Edit: Thienbao
Beta: Linxu
Thứ hai là ngày làm lễ tuyên bố kiêm khởi quay 《 Tình yêu rực rỡ 》, Quách Lâm yêu cầu tất cả nhân viên nhất định phải đến đủ, đây là thói quen của anh, bất kể có quay phim hay không thì tất cả đều phải có mặt.
Không biết vì sao ở chỗ này lại để “Tình yêu rưc rỡ” mà không phải “tình yêu khuynh thành” như hai chương trước, nhưng mình theo bản tiếng trung edit ra thì nó là vậy, nên đành để thế luôn.
Lê Thu cũng gặp được Lăng Duy người đóng vai nam chính, kiếp trước Lê Thu chỉ ngẫu nhiên gặp được anh trong lúc quay phim, lúc đó anh đóng một vai phụ nhỏ, hai người cũng không gặp nhau nhiều, không nghĩ tới chỉ mới qua hai, ba năm mà anh đã trở thành nhân vật hết sức quan trọng của công ty EM.
“Chào em, em là Lê Thu đúng không, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ!” Tuy rằng hiện tại Lăng Duy là diễn viên vô cùng nổi tiếng nhưng cũng không làm giá, ôn tồn lễ độ mỉm cười với Lê Thu.
Lúc mới gặp khuôn mặt của Lăng Duy không khiến người ta kinh diễm, thế nhưng trải qua thời gian dài lại khiến người ta có cảm giác anh là một người nhẹ nhàng, thanh nhã đột ngột xuất hiện giữa chốn trần tục.
“Chào anh!” Lê Thu lễ phép bắt tay anh.
Ở phim trường Lê Thu cũng nhìn thấy không ít khuôn mặt quen thuộc, đều là những người lão làng có thực lực, có thể thấy bộ phim này được đầu tư không nhỏ.
Buổi họp báo có khá nhiều phóng viên đến dự, ánh đèn flash không ngừng sáng lên.
“Xin hỏi đạo diễn Quách, bộ phim này ông dùng rất nhiều khuôn mặt mới, ông cho rằng bọn họ có thể gánh vác được sao?”
“Đạo diễn Quách ông cảm thấy Lê Thu như thế nào?”
“Lê Thu, đây là bộ phim đầu của cô đúng không, cô có thể diễn tốt sao?”
“. . . . . .”
Phần lớn phóng viên đều hướng thẳng về phía Lê Thu mà hỏi, trước đây cô chưa bao giờ diễn trong bộ phim nào, lần đầu tiên vào nghề đã đóng một vai diễn quan trọng trong phim truyền hình, tự nhiên sẽ khiến mọi người dị nghị.
“Tôi rất xem trọng Lê Thu, kỹ thuật diễn xuất của cô ấy rất tốt!”
Quách Lâm chỉ nói một câu như vậy nhưng lại khiến mọi người kinh ngạc, ai cũng biết trong giới diễn viên nghệ sĩ Quách Lâm là người có danh tiếng, nhưng hôm nay lại khích lệ một người mới nhìn qua khá bình thường, chẳng lẽ Lê Thu này thật sự có chỗ gì hơn người?
“Cảm ơn đạo diễn Quách đã khuyến khích, tuy đây là bộ phim đầu tiên của tôi, nhưng tôi sẽ cố gắng diễn thật tốt.” Lê Thu đứng ở trước máy ảnh mỉm cười, “Xin mọi người tin tưởng đạo diễn Quách, cũng xin tin tưởng tôi!”
Đối mặt với ánh đèn huỳnh quang nhấp nháy, Lê Thu thản nhiên bắt đầu một cuộc sống mới.Sau khi kết thúc nghi thức khởi quay, trợ lý Trịnh Hải ủy nhiệm cũng đến studio.
“Chào chị, chị Lê, em là trợ lý mới của chị, em tên Tiểu Văn!” Nhìn qua trông Tiểu Văn khoảng hai mươi tuổi, buộc tóc đuôi ngựa, rất có sức sống, ”Sau này mong chị quan tâm hơn!”
“Chào em.” Lê Thu gật đầu.
《 Tình yêu khuynh thành 》 cảnh .
“Mạn Hoa, đây là Lộ thiếu,“ Tú bà trong hồng lâu bắt đầu giới thiệu, “Cô phải tiếp ngài thật tốt, không được chọc Lộ thiếu tức giận.”
Vóc người Lộ đại tướng quân Lộ Khải cao to, tính tình nhã nhặn, Lộ tướng quân hoàn toàn trái ngược với danh tiếng hung ác bên ngoài.
Mạn Hoa, cũng chính là đại tiểu thư Phương gia Phương Khuynh trong nháy cô nhìn thấy Lộ Khải sâu trong đôi mắt hiện lên một vài tia sáng đen tối, sau đó khôi phục lại như cũ, lộ ra nụ cười khiến người khác khuynh đảo.
Thưở nhỏ Phương Khuynh đã đọc đủ thứ thi thư, lại ở hải ngoại du học nhiều năm, cách nói năng không tầm thường, không chút nịnh nọt, khiến cho người ta cảm thấy cô là một ngôi sao quét ngang chốn hồng trần, siêu nhiên thoát tục.
“Tiểu thư Mạn Hoa có nhiều tài hoa như vậy, thật hiếm thấy!” Lộ Khải tán thưởng nói.
“Tài hoa, là thứ vô dụng nhất trong thời đại này, còn điều quan trọng nhất.” Phương Khuynh nhìn vào mắt Lộ Khải: “Là tìm được một người đàn ông hiểu mình.”bg-ssp-{height:px}
Lần đầu tiên Lộ Khải nhìn thấy Phương Khuynh, trái tim của hắn đã trao cho cô mà không hề hay biết.
“Cắt!” Quách Lâm không thể không tự khen ngợi chính mình là đã đào được báu vật, “Chuẩn bị cảnh tiếp theo!”
Thông thường cho dù là một diễn viên có thiên phú, thì người đó cũng phải có nhiều kinh nghiệm mới xây dựng được khả năng diễn xuất. Nhưng Lê Thu lại như người đã có nhiều năm kinh nghiệm, rất có cảm ứng với máy quay, mỗi một góc độ đều là vị trí tốt nhất, mỗi một ánh mắt đều trong trạng thái tốt nhất, nếu không có sự đúc kết của thời gian thì không thể nào làm được tốt như vậy.
“Lê Thu, cô diễn cực kì tốt, tôi cũng bị cô lôi cuốn đưa mình vào trong phim!” Lăng Duy thở dài nói, cô thật sự rất có thiên phú!
“Anh diễn cũng rất hay.”
“Lê thu, cô biết. . . . . .” Quách Lâm có chút do dự, “Đỗ Tình sao?”
Lê Thu lặng im trong phút chốc, sau đó gật đầu.
“Đương nhiên biết, Đỗ Tình là thần tượng của tôi!” Lê Thu trả lời, “Có chuyện gì sao?”
“Cô rất giống cô ấy!” Quách Lâm nói.
Quách Lâm nhớ tới năm đó lần đầu tiên nhìn thấy Đỗ Tình, khi đó cô mới hai mươi tuổi, là một người mới vừa quay quảng cáo nhỏ xong, diễn xuất còn rất non nớt, thế nhưng khả năng tiếp nhận của cô rất mạnh, lại chịu nghiên cứu tìm hiểu chịu được gian khổ, mỗi lần bị NG cô đều tìm tới anh để hỏi thêm. Trong bộ phim “Hậu trạch” đóng vai một nha hoàn có tâm địa gian trá bên cạnh đại thái thái, nha hoàn kia vô cùng thích đại thiếu gia, cuối cùng vì hắn mà chết. Bộ phim vừa mới công chiếu đã giúp Đỗ Tình nổi tiếng, có được không ít fan hâm mộ.
NG: bị yêu cầu ngừng diễn, xảy ra khi diễn viễn diễn tả không đúng nhân vật đạo diễn sẽ kêu ngừng và yêu cầu quay lại.
Từ đó về sau cuộc đời của cô như một ngôi sao lấp lánh, lấy được rất nhiều giải thưởng vinh quang lớn.
Mãi đến tận ba năm trước cô gặp điều bất trắc, đột ngột như vậy, anh quả thật không tin được trong tương lai sẽ có một người giống cô.
Thế nhưng, Lê Thu xuất hiện .
Cô mới hai mươi bốn tuổi, cái đáng nói là thiên phú của cô còn cao hơn Đỗ Tình, kỹ thuật diễn xuất khiến người ta kinh diễm.
Quách Lâm khẳng định, tương lai Lê Thu nhất định sẽ đứng trên đỉnh cao của giới giải trí!
“Cô diễn thật sự rất tốt đó. . . !” Người đóng vai nữ phụ Phùng Doanh chính là người đã trổ hết tài năng trong buổi thử vai Lâm Dung.
Khuôn mặt Lâm Dung trông rất ngọt ngào, đôi mắt to có thần, có chút quen thuộc, khiến người ta không tự chủ có ấn tượng tốt với cô.
“Tôi diễn không được tốt lắm.” Lâm Dung dẩu môi.
Năm nay Lâm Dung mới hai mươi ba tuổi, được gia đình ủng hộ, tới đây đóng phim chính là sở thích thuần túy của cô, người trong nhà cưng chiều cô nên không phản đối. Vai nữ phụ Phùng Doanh này là Đại tiểu thư Phùng gia, thanh mai trúc mã của Lộ Khải, hai người có hôn ước, tính cách của nhân vật cũng giống với Lâm Dung, hồn nhiên chân chất, nhưng khi Phùng Doanh biết được Lộ Khải yêu Phương Khuynh thì tâm lý bắt đầu vặn vẹo, làm khó dễ Phương Khuynh ở khắp nơi, thậm chí ,cuối cùng tự sát, kết cục rất đáng buồn.
“Không sao, cô nên xem lại, ngẫm lại tình cảnh của Phùng Hoang, hãy đặt mình vào vị trí nhân vật.” Lê Thu rất yêu thích loại người như Lâm Dung, không có tâm cơ, đôi mắt trong suốt, làm cho người ta không thể chán ghét.
“Đến lúc đó anh sẽ giúp em!” Nói xong Lăng Duy véo má của Lâm Dung, quá dễ thương mà!
Thật ra Lâm Dung đã sớm quen biết Lăng Duy, Lăng Duy là bạn học thời đại học của Lâm Thăng anh trai Lâm Dung, chỉ có điều sau đó Lâm Thăng rời khỏi giới nghệ sĩ tiếp nhận công ty của gia đình, không yên lòng với đứa em gái này, nên nhờ Lăng Duy giúp đỡ.
Ban đêm, ba người Lâm Dung, Lê Thu và Lăng Duy cùng nhau đi ăn khuya.
Lê Thu không muốn đi, nhưng Lâm Dung lại làm nũng và nhõng nhẽo, đành phải ngoan ngoãn thỏa hiệp!
Có trời mới biết Lê Thu, cũng chính là Ảnh Hậu Đỗ Tình kiếp trước, nhược điểm lớn nhất của cô chính là kháng cự không lại những sinh vật đáng yêu thế này!
Đáng yêu không chịu được mà!
Lăng Duy dịu dàng phong độ, Lâm Dung thẳng thắn đáng yêu, sau khi ăn bữa cơm cảm tình ba người càng thêm thân thiết, Lâm Dung gọi Lê Thu là “chị Lê”, Lê Thu cũng đồng ý sẽ giúp Lâm Dung nâng cao kĩ năng diễn xuất, dạy cô làm sao diễn được nhân vật của mình.
Ảnh Hậu tương lai Lê Thu nhặt được hai người bạn thân, tung hoa!