Anh Không Phải Ghét Omega Nhất Sao?

chương 38

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Biết được đối diễn với mình cư nhiên là Nam Viên.

Cả người Tần Thu đều mơ màng.

Thậm chí còn muốn cự tuyệt vai diễn lần này.

Nhưng Trình Hạo lại cười lạnh một tiếng: "Bộ phim này của đạo diễn Từ Khiếu, chính là muốn hướng về giải thưởng Kim Tước kia, bao nhiêu người tranh vỡ đầu chỉ vì muốn vào được, tư lịch của cậu, đi tranh nhân vật phản diện còn không đủ tư cách. Hiện tại cho cậu chỗ diễn cậu còn không vui?"

Tần Thu vẻ mặt rối rắm.

Đương nhiên không phải không vui, chính cậu cũng rõ ràng, lấy nhân khí hiện tại của mình, có thể được Từ Khiếu nhìn trúng, quả thực so với miếng ăn từ trên trời rơi xuống cũng không có gì khác biệt.

Nếu lúc trước 《 Phong sa 》của Vương Khôn là mở đầu tốt để cậu chuyển mình, thì tham gia phim mới của Từ Khiếu, tuyệt đối chính là con át chủ bài để nâng cao địa vị của cậu.

Không đề cập tới chuyện có thể đoạt giải hay không, thì chỉ dựa vào chuyện này cũng có thể khiến tư lịch của Tần Thu tốt hơn.

Vấn đề duy nhất, quan hệ có thể nói là không minh bạch của cậu và Nam Viên hiện tại, quay phim chung thì có bao nhiêu xấu hổ chứ?

Trình Hạo vuốt kịch bản, an ủi Tần Thu: "Cậu cũng biết, vai diễn lần này là một Omega, tuy rằng cậu vốn là Omega, diễn nhất định không có vấn đề, nhưng trong kịch bản có nhiều cảnh nóng, có thể sẽ làm giới tính của cậu bị lộ. So với việc mạo hiểm khi diễn với người khác, ít ra Viên ca là người một nhà còn đáng tin hơn!"

"Ai là người một nhà với anh ta. . . . . ." Tần Thu than thở một câu. Nhưng không thể không thừa nhận cậu bị Trình Hạo thuyết phục , "Diễn liền diễn đi, anh ta còn có thể ăn tôi được à?"

Trình Hạo giơ ngón cái lên: "Có giác ngộ đó!"

Rồi lại nói: "Bất quá tôi cảm thấy cậu và Viên ca trực tiếp ở bên nhau cũng chẳng sai, lôi lôi kéo kéo như vậy hoài cũng không tốt!"

Tần Thu thở dài một hơi: "Anh để tôi suy nghĩ chút đi."

Cũng không phải không có đạo lí, cậu cũng nghĩ như vậy, thậm chí cậu còn cảm thấy Nam Viên cũng nghĩ như vậy mới nhận phim này, đều nói thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, cậu cứ trốn tránh trong nhà không dám đối mặt với Nam Viên, vậy không bằng mượn công việc lấy cớ cùng đối phương gặp mặt, ở chung, không chừng cậu sẽ nghĩ thông suốt có muốn cùng hắn quay lại hay không?

--

Hành động của Từ Khiếu thực nhanh.

Hắn lên kế hoạch quay bộ phim này đã thật lâu.

Từ sau khi lựa chọn kịch bản, hắn cũng đã bắt đầu công tác chuẩn bị, ê-kíp cũng đã sớm chuẩn bị không sai biệt lắm, nhưng bởi vì không tìm được diễn viên nên vẫn luôn dậm chân tại chỗ.

Từ Khiếu là một người nghiêm túc, chỉ cần hắn không hài lòng, bên đầu tư cũng không thể qua mặt hắn nhét người vào đoàn phim. Mà Từ Khiếu lại là một người chú trọng đến chất lượng phim, cho tới bây giờ đều là lấy vai diễn chọn diễn viên, vừa mắt, phù hợp suy nghĩ trong lòng hắn, mặc kệ đối phương có thân phận gì, Từ Khiếu đều dám dùng.

Bởi vậy, vài bộ phim trước đây của Từ Khiếu đã làm cho không ít người mới nổi tiếng, nói hắn là cái máy đào tạo ngôi sao cũng không quá.

Hai diễn viên chính của bộ phim mới lần này, Từ Khiếu đã do dự thiệt lâu cũng chưa tìm được, diễn viên bên đầu tư đưa tới, một đám đều là bình hoa, Alpha không ra Alpha, Lan Hoa Chỉ() phải nói thật là gớm, về phần Omega thì rụt rè xấu hổ, giống như không phải đến casting, mà là đến. . . . . . Khụ khụ, tóm lại, một người để Từ Khiếu coi trọng cũng không có.

() Lan Hoa Chỉ =))

Trong quá khứ cũng có hợp tác với vài đại minh tinh, cũng tỏ ý nếu Từ Khiếu cần có thể bảo họ tới, nhưng Từ Khiếu lại nổi lên một chút tư tâm, cảm thấy quá khứ đều đã dùng qua một đám diễn viên này nên nhìn hơi chán, không có cái mới, cho nên phim lần này một lòng muốn dùng người mới.

Kéo kéo kéo, ngay lúc bên đầu tư sắp không chịu nổi. . . . . .Từ Khiếu ở trên mạng thấy video hường phấn của Nam Viên và Tần Thu.

Không cần nhiều lời, Nam Viên chính là Alpha quốc dân, bề ngoài cường thế cao lãnh lại hợp với hình tượng cảnh sát, chỉ là tính cách có chút không hợp, trong kịch bản Nghiêm Đông là một nam nhân ấm áp, mà Nam Viên tính cách quá mức cao lạnh, nhưng Nam Viên là ảnh đế, diễn xuất đó không làm khó được hắn.

Làm cho Từ Khiếu có chút ngoài ý muốn chính là Tần Thu, hắn xem qua tư liệu của Tần Thu, đối phương là một Beta, nhưng ngoại hình so với Omega còn đẹp hơn, thậm chí bởi vì trên người cậu mang ánh sáng mặt trời rực rỡ (?), càng làm cho cậu nhiều thêm vài phần chói mắt.

Đương nhiên, trong giới giải trí, Beta đẹp hơn Tần Thu cũng không phải không có, Omega thì càng nhiều.

Làm cho Từ Khiếu chân chính kinh hỉ, chính là cảm giác phù hợp giữa Tần Thu và Nam Viên.

Bởi vì lo lắng biên tập cắt nối CP theo cảm giác chủ quan, hắn đem tống nghệ《 Học tập khiến tôi hạnh phúc 》xem từ đầu đến cuối một lần, lại phát hiện, trong tống nghệ hai người thậm chí còn so với Video cut làm hắn vui sướng hơn.

Mỗi một ánh mắt, mỗi một cử chỉ.

Cái gọi là vợ chồng, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Vì thế, Từ Khiếu không để ý trợ lý ngăn cản, kiên định lựa chọn hai người họ làm diễn viên chính.

Sau khi hai người đại diện hoàn thành hợp đồng, Từ Khiếu bằng tốc độ bàn thờ đã sớm triệu tập nhân lực của đoàn phim, chuẩn bị trong vòng một tuần chuẩn bị tất cả, bắt đầu quay chụp.

Tính thời gian, nếu tiến độ nhanh, không chừng còn có thể kịp nghỉ Tết Dương Lịch.

Đoàn phim rất nhanh đã chuẩn bị xong, diễn viên nhanh chóng tiến vào đoàn phim.

Tần Thu tâm tình không yên, mang theo Trình Hạo đi đến địa điểm tập hợp đã hẹn trước.

Quả nhiên ở nơi này gặp được Nam Viên. Còn có Tạ Tấn Trạch.

Nam Viên vẻ mặt phức tạp nhìn Tần Thu đang đi về phía mình, đã một thời gian dài không gặp mặt, chỉ có thể dựa vào hình ảnh trong điện thoại di động và sách tạm an ủi bản thân.

Mặc dù có nhiều lời rất muốn hỏi, nhưng Nam Viên biết nơi này không thích hợp. Trước mặt Từ Khiếu và những người khác, hắn ta chỉ có thể đơn giản chào hỏi Tần Thu.

Tần Thu hướng hắn gật gật đầu, chờ mong rồi sợ hãi đã lâu, rốt cuộc khi gặp lại giằng co lạnh lùng như thế, Tần Thu không rõ trong lòng là tư vị gì.

Từ Khiếu kéo hai người qua, hướng bọn họ cười hòa ái: "Các cậu ở trong kịch bản là diễn người yêu, có thời gian thì trao đổi nhiều vào, tìm trạng thái, tôi đã thấy trạng thái của các cậu trong tống nghệ của tiểu Niếp, hẳn là không sai!"

"Vâng, Từ đạo!" Tần Thu lên tiếng trả lời.

Đối mặt với đại đạo diễn nổi danh lừng lẫy, Tần Thu vẫn là có chút câu nệ.

"Tần Thu, tôi có xem qua 《 Phong sa》cậu đóng lúc trước, diễn xuất quả thật còn phải trau dồi." Từ Khiếu là một người có gì nói đó, hắn thích trước khi quay đem mọi việc nói cho rõ ràng, "Tôi đối với phim của mình yêu cầu rất nghiêm khắc, nếu cậu không thể đạt tới yêu cầu của tôi, thì đừng trách tôi cho cậu ăn NG nhiều lần."

"Tôi đã biết, Từ đạo, tôi nhất định sẽ cố gắng, tận lực không cản trở!"

Từ Khiếu vỗ vỗ bả vai Tần Thu, lại cười: "Nhưng không cần áp lực quá đâu, thiên phú của cậu không kém, rèn luyện kĩ năng diễn xuất thêm một chút, đối với con đường về sau của cậu cũng có chỗ tốt."

"Vâng!" Tần Thu gật đầu.

Cậu sao lại không biết diễn xuất đối với con đường ngôi sao sau này có bao nhiêu trọng yếu, cho nên mới muốn từ phim thần tượng chuyển hình tượng phim.

Ở một bên, Tạ Tấn Trạch nhìn thấy Trình Hạo, cũng có chút kích động.

Hướng Trình Hạo phất phất tay.

Trong mắt Trình Hạo hiện lên một tia không kiên nhẫn thoáng qua, nhưng vẫn đi về phía hắn.

"Trình Hạo!"

"Tạ ca, các anh đến sớm vậy?"

"Không mà, cũng vừa đến thôi."

"Buổi sáng tôi có gửi tin nhắn Wechat cho cậu, sao cậu không trả lời tôi?"

"À, không thấy." Lần trước mới kéo số điện thoại của Tạ Tấn Trạch ra sổ đen, Wechat thì quên rồi. "Anh nhắn cái gì?"

"Cũng không có gì, chỉ là hỏi một chút khi nào các cậu tới." Tạ Tấn Trạch xua tay, "Kỳ thật là Viên ca kêu tôi hỏi, anh ấy sốt ruột, lại không dám tự đi hỏi Tần Thu."

Trình Hạo thấy hai người bên kia tràn đầy xấu hổ, nở nụ cười: "Tôi biết, Viên ca muốn cùng Tần Thu tái hợp."

"Tần Thu nói với cậu?"

"Ừ."

"Vậy Tần Thu có nói cậu ấy quyết định sao chưa?"

"Chưa nói."

Được rồi, Tạ Tấn Trạch bất đắc dĩ thở dài. Nam Viên là anh em tốt của hắn, Tần Thu cũng là bạn của hắn, rõ ràng hai người đều có ý với nhau, nhưng cứ lôi kéo mãi chưa chịu hợp lại, xem xem người ngoài như hắn còn gấp đến giơ chân đây này.

Trình Hạo kỳ thật không muốn tiếp xúc quá nhiều với Tạ Tấn Trạch, nhưng Tần Thu và Nam Viên lại quay chung một bộ phim, thời gian dài sắp tới, y và Tạ Tấn Trạch cùng sống dưới cùng một mái hiên, huống chi y còn muốn đi theo Tạ Tấn Trạch tìm hiểu một ít tin tức của Nam Viên về nói cho Tần Thu.

Lát nữa vẫn nên đem Wechat của hắn kéo khỏi sổ đen đi.

Tạ Tấn Trạch không biết Trình Hạo đang ghét bỏ hắn, còn hưng trí bừng bừng mời: "Buổi tối cùng nhau đi ăn cơm không? Tôi mời khách."

"Gì, anh với tôi?" Trình Hạo cau mày.

"Gọi Viên ca với Tần Thu nữa! Bốn người chúng ta cùng đi!" Tạ Tấn Trạch muốn tạo cơ hội để Nam Viên và Tần Thu ở cùng một chỗ, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp như vậy.

Chân mày Trình Hạo dãn ra, cười nói: "Tốt!"

Hai người hẹn xong buổi tối liên hoan. Bên kia Từ Khiếu cũng cùng Nam Viên và Tần Thu nói chuyện xong, đang lôi kéo phó đạo diễn và biên kịch thương lượng.

Tạ Tấn Trạch trở lại bên cạnh Nam Viên, thuật lại chuyện lúc nãy nói với Trình Hạo.

"Cậu với Trình Hạo làm lành rồi?" Nam Viên có chút ngoài ý muốn.

"Đúng vậy, chúng tôi làm lành!" Tạ Tấn Trạch cười hắc hắc, có chút đắc ý, "Ngày đó vốn là chuyện ngoài ý muốn, tôi cùng cậu ấy đều uống nhiều, về sau nói rõ ràng, vẫn là bạn."

"Trình Hạo nói?"

"Đúng vậy!"

Nam Viên không quá tin, chung quy cảm thấy chuyện lớn như vậy, không thể chỉ nói hai ba câu như vậy liền bỏ qua.

"Thật, không lừa anh, tôi cùng cậu ấy đều thông suốt, ngày đó chính là chuyện ngoài ý muốn, cậu ấy nói đều đã quên." Tạ Tấn Trạch nhớ lúc đó khi Trình Hạo vân đạm phong kinh nói lời này, cảm thấy được có thể độ tin tưởng khá cao.

Kỳ thật Tạ Tấn Trạch cũng không phải một chút cũng không thèm để ý, buổi tối ngày đó kỳ thật cũng là lần đầu tiên của hắn.

Chỉ là Trình Hạo biểu hiện bình tĩnh như vậy, nếu hắn canh cánh trong lòng, chẳng phải có vẻ rất nhỏ nhen?

Nam Viên thấy Tạ Tấn Trạch nói như vậy, cũng không còn gì để nói, tình cảm của người khác hắn lười quản, nếu không phải Tạ Tấn Trạch là anh em của hắn, hắn ngay cả hỏi cũng lười.

"Yên tâm đi mà!" Tạ Tấn Trạch nói.

Tuy nói như vậy, nhưng Nam Viên cảm thấy Trình Hạo không đơn giản như vậy. Bởi vì nguyên do là Tần Thu, Nam Viên có gặp qua Trình Hạo vài lần, y điển hình là một cáo già, cũng chỉ có tên thần kinh thô Tạ Tấn Trạch mới coi người ta như em trai mà đối đãi đi?

Đang nghĩ ngợi, Nam Viên nhìn thấy Trình Hạo đột nhiên quay đầu, đối diện với ánh mắt của mình, Trình Hạo hơi sửng sốt, sau đó cười cười với hắn.

Tạ Tấn Trạch còn tưởng rằng Trình Hạo đang cười với mình, tâm hoa nộ phóng, hướng đối diện phất phất tay.

Giây tiếp theo Trình Hạo thu liễm tươi cười, mặt không chút thay đổi quay đầu tiếp tục nói chuyện với Tần Thu.

Nam Viên thấy thế, lắc lắc đầu cười, bỏ đi lo lắng trong lòng.

Trình Hạo là một người thông minh, còn giúp hắn theo đuổi Tần Thu. Nhìn ở mặt mũi Tần Thu và hắn, Trình Hạo sẽ không làm gì quá đáng. Lại nói là Tạ Tấn Trạch chiếm tiện nghi của người ta, bị trả đũa vài cái cũng là đáng!

Truyện Chữ Hay