Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

chương 489: sẽ không tự nhiên có miếng bánh từ trên trời rơi xuống

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Cám ơn tổng giám đốc George hiểu cho, ý của cô Tống là, phiền các vị đem sự thật nói ra, các vị là nhận được thư mời của tổng giám đốc mới tập đoàn Tống thị, mới hợp tác lại lần nữa.” Đới Bội Thanh lễ phép trả lời.

“Vậy... cô Tống sẽ tham gia hội nghị chứ?”

“Sẽ không.”

George suy nghĩ mấy giây, gật đầu nói: “Được, tôi nguyện ý giúp cô Tống chuyện này.”

Bởi khí chất và sức hấp dẫn của Tống Như đủ để cho bọn họ tín nhiệm, sau khi George và mấy vị đại biểu thông qua, liền chuẩn bị đi tham gia hội đồng quản trị của Tống thị.

Ông cụ Tống đã đến công ty, lại không công khai tin tức này với bên ngoài, mà là cử trợ lí Hàn đại diện ông ấy tham gia.

Trợ lí Hàn thường xuyên đại diện cho ông cụ Tống truyền một số quyết định và văn kiện, cho nên hội đồng quản trị cũng không có dị nghị gì, ngược lại là Tống Nhu lúc cô ta tiến vào, tò mò hỏi một câu, “Ông nội đâu?”

Trợ lí Hàn nhìn cô ta một cái, không trả lời, mà là cầm lấy điện thoại ra, chiếu một đoạn video.

Trong hình, ông cụ Tống ho khan hai tiếng: “Các vị, bởi vì lí do sức khỏe, hôm nay tôi không tiện tham gia hội nghị, ủy thác cho trợ lí Hàn thay mặt toàn quyền, mỗi một chữ ông ấy nói, đều có thể đại diện cho ý của tôi, cám ơn mọi người phối hợp.”

Hội đồng quản trị trao đổi ý kiến với nhau, bày tỏ không thành vấn đề, bởi vì bọn họ chỉ muốn biết quyết định của ông cụ Tống, kết quả ai là người nắm quyền tương lai của Tống thị.

“Được rồi, thời gian cũng đến rồi, nhanh tuyên bố đi!” Có thành viên ban giám đốc thúc giục.

“Chờ một chút.” Tống Nhu bỗng nhiên đứng lên, trịnh trọng mở miệng với tất cả mọi người: “Thật ra thì tôi đã liên lạc với tập đoàn DK lần nữa, hơn nữa có được tiếng nói chung với bọn họ, bây giờ tổng giám đốc tập đoàn DK ngài George đang ở bên ngoài phòng nghỉ ngơi.”

“Thật sao?”

“Không hổ là cô cả, ra tay một cái liền giải quyết tình trạng khẩn cấp như vậy.”

“Quá tuyệt vời, lần này sẽ không ảnh hưởng đến giá cổ phiếu công ty nữa.”

“Đây mới là chuyện người thừa kế nên làm! Không giống một số người, chỉ biết nói chơi.”

Hội đồng quản trị bởi vì tin tức này vui cười mặt mày rạng rỡ, không ít người bắt đầu ngã về phía cô ta ở bên này, Tống Nhu cũng không nhận phủ nhận bất kỳ lời tán dương nào, đem tất cả công lao ôm vào trên người mình.

Trợ lí Hàn nhìn bầu không khí trong phòng họp, cười lạnh hỏi Tống Nhu: “Ý cô là, là cô ngăn cơn sóng dử, để cho tập đoàn DK hồi tâm chuyển ý?”

“Đương nhiên!” Tống Như nhắm mắt nói, dưới tình huống này, cô ta nhất định phải đem công lao này nắm thật chặt ở trong tay, tất cả chờ lấy lại vị trí tổng giám đốc rồi nói sau.

“Tôi không ngờ trên thế giới thật sự là có loại ngươi như vậy.”

“Ông có ý gì?”

“Không có gì...” Trợ lí Hàn quay đầu đi chỗ khác, lười nhìn bản mặt dối trá của Tống Nhu nữa.

Tống Nhu thấy hội đồng quản trị vốn đang hưng phấn dần dần ngưng tiếng nghị luận, không khách khí nhìn trợ lí Hàn: “Ông là trợ lí của ông nội, cho nên tôi tôn trọng ông, xin ông cũng tôn trọng tôi một chút, nếu như ông không tin tôi nói, bây giờ tôi liền có thể mời tổng giám đốc George vào!”

“Được đó, vậy thì mời vào đi.” Nụ cười của trợ lí Hàn hết sức bí hiểm: “Nếu đã đường xa tới đây hợp tác, gặp mặt hội đồng quản trị cũng không có gì không tốt.”

“Tôi sẽ đi mời bọn họ tới ngay bây giờ, đích thân tôi đi!” Tống Nhu hừ một tiếng, đứng dậy đi ra phòng họp.

Rất nhanh, cô ta lần nữa với vẻ mặt tươi cười đi vào phòng họp, dĩ nhiên còn có đoàn người George.

Khi thấy cảnh này, hội đồng quản trị cũng tin tưởng gật đầu, vỗ tay cho Tống Nhu.

Mà nụ cười của Tống Nhu cũng càng sâu hơn, cô ta cảm thấy mình thắng chắc, biểu cảm trên mặt hết sức kiêu ngạo.

Ngay cả ông trời cũng đang giúp cô ta, Tống Như, cô tiêu đời rồi!

“Trợ lí Hàn, vị này chính là tổng giám đốc cấp cao của tập đoàn DK, ngài George!”

Trợ lí Hàn gật đầu với đoàn người George, hơn nữa chủ động bắt tay chào hỏi.

“Bây giờ DK đã công nhận thực lực tập đoàn Tống thị chúng ta, quyết định chính thức ký hợp đồng.” Tống Nhu tiếp tục nói.

Chỉ là trợ lí Hàn không để ý đến cô ta, mà là mời mấy người George vào chỗ ngồi: “Tôi thay mặt cho chủ tịch tập đoàn Tống thị bày tỏ sự hoan nghênh và cảm ơn đến các vị, tiếp theo, tôi sẽ truyền đạt quyết định quan trọng của chủ tịch đến mọi người.”

“Bởi vì giám đốc Tăng trước mắt không rõ tung tích, các hạng mục công việc của công ty đều cần một vị có thực lực xuất chúng thay mặt cho tổng giám đốc tạm thời xử lý.”

“Cho nên, chủ tịch Tống quyết định chọn một người thích hợp thay mặt cho tổng giám đốc…”

Không đợi trợ lí Hàn nói xong, Tống Nhu trực tiếp đứng lên, cười nói với tất cả mọi người: “Tôi biết tôi còn có rất nhiều điều thiếu sót, nhưng nếu ông nội tín nhiệm tôi, tôi sẽ cố gắng làm việc, không phụ lòng kỳ vọng của mọi người, để cho công ty phát triển tốt hơn!”

“Bây giờ, thư kí chấp hành của cô ấy Đới Bội Thanh đang ở ngoài cửa.” Trợ lí Hàn không nhìn Tống Nhu, đi tới cửa phòng họp, mở cửa.

Tống Nhu bị thờ ơ ở đó, sắc mặt hết sức khó coi.

Mà hội đồng quản trị cũng đều bởi vì lời của trợ lí Hàn, khiếp sợ không thôi.

Như vậy mà nói, chủ tịch Tống không đem vị trí tổng giám đốc tạm thời giao cho Tống Nhu!

Còn về thư kí chấp hành Đới Bội Thanh này…

Tập đoàn Tống thị trên dưới tất cả đều biết các mánh khóe nổi tiếng của cô ấy, hành nghề mười năm, lập được rất nhiều kỳ tích trong kinh doanh, trong giới thư kí rất nổi tiếng.

Cô ấy vừa xuất hiện, liền mang theo một thái độ hòa nhã, gật đầu hỏi thăm sức khỏe đối với mỗi vị hội đồng quản trị trong phòng họp.

“Rốt cuộc vị tổng giám đốc này là ai? Chủ tịch Tống lại để cho Đới Bội Thanh làm bí thư của cô ấy!”

“Cô cả mới vừa vãn hồi hợp tác với DK, nhưng chủ tịch Tống lại đem vị trí tổng giám đốc cho người khác? Đây là ý gì? Tôi quả thực không hiểu.”

“Cô cả đã chứng minh năng lực của cô ấy, vãn hồi tổn thất của công ty, tôi cảm thấy tổng giám đốc nên do cô ấy làm.”

Nghe thấy sự ủng hộ của hội đồng quản trị, Tống Nhu tìm về một chút lòng tin, vì vậy trực tiếp lạnh giọng chất vấn: “Trợ lí Hàn, ông đừng có thừa nước đục thả câu, tôi không tin ông nội sẽ không coi cống hiến với công ty của tôi ra gì, tôi vãn hồi mặt mũi và tổn thất kinh tế cho công ty...”

“Phải không?” Giọng của trợ lí Hàn vang vọng trong phòng họp: “Cô cả, cô cảm thấy cô không làm cái gì cả, tổng giám đốc tập đoàn DK ngài George sẽ vượt đại dương xa xôi, cầm hợp đồng đã sửa xong đến tìm cô ký hợp đồng? Cho dù cầu thần bái phật, cũng không có kỳ tích như vậy đâu?”

“Người gặp mặt bọn họ ở công ty là tôi! Đây là sự thật ông không thể phủ nhận!” Tống Nhu kiên quyết nói.

Trợ lí Hàn không tranh luận với cô ta, mà là gật đầu một cái với George.

George hiểu ý, trực tiếp đứng dậy, dùng tiếng Anh giải thích: “Thật ra thì chúng tôi là nhận được lời mời của tổng giám đốc mới tập đoàn Tống thị, thấy được thành ý của cô ấy vì vãn hồi hợp tác lần này, cho nên đặc biệt tới đây gặp cô ấy, bàn bạc cụ thể hạng mục hợp tác, bản hợp đồng đã sửa xong, chính là cô ấy thông qua thư điện tử gửi cho tôi.”

“Còn về vị tiểu thư này... Chúng tôi cũng không phải là bởi vì cô ấy mới đồng ý tiếp tục hợp tác, là cô ấy hiểu lầm.”

“Theo tôi thấy, cô ấy chỉ là một nhân viên làm việc của tập đoàn Tống thị, chỉ như vậy mà thôi.”

Truyện Chữ Hay