Trước khi ra đi, em đã viết bức thư này...
Để bày tỏ nỗi lòng của mình.
Em không chắc anh liệu có phải người được đọc nó hay không...
Nhưng nếu được, em muốn nói rằng...
Cho tới chết, em vẫn dõi theo anh...
Cho tới chết, em vẫn là nghĩ tới anh...
Thử nhìn xem, lần thứ ... /
Chẳng phải là sinh nhật anh hay sao?
...
Em mất ba mẹ năm tuổi.
Em sống cô quạnh, không chút niềm vui trong đời.
Cho đến năm tuổi, em gặp anh, cuộc sống có phần đổi thay.
Trái tim em như được sống lại.
Nhưng vào năm em tuổi, anh lại đi cùng cô gái khác.
Bỏ lại em cô đơn dưới mưa.
Em không hận gì anh cả, vì tình yêu là lẽ đương nhiên.
Em chỉ muốn anh biết rằng:
Em yêu mưa, yêu hơn tất thảy mọi thứ, vì mưa chính là tâm tình của em...
Và... Em yêu anh, yêu hơn cả những làn mưa ấy...
Em mãi mãi yêu anh, Triệu Việt Khương Long.
Anh, chính là cơn mưa đẹp nhất cuộc đời em.
Ngày tháng năm
Từ một cô gái yêu đơn phương
________HẾT________
Các câu in nghiêng ở phần đầu là được edit từ quotes mình lượm nhặt trên facebook, hoàn toàn không phải của mình. Mình sẽ bổ sung nguồn khi tìm được bài gốc. Thật sự xin lỗi vì đến bây giờ mới type câu này: