Tôi rời Hắc Kiếm và đến một guild khác.
Bên cạnh đó, tôi không cần phải gia nhập vào guild mẹ tôi từng ở.
Để trau dồi kiếm kĩ, tôi nghĩ những guild hàng đầu sẽ có một môi trường tốt hơn, nhưng hết cách rồi..
"Ha? [Vô chức] sao? Không thể nào. Tôi không cần cái thứ gì như thế."
"Gahahaha! Mày, mày nghiêm túc nghĩ rằng [Vô chức] có thể tham gia vào một guild kiếm sĩ á!"
"Làm việc nhà ấy, cậu có thể không?"
... Nhưng, dù cho có đến guild nào đi nữa, họ vẫn sẽ chỉ đá đít tên [Vô chức] ra khỏi cổng thôi.
"Fumu. Mệt thật."
Tôi vô thức cúi đầu.
Nếu bạn nói rằng mình là [Vô chức], thì sẽ chẳng có ai chịu nghe bạn nói đâu.
Tôi muốn có thể ít nhất là biểu diễn những kiếm kĩ của mình, nhưng thậm chí họ còn méo cho tôi một cơ hội nào luôn.
Còn giả vờ đăng kí bằng một chức nghiệp khác rồi mới tiết lộ mình là [Vô chức] sau khi biểu diễn những skill và được công nhận thì sao ta?
"Không, mình sẽ gặp rắc rối nếu ở đó có thẩm định viên."
Tôi sẽ bị bắt ngay và luôn thôi.
"Tại sao."
"Cái gì mà 'tại sao'..."
" "Nn?" "
Giọng nói chồng lên nhau.
Khi tôi đưa mắt sang, thì ở đó là cô gái tóc vàng lúc trước.
"Aa~! Là cậu! Để gặp được lần nữa, hẳn đây là định mệnh rồi!"
"Nhưng tôi từ chối."
"Tôi đã nói gì đâu chứ!?"
Cô gái đó tsukkomi khi nhớ lại những gì tôi nói lúc trước,
"Mấy lời mới nãy đó! Ngay cả khi không thì, cậu vẫn sẽ bị từ chối tham gia vào Hắc Kiếm thôi đúng chứ!"
"Aa~"
"Tôi hiểu mà, là vì ở đó có những điều kiện nghiêm ngặt, ít nhất là [Chức nghiệp cao cấp] chứ gì!"
Trông vui ghê ha.
"Nhưng thế lại là tin tốt cho cậu đó! Guild kiếm sĩ 'Long Nha' của tôi chẳng cần điều kiện đó đâu! Bất cứ ai cũng được chào đón! Không có phí đăng kí luôn! Và đặc biệt còn có một onee-san xinh đẹp nữa!"
Thường thì, người ta sẽ không tự nhận mình xinh đẹp đâu đó.
Đúng rồi, Long Nha ... Hình như tôi từng nghe về nó rồi.
"Sao cậu không đi tham quan một lúc nhỉ? Thực ra là ở đó!"
Nói thế rồi, cô gái chỉ vào một toàn nhà khá đẹp. Cái này lớn hơn cả Trụ sở của Hắc Kiếm.
Không, có lẽ không phải cái đó đâu.
Chắc là cái toàn nhà nhỏ và gần như bị sập ở cạnh nó kìa.
"Không, không, chắc chắn là đây đó! Đây là Trụ sở của Long Nha!"
"Chẳng phải đó là một guild yếu sao?"
"Tôi nói rồi còn gì! Đó là guild nổi tiếng mà ai cũng biết đến!"
Cô ta cứ khăng khăng nói thế.
Mà rốt cuộc thì, cái này có quy mô tương đương với guild hàng đầu thật.
"Làm ơn đợi một chút."
"?"
Khi tôi thử bước vào trụ sở, cánh tay tôi bị một cái ôm chặt ngăn cản.
"Cậu cần phải đi vào đây để bắt đâu tham quan. Không, dễ lắm, chỉ cần điền vào đây thôi!"
Nói thế rồi, cô gái đó cho tôi xem một mảnh giấy. Có vài dòng chữ trên đó, nhưng một số lại bị ngón tay cô ta che mất và chẳng thể thấy gì.
"Đây desu, chỗ này. Hora, điền vào đây."
"...."
Tôi giật phắt tờ giấy.
"Ah!?"
Trên đó viết là "Thỏa thuận đăng kí".
Tôi xé và ném nó đi luôn.
"Oh! Ah! Chờ đã!"
Tiếng hét của cô gái đó vang cả vào trong trụ sở.
Một cái sảnh rộng với ngoại thất tốt chào đón chúng tôi.
Nhưng mà méo có ai hết.
Quá yên tĩnh tới mức tiếng chân chúng tôi còn nghe thấy được.
"Ra thế. Vậy đây --- chính là một guild nổi tiếng mà ai cũng biết đến."
Nói cách khác, trong quá khứ thôi.
Chỉ có trụ sở là còn lại từ thời đó, chứ giờ thì có vẻ cái guild hàng đầu này sập rồi.
"Tr, Trong quá khứ, guild này đã đào tạo ra những kiếm sĩ hàng đầu đó!"
"Quá khứ là quá khứ. Cứ ôm mấy cái thành tích xưa cũ sẽ chẳng thay đổi được thực tế đâu."
"Gufu!"
Cô gái đó phát ra tiếng như thể thổ huyết vậy. Tuy nhiên, có vẻ cô ta đã hồi phục trở lại,
"Suy cho cùng thì, vinh quang trước đây chỉ là câu chuyện của quá khứ, còn hôm nay lại là guild yếu nhất! Nhưng chúng ta sẽ không từ bỏ! Chúng ta sẽ trở lại thời kì hoàng kim!"
Cô ta khẳng định chắc chắn nhỉ.
"Vậy nên, những thành viên, là cần thiết. Tôi rất muốn mời, nhưng chẳng có tay người mới nào muốn gia nhập cả... Eeee~ ..."
Đột nhiên khom người xuống, cô ta nài nỉ.
"Nếu vậy, sao không dùng hành động ấy, chứ nói thì được gì? Tôi không biết các người mạnh đến mức nào, nhưng nếu thành tích trong giải đấu cao, thì số lượng người muốn gia nhập sẽ tăng lên thôi."
"T, Tất nhiên tôi biết thế là tốt nhất... Nhưng giờ còn có hoàn cảnh nữa..."
"Hoàn cảnh sao?"
"Thực ra thì... Nếu chúng tôi không thêm được thành viên ít nhất là một kiếm sĩ nữa trong vài ngày tới, thì trụ sở này sẽ biến mất."
Và khi cô gái nói với vẻ buồn bã, một ông chú say rượu bước vào từ cửa.
"Hikk..."
"Otou-san! Cha lại say giữa ban ngày nữa à!"
"Im đi, Lilia."
Dường như ông ta là cha của cô gái này. Có vẻ như khá say, và tầm nhìn không được ổn định.
Nhưng ông chú này... Ông ta không còn cánh tay phải. Ống tay áo phất phơ trong không trung.
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau.
"Gì thế này, người mới hả? Ha, như cậu thấy đấy, cái guild này xong rồi. Tốt hơn là đi chỗ khác đi."
Nói thế, ông ta đi lùi lại với những bước chân lảo đảo.
"... Trong quá khứ, ông ấy từng là kiếm sĩ cạnh tranh vị trí nhất nhì trong thành phố này..."
"Ông ấy bị mất một tay và trở nên tuyệt vọng sao?"
Thậm chí nếu bị thương do phải chịu thiệt hại, thì khi khôi phục, vết thương sẽ được chữa lành.
Nhưng những thương tích nghiêm trọng như mất chân tay thì không thể tái tạo được.
"... Tóm lại là, như thế kia. Và vì cha tôi là [Song kiếm Vương], do mất đi cánh tay nên ông ấy cũng mất gần hết skill..."
Fumu.
[Song kiếm Vương] ấy hả?
Đó là một [Chức nghiệp bậc nhất] như [Công chúa Kiếm].
....... Tôi nhớ ra rồi.
Tên của cái guild hàng đầu mà mẹ từng tham gia.
Cái tên xuất phát từ một skill tất sát bắt chước một con rồng cắn xé con mồi của nó bằng hàm răng sắc nhọn - của [Song kiếm Vương].
Đó là Long Nha.