Đi theo Dương Gia Cửu lâu ngày, Trần Viễn cũng luyện được một đôi mắt có thể nhìn thấu lòng người, chuyện khác thì không chắc, nhưng mà nhìn chị Hy giống như đã chịu tủi nhục gì đó.
Nếu như tổng Giám đốc Gíam đốc đã có lệnh, tất nhiên là anh ta phải điều tra rõ.
Hơn nữa nhìn thấy vẻ mặt của Chị Hy Hy, trong lòng anh ta cũng rất muốn giúp cô.
"Có phải hai người gặp phải chuyện gì không? Tôi cũng đã đến đây rồi, chị cứ nói cho tôi biết đi! Có lẽ tôi có thể giúp được."
"Không có... Cậu mau trở về đi, đã trễ rồi." Chị Hy muốn đóng cửa.
Trần Viễn bất đắc dĩ đưa tay ra ngăn cản: "Nếu chị không nói tôi chỉ có thể đợi ở cửa, đến khi nào chị chịu nói thì thôi, nếu không... Tôi biết nói sao với tổng Giám đốc, anh ấy sẽ trách tôi vô dụng."
Trần Viễn nói như vậy làm cho chị Hy không biết làm thế nào.
"Cậu vào trước đi."
Chị Hy ho khan một tiếng, rót cho Trần Viễn một ly trà nóng, sau đó kể chuyện Trương Vân gọi cô đến, nói ra hết chuyện em trai cô bị họ bắt nói ra hết.
"Trương Vân không muốn Tống Như đến chương trình, cô ta đố kỵ Tống Như, bởi vì tôi và Tống Như có quan hệ tốt nên cô ta uy hiếp tôi, lợi dụng tôi để khiến Tống Như không thể nói ra sự thật... Bây giờ tôi thật sự không biết phải làm thế nào."
"Bọn họ thật quá đáng! Vậy mà có thể làm ra chuyện như vậy!"
"Tôi không còn cách nào nên nói cho cậu biết, nhưng mà cậu đừng bao giờ nói cho Tống Như biết, tôi không muốn cô ấy bị người ta gây khó dễ." Chị Hy kéo Trần Viễn, tỏ vẻ đáng thương cầu xin.
"Vậy chị... Chị cũng không thể để bản thân mình chịu thiệt như vậy!" Trần Viễn cảm thấy chị Hy thật quá ngốc, thà là tự mình chịu dằn vặt cũng cứ như vậy chịu đựng, cũng không nói ra.
Anh ta có hơi đau lòng và không nỡ...
"Tôi định báo cảnh sát!" Chị Hy chỉ có thể nghĩ đến cách này.
"Tôi giúp chị điều tra thử xem Trương Vân đưa em chị đi đâu, chị yên tâm, chuyện sẽ được giải quyết."
Chị Hy chỉ gật đầu, cách làm của cô ấy mặc dù có hơi ngốc, nhưng mà là cách tốt nhất để bảo vệ Tống Như, chỉ là quá oan ức cho cô ấy, cô cũng lo lắng Trương Vân tức giận làm ra chuyện gì nguy hiểm cho em cô."Chuyện đã như vậy, chị cứ nghỉ ngơi thật tốt, đừng lo lắng." Trần Viễn an ủi cô: "Điện thoại của tôi luôn bật, nếu như có chuyện mà chị không muốn nói cho tổng Giám đốc Gíam đốc và mợ chủ thì có thể liên lạc với tôi bất kỳ lúc nào!"
"... Được, cảm ơn cậu."
Chị Hy cảm động gật đầu.
Thật ra bọn họ đều hiểu rõ, nếu như chị Hy nói chuyện này ra, Dương Gia Cửu và Tống Như đều sẽ ra mặt vì cô ấy, bởi vì đối với Tống Như mà nói, chị Hy không chỉ là trợ lý.
Cô sẽ không mở mắt ra nhìn chị Hy bị người ta ức hiếp.
"Thời gian chương trình là tối mai, tôi sẽ cố gắng ổn định phía Trương Vân, cậu nói với Tiêu Dịch Trạch đừng để Tống Như mang điện thoại di động, chỉ cần cô ấy không biết chuyện này thì có thể thuận lợi hoàn thành chương trình phỏng vấn."
Chị Hy phải bảo vệ Tống Như, chứ không phải để Tống Như bảo vệ.
Sau khi Trần Viễn rời khỏi nhà chị Hy thì báo cáo mọi chuyện vẫn ổn, theo ý của chị Hy liên lạc với Tiêu Dịch Trạch.
Cũng âm thầm tìm vài phóng viên theo dõi Trương Vân và Ngụy Lãng, mong sao có thể tìm được một ít manh mối, cho dù không tìm được người thì sau này cũng có thể làm bằng chứng.
Trương Vân làm việc vẫn luôn rất cẩn thân, lần này ra tay độc ác như vậy chính là sợ Tống Như sẽ làm cô ta thân bại danh liệt.
Nhưng mà cô ta làm như vậy lại giẫm đúng vào giới hạn của Tống Như.
...
Trong lúc Tiêu Dịch Trạch đưa Tống Như chuẩn bị tham gia chương trình, Hà Văn bị gọi đến phòng làm việc của Trương Vân.
"Đêm nay tôi sắp xếp cho cô một trợ lý mới, Chị Hy Hy." Giọng của Trương Vân vô cùng nghiêm túc, không cho từ chối.
"Cô ấy, không phải là trợ lý của Tống Như à?" Hà Văn không hiểu ý của Trương Vân.
Trương Vân gật đầu, gõ bàn: "Bên phía Tống Như ít việc, tôi tạm thời điều chị Hy cho cô, tạo điều kiện cho cô sai bảo, muốn dùng thế nào thì dùng thế đó."
Ý là để cô ta thoải mái ức hiếp Chị Hy.
Tuy Hà Văn không rõ ý của Trương Vân, nhưng mà cô ta ghi hận Tống Như rất lâu rồi, lần này có cơ hội, tất nhiên là phải lợi dụng thật tốt.
"Tống Giám đốc Gíam đốc Trương, cô yên tâm, tôi đã hiểu."
Hà Văn mỉm cười trả lời, trong đôi mắt sáng hiện lên vài tia lạnh lẽo.
Chỉ là hai người đã quên mất một việc, chị Hy là trợ lý riêng mà Tống Như thuê, không hề có liên quan gì đến Oatlets, Trương Vân cơ bản là không có quyền làm như vậy.
Cả ngày Trần Viễn cũng không tra được manh mối gì rõ ràng.
Anh ta không thể làm gì khác là khuyên Chị Hy Hy: "Hay là nói ra đi?"
"Không được! Tôi không thể ích kỷ như vậy, chỉ cần mình tôi chịu là đủ rồi." Chị Hy nói xong thì vội vàng cúp điện thoại, bởi vì cô ấy phải ngoan ngoàn đi theo bên cạnh Hà Văn đợi lệnh.
Trần Viễn âm thầm dùng người của Đại Thiên Đại Thiên nhưng vẫn không có thêm manh mối gì, rốt cuộc Trương Vân đã giấu người đi đâu?
Anh ta vẫn cứ nghĩ đến chuyện này, bị Dương Gia Cửu nhìn ra vấn đề.
"Cậu có tâm sự?" Dương Gia Cửu trầm giọng hỏi: "Cậu đã vượt qua hai giao lộ."
"Ặc! Xin lỗi tổng GGiám đốc!" Trần Viễn vội vàng quay đầu lại, cẩn thận nhìn vào gương chiếu hậu: "Tổng Giám đốc, mợ chủ đã đến chương trình phỏng vấn Vân Lô rồi phải không?"
"Ừ... Cậu nói ra suy nghĩ của mình?" Dương Gia Cửu gấp tờ báo lại, nhìn anh ta.
Trần Viễn nói ra chuyện chị Hy bị uy hiếp.
Dương Gia Cửu nghe xong, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt: "Cậu theo tôi lâu như vậy, cậu lại làm chuyện này?"
"Tổng Giám đốc... Tôi sai rồi." Trần Viễn không có cách nào giải thích, chỉ là do năng lực của anh không đủ, không thể trách người khác.
Anh t rất muốn giúp Chị Hy Hy, nhưng...
Dương Gia Cửu trầm ngâm một lúc, bấm số điện thoại của Tiêu Dịch Trạch: "Tống Như đã đến đài truyền hình chưa?"
"Vừa đến, có chuyện gì vậy ạ?"
"Đưa điện thoại cho cô ấy." Trong gương chiếu hậu phản chiếu gương mặt hơi giận dữ của Dương Gia Cửu.
Anh cưng chiều Tống Như, hiểu rõ Tống Như, nếu như sau đó cô biết được chuyện này nhất định sẽ không vui, anh biết Tống Như sẽ không đành lòng để cho chị Hy chịu oan ức, cô có quyền biết sự thật.
Anh cũng tin tưởng cho dù có ở hoàn cảnh khó khăn thì Tống Như cũng sẽ phán đoán và đưa ra lựa chọn chính xác.
Sau khi Tống Như nghe xong, yên lặng, ngồi lên xe công ty, bình tĩnh nói: "Đến chỗ của Chị Hy Hy."
Hai tay của cô lạnh lẽo, lo lắng không biết chị Hy sẽ làm ra chuyện ngốc nghếch gì.
Cô nên nhận ra sớm hơn, tối hôm qua lúc nói chuyện qua điện thoại, tâm trạng của chị Hy không bình thường!
"Tối nay cô ấy làm trợ lý cho Hà Văn, đang ở công ty Tử Thần."
"Gia Cửu, nếu như em vì muốn cứu chị Hy mà nói ra quan hệ của chúng ta, có thể là vậy... Anh có trách em không?"
Trừ anh ra, bây giờ cô có thể dựa vào ai?
"Nếu như năm chữ tổng Giám đốc Đại Thiên Đại Thiên có thể để em lợi dụng, anh cam tâm tình nguyện."
Dương Gia Cửu đã cưng chiều cô đến cực hạn.
Giữa vợ chồng vốn là nên để đối phương dựa dẫm, sau khi cúp điện thoại, Dương Gia Cửu lấy thân phận cá nhân liên lạc với một lãnh đạo cấp cao của đài truyền hình.
"Có một yêu cầu quá đáng, đêm nay talkshow Vân Lộ có thể thay đổi một chút không?"
Bọn họ đã là bạn bè nhiều năm, tất nhiên là đồng ý giúp Dương Gia Cửu chuyện này.