"Cậu vào nhà đi. Cứ tự nhiên như ở nhà là được rồi."
Cô vừa nói vừa mang thức ăn đi vào trong nhà bếp. Giang Tường Vi thấy thế cũng đi theo sau nhưng không khỏi cảm thán căn nhà này
"Oa! Nhà của cậu đẹp thật nha! Thật muốn dọn đồ đến đây ở cùng cậu ghê á"
Cô nghe thấy vậy cười cười, trêu chọc Giang Tường Vi
"Mình cũng không muốn chết dưới tay vị hôn thê của cậu nha!"
Giang Tường Vi liếc cô một cái sau đó bỏ mặc cô đi tham quan vòng vòng nhà. Còn cô thì mang thức ăn của mình mua được sắp xếp bỏ vào tủ lạnh
Được một lúc thì Giang Tường Vi bỗng chạy vào, trên tay còn có cầm một khung hình
"Hi, đứa nhóc này không phải là con của cậu đấy chứ? năm trước lúc cậu vừa đi thì cũng có mang thai. Có đúng là nó không?"
"Ừ, là con trai của mình. Thằng bé tên An Nhật Thần. Vừa hay là nó đang ngủ trên lầu đợi một chút nữa thằng bé tỉnh tớ sẽ giới thiệu với cậu"
Nhắc đến con trai cô không khỏi tự hào và hạnh phúc
Giang Tường Vi suýt xoa nhìn đứa bé trong hình. Nhìn nó mà tự nhiên muốn làm đám cưới rồi sinh con quá đi.
"Con trai của cậu đẹp trai thật á. Nhìn là biết giống......."
Giang Tường Vi biết mình vừa lỡ lời bèn im lặng nhìn sắc mặt của cô
Cô chỉ cười cười và nói,"Không sao!"
Sau đó cô bưng hai tách trà và một ít trái cây ra phòng khách. Cô và Giang Tường Vi ngồi tâm sự cùng nhau. Cô kể mọi chuyện của mình đã phải trải qua trong suốt năm ở Pháp cho cô bạn thân nghe.
"Cậu lợi hại thật nha! Không ngờ bây giờ cậu đã là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng. Thật ra mình cũng đã nghe nói đến một nhà thiết kế tên Alice và mình cũng rất thích các mẫu thiết kế của cô ấy. Nhưng thật không ngờ cậu chính là cô Alice ấy."
"Thật ra mình cũng không ngờ có một ngày mình sẽ theo con đường này. Vừa hay cuối tuần này mình có một sự kiện ra mắt mẫu thiết kế mới. Cậu nhất định phải đến nha"
"Tất nhiên rồi"
Đang nói chuyện rất vui bỗng nhóc con Thần Thần mới cừa ngủ dậy đi từ trên lầu xuống. Khuôn mặt mới ngủ dậy có một chút đáng yêu
Giang Tường Vi thấy thằng bé mắt bỗng sáng lên chạy như bay đến bên thằng bé. Nựng má, xoa đầu các kiểu. Miệng thì suýt xoa không ngớt
Thần Thần thấy tự nhiên có người phụ nữ lạ mặt lại đụng chạm mình thì sinh ra chán ghét. Ánh mắt lạnh lùng khiến người khác không rét mà run. Đưa tay mình gạt tay người phụ nữ xa lạ sau đó đi thẳng về chỗ của mẹ mình.
Giang Tường Vi bị tổn thương sâu sắc. Mang theo trái tim đầy đau thương đi về phía sofa ngồi đối diện nhìn thằng bé
Còn cô thì chỉ biết cười trừ. Con trai Thần Thần của cô vốn là như vậy. Nó rất ghét bị những người mà mình không quen biết đụng chạm vào mình
Cô xoa đầu thằng bé và nói," Thần Thần à để mẹ giới thiệu với con. Dì ấy là bạn thân của mẹ tên là Giang Tường Vi. Con chào hỏi một chút đi."
Thần Thần làm theo lời mẹ mình nói lễ phép chào hỏi Giang Tường Vi, "Dì Giang, chào dì"
"Ừm được rồi, Dì xin lỗi vì lúc nãy bản thân có những hành động thái quá làm con không vui. Con tha lỗi cho dì nha."
Giang Tường Vi nhìn sắc mặt thằng bé cùng cái nháy mắt của cô thì cũng đoán ra được một chút tình hình
"Con không sao!"
Thần Thần không khỏi dùng ánh mắt của mình để đánh giá Giang Tường Vi nhưng lại không để ai phát hiện
"Mẹ ơi, con có hơi đói rồi. Mẹ đã làm bữa cơm chưa?"
Thần Thần quay sang làm nũng với mẹ
Cô giật mình bèn nhớ ra vì lúc nãy mãi nói chuyện với Giang Tường Vi nên vẫn chưa làm thức ăn
"Mẹ xin lỗi, mẹ vẫn chưa làm cơm. Con đợi mẹ một chút nha!"
"Vâng"
"Để mình phụ cậu một tay."
Nói rồi hai người phụ nữ dắt nhau vào bếp. Đợi khi họ đã vào bếp. Thần Thần suy nghĩ một chút sau đó nhìn lại đồng hồ thì nhếch miệng cười
Cậu đứng dậy và đi lên lầu
P/s: Xin lỗi mấy tình yêu của mị nha. Có cái đăng truyện mà cũng quên nữa. nên hôm nay tặng hẳn chương luôn nha. Hóng cmt của mấy tình yêu