Trang Dực vốn đang bệnh, sau khi hạ sốt tinh thần vẫn không tốt, cố gắng trở về đoàn phim, lại không nghĩ rằng có người lại tự biên tự diễn bày ra trò khôi hài này.
Trang Dực thần sắc xanh mét, Tiểu Nhậm thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc trộm hắn, cũng không dám thở mạnh.
“Nói với đạo diễn đi nói, đầu tôi choáng váng, hôm nay không có cách nào diễn nên đi về nghỉ trước.” Hắn chỉ cần vừa nghĩ đến phải nhìn mặt người phụ nữ kia đã cảm thấy ghê tởm, làm sao có thể cùng cô ta diễn vai yêu đương?
Tiểu Nhậm nghẹn cười đi đến bên cạnh đạo diễn nói một tiếng, cũng không dám nhìn sắc mặt đạo diễn, xoay người trở về caanhj người Trang Dực: “Anh Trang, vậy tôi đi lấy xe.”
Đợi đến khi Tiểu Nhậm đi tới cửa, dừng bước lại, trong lòng âm thầm mắng: hỏng bét...
Ở cửa tập trung rất nhiều phóng viên, hắn thậm chí không kịp báo cho Trang Dực tránh mặt, trơ mắt nhìn mấy phóng viên cầm máy ghi âm và máy ảnh chĩa về phía Trang Dực đang đi ra.
“Trang Dực, cậu và Lý Vận Vi là người yêu sao?”
“Trang Dực, Lý Vận Vi ở chung cư của cậu cả một buổi tối, hai người đã làm cái gì?”
“Trang Dực, Lý Vận Vi không phải là lần đầu tiên tới chỗ cậu đúng không?”
“Trang Dực, cậu và Lý Vận Vi đang ở chung sao?”
Trang Dực cắn răng lạnh mặt, cảm thấy đầu càng ngày càng đau, hắn nhắm chặt mắt, hướng tới một phóng viên có chút quen mắt nóinói: “Vừa lúc mọi người có mặt ở đây. Tôi cũng trịnh trọng thông báo: Về sau, bất cứ bộ phim nào có Lý Vận Vi tham gia diễn thì đừng có tới tìm tôi!”
Có phóng viên sửng sốt hỏi: “Có ý gì?”
“Ý chính là, tôi hoàn toàn bị người phụ nữ này làm cho ghê tởm, tự biên tự diễn đến nơi đến chốn, thật sự là quá lợi hại!”
Trang Dực vốn nghĩ muốn nói thô bạo hơn nhưng cố nhịn xuống, ánh mắt sắc bén như muốn đả thương người: “Tôi quả thật bị bệnh phải đi bệnh viện, nhưng chung cư trong tấm ảnh Lý Vận Vi tự chụp cũng không phải chỗ ở của tôi, tôi và cô ta chưa từng có một chút quan hệ cá nhân nào cả.”
Các phóng viên nghe xong thì quay ra dùng ánh mắt hứng thú trao đổi với nhau rồi tiếp tục hỏi: “nhưng Lý Vận Vi nói cô ấy và cậu là bạn bè tốt nhiều năm, cũng thường xuyên tâm sự với cậu.”
“Lý Vận Vi không có khả năng có số di động của tôi!” Trang Dực nói như đinh đóng cột: “Tôi càng không có khả năng cho phép cô ta bước vào cửa nhà tôi một bước! Cho nên, cái gọi là bạn thân căn bản chính là lời nói vô căn cứ, Nào có bạn thân nào lại không có số điện thoại của đối phương? Hơn nữa, mội người có thấy tôi theo dõi weibo của cô ta không?”
Các phóng viên hai mặt nhìn nhau, không ít người lấy di động ra nghiệm chứng. Lúc này số điện thoại di động bọn họ cũng không có biện pháp phân biệt đúng sai, dù sao Trang Dực cũng không để cho bọn họ kiểm tra di động, nhưng theo dõi weibo thì có thể lần theo, huống hồ, Trang Dực cũng không theo dõi quá nhiều người. Nhưng sau một phút, đã có mấy phóng viên ngẩng đầu gật gật đầu.
Weibo của Trang Dực quả thật không có theo dõi Lý Vận Vi.
Trang Dực mím môi, trong lòng càng không ngừng mắng Lý Vận Vi không biết xấu hổ. Chuyện cô ta không biết xấu hổ đó chỉ là chuyện của cô ta, nhưng cô ta lại dám đạp lên hắn để trèo cao, vậy cũng chớ trách hắn xé rách mặt!
Chuyện xấu của Trang Dực hắn và diễn viên nữ chính, không phải ai cũng có thể đảm đương được! Chỉ bằng Lý Vận Vi thì còn chưa đủ tư cách!
Từ trước đến nay hắn luôn dùng những từ ngữ uyển chuyển để diễn ta ý nghĩ của bản thân, nhưng hiện tại không còn giống như vậy, hắn là người đã có chủ, đương nhiên phải lưu lại một con đường sống để phía công chúng biết rằng hắn luôn trong sạch, vạn nhất nói không rõ ràng, lại bị thân bằng bạn hữu của Hạ Ninh hiểu lầm, hắn có trăm cái miệng cũng giải thích không nổi!
Cho nên, xét đến vấn đề tình cảm, từ nay về sau hắn tuyệt đối không thể mơ hồ cho qua! Càng không thể lưu lại ý nghĩ tiêu cực nào của công chúng cả!
Có chính là có! Không có thì chắc chắn là không có!
Trang Dực giải thích không nể mặt như vậy, các phóng viên dĩ nhiên là càng hứng thú với lý do thoái thác trả lời của Lý Vận Vi, thấy Trang Dực vẻ mặt mỏi mệt chuẩn bị rời đi, sôi nổi tách ra thành một lối đi cho hắn, sau đó dự định đến tổ kịch phỏng vấn Lý Vận Vi, nếu không được thì tùy tiện tìm một nhân viên công tác tìm hiểu một chút thông tin trong đó cũng được.
Nếu quả thật có chuyện gì đó, bọn họ cũng không tin không tìm ra dấu vết để lại!
Trang Dực ngồi lên xe, lúc này mới gọi cho Chu Hạ Ninh.
“Hạ Ninh.” Trang Dực có chút ủy khuất mở miệng: “Người phụ nữ tên Lý Vận Vi kia thật độc ác!”
“Thế à?”
Trang Dực ngẩn ra, phút chốc ngồi thẳng dậy, vừa rồi giọng nói của Chu Hạ Ninh rất lãnh đạm, thầm nghĩ rằng: Quả nhiên, Hạ Ninh đã biết! Hắn vội vàng giải thích: “Chỗ chung cư đó cũng là phòng ở anh mua, nhưng cứ bị phóng viên theo dõi nên anh cố ý để cho bọn họ biết chỗ anh đang ở là ởđâu, kỳ thật anh chưa từng ở qua nơi đó, từ lúc mua đến giờ đều để cho Tiểu Nhậm và bạn cậu ấy ở, thật sự, anh thề đó!”
“À.”
Phản ứng của Chu Hạ Ninh vẫn rất lãnh đạm, Trang Dực cầm chặt di động, cảm thấy trán bắt đầu đổ mồ hôi.
Bởi vì rồi đi giữa chừng nên hôm nay Tiểu Nhậm làm tài xế. Nghe thấy Trang Dực mất bình tĩnh giải thích, hắn nén cười, tận lực trấn định bản thân nhìn về phía trước.
Ai nha, thật sự là phong thuỷ luân chuyển! AnhTrang cũng có lúc lo lắng cuống quýt giải thích tin đồn của bản thân nha, từ trước đến nay hắn đối với mấy tin đồn không tốt của bản thân đều không làm như không thấy, cũng lười để ý tới, nhiều nhất chỉ là cơ duyên trùng hợp mà giải thích vài câu.
Hắn luôn nói: Chuyện bịa đặt tôi cần gì phải giải thích? Dù sao thời gian cũng sẽ chứng minh cho sự trong sạch của tôi.
Lần đầu tiên là cố ý sắp xếp cho phóng viên phỏng vấn để giải thích chuyện giữa hắn và Phạm Duyệt Tân, bây giờ là lần thứ hai, hắn cảm thấy kế tiếp sẽ còn có nhiều chuyện nữa sẽ xảy ra?
“Tôi qua em ở cùng với em, có người khác tới hay không em biết rất rõ mà.” Giọng nói của Trang Dực khá dè dặt.
“Tối qua sau khi tôi ngủ say, có một số việc cũng không biết rõ cho lắm.”
Trang Dực hoảng sợ: “Hạ Ninh, anh thật sự vô tội! Siêu cấp vô tội!”
Đầu bên kia, Chu Hạ Ninh nhịn không được bật cười: “Em nói Trang đại soái ca này, vì sao scandal của anh mãi không dứt thế?”
Trang Dực vừa bất đắc dĩ vừa tủi thân: “Hiện tại trong giới cũng có rất nhiều người nổi tiếng, nhưng tỉ lệ nam nữ lại khá chênh lệch.”
Chu Hạ Ninh gật gật đầu, đây lại là sự thật. Cách tuyên truyền này, nữ nghệ sĩ hay áp dụng hơn nam nghệ sĩ, bởi vì trong tư tưởng của mọi người thường là muốn tìm hiểu về nữ nghệ sĩ nhiều hơn nam nghệ sĩ.
“Được rồi, anh mau xử lý sạch sẽ vào.Em nói cho anh biết, bà ngoại em thích nhất là xem tin tức giải trí bát quái, cũng thích xem anh diễn, phàm là tin tức của anh đều sẽ nghiêm túc xem, còn thường xuyên nhận xét xem người nào xứng đôi với anh, người nào không xứng đôi với anh đấy.”
Chu Hạ Ninh cũng không phải là đang nói chuyện giật gân, bà ngoại cô khá thích mấy chuyện này, bình thường cũng hay tán chuyện với mợ về scandal của các nghệ sĩ, còn bình luận không ngừng..
Trang Dực nghe thấy lại sỡ hãi không thôi.
Mẹ ơi, còn chưa vào cửa đã khiến cho bà ngoại hiểu lầm hắn là hoa đã có chủ, mà lại còn là bông hoa nhiều chủ nữa chứ! Thật sự không xong rồi!
“Hạ Ninh, em có thể nói tốt cho anh mấy câu hay không?” Trang Dực nắm chặt di động, ý đồ cầu xin sự giúp đỡ của Chu Hạ Ninh: “Nếu không anh trực tiếp đi tìm bà ngoại để làm sáng tỏ?”
“Biến.” Chu Hạ Ninh thản nhiên phun ra một câu:, “Được rồi, em đang bận, không rảnh chia buồn với anh.”
“Vậy anh về nhà trước, em cứ làm việc đi.” Trang Dực ra vẻ thương tâm thở dài, “Em phải cố gắng kiếm tiền, anh về nhà chờ em.”
Chu Hạ Ninh vừa cười đứng lên: “Được rồi, chớ giả bộ. Hôm nay chắc em sẽ phải quay đến khuya, anh phải ngoan ngoãn uống thuốc, có gì em sẽ liên lạc lại.”
“Được.” Trang Dực có thể nghe thấy tiếng gọi từ đầu kia điện thoại, tuy rằng không muốn cúp điện thoại, nhưng trong điện thoại lại chỉ chuyền đến tiếng tút tút.
Được rồi, hắn lưu luyến nhưng Chu Hạ Ninh lại rất dứt khoát.
“Tiểu Nhậm, đưa tôi về Thịnh gia đi.” Hắn muốn tìm mợ an ủi một chút!
Ngày dài như vậy, một mình quay về chung cư cũng quá nhàm chán rồi. Còn không bằng về nhà cùng mợ ngắm hoa, uống một chút trà chiều.
Lý Vận Vi từ lúc trợ lý của Trang Dực đi đến nói chuyện với đạo diễn vẫn ngẩng đầu nghe ngóng. Nếu Trang Dực có thể phối hợp cùng cô ta một chút, hiệu quả kia tuyệt đối sẽ tăng gấp đôi! Nói không chừng còn có thể liên tục làm tin tức đầu đề trong mấy ngày.
Cô còn cố ý cho người hẹn không ít phóng viên tới đây, lúc này nói không chừng cũng đang ở cửa, nếu như có thể giữ chặt Trang Dực chụp mấy tấm ảnh chung, vậy thì không thể tốt hơn.
“Chị Vi, Trang Dực hôm nay còn chưa đến ạ?” Trợ lý trẻ tuổi bên cạnh nhỏ giọng hỏi, vẻ mặt có chút khẩn trương.
Lý Vận Vi khinh thường liếc mắt nhìn cô ấy: “Tôi đã bảo trợ lý đi hỏi qua, xác định hắn hôm nay sẽ đến.” Cô ta nâng cằm: “Thế nào? Tôi nói có thể lên trang đầu mà. Mấy người làm tuyên truyền lại không có một chút ý tưởng nào, nói cái gì mà lên đầu đề không dễ dàng chứ? Còn không bằng tôi tự mình lên kế hoạch. Phạm Duyệt Tân, Lê Huyền mấy người đó vì sao có thể thuận lợi như vậy? Còn không phải đều dựa vào kế hoạch này hay sao? Tôi có chỗ nào kém mấy người đó? Không đạo lý mấy người đó lên được đầu đề còn tôi thì không!”
Lý Vận Vi nhịn không được hơi lên giọng, khi ý thức được lại lần nữa nhỏ giọng xuống.
Đợi đến khi trợ lý trông chừng ở cửa đầu đầy mồ hôi chạy về kể lại những gì Trang Dực đã nói, cô ta cắn chặt đôi môi đã được trang điểm đỏ mọng, trong nháy mắt sắc mặt đã dữ tợn.
“Không sao, loại chuyện này vỗn không có khả năng chỉ nghe lời nói của một bên. Vừa lúc Trang Dực đưa cho tôi một cái gậy, tôi muốn biến tin tức giải trí trên truyền hình thành sân nhà của mình!”
Sau bữa cơm chiều, Trang Dực tập trung tinh thần ngồi trước ti vi xem tin tức giải trí đếm nay, thấy phóng viên truyền đi tin tức chiều nay hắn công bố mới nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng mới vừa thở ra được một nửa, nửa còn lại vẫn còn đang trong miệng đã thấy Lý Vận Vi nghẹn ngào nước mắt xuất hiện ở trước màn ảnh: “Tôi cũng không biết vì sao anh ấy lại nói như vậy... Chúng tôi đã quen biết rất nhiều năm... Khoảng thời trước tôi có scandal với nam diễn viên cùng đoàn nhưng anh ấy có cảm thấy không tốt đâu...”
Trang Dực trực tiếp nuốt lại nửa phần hơi chưa thở ra hết kia vào!
CMN! Thế mà lại bị đánh trả như vậy?! Mẹ nó! Hiện tại hắn phải liên hệ với đạo diễn, ngày mai tiếp tục xin nghỉ! Người phụ nữ này có bản lĩnh quá tốt rồi!
“Anh hai, anh lại xảy ra chuyện gì thế? Tại sao lại dây dưa với loại phụ nữ này? Mắt của anh quá kém rồi?” Thịnh Minh Nguyệt cắn chocolate, ghét bỏ nhìn hắn một cái rồi quay đầu nói với Thịnh Thanh Phong đang xem tạp chí: “Anh cả, anh cần phải cảnh giác cao độ, đừng vì mỗi ngày đều nhìn thấy mấy cô diễn viên xinh đẹp thánh khiết kia làm cho mờ mắt, mấy người đó chỉ là đang diễn cái sự xinh đẹp đó thôi.”
Trang Dực thiếu chút nữa nghẹn thở: “này, nhóc con! Em nói cái gì đó? Ai bị làm mờ mắt hả? Anh đâu có vừa mắt cô ta chứ!”
Trang Dực nghiêm giọng kháng nghị.
“Được lắm, em nghe Tịnh Như nói, cái cô Lý Vận Vi này không tốt lắm.” Thịnh Minh Nguyệt chậc chậc lắc đầu.
“Tịnh Như? Là ai?”
“Bạn học của em, Vạn Tịnh Như, lần trước em còn cố ý giới thiệu cho anh đó, cô ấy muốn làm diễn viên, em nhờ anh cả giúp đỡ cô ấy, lần trước cô ấy có diễn chúng với Lý Vận Vi, sau đó có nói cho em biết nhân phẩm cô gái này đúng là có vấn đề.” Giọng nói Thịnh Minh Nguyệt đầy khinh thường nhưng vẻ mặt lại cười tủm tỉm: “Lúc ấy đã có tin đồn là anh và Lý Vận Vi sẽ cùng đóng chung, Tịnh Như lo lắng cợ anh chịu thiệt.”
Trang Dực khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Thịnh Thanh Phong: “Hôm nay em đã công khai nói như vậy, về sau nếu có cô gái này tham gia diễn, em sẽ không đồng ý diễn nữa.”
“Được, tùy ý cậu.” Thịnh Thanh Phong nói cũng không ngẩng đầu lên, tay lại lật một tờ.
Trang Dực gật gật đầu, quay đầu lên lầu. Trong lòng hắn đột nhiên có một ý niệm, kỳ thật diễn viên làm lâu cũng không có cái gì hay, như việc lần này của hắn, qua vài ngày nữa trở về trường quay, dù có chán ghét Lý Vận Vi, đạo diễn vừa kêu “action”, hắn vẫn phải tỏ vẻ thâm tình chân thành với cô ta, cho dù nội tâm muốn nôn mửa nhưng trên mặt một chút cũng không thể lộ ra. Lần này làm người sản xuất, mặc dù có mệt có cực khổ nhưng sau khi hoàn thành một bộ phim cảm giác rất có thành tựu.
Hắn đăm chiêu vuốt ve râu trên cằm đã hơi dài ra, cúi đầu lấy điện thoại di động quyết định nhắn một cái tin hỏi thăm đầy ân cần yêu thương cho Chu Hạ Ninh.
Ăn cơm chưa?
Ngây ngốc đợi năm phút đồng hồ, thấy Chu Hạ Ninh chưa nhắn trả lời, mới gọi cho Mã Nham Hạc.
“alo, anh Mã, làm phiền anh một chút. Có thể cho người công khai chút chuyện tự biên tự diễn của Lý Vận Vi vài năm nay không? Đúng, chính là trực tiếp làm một tiêu đề thật lớn! Không phải cô ta thích lên đầu đề hay sao, vậy tôi sẽ giúp cô ta đi một đoạn đường!”