"Khi nghĩ về Chức nghiệp mà Arel sẽ được ban cho, cha đã chẳng thể ngủ cả ngày vì căng thẳng đấy!"
"Fufufu, mẹ cũng hồi hộp lắm đó."
"Nếu là Arel, chị chắc chắn sẽ là [Chức nghiệp cao cấp] thôi! Sao chứ, đó là vì Arel là em trai của Onee-chan mà!"
Yareyare, như thường lệ, gia đình tôi vẫn ồn ào. Sao mấy người còn kích động hơn cả con là cái người đó vậy?
Tên tôi là Arel. Năm nay tôi 10 tuổi.
Bạn phải đến thánh đền vào năm tròn 10 tuổi. Để Nữ thần-sama ban phước lành cho mình.
Nhờ phước lành, mọi người có thể nhận được những kĩ năng của Chức nghiệp mà không hề có ngoại lệ nào. Mặc dù việc ban tặng Chức nghiệp thay đổi cuộc sống sau này rất nhiều.
"Arel vẫn bình tĩnh nhỉ. Khi cha được ban phước, cha đã lo lắng đến nỗi tiểu cả ra trên đường đến nhà thờ..."
Đó là điều mà con muốn cha chỉ giữ trong lòng thôi, Cha à.
"Không thể tránh được, ở đây ồn ào quá mà"
Đó là vì chẳng thay đổi được Chức nghiệp được ban ở một nơi ồn ào. Tôi chỉ chấp nhận điều này.
"Nếu chỉ nhìn thôi thì, ta không nghĩ Arel thực sự 10 tuổi đâu."
"Tất nhiên! Em ấy sẽ trở thành một người vĩ đại trong tương lai đó!"
"Ufu~, nếu Arel trở thành người nổi tiếng, con chắc cũng sẽ mang rất nhiều người hâm mộ về nhà nhỉ."
"Kuh...rồi nhiều phụ nữ sẽ nói chuyện với Arel...không ổn! Onee-chan sẽ không tha đâu!"
Cha và mẹ thì tự ý vẽ ra hướng đi tương lai của tôi. Còn vì vài lí do, nee-san đang nổi điên lên.
Chà, điều đó luôn luôn xảy ra. Họ còn ảo tưởng mất một lúc lâu nữa. Nếu tôi mà đợi đến khi hết, tôi sẽ trễ giờ mất thôi.
Tôi chuẩn bị rời đi để đến nhà thờ một mình. Một năm nữa, tôi muốn tránh phải đợi vậy.
Vâng.
Hôm nay là ngày ban phước.
Chúng tôi sống tại một thị trấn nông thôn nhỏ. Chẳng có vị linh mục nào luôn luôn ở đây để mà làm Lễ ban phước cả, và họ được gửi đến từ thành phố lớn hàng năm. Vì thế, những đứa trẻ bằng tuổi nhau ở đây sẽ được ban phước trong cùng một lần.
"Arel! Chờ đã!"
"Mồ, sao con lại đi trước thế Arel-chan?"
"Đúng thế! Thật là tồi tệ khi bỏ onee-chan của em lại mà!"
Cha đuổi theo tôi.
"Bộ con không thể nhận phước lành một mình sao?"
"Đây là một sự kiện mà nên làm lễ kỉ niệm luôn ấy chứ. Rất tự nhiên khi gia đình đi cùng con mà."
Là vậy sao?
Nhân tiện thì, khi nee-san được ban phước 3 năm trước, chị ấy đi cùng tôi.
Khi tôi đến nhà thờ, những đứa trẻ đã tụ tập cùng những thành viên trong gia đình của chúng. Đây là một thị trấn nhỏ, và chỉ có khoảng 20 đứa bằng tuổi tôi.
"Ta sẽ bắt đầu buổi lễ ban phước."
Vị linh mục nói vậy.
Một người đàn ông đã phụ trách việc ban phước cho thị trấn trong nhiều năm.
Từng người một bước ra và cầu nguyện với vị linh mục.
"Yatta! Là [Thợ rèn]! Bây giờ con có thể theo cha rồi!"
"Con là [Phù thủy] đó ạ!"
Những đứa trẻ đã nhận được Chức nghiệp hét lên trong vui sướng. [Thợ rèn] và [Phù thủy] à? Đều là [Chức nghiệp cơ bản] thôi mà.
[Chức nghiệp cơ bản] và [Chức nghiệp cao cấp].
Hầu hết là [Chức nghiệp cơ bản], còn [Chức nghiệp cao cấp] thì rất ít.
Đó là bởi vì, chỉ có thể trở thành một [Chức nghiệp cao cấp] bằng cách phát triển lên từ [Chức nghiệp cơ bản].
Tuy nhiên, có một trường hợp rất hiếm, được cho là đã nhận được [Chức nghiệp cao cấp] ngay lần ban phước đầu tiên.
"Oya, có phải là Leon-kun...?"
Khi tôi tiến lên phía trước, vị linh mục thốt lên tên cha.
"Ta nhớ rằng hơn 20 năm trước, ta vẫn nhớ. Khi Leon-kun và Farah-chan, ý ta là, đứa trẻ được ban [Chức nghiệp cao cấp] ngay lần đầu sẽ xuất hiện cùng lúc."
Farah là tên mẹ tôi.
Cha mẹ đến từ thành phố, do vậy họ là những người bạn thời thơ ấu. Vì vậy họ được ban phước trong cùng một ngày tại thành phố.
Cha là [Vua phép thuật] và mẹ là [Công chúa kiếm]. Cả hai đều cùng được ban cho [Chức nghiệp cao cấp] ngay từ lúc đầu.
Dường như có rất nhiều lời mời từ cung điện hoàng gia, nhưng cả hai đều từ chối để sống ở thành phố nơi quê nhà của mình. Đương nhiên là, cha là pháp sư giỏi nhất, còn mẹ là kiếm sĩ mạnh nhất ở thị trấn.
Chức nghiệp được ban bởi Nữ thần-sama dường như ảnh hưởng rất nhiều bởi huyết thống. Do vậy, con cái của [Thợ rèn] thường là những [Thợ rèn]. Dường như chẳng có ngoại lệ nào hết.
Đó là lý do tại sao tôi cũng được kỳ vọng rất nhiều từ mọi người xung quanh.
"... Tiếp theo là con trai của Leon."
"Arel-kun, huh. Chắc chắn cậu ấy cũng là [Chức nghiệp cao cấp] thôi."
"Khi nào trưởng thành, tôi mong rằng con gái tôi sẽ là cô dâu của cậu ấy quá."
Những lời như vậy có thể nghe được từ đâu đó.
"Làm hết mình đi, Arel!"
"Arel-chan, Faito!"[note17390]
"Onee-chan của em ở đây nè!"
Phiền phức nhất là gia đình tôi. Cái gì mà làm hết sức đi, dù chỉ được ban phước cơ chứ?
Khi đang cầu nguyện với Nữ thần-sama, có cái gì đó cứ như đột ngột chảy vào đầu tôi vậy.
Hmmm. Dường như đó là Chức nghiệp của mình
.....Hmmm?
Nhưng đây...đây là Chức nghiệp của mình sao?
Thứ hiện lên trong tâm trí tôi là
---[Vô chức]
Dòng chữ đó.