nếm qua mùi vị đàn bà đâu".
Tiết thần y xua tay, nói: "Đi đi, hôm nay cho cậu về sớm chút, nhất định phải hoàn thành chuyện này".
Tôi quay người sắp rời đi, nhưng sau đó quay đầu lại, nhìn Tiết thần y nói: "Tiết thần ý, quên mất, nhà Tô Tuyết còn có chị họ cô ấy, tôi không tiện ra tay".
Chân mày Tiết thần y khẽ nhướng lên, nói: "Chị họ cô ấy?"
Tôi gật đầu.
A Thành nói: "Là Tôn Dao, người làm cảnh sát đặc chủng".
Ánh mắt Tiết thần y lập tức sáng bừng, nói: "Tôn Dao cũng là một con đàn bà bốc lửa".
Tôi rùng mình, đừng nói lão già chết tiệt này ngay cả Tôn Dao cũng muốn “ăn” nhá, lại còn, vì sao bọn hắn lại biết rõ Tô Tuyết và Tôn Dao như vậy?
E rằng chỉ có lý do duy nhất, bọn hắn đã sớm ngấp nghé sắc đẹp của Tô Tuyết và Tôn Dao rồi, trước giờ vẫn chưa ra tay được.
Tiết thần y nhìn tôi nói: "Nhóc con, tối nay cậu bỏ thuốc cả Tôn Dao lẫn Tô Tuyết đi, chúng ta cùng nhau làm ăn con đàn bà ngon nghẻ này".
Tôi: "! "
Tôi đổ mồ hôi hột, nói: "Tiết thần y, ông không biết chứ, Tôn Dao cảnh giác lắm, chị ta là cảnh sát đặc nhiệm mà, tôi làm sao có thể tới gần chị ta được".
Tiết thần y hừ lạnh: "Đừng có mà giỡn mặt với tôi, cậu với hai cô ấy sống chung một nhà, bỏ đại một chút thuốc vào đồ ăn hoặc ly nước dễ như bàn tay, thuốc của tôi không màu không mùi, làm sao bọn họ biết được chứ".
Thấy Tiết thần y đã nói tới mức này rồi, nếu tôi còn từ chối, ông ấy nhất định sẽ "làm thịt" tôi.
Tiết thần y phất tay nói: "Biến đi, tối nay tôi và A Thành sẽ chờ cậu ở trước cửa biệt thự của Tô Tuyết, phải xong trước giờ, nếu không ngày mai sẽ là ngày giỗ của cậu!"
Tôi nhắm mắt gật đại, nói: "Dạ, tôi biết rồi".
Sau khi ngả nghiêng bước ra khỏi CLB Hoa Hồng, cảm thấy tim mình như bị bóp chặt.
Bất cứ giá nào, tối nay tôi cũng không để cho Tiết thần y đạt được quỷ kế.
Nhưng tôi phải làm gì để ngăn cản màn quỷ kế này đây?
Vì có chuyện quan trọng, nên trên đường về tôi gọi điện thoại cho Tô Tuyết, nói: "Có chuyện lớn rồi, cô nhanh chóng về đi, tôi muốn bàn bạc với cô".
Tô Tuyết hỏi: "Chuyện gì? Tôi đang bận họp rồi".
Tôi quát: "Họp cái mốc xì, chuyện này không xong thì sau hôm nay trong sạch của cô cũng khó giữ".
Nửa tiếng sau, tôi đã về tới biệt thự, Tô Tuyết đã có mặt ở nhà, cô ấy nhìn tôi hỏi: "Có chuyện gì? Chuyện gì mà quan trọng thế?"
Tôi nói: "Có người muốn bỏ thuốc cưỡng hiếp cô với chị họ cô".
Tô Tuyết nhìn tôi chằm chằm rồi nói: "Đừng nói tên khốn nạn đó là anh nha?"
Tôi: "! "
Mẹ kiếp, người phụ nữ này vậy mà dám nghi ngờ tôi, đúng là không biết phân biệt tốt xấu mà!
Tôi nói: "Tô Tuyết, dù sao cô cũng là một tổng giám đốc, cô có thể động não một chút được không, nếu tôi muốn bỏ thuốc cưỡng hiếp cô, tôi còn chờ tới bây giờ à?"
Tô Tuyết ở một tiếng, hỏi: "Vậy là ai?"
Tôi nói: "Tiết thần y, một lão già háo sắc".
Tô Tuyết nói: "Tiết thần y? Tôi chưa từng biết người này".
Mời đọc truyện trên TruyệnApp
Tôi nói: "Cô không biết lão ta cũng không quan trọng, quan trọng là lão già hảo sắc đó biết cô, hôm nay muốn bỏ thuốc cưỡng hiếp cô.
Lão ta ép tôi phải bỏ thuốc cô và chị họ cô".
Tô Tuyết lạnh giọng nói: "Lão ta bị điên à, dám trắng trợn như vậy, chẳng lẽ lão không sợ tôi báo cảnh sát sao?"
Tôi nói: "Cô ngây thơ quá, lão già kia sớm đã tìm được bia đỡ đạn rồi".
Tôi nói: "Cô ngây thơ quá, lão già kia sớm đã tìm được bia đỡ đạn rồi".
Tô Tuyết nhìn tôi rồi nói: "Chẳng lẽ là cái bia đỡ đạn đó là anh?"
Tôi gật đầu, nói: "Đúng vậy, Tiết thần y và A Thành chơi cô và Tôn Dao xong, sau đó bắt tôi thế tội, đến lúc đó tôi trở thành con dê chết thay".
Tô Tuyết nói: "Nhưng sau đó vẫn có thể xét nghiệm tinh dịch, có phải của anh hay không, rất dễ biết được mà".
Tôi liền nói: "Ở mặt này cô nghĩ đơn giản quá, Tiết thần y cùng A Thành dĩ nhiên sẽ có cách bảo hộ, chơi cô và Tôn Dạo xong nhất định sẽ không để lại tinh dịch trong cơ thể bọn cô, lúc đó bọn hắn sẽ bỏ tinh dịch của tôi vào trong cơ thể bọn cô, tôi có trăm cái miệng cũng không cãi được".
Vẻ mặt Tô Tuyết lập tức biến sắc, nói: "Vậy chúng ta nên làm gì?"
Tôi nói: "Không biết nữa, nếu tôi có cách, tôi còn gọi cô về bàn bạc sao?"
Tô Tuyết nói: "Không thì chúng ta báo cảnh sát đi?"
Tôi đổ mồ hôi, nói: "Bây giờ Tiết thần y cũng chưa có hành động gì, nên cũng không có bằng chứng, chúng ta báo cảnh sát thì được gì?"
Tô Tuyết nói: "Chị họ tôi làm cảnh sát đặc chủng, lão già kia cũng dám làm càn sao?"
Tôi nói: "Lão già chết tiệt kia quan hệ rất rộng, toàn có chức có quyền, ngay cả người như Vương Hoài Đông cũng có thể giải quyết mà".
Sắc mặt Tô Tuyết vô cùng khó coi, không ngừng tự lẩm bẩm: "Làm sao đây? Nên làm gì bây giờ?"
Tôi nói: "Dù sao tối nay cô cũng bị Tiết thần y và A Thành hãm hại, thôi thì để tôi làm trước đi, rồi cùng tôi cao chạy xa bay khỏi thành phố Côn, sau này không về đây nữa".