Tinh hệ Dicken nhỏ bé càng lúc càng xa Hằng Tinh, một chút ấm áp được nó ban dần dần biến mất, mùa thu đã đến Đế Đô.
Đêm tối dài dẳng lấn áp ban ngày ngắn ngủi, lá khô mục nát theo cơn gió lớn quét ngang vùng đất màu đỏ, cây tùng to lớn đứng sừng sững giữa vòng vây của cây tầng thấp sắc bén như lưỡi dao, gian nan đương đầu với gió lạnh, chỉ có thực vật đặc thù có thể chịu rét mới có thể sinh tồn ở hành tinh Sauron.
Đóa hoa mềm mại chưa bao giờ nở rộ trên vùng đất cằn cỗi giá rét này.
Bỗng nhiên tiếng sấm rền vang cả đế đố, bầy chim hoảng sợ bay tán, mặt đất chấn động, hướng mười mấy độ phía đông bắc có một chùm ánh sáng tách rời bầu trời xanh trong bao la. Mấy vị khách du lịch hành tinh khác cũng bị biến cố này dọa chết khiếp, kéo người Dicken đi ngang qua hỏi thăm.
Người đi đường bình tĩnh giải thích: [Nhiệm kỳ mới của Viện nguyên lão.]
Đế quốc Dicken theo chế độ quân chủ lập hiến, hoàng đế nắm quyền hành chính và quyền chỉ huy quân đội tối cao, nghị viện là lập pháp, viện nguyên lão là tư pháp, tam quyền phân lập ràng buộc lẫn nhau. Bởi vì hoàng tộc mang tính đặc thù và cần thiết trong chiến tranh nên quyền lợi quân chủ lớn hơn, có quyền bác bỏ dự luật quốc hội, cũng có thể giải tán quốc hội, một lần nữa tiến hành tổng tuyển cử.
Còn sự tồn tại của viện nguyên lão tương đối đặc thù, gồm ba trăm người đức cao vọng trọng tạo nên cơ cấu tư pháp gồm tướng lãnh giải ngũ, quan hiến pháp, lãnh đạo giới khoa học, có quyền quyết định phương hướng phát triển đế quốc. Đại diện cho giới khoa học và quân sự, cách năm năm lại bầu nhiệm kỳ mới, dùng quyết đấu để quyết định xem ai nắm giữ quyền quyết định cuối cùng.
Trừ quyền thi hành tư pháp, viện nguyên lão đã có lịch sử mười mấy vạn năm xem nghĩa vụ bảo vệ và đốc thúc hoàng tộc tiếp diễn là vinh dự cao nhất. Hoàng tộc trên đời phải giữ vững lớn mạnh tương đương với con số “″. Điều lệ tất cả hoàng tộc không được ở chung với nhau trong cùng một thời khắc cũng xuất phát từ quyết định của viện nguyên lão.
Hoàng đế cả đời là quân chủ, thống soái tối cao lực lượng vũ trang, tượng trưng cho sự thống nhất và trường tồn của đế quốc, điều duy nhất cần thỏa hiệp chỉ có quyết định của viện nguyên lão.
Tại nơi tàn tích viện nguyên lão.
Lãnh đạo phái khoa học, viện trưởng viện khoa học sinh mệnh – Samuel toàn thân đầy máu, vội vã kết thúc cuộc nói chuyện ngắn gọn với cấp dưới, rồi một mình đi lên phi thuyền. Sống lưng thẳng tắp trong nháy mắt chuyển sang ghế dựa, gương mặt kiên cường hiện lên vẻ mệt mỏi. Học sinh của ông – Shawn lập tức mở ra hòm y tế giữ lạnh, đưa đến chất xúc tác khôi phục.
[Chúc mừng giáo sư, đây là lần thứ ba ngài trở thành người đứng đầu viện nguyên lão rồi.]
Samuel nhận lấy thuốc tiêm, cắm cây kim thật dài vào tim mình, hơi khó khăn tiêm vào. Một lát sau ánh sáng màu bạc khôi phục mới dần dần hiện ra. Ông cười khổ nói:
[Cũng là lần cuối cùng, nhìn đi, không có chất xúc tác, thậm chí tôi cũng không thể tự mình khôi phục rất lâu.]
[Ngài sắp được ghi vào sử sách, lịch sử là bất diệt!] Thời điểm người học sinh trẻ tuổi nói ra hai chữ “bất diệt”, ánh mắt hoàn toàn là khát khao cuồng nhiệt.
[Bất diệt à.... Ha ha, nói theo phe quân sự, tôi chết già ở trên giường là điều sỉ nhục lớn nhất]
Gương mặt Samuel vẫn còn trẻ hệt như hơn trăm năm trước, nhưng bên khóe môi nghiêm túc đã lặng lẽ xuất hiện nếp nhăn mảnh. Đối với người Dicken có thời kỳ thanh niên thật dài và thời kỳ già nua quá ngắn mà nói, đây chính là dấu hiệu thần chết triệu hồi.
Nhưng người hành tinh Dicken chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với khoa học kỹ thuật kéo dài sinh mệnh. Chết trên chiến trường là kết thúc hoàn mỹ và vinh quang. Shawn lại muốn nói gì nữa, nhưng Samuel xua tay ý bảo anh ta đề tài này đến đây chấm dứt.
[Cá nhân là râu ria, quan trọng nhất là tiếp diễn. Hoàng tử điện hạ kết hôn đã nửa năm rồi, đến nay chưa truyền đến tin tức hoàng tử phi mang thai. Chúng ta cần phải tính toán lại hiệu suất gien truyền bá một lần nữa, không thể để dân chúng tiếp tục từ chối kỳ sinh sản để chờ đợi nữa, nếu không năm nay tỷ lệ sinh quá thấp sẽ tạo nên dân số đứt đoạn. Thời kỳ rụng trứng và động dục của giống cái trái đất cũng rất dài, cũng không tồn tại vấn đề đề kháng, đáng tiếc ghi chép giao hợp lại được giữ bí mật, nếu không chúng ta có thể căn cứ trường hợp cho hoàng tử điện hạ chút đề xuất, đến tột cùng là vấn đề kỹ thuật hay là....]
[Giáo sư] Shawn miễn cưỡng cắt ngang oán trách không ngừng của nhà khoa học [Lĩnh vực ngài nghiên cứu là di truyền sinh vật học, hẳn phải biết rất rõ phá tan cách ly dị chủng sinh sản là khó khăn biết bao. Ghi chép cho thấy từng có hoàng tộc bỏ mười mấy năm mới làm cho người định mệnh mang thai thành công.]
Samuel thở dài: [Có lẽ đại nạn của tôi sắp đến, ông già này muốn nhìn thấy lớp người thừa kế mới ra đời mới cam tâm. Kỳ lạ là gần đây sao bệ hạ cũng không quan tâm chuyện này.]
Shawn rời khỏi ghế, nhập nơi đến là sở nghiên cứu. Nhưng anh ta cũng không sử dụng bước nhảy không gian cự ly ngắn, mà là dùng hình thức di chuyển đi thẳng tốn thời gian. Phi thuyền chậm rãi bay trên đường phố đế đô, Shawn do dự cất lời:
[Giáo sư, có thể lãng phí một chút thời gian của ngài hay không.....]
[Nói đi, nói đi, sinh mệnh còn lại của tôi vẫn có thể giải đáp một ít vấn đề cho học sinh.] Samuel thường cảm thấy, nếu như trí thông minh của ông không phải là nổi bật hơn người thì làm giáo viên dạy học là một công việc rất tốt. Ông nhiệt tình yêu thích giáo dục, thậm chí còn nhiều hơn là theo đuổi khoa học.
[Ngài biết từ khi chúng ta lấy được mẫu gien về nghiên cứu, người trái đất là sinh vật cấp rất thấp, chỉ có gien, duy trì cuộc sống bình thường cũng là lấy trứng chọi đá, thậm chí còn kém hơn cả phần lớn thức ăn của họ. Thực vật lúa nước của họ còn có gien. Kết cấu như vậy so ra chỉ có hơi phức tạp hơn động vật đơn bào một chút, có thể phát triển thành trí năng đã là kỳ tích của vụ trụ. Trước đây người định mệnh cho dù có trình độ trí năng khá thấp, nhưng luôn luôn là thứ cần thiết cho việc tiến hóa của chúng ta. Nhưng người trái đất không có sức chiến đấu, không có IQ cao, không có năng lực đặc thù, chỉ có kích động hủy diệt bản thân và ý thức quần thể xã hội lộn xộn cả lên. Tha lỗi cho học sinh nói thẳng, con thật sự không hiểu tại sao phải chọn người trái đất. Đến tột cùng là gien thứ hai dẫn dắt chúng ta tiến lên hay là đi lùi.]
Samuel nhắm mắt trầm tư, kiên nhẫn nghe học sinh trình bày như bình thường. Cho đến câu cuối cùng, mặt ông liền biến sắc, vội vàng mở ra sóng tinh thần che chắn.
[Shawn, lập tức vứt bỏ ý nghĩ này đi, con đã bị lạc lối.]
Ngón tay của ngài viện sĩ khẩn trương gõ lên cửa sổ, trong lòng ông không khỏi hiện ra cô gái tóc đen mắt đen từng là học sinh mà ông đắc ý nhất.
[Tại sao? Không phải giáo sư thường nói hoài nghi là nhiên liệu lớn nhất cho khoa học tiến bộ sao?]
[Shawn, con rất có ngộ tính với nền tảng khoa học. Nhưng đừng quên bản chất, rốt cuộc là vì sao khoa học phát triển?]
[Tất cả vì đế quốc!] Trong ánh mắt chàng thanh niên sôi trào, ánh sáng này chỉ có người trẻ tuổi mới có.
[Không sai, nền tảng khoa học là cực kỳ quan trọng, nhưng sẽ khiến sinh vật có trí không không kiên định lạc lối hư vô. Tựa như chúng thường nói giỡn chơi với nhau là cuối ứng dụng khoa học kỹ thuật là nền tảng khoa học, cuối nền tảng khoa học là triết học, cuối triết học là thần học, cuối thần học là bệnh viện tâm thần...]
[Ơ, giáo sư, con không bao giờ...] Shawn kháng nghị.
[Tôi biết tôi biết, máu đang chảy của người Dicken đầy thực tế, chúng ta sẽ không tin tưởng thần thánh, chỉ tin vào chính mình. Tôi nói lạc lối không phải là điều này. Shawn, con có hoài nghi mục đích gien thứ hai không? Hoặc là nói, con hoài nghi sự tồn tại của hoàng tộc không?]
Samuel nói sắc bén đâm thẳng vào bản chất vấn đề, Shawn trầm mặc, một hồi lâu anh ta đấu tranh chứng minh mình:
[Con là trung thành]
[Chỉ là không biết nên trung thành với đế quốc hay là trung thành với hoàng tộc đúng không?] Samuel hiểu rõ gật đầu [Nói thật, trong lịch sử giới khoa học thỉnh thoảng sẽ xuất hiện người có ý nghĩ nghi ngờ hoàng tộc, chẳng trách bên phe quân sự cũng nói chúng ta là phản loạn dị đoan.]
[Bọn họ chưa có tư tưởng ngu trung] Shawn khẽ oán trách.
[Lạc lối của phe quân sự là lợi ích cao hơn hết cả của hoàng tộc, cũng giống như lạc lối của chúng ta, sai lầm là đã tách rời hoàng tộc và đế quốc. Shawn, nhớ kỹ một chuyện, hai bên là một, không có hoàng tộc cũng sẽ không có Dicken, gien thứ hai chưa từng phản bội chúng ta, chúng ta phải kiên định tin tưởng nó trước sau sẽ tiến bộ.]
Học sinh quật cường há hốc mồm, cố gắng cãi lại, Samuel thở dài nói: [Trừ khi.... trừ khi con có thể tìm được con đường hợp lý hơn, nếu không chính là hủy diệt bản thân.] Tựa như cô bé như thiêu thân lao đầu vào lửa kia.