Anh hùng Vô chức

chương 17: tại sao cậu ta lại áp đảo được một kiếm sĩ hạng a chứ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Oi, tên đó thực sự là [Vô chức] à…?"

"Đ-đúng mà? Thường thì, đâu thể nào mạo xưng chức nghiệp trong một giải đấu…"

"Nếu vậy…"

"Tại sao cậu ta lại áp đảo được một kiếm sĩ hạng A chứ?"

"Guu~?"

Thanh kiếm của tôi lách qua tấm khiên, chém vào đùi, và lấy đi của đối thủ.

"Chết tiệt!"

Đối phương phản công, nhưng kiếm của hắn chỉ chém vào khoảng không trước mặt tôi, người đã nhanh chóng lùi lại.

"Đừng có lừa tao!? Mày đâu có giống [Vô chức] chứ"

Cái tên đang nổi xung kia là một [Khiên Kiếm sĩ].[note18680] Do được trang bị khiên ở một tay, nên đó là một chức nghiệp có phong cách chiến đấu cân bằng, vượt trội cả về tấn công lẫn phòng thủ. Đúng như mong đợi về một kiếm sĩ hạng A, rất khó để vượt qua cái khiên kia và đả thương hắn được.

"Tôi chẳng thể khiến anh mất nhiều vì tôi không làm sao mà đánh trúng yếu điểm được, nhưng ít nhất thì cũng có thể làm giảm của anh từng chút một."

"Mày bị điên à! Từ đầu tới giờ, làm sao có có thể thắng mà không bị tổn hại cơ chứ, thậm chí kể cả khi mày không phải là một đứa [Vô chức] đi chăng nữa."

Khi hắn hét lên thế, tôi nhớ lại việc mình đã đối đầu với sáu kiếm sĩ hạng B liên tiếp, và giờ đang là trận đấu với tên thứ bảy. May thay, tôi chẳng hề nhận đòn nào hết, nên của tôi vẫn còn nguyên.

"Anh nói vậy mới là có vấn đề ấy. Tôi thực sự, thực sự là [Vô chức] đó."

"Rồi, cách mà hạ được tao, là phải có skill !!"

"Hiển nhiên không phải thế. Đó là do tôi luyện kiếm thôi. --Hay tôi nên nói là nhờ vào nỗ lực của mình nhỉ."

"Chỉ bằng nỗ lực thôi thì mày không thể làm chủ được những skill của một chức nghiệp đâu biết không!"

Hắn ta chém một nhát đầy giận dữ. Song, ừ thì nó chỉ để làm mồi nhử thôi.

"Nhận lấy! !"[note18676]

Hắn cố tấn công bằng cách dùng khiên. Nhưng tôi đã đoán trước được chuyển động của hắn rồi.

"Sakiyomi".[note18677]

Nhờ việc phán đoán chuyển động của đối phương bằng trực giác, ta có thể di chuyển trước cả hắn nữa. Với tôi thì đây là một trong những skill khó học nhất.

Vừa lùi lại để tránh đòn, tôi đá vào cạnh của tấm khiên.

"Cái-?"

Tấm khiên được coi như sinh mạng của [Khiên Kiếm sĩ], đã bị đánh bay khỏi tay hắn ta.

"T-tên khốn, cú đá vừa rồi…"

"Tôi chỉ sao chép những skill mà tôi quan sát từ [Quyền Kiếm sĩ][note18678] cách đây ít lâu thôi mà?"

Cước vừa rồi không ổn vì tôi có được luyện tập đâu. Có nên giơ chân cao lên chút nữa không? Mình cũng cần phải điều chỉnh góc độ nữa. Fumu. Như này nhỉ?

"Gah …?"

Chân tôi đạp thẳng vào bên kia. Hắn ta đã mất khiên và cả tinh thần chiến đấu, nên giờ đứng hình và để tôi thực hành vài thứ tôi muốn thử. Có vẻ nó đã trúng chỗ dự định, và của hắn đã bị giảm đi.

"Mày nói sao chép skill mà chỉ cần quan sát thôi sao…!? Không thể nào như thế được!"

"Thật vậy, một số skill cần phải luyện tập, nhưng tôi nghĩ vài cái có thể bắt chước ngay từ lần đầu nhìn thấy."

Rồi tôi nhặt cái khiên của đối thủ, và nâng nó lên.

"Ít nhiều thì như này nhỉ?"

"Cái…"

Cùng lúc đó khoảng cách giữa chúng tôi dần thu lại.

"Đ-đừng nghĩ rằng mày có thể dễ dàng dùng khiên…"

Khiên Kiếm sĩ bị tước mất khiên tung ra một nhát chém.

" "Ukenagashi" "[note18679]

"Cái gì!?"

Tôi thử skill của [Khiên Kiếm sĩ] mà tôi đã thấy nhiều lần lúc trước. Thanh kiếm bị chệch hướng như thể trượt khỏi bề mặt của tấm khiên. Ngoài ra thì, kĩ thuật này còn phá hủy tư thế của đối phương. Không bỏ lỡ cơ hội đó, tôi phản công.

"Kh..không thể nào.."

của hắn lại giảm lần nữa, và rồi [Khiên Kiếm sĩ] cố gắng trốn thoát. Nhưng còn lâu tôi mới để chuyện đó xảy ra.

Tôi thu hẹp khoảng cách bằng "Tốc hành", rồi lợi dụng lực li tâm. Tôi giáng mạnh cái khiên xuống.

" "Shield Bash" "

"Buu~ h !?"

Va mạnh vào tấm khiên, hắn ta bị hất văng đi.

Fumu. Đúng như tôi nghĩ, kĩ thuật này kết hợp tốt với "Tốc hành". Tôi có thể đập hắn ta toàn lực với tốc độ đó.

"... Vô lí, thậm chí cả skill của tao.."

Bị ăn hành bởi chính skill của mình, cuối cùng thì toàn bộ của đối phương đã bay màu.

『Người chiến thắng, Arel .......!』

Tên người chiến thắng vang vọng khắp nơi, và xung quanh trở nên im ắng.

“... Tên đó, cậu ta thậm chí còn đánh bại cả một kiếm sĩ hạng A sao …?

“Và cậu ta lại còn chẳng phải nhận bất kì đòn nào nữa …”

“C-cậu ta thực sự là [Vô chức] à …?”

Tôi nghe thấy những lời như thế ở tứ phía.

“Không không, kể cả cậu ta có nói [Vô chức] thì chỉ là nói dối thôi đúng chứ? Chuyện đó tuyệt đối là một cú lừa!”

“Một điều như vậy, sao có thể bỏ qua được!? Làm gì để quản lí đi chứ!”

“Đúng thế, đúng thế! Nhanh loại cậu ta đi!”

Như thể xé toạc sự im lặng, những giọng nói giận dữ dần tăng lên.

“... Nhưng mà, nếu không phải [Vô chức], thì chức nghiệp của cậu ta là gì…”

“”” …. “””

Chẳng phải tôi đã nói mình là [Vô chức] còn gì. Ngay trước khi giải đấu bắt đầu, thì [Thẩm định viên] đã kiểm tra rồi.

『Eh? A, wa. Ee ~, giờ thì, dựa trên chính sách quản lí giải đấu, để thẩm định công khai, phải có sự đồng ý của đấu thủ Arel!』

“Tôi không phiền đâu”

Phát thanh viên sau đó mở chứng nhận thẩm định của tôi ra. Dù rất khó để thấy nó từ khán đài, nhưng nếu có thị lực tốt thì sẽ đọc được chức nghiệp viết trên đó.

“V- [Vô chức] … Cậu ta thực sự là [Vô chức] sao …?”

“Nghiêm túc hả …”

Tất nhiên rồi. Rốt cuộc thì, chẳng có lí do nào để mạo xưng chức nghiệp là [Vô chức] làm gì, nếu suy nghĩ một chút thì sẽ hiểu ngay thôi.

Truyện Chữ Hay