" Tại sao má lại mềm như vậy chứ~ "
" A! Sờ thật thích nha~ "
" Không thể trách Lâm Hạo cưng em như bảo bối a~ "
" Cho thơm thơm một cái nào "
" ... "
" ... "
Lâm Thiên thực sự đang rất bất mãn. Vì cái gì má cậu lại trở thành thứ để mấy người bóp bóp aaa. Lại còn bày ra cái vẻ mặt rất mãn nguyện kia nữa chứ! Hừ hừ.
Mấy người hỏi Hạo Hạo đâu?
Chuyện là như thế này. Sáng sớm Lâm Thiên đang ngủ rất rất ngon, có rất rất nhiều xúc xích đang lắc lắc mông mời gọi cậu. Đang sắp nhập hội cùng xúc xích thì anh trai Lâm Hạo thật tàn nhẫn gọi cậu dậy " Thiên Thiên, mau dậy nào! "
Vậy là xúc xích lần lượt từng đàn từng đàn rời bỏ cậu QAQ
Anh trai nói " Hôm nay lớp anh đi ăn cơm, cục cưng đi cùng anh nhé ?"
" ... " Em không muốn đi QAQ
Nhưng tiếng lòng của cậu có ai hiểu. Lâm Hạo cũng không hề có ý định nghe em trai trả lời, tàn nhẫn kéo cậu rời khỏi giường. Đúng vậy, thật sự là kéo.
" Anh hai, em vẫn còn muốn ngủ QAQ " Lâm Thiên sống chết bám vào ga trải giường, cả người ôm lấy gối không chịu buông.
" Thiên Thiên, nếu không chịu đi, cả tuần này em cũng đừng nghĩ đến chuyện được ăn xúc xích! " Lâm Hạo nhíu mày, giọng nói không mặn không nhạt nhưng cũng đủ khiến Lâm Thiên run người, cậu không tình nguyện buông tay ra, vậy là anh trai đại nhân rất thoả mãn bế cậu đi vệ sinh cá nhân.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong Lâm Hạo lại tàn nhẫn bế cậu đi thay quần áo, ngay cả quyền thay quần áo của trẻ nhỏ cũng bị tước đoạt a QAQ. Sau đó Lâm Hạo lại tàn nhẫn bế cậu lên xe đi tới nơi hẹn.
Nơi hẹn là một nhà hàng. Ở đây có đủ các món đồ ăn nhanh, đồ ăn truyền thống và xúc xích a. Nơi này rất gần gũi với thiên nhiên, cây cảnh xung quanh
xanh tốt, cá bơi trong hồ nước thành từng đàn, khung cảnh rất yên tĩnh. Khách tới đây không ngồi thành một đám đông náo nhiệt mà ngồi riêng trong phòng.
Nhưng Lâm Thiên nào có thời gian quan tâm, vì cậu đang rất đói QAQ. Lâm Hạo dẫn Lâm Thiên tới phòng hẹn, trong phòng hình như chưa có ai đến. Vừa ngồi xuống bụng Lâm Thiên liền đánh trống.
" Đói rồi sao? " Lâm Hạo cười nhẹ, xoa xoa đầu cậu
" Hạo Hạo, em muốn ăn xúc xích nha " Hãy nhìn vào đôi mắt đáng yêu của em nè ^o^
" Hôn anh một cái " Lâm Hạo chỉ chỉ vào môi.
Có xúc xích ăn thì còn chần chừ gì nữa? Lâm Thiên lập tức túm lấy cổ Lâm Hạo, hôn nhẹ một cái! Nhưng không cẩn thận mà đập vào cằm anh trai...
" Ai daa..!! " ôi cái môi đáng thương của tôi QAQ
"Sao em lại ngốc như vậy?" Lâm Hạo nhíu mày đưa ngón tay cái lên xoa xoa môi cho Lâm Thiên
A... thật thoải mái nha.
Mặt Lâm Thiên đầy hưởng thụ ~("▽"~). Lâm Hạo cúi xuống hôn một cái thật kêu vào miệng em trai nhà mình. Một cái chưa đủ thì hôn thêm cái nữa ~("▽"~)
A... anh trai là tuyệt vời nhất.
Nhưng mà có cái gì đó không đúng nha...
"A! Hạo Hạo, xúc xích của em QAQ " đúng rồi, đây mới là trọng điểm!
" Em chỉ biết ăn "
" Em thích Hạo Hạo nha " và xúc xích
"Ngồi đây chờ anh một lát, không được chạy loạn! " Nói xong Lâm Hạo hôn cậu thêm một cái rồi mới đi gọi xúc xích.
Một lúc sau quay về, trên tay Lâm Hạo cầm đĩa xúc xích... thật nhiều... thật nhiều a...
Thấy chưa! Tôi đã nói anh hai là tuyệt vời nhất mà.
Lâm Hạo đút cho Lâm Thiên ăn, còn Lâm Thiên thì ngồi cầm máy tính bảng chơi game. Khi nhai hết xúc xích trong miệng thì chỉ cần há miệng ra là lại có xúc xích đưa vào trong miệng nha, cho nên em trai bé nhỏ Lâm Thiên đang ăn rất ngon lành, Lâm Hạo nhìn em trai đầy cưng chiều, ôn nhu nói " Ăn ngon như vậy? "
Lâm Thiên gật đầu liên tục, " Rất ngon nha ". Nghĩ nghĩ lại nói tiếp " Em thực thích Hạo Hạo ".
Mỗi lần được ăn ngon, cậu đều nịnh Lâm Hạo như vậy, mấy người hỏi vì sao?
Haha, đương nhiên là vì cậu sẽ được ăn nhiều hơn a.
" Ăn từ từ. Không ai cướp của em " Lâm Hạo liền cao hứng hôn hôn miệng em trai
A... Lại hôn nha
Đợi một lúc dần dần mọi người đều đến hết. Ai cũng đều rất ngạc nhiên vì Lâm Hạo có một đứa em trai.
Lâm Hạo nói muốn đi vệ sinh liền ôm em trai theo. Nhưng anh hai à, em còn muốn ăn xúc xích QAQ
Có lẽ ông trời cuối cùng cũng nghe được tiếng lòng đáng thương của Lâm Thiên. Ngay tại cửa phòng vệ sinh nam anh trai đại nhân liền gặp mặt bạn từ nhỏ - Mạc Đình Phong.
" Ô? Lâm Hạo? Cậu cũng đến đây hả? "
" Ừ " Lâm Hạo lãnh đạm đáp.
Lâm Hạo từ nhỏ đã rất lạnh lùng. Ngoại trừ đối với Lâm Thiên hoặc những lúc cần thiết, anh trai đại nhân thường rất kiệm lời, có khi nhiều nhất chỉ có bốn từ a. Anh hai của cậu thật giỏi nha ~("▽"~)
Không biết vì sao phòng vệ sinh nam khá đông người, nhân lúc Từ Thắng đang lải nhải không ngừng, Lâm Thiên liền nhân cơ hội quay lại phòng hẹn của lớp Lâm Hạo tiếp tục vui vẻ ngồi ăn xúc xích và chơi game. ^o^
...Quay về hiện tại
Được rồi, bây giờ tôi không hề vui vẻ có được không (╯°□°)╯︵ ┻━┻
Vì cái gì tôi đang nhìn xúc xích là đồ ăn ngon lành, mà bây giờ lại biến thành mấy người nhìn má tôi thành đồ ăn mà cắn mà thơm thế kia QAQ.
Mấy người chết chắc. Anh hai rất ghét người khác đụng chạm tôi nha. Huhu anh hai à, mau mau về đi, em sắp bị người ta ăn thịt rồi nè QAQ
Trước cửa phòng vệ sinh nam
" A? Hôm nay không thấy Tiểu Thiên Thiên nhỉ? " Từ Thắng ngó ngó nghiêng nghiêng tìm kiếm thân ảnh bé nhỏ luôn dính lấy Lâm Hạo.
" Thiên Thiên? " Lâm Hạo quay ra đằng sau không thấy em trai nhà mình đâu, khuôn mặt đang bình thường ngay lập tức biến thành màu đen.
Lúc này trong phòng hẹn vẫn rất náo nhiệt nha~
" Tiểu Thiên thật đáng yêu a~ "
" Thật muốn bắt về nhà nuôi~ moaz "
Tiếp đến vẫn là những tiếng thơm thơm...
"Mấy người làm gì!" Thanh âm lạnh băng vang lên mang theo tức giận.
Haha, anh hai đã xuất hiện! Thật không hổ là anh hai nha, rất nhanh chóng liền xuất hiện ở phòng hẹn. Theo sau là Từ Thắng với khuôn mặt được xem kịch vui.
Mọi người " ... "
Được rồi, anh hai xuất hiện mấy người liền dừng tay. Mấy người lúc nãy chắc chắn là bắt nạt tôi, tôi muốn mách anh hai QAQ
Nhưng mà, hình như có gì đó không đúng nha... Tại sao tự dưng trong phòng lại lạnh thế này? Mọi người đều không hẹn nhau mà đồng loạt run lên.