Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

chương 465: chuyện người hâm mộ bị thương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mỗi người nghệ sĩ đều tha thiết ước ao mình có thể đoạt được giải thưởng ở liên hoan phim quốc tế, lẽ nào lời mời của liên hoan phim quốc tế đã đặt sẵn ở trước mặt mà Đại Thiên lại bảo Tống Như từ chối hay sao?

Bởi vậy, xô nước bẩn tạo hiệu ứng cặp đôi này đã định trước sẽ tạt vào người Tống Như và Đại Thiên.

Thật ra lúc Tống Như còn đang đi tuyên truyền bên nước ngoài là đã có nhà đầu tư và đạo diễn liên lạc với Dương Gia Cửu, tỏ ý muốn hợp tác với cô.

Lần này Tống Như lại gây ra cơn sóng gió ấy trong thời kỳ tuyên truyền, khiến cho rất nhiều đạo diễn Âu Mỹ có cái nhìn khác về diễn viên Châu Á, bọn họ tình nguyện mở rộng cánh cửa hợp tác, thay đổi thành kiến trước đây.

Thái độ của bọn họ rất đỗi chân thành, hơn nữa còn sắp xếp cho Tống Như một vai diễn chính diện quan trọng.

Chỉ có điều Tống Như đã uyển chuyển từ chối bọn họ: "Thật sự cảm ơn anh đã tán thưởng tôi, nhưng bây giờ quả thực tôi có lý do không thể đồng ý tham gia đóng bộ phim này."

Dưới tình huống như thế này, một vài nhà báo thích hóng hớt nhưng không biết rõ sự thật đều cảm thấy Tống Như quá xá ngông cuồng, người ta đã khiêm tốn thế rồi mà cô lại còn ưa sĩ diện! Rất nhiều diễn viên không được nhà sản xuất phim điện ảnh Âu Mỹ mời lại càng thấy căm hận Tống Như hơn.

Dương Gia Cửu với Tống Như vừa xuống máy bay đã biết được chuyện người hâm mộ bị thương, bèn bày tỏ sự quan tâm của mình ngay.

Dương Gia Cửu lo cho sự an toàn của Tống Như mới kêu cô đi ra theo đường VIP.

Hàng đống việc gộp lại khiến cho rất nhiều nghệ nhân bất mãn với Tống Như, bọn họ tự kết liên minh bài xích cô...

"Cô ta nghĩ mình được Đại Thiên chống lưng thì cả thế giới phải xoay quanh cô ta? Dỗ dành cô ta à?"

"Cứ để cô ta đắc tội với người khác đi! Tưởng bản thân mình là người thanh cao nhất cái giới giải trí này, hoàn toàn không quan tâm gì đến người hâm mộ, bây giờ diễn được vài tác phẩm bèn tỏ ra cao cao tại thượng, tởm thật sự."

"Mọi người đều lăn lộn nhiều năm trong cái giới diễn xuất này nhiều năm rồi, có thủ đoạn gì mà chưa từng gặp kia chứ, nhưng đầy là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cái loại hoa sen trắng như cô ta, tôi phải lợi dụng cho bằng được để hất đổ cô ta xuống."

"Mấy người cũng chỉ nói cho sướng miệng thế thôi, đụng đến một cọng tóc của Tống Như thử coi? Đâu phải mấy người không biết Dương Gia Cửu chiều cô ta đến mức nào, làm không khéo còn chưa hất Tống Như đổ nữa đã chặn sạch luôn con đường làm ngôi sao của mình rồi.

"Dương Gia Cửu chiều cô ta thì sao? Các công ty đã hợp tác lại với nhau thì cho dù thế lực của Đại Thiên mạnh mẽ thế nào cũng không chống lại nổi, chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng vẫn có thể đá cô ta cút ra khỏi giới diễn xuất như cũ."

"Được rồi, mấy người muốn làm gì tôi cũng không quan tâm, tôi cũng không tham gia." Một người phụ nữ tóc xoăn gợn sóng đang để xõa cười cười nói.

"Vậy cô đợi mà xem, những người từng bị cô ta cản đường đều hy vọng được giẫm lên cô ta đấy."

"Cô nói ai đấy!"

Bọn họ uống từng ly từng ly rượu đỏ một, càng nói càng hăng say.

Mặc dù chị Hy đang ở nhà tĩnh dưỡng, chuẩn bị sức khỏe và tinh thần để mang thai nhưng tin tức vẫn rất nhanh nhạy, bởi vậy lúc Đại Thiên và Trần Vũ vẫn còn biết thì cô ấy đã nghe nói có người muốn hãm hại Tống Như rồi.

Bởi vậy cô ấy vội vã chạy đến biệt thự Lan Đình.

Đột nhiên cô ấy qua đây làm Tống Như trở tay không kịp, cô vẫn còn chưa nói chuyện mang thai cho cô ấy, nếu cô ấy biết được tin ấy vào lúc này, chỉ sợ ảnh hưởng đến cô ấy mà thôi.

"Tống Như, rốt cuộc em muốn làm gì?"

Chị Hy vừa bước vào cửa đã thắc mắc hỏi Tống Như: "Trước giờ em đều rất thông minh, sẽ không làm mấy chuyện như thế này, bây giờ rất nhiều diễn viên đều cảm thấy em kiêu ngạo, hơn nữa còn có kẻ muốn bày mưu tính kế sau lưng em, muốn đối phó với em."

"Đối phó em à?" Tống Như khẽ nhíu mày.

"Ừm, bọn họ đợi mấy hôm nữa, lúc em tham gia chương trình đàm thoại thì tung tin xấu về em, nhưng cụ thể là gì thì chị cũng không biết nữa."

"Đi bước nào tính bước đó thôi." Tống Như không hề tỏ ra quá căng thẳng.

"Em...Trời ạ, bây giờ chị cũng không biết phải nói với em như thế nào nữa." Chị Hy không hiểu nổi suy nghĩ của Tống Như.

Tống Như nhìn cô ấy, do dự một lúc rồi vẫn quyết định nói cho chị biết: "Có việc này em muốn nói cho chị nghe."

"Chuyện gì? Chị Hy thấy bỗng dưng cô lại nghiêm túc như vậy mới lấy làm tò mò.

"Em đã có thai một thời gian rồi." Lúc Tống Như nói câu này vẫn luôn quan sát vẻ mặt của chị Hy, ban đầu trông chị ấy có vẻ ngạc nhiên nhưng rồi sau đó niềm vui đã bừng lên đong đầy trong ánh mắt chị.

"Thật à! Thế thì tốt quá!" Chị Hy kích động đi đến trước mặt Tống Như, nhìn vòng eo mảnh khảnh của cô: "Bây giờ chị đã biết tại sao em lại từ chối lời mời của đạo diễn mấy bộ phim đó rồi."

Tống Như cười cười nhưng không nói gì.

Đến lúc này chị Hy cũng nghĩ thông suốt rồi, nguyên nhân Tống Như vẫn luôn giữ bí mật, không tiết lộ tin tức tốt này ra ngoài để vả mặt bọn họ quả thật hơi đang tiếc.

"Em với Gia Cửu đều cảm thấy không công khai tương đối tốt hơn, tốt cho em mà cũng tốt cho con bọn em nữa." Tống Như cười nhẹ.

Hơn nữa, cô quyết định tham gia chương trình đàm thoại để làm một chuyện.

"Được rồi, em muốn làm gì chị cũng sẽ ủng hộ em hết mình, bây giờ em không giống với trước đây nhưng chị biết trái tim em chưa từng thay đổi."

Cô vẫn là Tống Như dám yêu dám hận ấy.

"Có điều chị trông đợi được nhìn thấy cục cưng của em với tổng giám đốc Dương quá chừng, có bộ gen của hai người thì nhan sắc của đứa trẻ này..."

Chị Hy nắm tay của Tống Như, nói rất nhiều chuyện.

Suốt buổi Tống Như chỉ cười mà thôi, cô dịu dàng vuốt ve bụng của mình, Tống Như còn trông chờ sự chào đời của đứa trẻ này hơn bất kỳ ai khác.

Nói chuyện thêm một lúc nữa thì cũng đã trễ rồi, chị Hy rời khỏi biệt thự Lan Đình, chỉ có điều lúc mở cửa xe, cô ấy ngồi thừ trên xe một hồi lâu.

Cô ấy vui vẻ thay cho Tống Như nhưng trong lòng lại thấy lo lắng và mất mát vô cùng...

Cô ấy cũng muốn có một đứa con cho riêng mình.

Tống Như tiễn chị Hy về rồi bèn một mình ngồi trong phòng, nghĩ ngợi rất nhiều thứ.

Trước đến nay cô vẫn luôn nghĩ bản thân mình đao thương bất nhập, không buồn quan tâm đến bất kỳ điều gì, nhưng hiện giờ...Cô đã có người mình yêu nhất, vướng bận nhất, vì bọn họ cô mới muốn giữ vững hết mọi thứ.

Tính toán sau lưng cô?

Cô không sợ.

Hơn nữa cô đều sẽ trả lại hết cả vốn lẫn lãi cho đám người này, nếu như cô sợ hãi thì cô không còn là Tống Như nữa.

Có một vài người hâm mộ bị thương nhẹ, ở trong bệnh viện chữa trị hai ba ngày đều được cho xuất hiện hết.

Lúc bọn họ đi trả viện phí mới biết có người thanh toán hết cho mình rồi.

Bọn họ đoán Đại Thiên sợ bọn họ đi tìm nhà báo mới trả tiền thay cho bọn họ, thế là bèn yên tâm về nhà.

Nhưng mà có vài người trong số họ sau khi xuất viện mới công khai những đoạn video quay lại khoảng thời gian mình nằm viện, còn tạo cả tài khoản để đăng video ngắn, tuyên bố rằng trong khoảng thời gian bọn họ nằm viện, Tống Như và người của Đại Thiên chưa hề ghé thăm người hâm mộ của mình lần nào.

"Bề ngoài tử tế lắm nhưng bên trong lại khác"

"Tôi thích Tống Như lâu lắm rồi nhưng rốt cuộc lại nhận phải kết quả này đây, buồn chết đi được."

"Bây giờ cô ấy nổi lên rồi, có danh có tiếng rồi, đâu có xem người hâm mộ ra cái gì, yêu thích cái ngữ thần tượng như thế đúng là nỗi buồn của người hâm mộ."

Truyện Chữ Hay