Ánh Sao Chờ Đợi Em

chương 140: hoàn chính văn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tin tức Thẩm Nhất Lộ tái phát bệnh tim nằm viện không thể giấu được, ngày hôm sau đã lên mặt báo. Chuyện này cũng bình thường, dù sao ở hiện trường có nhiều người như vậy, ban đầu chỉ có Nghi Hi, sau đó Lê Thành Lãng cũng chạy tới. Tuy rằng đương sự lòng nóng như lửa đốt, người đứng ngoài xem lại chẳng có cảm xúc gì, còn nhân dịp đó chụp ảnh bọn họ. Trong đó tấm hình thu hút mọi người nhất, chính là Nghi Hi quỳ bên cạnh Thẩm Nhất Lộ, cô ôm bà vào lòng, Thẩm Nhất Lộ hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt Nghi Hi vô cùng kích động.

Hình ảnh này được lưu truyền rất rộng, được gọi là biểu lộ thực tình của Nghi Hi, cư dân thi nhau bày tỏ, “Tuy rằng ồn ào lần trước thật sự khó nhìn, nhưng mẹ con rốt cuộc vẫn là mẹ con. Nghi Hi quả nhiên vẫn lo cho Thẩm Nhất Lộ.”

Hồ Chính Chi – người đại diện của Thẩm Nhất Lộ thông qua weibo bày tỏ thái độ, Thẩm Nhất Lộ là do bệnh tim đột phát, phẫu thuật rất thành công, không nguy hiểm đến tính mạng, trước mắt còn cần nghỉ ngơi.

Sau khi xác định được điều này, mọi người không còn cố kỵ gì nữa, một bộ phận, bắt đầu động não trổ hết tài năng, “Lại một lần nhận ra mẹ con ràng buộc! Chẳng qua vì sao lại dẫn đến tình huống rối loạn như vậy? Lần trước bạt tai lần này té xỉu … Tôi đã tính kỹ rồi, cả đời này đừng mong thấy hai vị nữ thần này vui vẻ hòa thuận cùng một chỗ, thuyền mẹ con cảm thấy nghẹn lòng quá QAQ”

“Thuyền mẹ con + ! Lầu trên đừng tức giận, cái gọi là hoạn nạn gặp chân tình, nói không chừng trải qua chuyện lần này, hai người một nụ cười xóa hết thù hận! Từ đầu đến cuối tôi đều tin chắc rằng, CP manh nhất của bạn nhất định sẽ phát đường, bạn phải chờ đợi!”

Dạo này, fan CP quá phát rồ, ngay cả tổ hợp Nghi Hi và Thẩm Nhất Lộ cũng ôm đồm, quả là đáng sợ.

Nghi Hi nghỉ ngơi một ngày, lại đi công tác, Hồ Chính Chi túc trực trong bệnh viện, thường qua wechat kể tình huống bên kia cho cô. Cô ngẫu nhiên đáp lại đôi câu, dặn dò một số việc phải chú ý, không đặc biệt quan tâm, nhưng cũng không đến mức thờ ơ.

Trận chiến giành vai trong《 Liên hoàn 》ồn ào huyên náo lần trước, rốt cuộc cũng định. Trước mắt tình trạng của Thẩm Nhất Lộ chắc chắn không thể đóng phim, nhưng Nghi Hi cũng không nhận, Vương An Huệ đến hỏi nguyên nhân, cô hai tay nhất quán, “Em phải chuẩn bị cho lễ cưới. Tối hôm qua tính đi tính lại cũng không đủ thời gian, không làm hôn lễ thì không thể ăn nói với trưởng bối hai nhà, đã vậy, đừng hại Bạch đạo thầy Tạ và cha nuôi của em.”

Vương An Huệ nói: “Chị còn cho rằng là vì cô Thẩm … Chỉ có điều chị đã nghe được tin tức nội bộ, cho dù lần này cô Thẩm không sinh bệnh, cũng sẽ không nhận bộ phim này. Nửa tháng trước Hồ cô đã thoái thác. Em cảm thấy, cô ấy có lý do gì?”

Chị còn tưởng rằng Nghi Hi sẽ giả bộ hồ đồ, cho rằng cô sẽ không muốn thừa nhận chuyện này, nhưng ai ngờ cô chỉ ngẫm nghĩ chốc lát, rồi nói: “Có lẽ, là không muốn tranh với em đi.”

Tình hình ngày đó còn rõ mồn một trước mắt, giờ nhớ lại, cả tối Thẩm Nhất Lộ đều không được tốt lắm. Dường như bà bắt đầu để ý đến suy nghĩ của Nghi Hi, thậm chí còn truy hỏi cô có phải hận bà hay không.

Nghi Hi nhún nhún vai, “Dù sao chúng em là mẹ con, ồn ào quá khó nhìn sẽ khiến người khác chế giễu.”

Cô và Thẩm Nhất Lộ buông tha, Trương Tư Kỳ và Phạm Tư Quân lại bởi vì cùng một nguyên nhân mà không thể nhận (tuy rằng bên ngoài đều cho rằng Phạm Tư Quân là đi lang bạt Hollywood), những người còn lại trong đại hoa tiểu hoa bắt đầu cuộc chiến lần hai. Chẳng qua lần này rất nhanh có kết quả, buổi họp báo đầu tiên của nhà sản xuất 《 Liên hoàn 》long trọng tuyên bố, nữ chính sẽ giao cho Chu Bội Bội – tiểu hoa đán sau .

Tuy rằng Chu Bội Bội có thành tích phòng vé đáng kiêu ngạo, nhưng danh tiếng vẫn không được tốt, được gọi là “Nữ vương phim rác”, lần này có khả năng tham gia vào đại chế tác của đạo diễn Bạch Khánh Xuân, hợp tác cùng tai to mặt lớn Tạ Phàm và Chu Học Uyên, tư cách lại tăng lên một bậc là điều không nghi ngờ gì nữa. Cho dù là nữ chính hữu danh vô thực, các fan cũng vô cùng cao hứng, hơn nữa nghĩ đến nhân vật này vốn là dành cho Thẩm Nhất Lộ, thì càng cảm thấy vinh quang.

Có thể làm lốp xe dự phòng của Thẩm nữ thần, không mất mặt! Không mất mặt chút nào!

Vương An Huệ trêu chọc: “Đoàn đội của Chu Bội Bội thật sự là lên tay, khuất phục quần hùng lần này! 《 Liên hoàn 》 lần này vốn chuẩn bị tuyển một người trong đại hoa đán, em đã gọi là ngoài ý muốn, cuối cùng lại rơi vào tay cô ta.”

Nghi Hi đáp: “Chu Bội Bội cũng sắp , nhân khí góp nhặt từng tí một từ thời trẻ đóng phim truyền hình cũng không tệ, là thời điểm thay đổi qũy đạo nghề nghiệp, thiếu thì quay phim để hút fan, nhiều thì tìm vài tác phẩm thực sự có chất lượng. Chị ta cũng hiểu được điều này.”

“Chỉ có điều nếu cô Thẩm đã không đóng, chắc chắn kịch bản cũng sẽ không sửa. Có chút tiếc nuối, chị còn vô cùng muốn xem nữ chính và hai nam chính đấu trí đấu dũng!”

“Như vậy cũng tốt. Thật ra mà nói, kịch bản ban đầu em đã cảm thấy rất hoàn hảo, nếu thật sự vì cô Thẩm mà sửa kịch bản, còn chưa chắc có thể làm nên chuyện. Cứ quay kịch bản đó đi, đừng sửa một cách mù quáng.”

Vương An Huệ cười như không cười, “Em vẫn rất bình tĩnh. Em không sợ Chu Bội Bội dựa vào bộ phim này mà tiến gần tới dòng phim chính thống, sau này sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh số của em?”

Hiện giờ, song song các nữ minh tinh thế hệ mới đã không còn ai có thể đối kháng với Nghi Hi, Tống Phỉ Nhi đã bị bỏ xa từ khi 《 Phượng hoàng phi thiên 》 và 《 Vị thứ chín 》 công chiếu, cho nên cô và nhóm hoa đán sau không khác nhau là mấy, đại bộ phận này đều bị cô áp chế, chỉ có Chu Bội Bội và Nghi Hi tới cùng là vị thế của ai cao hơn, vẫn còn tranh luận.

Bàn về lý lịch, Chu Bội Bội sâu hơn Nghi Hi, bàn về tổng doanh thu phòng vé, Chu Bội Bội cũng cao hơn Nghi Hi, thì càng không cần nói đến số lượng tác phẩm đi sâu vào lòng người. Khi đóng phim truyền hình Chu Bội Bội là Nữ vương ratting, khi đóng phim điện ảnh là bảo chứng phòng vé, mà Nghi Hi tuy rằng chưa bao giờ thất thủ, tác phẩm hơi ít, vẫn còn thua kém Chu Bội Bội tuổi đã xuất đạo, luôn lấy tư thái tam nương liều mạng đi đóng phim.

Nhưng cô cũng có ưu thế của chính mình, tác phẩm của cô chính thống hơn, đánh giá trong nghề cũng cao hơn. Những drama hot của Chu Bội Bội về cơ bản đều là phim cổ đại thần tượng. 《 Nữ hoàng 》 của Nghi Hi tạo nên một làn sóng đồng thời, còn bảo trì phẩm vị chính kịch. Càng không cần nói đến 《 Phượng hoàng phi thiên》, ngay cả Oscar cũng đi rồi, chỉ dựa vào điều này cả đoàn phim cũng có thể dùng mũi nhìn người!

Bây giờ, Chu Bội Bội buông tha cho dòng phim thương mại, bắt đầu đi làm những tác phẩm đứng đắn, cũng xảy ra sự trùng lặp vai diễn với Nghi Hi. Vị thế càng lớn, cạnh tranh tài nguyên càng thêm kịch liệt, dù sao mỗi năm đại chế tác chỉ có mấy bộ, từ trước đến nay trên đỉnh kim tự tháp đều chém giết thảm thiết. Cũng bởi vậy, Vương An Huệ mới có thể nói như vậy.

Nghi Hi nói: “Sợ chị ta? Cũng may là, diện mạo của chị ta và em không chung đường, khả năng một vai diễn tìm tới cả hai người không nhiều. Hơn nữa không phải cái gì em cũng đóng, em không phải người chờ phim đến chọn! "

Sở dĩ bỏ qua 《 Liên hoàn 》, ngoài nhân tố chuẩn bị cho đám cưới, cũng do Nghi Hi có một hạng mục khác để lựa chọn —— bản làm lại của điện ảnh Hàn Quốc 《 Lão nhân và tôi 》.

"So với nữ chính hữu danh vô thực không có chỗ phát huy trong đại chế tác, em vẫn thích đóng phim này hơn, nhân vật khá ưu tú. Vả lại nhiệm vụ đảm đương doanh thu trong Liên hoàn không phải em, có thành tích tốt cũng sẽ không tính lên đầu em được mấy, nhưng Lão nhân và tôi lại hoàn toàn thuộc về em, có thể lần nữa kiểm chứng năng lực gánh vác phòng vé của em."

Rất rõ ràng, Chu Bội Bội không cần phải chứng minh năng lực đảm đương doanh thu của bản thân lần nữa.

Vương An Huệ từ chối cho ý kiến, cũng không nói 《 Liên hoàn 》 có ba vị tôn phật áp chế, cơ bản đã có sự đảm bảo về mặt thành công, tương lai của 《 Lão nhân và tôi 》 lại chưa biết. Nghi Hi và chị đều tràn đầy lòng tin với tiềm lực của hạng mục này, cùng với thực lực của bản thân.

Nghỉ Hi nhíu mày, "Thực ra, em và Chu Bội Bội rốt cuộc ai đẳng cấp hơn, ngay lập tức có một thứ tương đương với tiêu chuẩn trọng tài."

Trong lòng Vương An Huệ vừa động, lập tức hiểu ra cô đang ám chỉ điều gì.

Nghi Hi từ từ nói: Danh sách đề cử của Kim Hạc lần này, nên ra trong hai ngày này nhỉ?

Kim Hạc, giải thưởng quyền uy nhất cũng chuyên nghiệp nhất của điện ảnh Trung Quốc đại lục, bởi vì các thành viên trong ban giám khảo đều là bô lão trong nghề, lại được coi là chuyên gia khen thưởng. Được thành lập từ năm , đến nay đã tổ chức được lần, luôn là vinh dự ước mơ của những người làm điện ảnh Trung Quốc. Nên, ngưỡng cửa của nó cũng cao hơn các giải thưởng điện ảnh khác, xa không nói, dù là Phạm Tư Quân tai to mặt lớn, cũng là sau khi gom đủ , cúp ảnh hậu, ở tuổi rốt cuộc mới được Kim Hạc phong hậu.

Giải thưởng có phẩm vị cao như thế, trước giờ đều là cuộc đua giữa tai to mặt lớn và phái thực lực, nhưng mà đối với Kim Hạc lần thứ sắp được tổ chức, hầu hết mọi người đều tin tưởng một chuyện, trong danh sách đề cử của nữ chính xuất sắc nhất, phải có Nghi Hi.

Dù sao, ngay cả Oscar《 Phượng hoàng phi thiên 》 cũng giành lấy, Nghi Hi được đề cử mới là bình thường, không sợ bị quần chúng kêu gào có hậu trường. Về phần chính Nghi Hi lại càng không trì hoãn, cô sớm đã xác định bản thân sẽ càn quét các lễ trao giải năm nay.

Quả nhiên, sau khi danh sách được đưa ra, Nghi Hi cũng được đề cử.

Chỉ có điều, được đề cử đã nằm trong dự liệu, có thể đoạt giải hay không còn chưa chắc chắn. Lê Thành Lãng cùng cô phân tích các nữ minh tinh khác trong danh sách, "Tư Quân không có hy vọng gì, biểu hiện trong《 Lộ tòng kim dạ bạch 》của cô ấy chỉ có thể nói là không công không tội, bất luận là danh tiếng với công chúng hay đánh giá trong ngành đều rất bình thường. Tư Kỳ lại diễn rất tốt, hóa trang như người chết cũng không sá gì, nhưng bản thân đề tài không đủ ưu thế, chủ đề của《 Chờ anh trở về 》vẫn hơi đơn giản."

Giải Kim Hạc khó phá được, trong đó nguyên nhân quan trọng nhất chính là giải thưởng này có yêu cầu tương đối nghiêm khắc với đề tài. Hội đồng xem trọng những bộ phim có thể phản ánh vấn đề xã hội ngay lập tức, hoặc phim về đề tài lịch sử cách mạng, là mấy đại chế tác có ý nghĩa chính trị nồng hậu.

《 Chờ anh trở về 》của Trương Tư Kỳ là bộ phim văn nghệ về tình yêu, tiền đồ quả thật không mấy lạc quan.

Nghỉ Hỉ nâng má, "Anh lập tức giúp em quét đi hai đối thủ cạnh tranh, như vậy xem ra, phần thắng của em rất lớn? "

Lê Thành Lãng ho khan một tiếng, Nghi Hi thúc giục, "Sao không nói nữa? Em còn chờ anh tiếp tục bình luận! Nhanh, nói về hai người khác được đề cử đi."

Anh bất đắc dĩ lườm cô một cái, "Hai người khác khó chơi hơn,《 Ngô đồng thu vũ 》của cô Dương Mạn Vũ danh tiếng mạnh mẽ, đây cũng là lần tiếp theo sau năm cô ấy được đề cử tại Kim Hạc, tuy rằng cô ấy đã giành được ảnh hậu Kim Hạc hai lần, có khả năng với lý lịch và địa vị của bản thân, rất khó nói tổ ủy hội sẽ không trao giải lần thứ ba."

Dương Mạn Vũ là Đàm nữ lang đời đầu, cũng là một trong những nữ diễn viên Trung Quốc nổi tiếng nhất trên trường quốc tế, Nghi Hi chưa từng nghĩ tới, năm thứ trong sự nghiệp của mình có thể đua tranh trong cuộc chiến giải thưởng với vị siêu sao này! Muốn bay lên trời quá!

Về phần người cuối cùng …

Nghi Hi cười tít mắt chờ anh nói xong, trái lại dưới ánh mắt này Lê Thành Lãng lại trấn định, chậm rãi uống ngụm trà, "Muốn anh nói, người cuối cùng này mới thực sự là đại địch, thậm chí còn gai góc hơn cô Dương Mạn Vũ."

Nghi Hi lập tức vỗ bàn đứng lên, "Ha! Anh khen chị ta! Anh lại dám khen chị ta! Anh nói xem, hai người có quan hệ gì!"

Lê Thành Lãng bất vi sở động, "Anh chỉ đang trần thuật một sự thật, Lư Yên lần này tuyên bố muốn mượn Kim Hạc để trở mình, chuẩn bị đầy đủ, khí thế dào dạt, không chú ý không được."

Sau vài năm liên tục xui xẻo, cuối cùng Lư Yên cũng xác định được sức kêu gọi phòng vé của mình đã mất tác dụng, ngược lại nhặt lên một ưu thế khác —— kỹ năng diễn xuất tốt. Chị ta lựa chọn movie đề tài dân quốc 《 Hồng Anh 》, đóng một người phụ nữ kiên cường thời đại mới, cuối cùng vì lý tưởng và tín niệm mà hy sinh tính mạng.

"Đề tài này quá phù hợp với khẩu vị của Kim Hạc. Nếu như nói《 Phượng hoàng phi thiên 》là kể về người phụ nữ thức tỉnh ý thức, như vậy《 Hồng Anh 》 càng có ý nghĩa chính trị xác thực hơn. Hơn nữa …"

Nói tới đây Lê Thành Lãng dừng lại một chút, Nghi Hi hiểu ý, bàn tay to vung lên, "Được rồi được rồi, không đùa với anh nữa. Nghiêm túc nói về cái nhìn của anh đi, khen Lư Yên cũng không sao."

Anh nhìn cô một lát, dường như đã yên tâm, lúc này mới nói: "Hơn nữa trong phim Lư Yên diễn xuất bất chấp mạng sống. Chắc em có ấn tượng, cô ta vì bộ phim này mà tăng cân quá mức rồi lại quá gầy, trong thời gian đó cũng vì bị thương mà nằm viện, những điều này đều đáng để cộng điểm. Hơn nữa mấu chốt hơn cả, thành phẩm cuối cũng, nhân vật của cô ta cũng khá xuất sắc, nhân vật khắc họa phức tạp, hành động lập luận sắc sảo, cho nên tuy rằng doanh thu của bộ phim này bình thường, đánh giá trong ngành lại khá tốt, là đứng đầu trong đề cử."

Nghi Hi: "Dừng lại, dừng lại, khen có phần hơi nhiều đấy. Không tiêu hóa được."

Lê Thành Lãng: "..."

Nhìn cô vợ khí thế hùng hổ, anh nhịn rồi lại nhịn, vẫn là không chịu được đỡ trán.

Ai đã nói là khen Lư Yên cũng không sao!

Ồn ào khiến anh chồng im lặng không còn lời nào để nói, rốt cuộc Nghi Hi cũng hài lòng thỏa mãn, ngược lại nghiêm túc nói: "Anh nói em đều biết, Lư Yên đóng bộ phim này chính là để tranh giải, nhưng chúng ta thật sự có cần sợ chị ta sao? 《 Phượng hoành phi thiên 》 đã giành giải Oscar!"

"《 Phượng hoàng phi thiên 》 chắc chắn có thể giành giải, nhưng rốt cuộc là nó đoạt giải, hay là em đoạt giải, chúng ta chưa thể xác định."

Các giải thưởng điện ảnh trong nước đều có quy tắc trò chơi của nó, mỗi năm trước khi khai mạc, xác định bộ phim nào có thể đoạt giải không khác mấy, nhưng chưa đến thời khắc cuối cùng, có vài chuyện vẫn có khả năng thay đổi. Ví dụ lần này《 Phượng hoàng phi thiên 》 được vào Kim Hạc, giải đạo diễn xuất sắc nhất là không chạy thoát Khương Bính Kỳ, nhưng một giải thưởng lớn khác rốt cuộc là nữ chính xuất sắc nhất hay là phim điện ảnh xuất sắc nhất thì chưa xác định được —— trên lý luận là không có khả năng trao cả ba giải thưởng lớn cho một đoàn phim, người khác không cần tham gia nữa.

Lê Thành Lãng: "Anh có nghe được một tin, hội đồng của Kim Hạc có chiều hướng sẽ công bố phim nhựa tốt nhất cho 《 Phượng hoàng phi thiên 》, dù sao đây mới là giải thưởng lớn. Phim nhựa xuất sắc nhất cộng thêm đạo diễn xuất sắc nhất, hai giải thưởng nặng ký đều trao cho chúng ta, còn lại sợ sẽ là tạo hình tốt nhất, hình ảnh tốt nhất."

Anh nói xong, dừng lại một chút mới tiếp tục: "Em nghĩ thế nào? Dù không có Kim Hạc, em chắc chắn vẫn có thể phong hậu ở những lễ trao giải khác."

Nghi Hi hai tay nâng cằm, trầm mặc không nói.

Trước khi《 Phượng hoàng phi thiên 》chiếu, thực ra cô thật sự chưa từng nghĩ tới giải Kim Hạc, lúc ấy còn nói với Lê Thành Lãng, chỉ cần có thể nhận được nữ chính xuất sắc nhất của giải Macau hay Trường Xuân thì sẽ công khai, nhưng tâm tình hôm nay đã không giống như lúc đó.

《 Phượng hoàng phi thiên 》quá khó khăn, trong thế giới nam diễn viên và nam đạo diễn chủ đạo ngày hôm nay, muốn chạm tới một đại chế tác chú trọng khắc họa vai nữ chính không biết phải chờ đến khi nào. Huống chi là nó đã giành được phim nước ngoài hay nhất Oscar, có cường lực này bảo đảm, dù Nghi Hi trẻ tuổi lý lịch đơn giản, cũng có sức lực và tư chất vào Kim Hạc.

Đương nhiên, giống như Lê Thành Lãng nói, dù không giành được Kim Hạc, sau đó cũng sẽ có cúp ảnh hậu khác, ví dụ như giải Trường Xuân bọn họ từng nói đùa, có lẽ còn có Kim Mã tháng này. Nhưng hiện tại cô không thể thỏa mãn với một chút đó, cô hy vọng chiến thắng. Cô hy vọng giành được vinh dự tối cao nhất.

Cô hy vọng, trở thành anh hậu Kim Hạc.

Nghi Hi hít thật sâu, nhìn Lê Thành Lãng, trong mắt là dã tâm vô tận và dũng khí, "Anh nói đúng, em chắc chắn có thể dựa vào《 Phượng hoàng phi thiên 》giành lấy ảnh hậu, nhưng, em không thích giải nào khác. Em chỉ muốn được phong hậu trong Kim Hạc."

Lê Thành Lãng hé mắt. Nghi Hi khẽ nhếch cằm, giống như con khổng tước kiêu ngạo, hừng hực sức sống như vậy, làm anh nhớ đến năm trước. Lúc đó cô cũng như vậy, thần thái sáng láng, đôi mắt sáng ngời, dường như không có chỗ nào sợ hãi.

Lăn lộn trong vòng tròn vẩn đục này năm, cô lại chưa từng thay đổi quá nhiều, vẫn là cô gái tràn đầy tự tin, thẳng tiến đến giấc mộng không lùi bước.

Anh chậm rãi nở nụ cười, "Ừ, anh cũng cảm thấy. Nhất định phải là sân khấu giải Kim Hạc, mới xứng với diễn xuất kinh diễm của em. Phượng hoàng nhi của anh."

Xưng hô đã lâu này làm cho Nghi Hi nhớ đến từng li từng tí lúc quay phim, nháy mắt mấy cái, cô cười kéo tay anh qua, kề sát lên mặt mình.

“Được, ông xã đại nhân, chờ xem Phượng Hoàng Nhi bay cho anh xem đi!”

Nghi Hi sôi sục ý chí chiến đấu, cả đoàn đội cũng bị ảnh hưởng, toàn bộ đều xắn tay áo lên. Trong đó người kích động nhất xứng đáng thuộc về Vương An Huệ, trở lại giang hồ ròng rã năm, rốt cuộc lại có thể giúp đỡ nghệ sĩ dưới trướng đoạt ảnh hậu, chị ấy quả thực còn đắm chìm hơn cả Nghi Hi.

Đại khái là ghi hình quá bận, Nghi Hi bắt đầu cảm thấy rất mệt mỏi, có khi làm việc cũng có thể ngủ. Ban đầu cô còn không quá để ý, cho đến một ngày nào đó đang ăn cơm lại buồn nôn, đột nhiên mới phát giác.

Xế chiều hôm đó, Trương Băng liền mua một gói to toàn que thử thai, Nghi Hi đóng cửa ở trong phòng vệ sinh một lúc lâu, mới chậm rãi mở cửa.

Trương Băng truy hỏi: “Sao rồi chị?”

Nghi Hi từ từ nói: “Chị đã thử lần, đều là … hai vạch.”

Cô trợ lý bịt miệng, kích động đến mức hai mắt tỏa sáng: “Cho nên, chị có rồi. Trời ơi Tiểu Hi, chị có thai rồi!”

Sau khi Nghi Hi và Lê Thành Lãng kết hôn, không còn quá chú tâm tránh thai nữa, phần lớn thời gian sẽ nhớ ra, nhưng tình huống ngẫu nhiên hỗn loạn quên mất cũng lười bổ sung. Sâu trong nội tâm cô đại khái cũng không kháng cự, cho nên xảy ra kết quả này cũng nằm trong dự tính.

Trương Băng giữ chặt tay cô, chỉ thiếu mỗi bước không nhảy dựng lên. Nghi Hi cũng cười, “Đúng, chị có thai rồi.”

“Chúng ta gọi cho Lê ảnh đế đi? Hay là chị muốn nói trước mặt anh ấy? Tối nay anh ấy sẽ về nhà chứ?”

Thời gian này cả hai người đều làm việc tại Bắc Kinh, cho nên buổi tối sẽ về nhà anh, Nghi Hi cũng chuyển khá nhiều đồ tới đây, hai người không khác mấy với sống chung.

“Tối nay anh ấy về, nhưng mà …” Nghi Hi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói, “Tiểu Băng, em đáp ứng chị, chuyện này chỉ có hai chúng ta biết, ai cũng không được nói, rõ chưa?”

Trương Băng khó hiểu, “Vì sao? Chị An Huệ cũng không được nói sao? Vậy em phải giấu đến khi nào?”

Nghi Hi mím môi cười, “Không lâu đâu, chờ … Kim Hạc kết thúc đi.”

Tối hôm đó, sau khi Lê Thành Lãng về nhà, khắp nơi không thấy Nghi Hi, về sau lên ban công lầu hai tìm, mới thấy cô mặc áo khoác ngoài đứng ở đây ngắm sao.

Lê Thành Lãng đi tới, Nghi Hi quay đầu nhìn anh, một lát sau cười dựa đầu vào vai anh, “Ban ngày làm việc mệt mỏi sao?”

“Không sao. Em vừa nghĩ gì vậy?”

Nghi Hi ngửa đầu nhìn bầu trời, “Đang nghĩ, có thể em không đoạt được giải.”

Anh biết cô mong đợi Kim Hạc, nhưng giờ nghe giọng điệu cô, so với trước đây có điểm bất đồng. Anh nói: “Đã vậy, viết cảm nghĩ khi nhận giải trước đi. Chuẩn bị sẵn sàng, để tránh lúc lên sân khấu không kịp.”

Nghi Hi le lưỡi, “Anh nghĩ vừa rồi em đang làm cái gì? Cảm nghĩ nhận giải đã viết xong, cũng sửa ba lần rồi!”

Lê Thành Lãng nhíu mày, “Thật không? Cho anh xem.”

Cô né tránh anh, “Không muốn. Nếu như em có khả năng thuận lợi lên sân khấu, anh có thể được nghe, đến lúc đó đừng bị em dọa nhé!”

“Văn chương nổi bật sao?” Lê Thành Lãng nói, “Vậy nếu như em không thể lên sân khấu, há chẳng phải anh không được nghe? Lúc đó anh sẽ rất tiếc nuối.”

“Anh làm loạn gì vậy? Em chắc có thể đoạt giải! Đừng nguyền rủa em!” Nghi Hi trừng anh.

Lê Thành Lãng cười không ngớt, cô cũng không nghiêm túc được, vuốt ve áo khoác, thận trọng nói: “Anh yên tâm, cho dù em không thể lên đó, cũng sẽ cho anh nghe cảm nghĩ của em.”

Cô nhào vào lòng anh một lần nữa, đề cao giọng điệu: “Chú Lê, anh sẽ đặc biệt đặc biệt thích đoạn cảm nghĩ này!”

Càng tới gần ngày lễ trao giải Kim Hạc, các loại quảng cáo cũng thả lên truyền hình và internet, động tĩnh bàn tán cũng càng ngày càng nhiều.

Thực ra ngoài bộ phận thích điện ảnh, đa số quần chúng đều không chú ý đến mấy giải thưởng, càng sẽ không tụ tập thảo luận năm nay ai có khả năng giành giải. Nhưng nhờ phúc 《 Phượng hoàng phi thiên 》 lấy được Oscar, truyền thông điên cuồng oanh tạc, mọi người đều biết có một bộ phim nâng cao thể diện cho nước nhà tham gia vào bình chọn của Kim Hạc. Mà Nghi Hi vì thân thế truyền kỳ, quỹ đạo sự nghiệp bay lên như tên lửa, luôn là người có nhiều đề tài nhất trong tiểu hoa đán, hơn nữa gần đây cô vừa mới kết hôn với Lê Thành Lãng, chính là thời điểm bên ngoài chú ý nhất. 《 Phượng hoàng phi thiên 》 là hai người cùng đóng, Lê Thành Lãng được đề cử nam chính xuất sắc nhất, hai người chắc chắn sẽ nắm tay nhau đi thảm đỏ, thậm chí còn khoe ân ái tại hiện trường. Đây chính là động lực để mọi người xem chương trình, cũng trở thành một màn đáng xem cho Kim Hạc lần này.

Đương nhiên, ngoài bát quái, bản thân giải thưởng cũng theo độ nóng của lễ trao giải mà trở thành đề tài trung tâm, nhất là vai nữ chính xuất sắc nhất. So sánh với bên nam chỉ có Lê Thành Lãng là đủ tiếng tăm và thực lực, bốn vị còn lại đều là phái thực lực không quá phổ biển với công chúng, bên nữ đề cử phải nói là hoa lệ. Dương Mạn Vũ, Lư Yên, Phạm Tư Quân còn cả Nghi Hi, mỗi người đều gánh được bốn chữ “nhà nhà đều biết”, mà sự tồn tại của Nghi Hi càng gia tăng kịch tính, càng khiến mọi người khó bề phân biệt kết quả.

Giai đoạn hiện tại, tiểu hoa đán sau chỉ có Chu Dĩnh Khiết từng được đề cử ảnh hậu, đáng tiếc là giải thưởng điện ảnh Macau chưa được nặng ký, những người còn lại thì ngay cả giải thưởng bên lề cũng không chạm được. Trong hoàn cảnh như thế, Nghi Hi sinh sau cũng được đề cử tại Kim Hạc, trong mắt người ngoài không thể nghi ngờ là vượt ba cấp. Mà nếu như cô thuận lợi nhận giải, liền trở thành nữ diễn viên thế hệ mới đầu tiên được phong hậu, ý nghĩa không giống bình thường. Lần trước fan của cô và Chu Bội Bội mới túm nhau một trận, bởi vì 《 Liên hoàn 》 trước sau tìm tới cả hai người, nhưng rõ ràng Nghi Hi nhận chế tác cấp bậc thấp hơn một chút 《 Lão nhân và tôi 》, thế là có người liền coi đây làm căn cứ, nói tuy rằng tình thế hai năm qua của Nghi Hi mạnh mẽ, nhưng trong mắt nhà đầu tư, vẫn thua kém Chu Bội Bội.

Nếu Nghi Hi trở thành ảnh hậu Kim Hạc, chắc chắn là cái tát mạnh mẽ vào nhà bên! Không chỉ sau , mà ngay cả sau không ai có thể cạnh tranh với cô, Nghi Hi thực sự đạt tới sự khen ngợi của truyền thông sau khi 《 Phượng hoàng phi thiên 》 giành được Oscar, dẫn đầu thoát khỏi địa phận nữ diễn viên mới, phẩm vị thẳng bước tiến vào tứ đại hoa đán.

Bên ngoài cũng ý thức được điều này, cảm xúc nhất thời trở nên kích động. Vốn Nghi Hi chính là một trong số ít những nữ diễn viên trẻ thường được khen ngợi thực sự có diễn xuất tốt, bây giờ gần như là đặt một dấu chân lên phái thực lực, truyền thông thi nhau lấy từ ngữ “Có nguồn gốc gia đình sâu xa, ngôi sao diễn xuất trời sinh” để khen ngợi cô.

Mặc dù so với lý lịch, trong danh sách Nghi Hi là người đơn giản nhất được đề cử, đừng nói so sánh với Dương Mạn Vũ, dù là Trương Tư Kỳ trẻ tuổi nhất, cũng xuất đạo sớm hơn cô mười mấy năm. Nhưng điều này càng làm cô thêm đặc biệt, bốn vị tiền bối được phân thành một tổ, cô đơn độc ở một tổ khác, nghiễm nhiên trở thành đại biểu cho nữ diễn viên thế hệ mới cạnh tranh với các tiền bối.

Đối với điều này cư dân mạng cũng bàn tán xôn xao, “Mong đợi Nghi Hi thắng! Phượng hoàng phi thiên cũng vươn tới Oscar rồi, chỉ Kim Hạc thì tính là gì?!”

“Tuy rằng mị cũng thích Nghi Hi, nhưng ở đây có Mạn vương, làm gì có chỗ đến lượt Nghi Hi đoạt giải? Mị đứng về phía Dương Mạn Vũ.”

“Mạn vương đã hai lần đoạt ảnh hậu Kim Hạc, nhường cho hậu bối cũng phải thôi! Hơn nữa đáng ra, giải thưởng này là xem biểu hiện của ai đó trong bộ phim nhựa, so sánh với quá khứ tự người đó có đột phá hay không, tôi cảm thấy diễn xuất của Mạn vương trong《 Ngô đồng thu vũ 》 rất bình thường, trái lại Kim Phượng của Nghi Hi kinh diễm, cô ấy xứng đáng nhận được!”

“Mạn vương đảng và Nghi Hi đảng chắc đánh nhau đến chết đi sống lại, mà tôi im lặng đứng về phía Lư Yên… Vì quay 《 Hồng Anh 》 mà Lư Yên suýt thì góp cả mạng sống vào, chỉ với sự kính nghiệp này cũng nên cộng điểm, hơn nữa lý trí nói, Hồng Anh thật sự đúng là khẩu vị của giải Kim Hạc, tôi cảm thấy khả năng cô ấy chiến thắng tương đối lớn.”

“Lư Yên + !《 Hồng Anh 》 rất tuyệt, xem xong cảm thấy trước giờ bản thân chưa từng yêu nước, không biết vì sao doanh thu không tốt … Lư Yên hoàn toàn rửa sạch ấn tượng xấu lưu lại cho tôi trong Võ Tắc Thiên, diễn xuất rất đáng khen! Cố lên cố lên!”

Từ những bình luận này có thể nhìn ra, quần chúng cũng cho rằng cơ hội đoạt ảnh hậu là giữa Dương Mạn Vũ, Lư Yên và Nghi Hi, thảo luận về Trương Tư Kỳ và Phạm Tư Quân khá ít. Lại vì Nghi Hi và Lư Yên đều đã đóng Võ Mị Nương, Dương Mạn Vũ vẫn được gọi là “Mạn vương”, quyết đấu lần này cũng biến thành “Chiến tranh giữa ba vị nữ hoàng”, bất luận là trên mạng hay trên báo chí thông thường đều rất có lợi cho mắt.

Nhưng hình như ban tổ chức còn sợ đề tài chưa đủ, rất nhanh lại thả ra một bom tấn hạng nặng —— thì ra bọn họ quyết định mời Thẩm Nhất Lộ làm khách mời trao giải, trao giải nữ chính xuất sắc nhất này.

Quần chúng như ong vỡ tổ!

Thông tin này có nghĩa là gì? Nếu như Nghi Hi đoạt giải, đây sẽ là lần đầu cô và Thẩm Nhất Lộ chính thức xuất hiện cùng nhau tại trường hợp công khai, trong thời điểm bên ngoài đang liên tục ngờ vực về mối quan hệ giữa hai mẹ con!

Hơn nữa Thẩm Nhất Lộ còn phải trao giải cho Nghi Hi! Nghi thức truyền thừa và cảm xúc khó tả này là chuyện như thế nào? Nghĩ đến hình ảnh đó, đã đủ ý nghĩa và sức mạnh đánh vào lịch sử!

Khát vọng của quần chúng quá mãnh liệt, cho dù sau này lại tung tin Thẩm Nhất Lộ bởi vì “Nguyên nhân sức khỏe” có khả năng sẽ vắng mặt tại Kim Hạc, cũng không làm cho mọi người hết hy vọng.

Trong không khí náo nhiệt như vậy, lễ trao giải Kim Hạc lần thứ đúng hạn tiến đến. Nghi Hi và Lê Thành Lãng cùng ngồi trong một chiếc xe tới hiện trường, mắt thấy mục đích càng ngày càng gần, Lê Thành Lãng hỏi: “Cho nên, hôm nay cô Thẩm có tới không?”

Nghi Hi lắc đầu, “Không biết. Dì định từ chối, nhưng lời mời của Kim Hạc quá chân thành, trước đó hai người đã đáp ứng, giờ mà đổi ý thì không được hay lắm. Hơn nữa cho dù bệnh tim tái phát, cũng đã nghỉ ngơi điều dưỡng hơn một tháng, quả thật không thích hợp lấy ra làm lý do …”

“Không phải hôm qua em đi thăm cô Thẩm sao? Không hỏi à?”

Nghi Hi đáp: “Bọn em không tán gẫn về chuyện này.”

Thẩm Nhất Lộ đã ra viện, hiện tại đang ở nhà Thẩm Bỉnh Hoành. Bà xa nhà nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên trở về bên cạnh cha lâu như vậy. Tận mắt nhìn thấy con gái mình tìm được đường sống trong chỗ chết, Thẩm Bỉnh Hoành đối xử với bà khoan dung hơn nhiều, không tiếp tục nhìn bà không thuận mắt, Trương Quý Từ cũng gấp gáp từ Canada trở về, cùng Crystal chăm sóc cho bà. Nóm tóm lại, khoảng thời gian này Thẩm Nhất Lộ trải qua coi như hài lòng.

Nghi Hi cùng bà uống trà chiều trên sân thượng, ánh mặt trời rất tốt, thần sắc hai người đều rất bình tĩnh. Cuối cùng Nghi Hi mới nói: “Con có hỏi qua bác sĩ, có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến đột phát nhồi máu cơ tim, khả năng mệt nhọc quá độ, uống rượu quá mức hoặc bị cái gì kích thích, mẹ có biết tình huống của bản thân là sao không? Biết rõ điều này, chúng ta cũng chuẩn bị tốt hơn, để tránh sau này tái phạm sai lầm như cũ.”

Thẩm Nhất Lộ ngắm vườn hoa, rất lâu mới thản nhiên nói: “Không có gì, đại khái là mệt mỏi.”

Cô lại không tin cho lắm. Nghi Hi nhớ lại từng chi tiết tối hôm đó, trong lòng mơ hồ có phán đoán, Thẩm Nhất Lộ đại khái đã thay đổi gì đó. Có lẽ, rốt cuộc bà nhận ra bản thân không làm tròn bổn phận làm mẹ với cô, có lẽ tối đó bệnh tim tái phát, liên quan tới câu cô đã nói …

Nhưng nhìn thần sắc lãnh đạm của bà, Nghi Hi cũng bỏ qua không truy hỏi. Thậm chí cô còn cảm thấy mình có chút mắc cười, bây giờ đối với cô mà nói, chút đáp án chẳng qua có cũng như không, cần gì tốn công trên mặt này.

Trong vườn hoa, Crystal đang cùng người làm vườn chăm sóc hoa cỏ, rõ ràng đã đã là thiếu nữ mười mấy tuổi đầu, vẫn như đứa con nít, nâng váy chạy tới chạy lui. Thẩm Nhất Lộ luôn nhìn theo cô bé, Nghi Hi chăm chú nhìn em gái một lát, cười hết sức chân thành thân thiết, “Crystal rất hoạt bát, không giống mẹ, cũng không giống Trương tiên sinh, nhưng rất giống cậu.”

Trước Thẩm Chiêu cũng nói, tổng thể thì tính tình của Nghi Hi luôn an tĩnh, Crystal lại tinh quái, đích xác là rất giống với ông cậu dí dỏm hài hước, mạnh vì gạo bạo vì tiền.

Cô cảm thấy rất thoải mái. Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc trong lòng cô có thể không còn khúc mắc khen ngợi em gái mình, không ghen tị, không thiên vị. Giống như cô bé có thể tự nhiên gọi cô một tiếng“Chị” như thế, cô cũng vui vẻ thừa nhận đây là em của mình.

Thế giới của cô cuối cùng cũng bình yên.

Quay đầu nhìn Lê Thành Lãng, Nghi Hi nói: “Dù sao đi nữa, lần này Kim Hạc chơi lớn quá, nên like cho dũng khí của bọn họ!”

Lê Thành Lãng nói: “Em còn phải cảm tạ bọn họ chơi chiêu này, hiện tại ý kiến em đoạt giải là cao nhất.”

Nhờ phúc quần chúng “Xem náo nhiệt không chê đại sự”, ban đầu Nghi Hi, Lư Yên và Dương Mạn Vũ được ủng hộ không phân cao thấp, nhưng hiện tại mọi người chỉ nghĩ thấy Thẩm Nhất Lộ trao giải cho Nghi Hi, gần như tất cả những người qua đường lập trường không đủ kiên định đều đứng về phía Nghi Hi, nhao nhao hô hào cho cô làm ảnh hậu Kim Hạc đi, tấm lòng bát quái của chúng tôi đang rất vộ vã khẩn cấp!

Nhưng điều này cũng vô dụng, giải Kim Hạc không phải do quần chúng bỏ phiếu. ╮(╯_╰)╭

So với chuyện Thẩm Nhất Lộ có tham gia Kim Hạc hay không, Nghi Hi càng quan tâm lịch trình của một người khác hơn.

Nghi Hi: “Đúng rồi, tối nay Simon có tới lễ trao giải không?”

Lê Thành Lãng: “Cậu ta được mời đến trao giải kịch bản xuất sắc nhất, đương nhiên phải tới.”

Nghi Hi: “Anh ta lại thật sự chấp nhận lời mời? Đồ khốn!”

Phạm Tư Quân đã xác định sẽ vắng mặt trong lễ trao giả lần này, chỉ gửi một VCR ghi hình coh ban tổ chức, nếu như đoạt giải thì do nam diễn viên cùng đoàn lĩnh hộ. Trước còn không xác định được Tống Chấp có tham dự Kim Hạc lần này hay không, Nghi Hi còn nghĩ rằng anh ta đã quyết định chạy tới Mỹ, ai biết cái đồ vô liêm sỉ kia vẫn nhận lời.

Giờ thì hay rồi, anh ta đã đáp ứng, tối nay nhất định sẽ xuất hiện. Lại không giống Thẩm Nhất Lộ còn sinh bệnh nằm viện làm lý do.

Lê Thành Lãng nhíu mày, “Hai người tới cùng có bí mật gì?”

Nghi Hi tức giận: “Đều nói là bí mật, sao có thể nói với anh? Phụ nữ đã kết hôn cũng có không gian riêng tư, không được nghe ngóng mù quáng!”

Lê Thành Lãng nhướng mày, vừa định nói gì, điện thoại di động lại vang lên. Vừa nhìn tên, chính là người mà cả hai vợ chồng đang thảo luận, anh cong môi cười một tiếng, bấm nút nghe.

“Alo?”

“Alo, Thành Lãng à? Tôi không có nhiều thời gian, nói ngắn gọn thôi ha! Ngay bây giờ tôi phải đăng ký, không có cách nào đi trao giải, tối nay liền giao cho cậu! Cậu thay tôi lên sân khấu hoặc tìm người khác giúp tôi cũng được, tóm lại cậu phải giúp tôi xử lý!”

Lê Thành Lãng nhíu mày: “Có ý gì? Kim Hạc tối nay cậu không tới?”

Mắt Nghi Hi sáng lên, một phen đoạt lấy di động, vừa lúc nghe thấy Tống Chấp nói: “Không sai tôi không tới. Nếu thật sự cậu không tìm được ai, thì để bà xã cậu lên thay tôi! Dù sao tôi làm chuyện thất đức cho leo cây này cũng là do em ấy làm hại!”

Nghi Hi: “Anh muốn đến Mỹ? Los Angeles? Quá tốt! Em giúp anh em giúp anh! Cố lên! Em xem trọng anh đó chàng trai!”

Tống Chấp: “… Anh lại quên mất hai người nhất định đang ở chung.”

Nghi Hi: “Cho nên, anh đều cân nhắc kỹ càng?”

Tống Chấp: “Ừ. Em nói đúng, bất luận kết quả ra sao, anh phải nói hết những điều trong lòng với cô ấy. Chỉ có như vậy, mới xứng đáng với tình cảm mấy năm của bọn anh.”

Nghi Hi cảm khái không nói nên lời, nửa ngày mới hỏi: “Vậy anh có biết chị ấy đang ở đâu không?”

“Không biết. Nhưng anh là ai chứ? Chỉ cần anh muốn, thì không có cô gái nào anh không tìm được.”

Tự tin như vậy, quả nhiên là Simon Song tung hoành tình trường không có địch thủ, Nghi Hi bị “khí thế bá vương” của anh ta chấn giữ, quyết định bỏ qua sự thật anh ta ở đây đang đá trúng thiết bản Phạm Tư Quân.

Sau khi cúp điện thoại, Lê Thành Lãng cười như không cười, “Cho nên, em khuyến khích Simon đi tìm Tư Quân?”

Nghi Hi suy nghĩ một lát, nghiêm túc nói: “Chủ yếu là muốn sớm gả anh ta ra ngoài, để tránh fan tiếp tục gán ghép hai người các anh, uy hiếp đến địa vị chính thất là em. Anh biết đấy, nỗi buồn của nữ chính đã kết hôn.”

Lê Thành Lãng: “…”

Nghi Hi làm Lê Thành Lãng mắc nghẹn, đang định đắc ý, lại cảm thấy lồng ngực buồn nôn một trận. Cô che miệng nôn khan hai tiếng, Lê Thành Lãng lập tức đỡ cô: “Em sao thế? Ăn đồ đau bụng?”

Nghi Hi cười che giấu, “Gần đây quá mệt mỏi, sức khỏe không tốt.”

Lê Thành Lãng nhíu mày, “Đi khám bác sĩ chưa? Sáng nay sắc mặt em đã kém rồi.”

“Đi rồi, đừng lo. Là bác sĩ riêng của nhà mình, ông ấy nói chỉ là nội tiết tố mất cân đối, vấn đề nhỏ.”

Lúc này anh mới yên tâm một chút, nhưng thấy ánh mắt trốn tránh của Nghi Hi, lại nổi lên một trận hồ nghi trong lòng.

“Tiểu Hi, em sẽ không giấu anh chuyện gì đi?”

Nghi Hi giật nảy mình, “Em có thể giấu anh cái gì? Chỉ là em… Quá khẩn trương, quá muốn đoạt giải. Anh có thời gian nghĩ ngợi lung tung, hay là cầu nguyện giúp em đi, tối nay có thể khuất nhục quần hùng!”

Lê Thành Lãng im lặng không nói, Nghi Hi sờ sờ búi tóc, dáng vẻ trăm hoa đua nở, “Đến hội trường rồi, chuẩn bị xong chưa?”

So với mấy lần trước, giải Kim Hạc lần này có thể nói lấp lánh ánh sao, số lượng tác phẩm ưu tú cũng rất khả quan. Bởi vì sức kêu gọi cường đại của các ngôi sao, hai giờ chiều gần thảm đỏ đã đầy fan, mà khi khâu đi thảm đỏ chính thức bắt đầu, tiếng thét chói tai ở hiện trường muốn phá vỡ màng nhĩ.

Trương Tư Kỳ mặc lễ phục màu đen, khoác tay chồng xuất hiện trên thảm đỏ. Ngày sinh dự tính của chị là nửa tháng sau, dù lễ phục đã được sửa chữa đặc biệt, cũng không có cách nào che giấu cái bụng to. Chị béo lên nhiều, mặt lớn hơn một vòng, nhưng nét mặt của ảnh hậu đại nhân tươi cười như hoa, trên mặt đều là vết tích hạnh phúc, trái lại làm cho nét mặt tỏa sáng, có loại mỹ lệ khác biệt. Tuy rằng lần này đã định trước không đoạt giải, nhưng Trương Tư Kỳ vẫn vô cùng vui vẻ, quyền lợi làm một tiết mục giải trí trong lúc chờ sinh, trang phục lộng lẫy dẫn cục cưng dạo chơi điện ảnh một ngày.

Thái Kiệt Hồng mặc âu phục xanh nhạt, đi thảm đỏ một mình. Xuất đạo năm, rốt cuộc anh ta không còn là “Tiểu thiên vương” mang chút ý vị trêu chọc trong miệng truyền thông, mà là thiên vương âm nhạc hàng thật giá thật. Lượng đĩa nhạc tiêu thụ ghi lại nhiều kỷ lục, cũng để lại nhiều ca khúc kinh điển phổ biến, trở thành hồi ức thanh xuân của một thế hệ. Khi anh ta đi qua fan phát ra tiếng hét nhiệt tình, vốn anh ta còn lạnh mặt, sau khi ngắm nhìn bốn phía lại bỗng nhiên nâng tay lên, làm một nụ hôn gió về hướng các cô gái. Tiếng hoan hô càng thêm vang dội, anh ta nhíu mày, cười vô cùng đẹp trai.

Hạ Tâm Đồng với lễ phục trắng nhạt hoa nhỏ, khẩn khoản mà tới. Cô vẫn đi theo con đường ngự tỷ xinh đẹp, làm cho mọi người trước mắt sáng ngời. Cô không xuất hiện cùng bạn trai Thái Kiệt Hồng, ngược lại kéo tay Ngụy Kiệt đã từng hợp tác trong 《 Bích hải thương vân kiếm 》. Ba người trước đây nổi tiếng dựa vào 《 Bích hải thương vân kiếm 》, Quách Tử Thiến đã mai danh ẩn tích, chỉ còn fan trung thành vẫn còn nhớ. Gần đây hai người hợp tác lần hai, gợi lên hồi ức cho người hâm mộ, cộng thêm 《 Sở Nam Tử 》 đang hot, Lữ Trĩ của cô được khen ngợi, rốt cục bắt đầu thoát khỏi cái danh “Thiên vương tẩu”, thực sự được sự chú ý với thân phận diễn viên.

Hứa Mộ Châu mặc âu phục đen, cùng đi thảm đỏ với bạn gái Chu Dĩnh Khiết. Năm năm trước nhờ vào《 Nam viên di yêu 》 một lần nổi tiếng, sự nghiệp của hắn từ đầu đến cuối vững bước bay lên, tác phẩm truyền hình xuất sắc liên tục ra, tình thế của điện ảnh cũng tốt đẹp. Trước là nam chính của chế tác khiêm tốn, năm nay rốt cục đạt được cơ hội làm nam chính đại chế tác, bắt đầu toàn diện tiến quân vào giới điện ảnh. Cùng với đó, khí chất của hắn cũng càng thêm trầm ổn, thời niên thiếu lạnh lùng sắc bén giờ đều trở thành trầm ổn thong dong, điều này cũng tăng thêm mấy phần sức hút đàn ông cho hắn, kiểu vai càng thêm phát triển. Lần này Hứa Mộ Châu được mời tới mở thưởng khâu hình ảnh xuất sắc nhất, thuận tiện tuyên truyền drama mới của hắn và Chu Dĩnh Khiết, hai người nắm tay đi qua trước mặt fan, mỉm cười vẫy tay ra hiệu về phía mọi người.

Cứ từng người từng người một xuất hiện, không khí cũng dần dần bị đẩy lên, cuối cùng, một chiếc xe dừng lại trước thảm đỏ, tài xế mở cửa ra, người đàn ông quay mặt dẫn đầu lộ ra.

"A—" Lại là một đợt gào thét.

Lê Thành Lãng mỉm cười, đứng dậy xuống xe, sau đó ga lăng duỗi tay vào bên trong. Nghi Hi đặt tay mình vào lòng bàn tay chồng, anh chắn đỉnh đầu thay cô, cẩn thận đỡ vợ mình ra.

Hai người tay nắm tay đi lên thảm đỏ, nhất thời màn trập xung quanh cùng tiếng thét chói tai vang thành một mảnh, có fan liều mạng chen về phía trước, trong miệng còn gọi tên bọn họ, bảo vệ trị an không thể không cưỡng ép duy trì trật tự, ngăn ngừa xuất hiện sự cố giẫm đạp.

Hôm nay Nghi Hi mặc váy dài lưu ly bạch, tóc được búi thanh lịch, vừa qua sinh nhật tuổi cô đã biểu lộ sự thành thục và quyến rũ của phụ nữ, nhưng fan càng đồng ý coi đây là khí chất hôn nhân ban tặng, còn Lê Thành Lãng mặc tây phục trắng bạc, đẹp trai khó cưỡng. Anh ôm eo Nghi Hi, hai người mỉm cười tiến về phía trước, hình ảnh này làm cho mọi người sinh ra ảo giác, dường như hai người họ không phải tới tham gia lễ trao giải, mà đang tiến hành lễ cưới!

Áo trắng váy trắng, chẳng lẽ không giống kết hôn sao!

MC thảm đỏ cũng tỏ vẻ trêu chọc, "Vừa rồi hai người đi về phía tôi, làm tôi suýt thì cho rằng mình là người chủ trì hôn lễ, đúng là quá đẹp đôi!"

Nghi Hi và Lê Thành Lãng liếc nhìn nhau, cùng cười. Sự ngọt ngào trong mắt hai người gần như muốn tràn ra, nữ MC khoa trương ôm ngực, giống như chịu không nổi.

Ổn định tâm tình, MC nói: "Thấy hai vị, tôi nghĩ rất nhiều người đều giống tôi, muốn biết khi nào hai người quyết định tổ chức đám cưới, có thể tiết lộ một chút được không?"

Lê Thành Lãng: "Nhanh thôi, hôn lễ trong kế hoạch, sau khi xác định thời gian sẽ thông báo đến mọi người."

MC: "Tiểu Hi có mong đợi gì với hôn lễ không?"

Nghi Hi chớp mắt mấy cái, "Có rất nhiều mong đợi, cho nên lần này tôi sẽ thực hiện từng cái. Quang cảnh hôn lễ của tôi chính là ước mơ từ nhỏ."

Nữ MC phát ra âm thanh hâm mộ, ánh đèn tiếp tục chợt tắt chợt hiện, cô ta nói: "Cuối cùng nên hỏi vấn đề liên quan đến lễ trao giải đi, chúng tôi biết hai vị đều được đề cử trong hạng mục rất quan trọng, có lòng tin chiến thắng không?"

Lê Thành Lãng suy nghĩ rồi nói, "Đối thủ của tôi đều là tiền bối vô cùng ưu tú, có thể được đề cử cùng họ tôi đã rất vui, cho nên tâm tính của tôi đối với chuyện đoạt giải là tùy duyên."

Quả nhiên vào thời điểm này bất luận là ai cũng chỉ có thể nói vậy, nữ chủ trì nở nụ cười hiểu ý, "Vậy Tiểu Hi thì sao?"

Nghi Hi vừa định đáp lời, Lê Thành Lãng lại giành nói trước: "Về phần phu nhân của tôi, trong Phượng hoàng phi thiên cô ấy biểu hiện ưu tú hơn tôi nhiều, tôi nghĩ rằng cô ấy xứng đáng nhận được giải. Tôi rất có lòng tin với vợ mình."

Lần này không chỉ MC kinh ngạc, ngay cả Nghi Hi cũng nhìn anh, hình như không nghĩ tới anh sẽ nói chuyện liều mạng như vậy.

Lễ trao giải sắp bắt đầu, có cần thiết phải nhả ra lời nói như này ư? Tuy rằng bảo vệ bà xã là chuyện kinh thiên địa nghĩa, nhưng điều này của anh vô hình trung cũng hạ thấp những người khác được đề cử, cho dù sau này hai người kia đều có quan hệ tốt với anh, sẽ không để ý, nhưng còn Dương Mạn Vũ!

Đây chính là tiền bối đức cao vọng trọng!

Trên đây là tiếng lòng của MC và một bộ phận cư dân mạng.

Chẳng qua đa số cư dân mạng không hề quan tâm nhiều đến vậy, sau khi video phỏng vấn này được đăng lên, mọi người đều bị thái độ của Lê Thành Lãng mê hoặc chết đi sống lại, hô tô: "Năng lực bạn trai của Lê ảnh đế bùng nổ, quá đẹp trai mà!"

Nhìn dáng vẻ của Nghi Hi, đoán chừng cũng là bị hù sợ! Hoàn toàn không nghĩ rằng Lê Thành Lãng lại nói như vậy!

Quả thật Nghi Hi không nghĩ tới. Sau khi hai người ở trong hội trường ngồi xuống, rốt cục cô mới có cơ hội hỏi anh, cảm tạ sự sắp xếp của ban tổ chức, vị trí của hai người gần kề, lúc này không cần phát wechat.

"Anh điên à? Nói lời tự mãn như vậy, nếu em không đoạt giải thì phải làm thế nào? Nghỉ Hỉ nói xong không nhịn được phì một ánh mắt dao găm quá."

Hai người lén nói gì cũng được, nhưng tỏ thái độ với bên ngoài vẫn nên thận trọng, Lê Thành Lãng trước đó hoàn toàn chưa hề thương lượng qua với cô.

"Không phải em rất có lòng tin sao? Sợ cái gì."

Tuy rằng lòng cô tràn ngập lòng tin nói muốn đoạt giải, đáng nói là tới cùng thì việc này không phải cô có thể khống chế, đoàn đội có thể làm thật ra không nhiều. Vương An Huệ vận dụng một ít nhân mạch, nhưng đều là trong phạm vi bình thường, dù sao cô không thể giống như Yên Như trước đây, trực tiếp động tay động chân.

Vả lại ví dụ của Yên Như cũng cho cô biết, cho dù bạn động tay động chân, cuối cùng cũng chưa chắc đã giật được giải.

Nghi Hi: “Anh biết rõ là vì cái gì mà!”

Lê Thành Lãng kéo tay cô qua, an ủi vỗ về, “Đừng khẩn trương như vậy. Anh chỉ nói một câu thật lòng mà thôi, bất luận có linh nghiệm hay không, đều sẽ không gây ra sóng gió gì.”

Cô ngẫm lại cũng đúng, chỉ là mình đã quen với hình tượng Lê Thành Lãng chu đáo thỏa đáng trước ống kính, thật khó tin anh sẽ cổ vũ cho mình như vậy. Cảm giác này, giống như chàng thanh niên ủng hộ bạn gái vô điều kiện…

Lê Thành Lãng ghé sát vào một chút, “Thực ra về giải thưởng lần này, anh cũng thử nghĩ cách. Phim nhựa tốt nhất cho 《 Phượng hoàng phi thiên 》 rất hợp lý, nhưng đạo diễn xuất sắc nhất và nữ chính xuất sắc nhất có khả năng thay đổi một chút, dù sao Khương đạo cũng từng nhận đạo diễn xuất sắc nhất Kim Hạc, mà em là người mới, cần được cổ vũ. Hơn nữa nói thật, ảnh hưởng của nữ chính trong《 Phượng hoàng phi thiên 》 quá rõ ràng, dù là giải Kim Hạc cũng không thể phủ nhận điều này. Anh đã nhờ bạn bè truyền đạt lại với ban giám khảo cách thức lựa chọn này.”

Nghi Hi khó tưởng tượng được, “Anh dám bỏ Khương đạo! Không sợ ông ấy biết đánh chết anh sao?”

Anh nhún vai, “Bản thân Khương đạo chính là thành viên ban giám khảo, nhất định sẽ biết, nhưng ông ấy thực sự không để tâm có Kim Hạc thứ hai hay không. Vả lại nếu như để cho em đoạt giải, anh nghĩ ông ấy sẽ rất vui vẻ.”

Cô trừng mắt, Lê Thành Lãng thấy cô hình như rất rối rắm, đành phải ngẩng lên sờ đầu cô, “Nghĩ nhiều làm gì, chỉ là anh gửi một đề xuất lên hội đồng giám khảo thôi mà, cuối cùng lựa chọn thế nào vẫn phải xem bọn họ.”

Suốt lễ trao giải, Nghi Hi chỉ chú ý thì thầm to nhỏ với ông xã, giữa đường có lên sân khấu giúp Tống Chấp trao giải.

Mà cho đến khi khâu thảm đỏ kết thúc, Thẩm Nhất Lộ cũng không hề xuất hiện, xem ra tối nay bà sẽ không tới trao giải. Nghi Hi nghĩ vậy, các fan cũng chung suy nghĩ, không tránh khỏi mất hứng, cảm giác bản thân đã bị cướp đi một hoạt động giải trí rất quan trọng.

Chẳng qua sự hồi hộp cũng lập tức đến, nếu Thẩm Nhất Lộ đã không xuất hiện, như vậy ai sẽ là người trao giải nữ chính xuất sắc nhất?

Theo tiến độ lễ trao giải tiến hành đến phần , các giải thưởng lần lượt trao xong, rốt cục đếm ngược đến bốn hạng mục lớn – vai nữ chính xuất sắc nhất cũng đến thời khắc công bố.

Nghi Hi bắt đầu cảm thấy khẩn trương.

Bách Thư – MC nổi tiếng, hoa đán của kênh điện ảnh chủ nhà lại cười nói: “Ngay bây giờ sẽ là một phần nổi bật của tối nay, tiếp theo đây nên công bố hạng mục nữ chính xuất sắc nhất, đầu tiên xin mời vị khách quý, Trì Viện.” tại đây chị ta kịch tính dừng một chút, mới nói ra một cái tên khác phía sau, “Thẩm Nhất Lộ.”

Nghi Hi tinh tường nhận ra, sau khi cái tên này xuất hiện, những hàng ghế sau trong khán phòng rõ ràng phát ra tiếng kinh hô.

Thẩm Nhất Lộ?

Bà ấy lại tới?

Ngay cả thảm đỏ cũng không đi, nhưng vào lúc cuối cùng lại xuất hiện? Hơn nữa không phải khách mời trao giải, mà là khách mời mở thưởng?

Cùng với tiếng âm nhạc, Trì Viện - ảnh hậu Kim Hạc lần thứ cũng Thẩm Nhất Lộ váy đen tóc xoăn chậm rãi đi lên sân khấu. Trong tay Thẩm Nhất Lộ cầm phong bì, đứng trước microphone đầu tiên bà nhìn một vòng xung quanh khán phòng, xong mới nói: “Rất nhiều năm không trở về, lần trước tới Kim Hạc, tôi còn đang đi đóng phim!”

Trì Viện cười nói: “Lần đó Kim Hạc em cũng có mặt, không nghĩ tới nhiều năm sau có thể cùng cô Thẩm mở thưởng, thật sự rất cảm tạ hội đồng! Chỉ có điều cô Thẩm lần này tới đây, có cảm nhận gì khác không ạ?”

Thẩm Nhất Lộ: “Thấy rất nhiều gương mặt mới, cảm thấy người trẻ của điện ảnh nước ta xuất hiện lớp lớp, nhân tài ưu tú cũng càng lúc càng nhiều, trong lòng vô cùng vui mừng.”

Trì Viện: “Người mới xuất hiện lớp lớp? Cũng là những vị được đề cử hôm nay sao ạ?

Thẩm Nhất Lộ ngẫm nghĩ, cười một tiếng, “Ngoài Mạn Vũ. Cô ấy chỉ nhỏ hơn tôi mấy tuổi, giống tôi, đại biểu cho thế lực cũ ngoan cố.”

Hiện trường vang lên tiếng cười, màn ảnh dừng lại chỗ Dương Mạn Vũ, Mạn vương khí phách trước giờ cười lắc đầu, tiếp nhận sự trêu chọc từ vị tiền bối kiêm bạn già.

Nghi Hi nắm chặt hai tay, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Trong lúc hoảng hốt, cô cảm thẩy bản thân hình như trở lại mấy năm trước, cô ngồi trong hội trường Kim Mã, khi đó cô còn tranh đấu với Yên Như, trong lòng nghĩ nhất định không thể thua. Lúc đó cô không hề biết Thẩm Nhất Lộ đang ngồi ở phương nào, lại thỏa mãn nhận cúp dưới ánh nhìn chăm chú của bà, cho dù chỉ là một giải tôn vinh người mới.

Mà hôm nay, cô ngồi dưới sân khấu giải Kim Hạc, bà đứng trên đài, phong bì trong tay có lẽ chính là tên cô.

Trên màn hình lớn bắt đầu phát video tư liệu của mấy vị được đề cử, “Danh sách đề cử của hạng mục NỮ CHÍNH XUẤT SẮC NHẤT của Kim Hạc lần thứ là – Trương Tư Kỳ trong 《 Chờ anh trở về 》; Lư Yên trong 《 Hồng Anh 》; Dương Mạn Vũ trong 《 Ngô đồng thu vũ 》; Nghi Hi trong 《 Phượng hoàng phi thiên 》; Phạm Tư Quân trong 《 Lộ tòng kim dạ bạch 》.”

Thẩm Nhất Lộ lấy thẻ ra, chậm rãi mở nó ra, nhìn thoáng qua hơi nhướng mày, lúc này mới tiến đến bên microphone, “Đạt giải Nữ chính xuất sắc nhất Kim Hạc lần thứ là --“

Không khí cũng ngưng trệ, Nghi Hi thấy tầm mắt Thẩm Nhất Lộ đang tìm gì, cuối cùng hình như rơi xuống chỗ Lư Yên. Vào thời điểm này, bất cứ một cử động nào của bà cũng tràn ngập ý đồ ám chỉ, Lư Yên cũng vì điều này mà lộ ra vẻ mặt kích động, chói mắt trên màn hình lớn.

Nghi Hi cảm thấy hàm răng run lên, vô ý thức bắt lấy tay Lê Thành Lãng. Anh lập tức nắm lại, cô quay đầu nhìn anh, anh cười ôn hòa, ánh sáng trong mắt kiên định. Giống như an ủi tốt nhất, trong nháy mắt cô tỉnh táo lại, rõ ràng đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, bất luận là thành công hay thất bại, cô đã cố gắng hết sức. Cho dù thua trận trước mặt bà, hay là thua Lư Yên, cũng không có gì phải nhụt chí.

Con đường của cô còn rất dài, tương lai còn rất nhiều cơ –

“Nghi Hi, chúc mừng.”

Trên màn hình lớn, gương mặt của những người được đề cử còn lại đều biến mất, chỉ còn Nghi Hi. Vẻ mặt của cô có phần ngốc, dường như không nghĩ đến kết quả này, cũng vào thời khắc này mọi người mới phát hiện, vừa nãy cô không nhìn lên sân khấu, mà quay đầu đối diện với Lê Thành Lãng.

Màn ảnh cũng quay anh, đại khái là anh phát hiện ra Nghi Hi đờ đẫn quá lâu, ghé sát vào tai cô nói câu gì đó. Nghi Hi chớp chớp mắt, rốt cục khóe môi nâng lên từng chút từng chút một, cười đẹp như hoa. Cô vẫn không quay lại nhìn vào máy quay phim, mà trực tiếp đứng lên ôm chầm lấy Lê Thành Lãng, anh cũng lập tức ôm cô.

Hai bàn tay vòng qua cổ chồng, cằm Nghi Hi đặt trên vai anh, cười xán lạn chưa từng có. Lê Thành Lãng đỡ eo cô, cũng nở nụ cười, vừa cưng chiều vừa vui mừng cảm động lây với vợ mình.

Toàn trường vỗ tay như sấm, rốt cuộc Nghi Hi buông chồng ra, đi đến sân khấu. Thẩm Nhất Lộ và Trì Viện đều đứng tại chỗ, hai vị khách quý trao giải cũng trong thông báo của MC đi lên. Cô lễ nghi bưng cái khay, trên là giấy chứng nhận và cúp, Nghi Hi thấy khách quý trao giải định đi lấy cúp, Thẩm Nhất Lộ lại chậm rãi đi tới đối diện. Vị khách quý và bà liếc nhìn nhau, cười ra hiệu, ngược lại đi lấy giấy chứng nhận.

Thẩm Nhất Lộ lấy cúp qua, đưa tới trước mặt Nghi Hi. Cô có chút sững sờ. Thần sắc của bà trịnh trọng, giống như trong ký ức, bà chưa từng xem trọng cô đến vậy. Không cao cao tại thượng, mà coi cô là một người độc lập có tôn nghiêm, bà trao giải cho cô, nhìn cô được ca ngợi, hưởng hết vinh quang toàn trường.

Nghi Hi nhận lấy cúp, cho rằng thế này là xong rồi, Thẩm Nhất Lộ lại tiến lên một bước, ôm lấy cô. Thân thể cô cương cứng, bà ở bên tai khẽ nói: “Chúc mừng con. Còn nữa rất xin lỗi.”

Phía trên là ánh đèn đẹp mắt, trong tay cô là chiếc cúp nặng trịch, pho tượng kim hạc bay cao nổi bật. Tất cả giống như một giấc mộng, ảo mộng đẹp nhất. Giải thưởng cô mong đợi không thôi, câu nói cô cố chấp nhiều năm, giờ khắc này, cũng đạt được.

Cho dù cô đã sớm thoát khỏi lồng giam quá khứ, cũng không nhịn được hai mắt đỏ lên.

Có lẽ cả đời này, cô và Thẩm Nhất Lộ cũng không thể thân thiết giống hai mẹ con bình thường, nhưng tối nay, trong giờ phút này, hai người có thể tiếp tục chung sống hòa bình trong tương lai.

Không quấy rầy, cũng không còn oán hận lẫn nhau.

Đối với hai mẹ con mà nói, đây đã là kết cục tốt nhất.

Cô cũng ôm lấy Thẩm Nhất Lộ, khẽ nói bên tai bà: “Cảm ơn mẹ đã trao giải cho con. Chuyện này rất quan trọng với con. Con rất vui.”

Thẩm Nhất Lộ buông cô ra, hai mẹ con không để ý còn máy quay phim đang hướng về phía mình, cứ như vậy chăm chú nhìn đối phương. Rốt cuộc bà cũng cười, giọng nói khan khan: “Lời của con, cũng rất quan trọng với mẹ.”

Bà cũng khách quý trao giải rời khỏi sân khấu, ánh đèn chiếu lên người Nghi Hi, ánh mắt của toàn trường đều hướng về phía cô.

Nghi Hi nắm cúp, ổn định hơi thở, nhìn về phía khán đài nở nụ cười, “Oa, thật khó tưởng tượng nổi! Tôi rất kích động, cũng rất bất ngờ, bởi vì đối thủ của tôi đều là những vị tiền bối ưu tú. Nhưng giám khảo lại lựa chọn trao giải thưởng này cho tôi, tôi cảm thấy họ rất tinh mắt! Vô cùng tinh mắt!”

Mọi người phát ra tiếng cười thiện ý, lúc này Nghi Hi mới không đùa nữa, tiến vào chủ đề chính, “Tại đây, đầu tiên tôi muốn cảm tạ tổ ủy hội, cảm tạ các vị trao cho tôi vinh dự này; sau đó tôi muốn cảm tạ đạo diễn Khương Bính Kỳ, là bác cho con và Kim Phượng cơ hội gặp nhau, cho con có thể tham gia tác phẩm xuất sắc như vậy; cảm tạ bên chế tác, tổ quay phim, cảm ơn tất cả các nhân viên trước hay sau màn, tất cả thành công đều có phần của mọi người. Đương nhiên, còn có gia đình tôi, họ mãi mãi là lực lượng đi đầu ủng hộ tôi.

“Cuối cùng, tôi muốn cảm tạ nam chính trong phim – cũng là nam chính trong cuộc đời của tôi, chồng tôi –“

Hiện trường bắt đầu hoan hô vỗ tay, màn ảnh quét đến Lê Thành Lãng, anh mỉm cười nhìn vợ mình trên sân khấu, ánh mắt chuyên chú mà mê luyến, dường như cô chính là ngôi sao sáng chói nhất trên bầu trời, phù hoa duy nhất có thể thu hút thế giới hào quang của anh.

Cách biển người tầng tầng lớp lớp, hai người nhìn nhau, trong giọng nói cũng thêm một phần tình ý mà vừa rồi không có, “Khi em vẫn là cô thiếu nữ, anh chính là thần tượng của em, mộng tưởng của em. Lúc đó em không nghĩ đến có thể cùng anh đi đến cùng, cho dù sau này cũng thường xuyên cảm thấy không chân thực, nhưng anh lần lượt chứng minh cho em, chúng ta rất xứng đôi, chúng ta là người thích hợp nhất với đối phương trên toàn thế giới. Anh làm em tin tưởng điều này. Nếu như không có anh, em không thể đi tới ngày hôm nay. Đối với em, Kim Hạc không phải khen thưởng lớn nhất, mà chính là anh.

“Đại khái là một trước chúng ta từng đùa, nếu em giành được ảnh hậu thì sẽ công khai chuyện tình cả, nhưng còn chưa đợi được kết quả, cũng đã âm kém dương sai công bố với mọi người. Hiện tại em đứng ở đây, đành phải tuyên bố một chuyện khác vô cùng quan trọng, coi như thực hiện lời hứa lúc trước.”

Rốt cuộc cô không nhịn được trở nên kích động, hốc mắt cũng hơi nóng lên. Bí mật giấu diếm hơn nửa tháng, trong muôn vàn lo lắng không thể đoạt giải, thì không thể tuyên bố trước sự chú ý của công chúng.

Suy nghĩ của cô rất đơn thuần. Tối nay là ngày cô giành lấy ảnh hậu đầu tiên, là một ngày tràn ngập ý nghĩa trong đời mình, vì thế, cô cũng hy vọng, hôm nay với anh cũng là một ngày đặc biệt.

Cho nên, cô chuẩn bị một phần đại lễ.

“Anh từng nói, muốn có một gia đình thuộc về chúng ta, em và anh, cả con của chúng mình nữa. Không lâu nữa, nguyện vọng này cũng có thể hoàn toàn được thực hiện. Em rất hạnh phúc nói với anh, chú Lê, hai ta có thể chuẩn bị chào đón con của chúng ta.”

Toàn trường ồ lên.

Nghi Hi sờ bụng, dí dỏm nháy mắt mấy cái. Cô thấy Lê Thành Lãng kinh ngạc nhếch mày, hai mắt mở to. Anh chưa từng thất thố trước màn ảnh như vậy, vẻ mặt có chút buồn cười này lấy lòng cô, cô không nhịn được cười lên khanh khách.

Mà tiếng cười của cô cũng làm anh tỉnh lại, sự kinh ngạc trên mặt rút đi, thay thế là niềm vui sướng. Anh nhìn Nghi Hi chăm chú, dường như một câu cũng không nói nên lời, nhưng thần thái trong mắt lại làm cho mọi người tin tưởng, giây phút này, cuối cùng anh cũng đạt được tâm nguyện.

Thời gian cảm nghĩ đã vượt quá, cuối cùng Nghi Hi hướng về microphone nói: “Một lần nữa cảm tạ Kim Hạc, tối nay với tôi quá tuyệt vời, tôi vĩnh viễn sẽ không quên đi ngày hôm nay! Tôi yêu mọi người!”

Cô hôn lên chiếc cúp, sau đó đem nó giơ cao. Nghi Hi nghe thấy tiếng fan thét lên, nghe thấy các nam minh tinh huýt gió, cả tiếng mọi người vỗ tay. Nhưng cô đã không còn nhìn rõ.

Nước mắt làm mơ hồ tầm nhìn của Nghi Hi, chỉ thấy Lê Thành Lãng hình như từ trên ghế đứng lên, bước dài đi về phía cô. Cô cũng nâng váy, cầm cúp, từng bước một tiến về phía chồng cũng là cha của con mình.

Trước mặt có lẽ còn rất nhiều chông gai đang chờ, nhưng cô tin tưởng, bất luận là tình huống gì cô cũng không e ngại, Có thể có một ngày, cô còn thực hiện được nguyện vọng của chính mình, trở thành nữ diễn viên siêu việt hơn cả Thẩm Nhất Lộ. Nhưng dù không làm được, cuộc đời cô cũng không có gì tiếc nuối.

Cô cùng Lê Thành Lãng và con sống bên nhau, chính là sự viên mãn tuyệt đẹp nhất.

HẾT CHƯƠNG

HOÀN CHÍNH VĂN

Truyện Chữ Hay