Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Đạo diễn Đỗ Văn Khâm rất nổi tiếng nên trong lúc đang quay đã có không ít đám truyền thông tới thăm trường quay, quay chuyện ngoài lề để tuyên truyền trên đài truyền hình hoặc đăng lên mạng. LQĐÔIN
Vì quay phim về những người có chứng bệnh uất ức, mà trong cuộc sống hiện thực những người này không được chú ý, nhưng không thể phủ nhận, bên cạnh mỗi người hoặc ít hoặc nhiều sẽ gặp phải người có khuynh hướng chứng bệnh uất ức, bọn họ có thể biểu hiện rõ ràng, có thể thoạt nhìn bề ngoài không khác gì người bình thường, nhưng trong lòng sớm bị sương mù chiếm đóng.
Vai diễn của Tưởng Sầm chính là kiểu người trước, chứng uất ức của Trần Dương kéo dài nhiều năm, cậu trầm mặc ít nói, thỉnh thoảng làm mấy chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng được, hơi bị kích thích sẽ mắc chứng cuồng loạn, người như vậy làm người ta đồng cảm cũng làm người ta thổn thức.
Trừ lần đó ra, càng khiến quần chúng khen ngợi chính là diễn xuất của Tưởng Sầm, trong từng cảnh hậu trường, mỗi một cảnh quay của Tưởng Sầm, một giây trước còn hoạt bát vui vẻ nói chuyện với người khác, một giây sau đạo diễn hô bắt đầu, Tưởng Sầm lập tức thu hồi biểu cảm cười ha hả, ánh mắt thoáng chốc trống rỗng, mờ mịt nhìn chằm chằm về phía trước, không nói câu nào, bởi vậy trên mạng đặt cho cậu một biệt danh – Nhập vai trong nháy mắt.
Vì giai đoạn trước phim tuyên truyền đủ tốt nên bộ phim về đề tài chứng bệnh uất ức này được đám quần chúng chú ý, tên Tưởng Sầm cũng được càng nhiều người biết đến, vừa bắt đầu, trong lòng mọi người cậu là tiểu thịt tươi có giá trị nhan sắc cũng có cả kỹ xảo biểu diễn, nhưng bây giờ, tất cả mọi người đội cho cậu ba chữ: Phái thực lực.
Theo những clip hậu trường truyền ra ngoài, độ nóng chủ đề về Tưởng Sầm và vai diễn của cậu liên tục tăng cao, trực tiếp che khuất hào quang của nam chính và nữ chính, Tiếu Tử Hàm thì không quá để ý, còn rất vui vẻ chúc mừng Tưởng Sầm.
Nhưng ngược lại, fan Thiệu Trạch rất mất hứng, rõ ràng Thiệu Trạch của bọn họ mới là vai nam chính, trái lại mức độ để ý lại chẳng bằng một diễn viên mới, điều này sao có thể? Vì vậy đám fans bắt đầu lướt weibo của đoàn phim và Baidu, muốn kéo chủ đề về Thiệu Trạch lên trên, trong khoảng thời gian ngắn phía dưới weibo tất cả đều là về Thiệu Trạch, có người qua đường thật sự không chịu được, bình luận thật lòng.
Người qua đường Giáp: Mở weibo toàn là Thiệu Trạch, mãi chưa kết thúc. Nói thật, không so sánh mà cũng chả thương hại, diễn xuất của Thiệu Trạch trước sau như một lúc hay lúc dở, không rõ tại sao đạo diễn Đỗ lại chọn hắn làm vai nam chính, ngoài trừ ngoại hình thích hợp thì dường như không có ưu điểm nào khác nữa, cái gọi là dựa vào khuôn mặt để lăn lộn trong giới, có lẽ nói chính xác về kiểu diễn viên như hắn ta.
Lời vừa nói ra, fan Thiệu Trạch lập tức khơi dậy hàng ngàn tầng sóng.
Fan Thiệu Trạch : Dường như tôi đang nghe chuyện cười vĩ đại nào đó, nói diễn xuất của Thiệu Trạch nhà chúng tôi không giỏi? Không bằng anh (Chị) tới diễn thử xem?
Fan Thiệu Trạch : Cái gọi là người qua đường này, nhưng thật ra là fan của Tưởng gì đó nhà bên cạnh, khoác vỏ bọc người qua đường để bôi đen Thiệu Trạch nhà tôi à? Thật sự ngại quá, này Tưởng gì đó, tên quá nổi tiếng tôi hoàn toàn không nhớ, đương nhiên cũng không muốn nhớ ┑ ( ̄Д ̄)┍.
Fan Thiệu Trạch : Lầu trên nói có lý, cũng chả biết Tưởng Sầm này ở đâu xuất hiện, không phải chỉ quay ba bộ phim à, đã muốn đỏ hơn tiền bối, sau lưng tìm không ít fan ảo để lướt mạng à?
Fan Tưởng Sầm : Tưởng Sầm nhà tôi không cần lướt mạng để đẩy chủ đề, diễn xuất chứng minh tất cả, không như các người, mấy hôm nay spam bình luận dưới weibo, thật sự mệt mỏi nhỉ?
Fan Tưởng Sầm : Đúng vậy, diễn xuất của Tưởng Sầm mọi người đều rõ như ban ngày, Thiệu Trạch của mấy người spam hay không spam chính lòng dạ các người biết rõ, nếu như các người không chột dạ vậy mấy hôm trước liều mạng spam chủ đề để làm gì? Thiếu chuyên nghiệp? Diễn xuất của Tưởng Sầm nhà tôi chứng minh tất cả, chuyên trị các loại không phục ╭ (╯ ╰)╮.
……..
Thảo luận trên mạng vẫn cứ tiếp tục, còn có xu thế càng diễn càng mãnh liệt, đám fan của Tưởng Sầm đứng ra nói chuyện giúp Tưởng Sầm, fan Thiệu Trạch không chịu yếu thế, quần hùng đấu khẩu, có mấy người qua đường không nhìn nổi nói vài câu đều bị nã pháo oanh tạc không thiếu người nào.
Đấu một hồi, fan Thiệu Trạch có phần đấu không qua fan Tưởng Sầm, dù sao người có mắt cũng nhìn ra diễn xuất của thần tượng nhà mình thật sự không bằng người khác, nhưng lại chả muốn thừa nhận, đành phải tìm chuyện khác để thảo luận. Mắng chửi rồi lại mắng chửi, fan Thiệu Trạch nhắc tới chuyện hậu trường đợt phỏng vấn trên tạp chí bắt đầu tự mình bổ não.
Fan Thiệu Trạch : Hoàn toàn không có bài phỏng vấn gì cả, là Tưởng Sầm và tạp chí kia liên hiệp nhau, cố ý đăng đoạn clip cho mọi người xem, người đàn ông bên cạnh Tưởng Sầm là quan hệ cấp trên cấp dưới thuần túy, nhất định là Tưởng Sầm cố ý làm như vậy, muốn mượn người ta để lăng xê, thuận tiện kéo CP.
Fan Thiệu Trạch : Lầu trên nói có đạo lý, Tưởng Sầm vừa xuất đạo đã làm nam phụ cho phim Thiệu Trạch nhà tôi, mắt thấy không ôm được đùi Thiệu Trạch nhà tôi nên quay lại ôm đùi ông chủ công ty, muốn ông chủ nâng đỡ cậu ta, thật sự là tài giỏi rất có tâm cơ.
Fan Tưởng Sầm : Một đám người chả biết mò mẫm YY từ đâu, Tưởng Sầm nhà tôi có sắc có thực lực, hoàn toàn không cần ôm đùi ai.
Cuộc chiến chửi nhau trên weibo càng ngày càng nghiêm trọng, đội trưởng fans club của Thiệu Trạch bình luận nói chuyện thay Thiệu Trạch, trong lời nói dù không có ý trách mắng Tưởng Sầm nhưng hết sức bảo vệ thần tượng nhà mình, weibo cô ta vừa đăng lập tức được đám fan Thiệu Trạch đăng lại, còn tin đồn Tưởng Sầm ôm đùi thì cũng bị bàn tán càng lúc càng thái quá.
Thiệu Trạch ngồi trong công ty nhìn cuộc chiến gió tanh mưa máu trên mạng, khóe môi cong lên cười lạnh, chẳng phải chỉ là một tên mặt trắng nhỏ à, cậu ta hoàn toàn không xem mình là gì, có lẽ muốn đỏ đến phát điên rồi. Ngược lại đội trưởng fan club này thật không tệ, mới hẹn với hắn một lần ở khách sạn đã dứt khoát theo hắn, bộ dạng đẹp mắt tính cách không tồi, dù mai này có vứt bỏ cũng không gây ra chuyện gì lớn.
Ngẫm nghĩ, Thiệu Trạch lại gửi một tin nhắn cho cô ta, hẹn gặp cô ta. Đêm đến, trong phòng khách sạn có rất nhiều ngọn nến đang cháy, Thiệu Trạch ngồi trước cửa sổ sát đất uống rượu, hơi ngẩng đầu liền thấy cô gái xấu hổ e sợ đi về phía hắn, hắn đứng dậy đi về phía cô ta, đè người xuống giường, bàn tay không an phận di chuyển.
Ban đêm, tiếng rên rỉ ngâm nga tràn ngập dục vọng.
Cùng lúc đó, Kinh Sở Dương ngồi trong nhà nhìn thấy tin này, anh vốn không muốn để Tưởng Sầm biết, nhưng không ngờ chậm một bước, hai người nhất thời im lặng không nói chuyện, giọng điệu Kinh Sở Dương giận dữ, thử nói, “Hay anh đăng weibo giải thích?” Gì mà ôm đùi, Tiểu Sầm của anh đâu cần ôm đùi, ngược lại Thiệu Trạch mới là loại hàng này, ôm đùi cũng không diễn xuất hay như Tiểu Sầm.
“Không.” Tưởng Sầm bình tĩnh suy nghĩ, đây chính là lời đồn không cần để ý tới, nếu như cậu quá để bụng thì chẳng phải trong lòng có quỷ à, cậu không mượn Thiệu Trạch lăng xê cũng không phải lợi dụng Kinh Sở Dương, cớ gì mình phải đứng ra giải thích, vẫn là do một số fan Thiệu Trạch tự mình bổ não thôi, không có chứng cứ chứng thực, cho nên không cần quản.
Kinh Sở Dương nghe xong đồng ý, “Vậy cũng tốt.” Nhưng anh cũng không cứ ngồi nhìn mặc kệ như vậy được, anh lập tức liên hệ kỹ thuật trong công ty, bảo bọn họ hack mấy bài đăng trên baidu, về phần bình luận trên weibo, anh tìm mấy người spam những bình luận khác đè nó xuống, mấy fan thiếu não của Thiệu Trạch nhảy xồn xồn không được bao lâu.
Hai người không để chuyện nhỏ này trong lòng, hôm nay Kinh Sở Dương mua rất nhiều thức ăn ngon, có mấy món ăn không đến thì xem như bữa ăn khuya, trong đó có cả cua, cua đen nhánh bò qua bò lại trong xô nước, Kẹo Đường tò mò đi tới cạnh thùng, hai chân khoác lên miệng thùng cúi đầu nhìn xuống, nhìn cua trong thùng không chớp mắt.
Meo meo meo ~ Vì sao chúng nó bò qua bò lại bên trong, không hề có tự do, Kẹo Đường vô cùng khó hiểu, muốn nhảy vào thùng nước, chân vừa dùng lực thùng nước trực tiếp lật xuống, cua bên trong bị đổ xuống, bò ra ngoài.
Tưởng Sầm nghe tiếng động vội chạy tới kéo Kẹo Đường ra, cùng đối mặt với mấy con cua to, một người một cua mắt to trừng mắt nhỏ, Tưởng Sầm lấy lại tinh thần đưa tay muốn chạm vào cua, cua lập tức hung hăng giơ hai càng lên không cho cậu tới gần, rất uy phong.
“Sao vậy?” Kinh Sở Dương từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy cua bò loạn khắp nơi vội vàng nâng Tưởng Sầm đặt xuống ghế sofa, quay đầu lại trừng nhìn Kẹo Đường, rồi lấy bao tay bắt cua trở về, sau đó gõ đầu kẹo Đường, dạy dỗ nó, “Cua mà có thể chơi à? Náo loạn nữa cho mày chạy bộ.”
Dường như Kẹo Đường nghe hiểu, lập tức nhảy lên sofa, quay đầu vùi vào trong ngực Tưởng Sầm, không nhìn Kinh Sở Dương, Tưởng Sầm bị nó đẩy ngồi trên sofa, nó nằm trong ngực cậu thân mật cọ tới cọ lui, nhưng lực như làm nũng, bới bới quần áo cậu không chịu rời đi.
Qua một lúc sau, Kinh Sở Dương từ phòng bếp đi ra, cầm lấy thùng nước quay lại, thuần thục xử lý cua trong thùng, cắt một miếng gừng rồi thả cùng cua vào trong nồi hấp, ’ ngắn ngủi trong nồi tỏa ra mùi thơm của cua, khiến Tưởng Sầm ngồi trên sofa lén nuốt nước miếng.
“Đến giờ ăn đêm rồi.” Kinh Sở Dương nâng cậu lên bàn cơm, săn sóc lột cua giúp cậu rồi chấm nước tương đưa tới tay Tưởng Sầm, cậu bé rất thích ăn hải sản, ăn say sưa, miệng nhỏ nhắn nhúc nhích, làm Kinh Sở Dương liên tưởng tới miệng của thỏ nhỏ không khỏi cười thành tiếng.
Tưởng Sầm liếc anh một cái, rồi cứ tiếp tục ăn, tiêu diệt sạch sẽ cua trong mâm, Kẹo Đường nhảy lên tranh với cậu, Tưởng Sầm vội cản lại không cho nó ăn, không nghĩ tới giẫm lên bát nước tương ngã nhào vào trong, bị nhuộm thành Bao công.
Ha ha, Kinh Sở Dương rất không có đạo đức ôm bụng cười to rồi vội chạy vào toilet chuẩn bị nước ấm cho Tưởng Sầm tắm rửa, Tưởng Sầm cúi đầu được đưa vào phòng tắm, cậu nhìn sữa tắm gần hết lẩm bẩm, “Không còn sữa tắm.”
Không nghĩ tới Kinh Sở Dương nghe thấy mấy lời này, ngược lại có ý tứ khác, anh cầm quần áo mình đi vào phòng tắm, cười đùa lưu manh, “Tiểu Sầm, nếu sữa tắm gần hết, anh và em cùng nhau tắm được không, tiết kiệm sữa tắm.”
Tưởng Sầm mờ mịt, cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng, mãi đến lúc Kinh Sở Dương đưa tay cởi quần áo của mình ra.
“Bà xã, hôm nay chúng ta tắm uyên ương nhé!” Kinh Sở Dương mặt dạn mày dày giúp cậu cởi áo ngoài, lại muốn cởi quần áo của mình, nâng cậu tới dưới vòi hoa sen.
“Á! Lấy móng vuốt của anh ra ngay!” Tưởng Sầm kéo quần áo đã bị anh cởi lên, nước tương dính vào da Kinh Sở Dương, cậu bao quanh mình rồi đá Kinh Sở Dương ra ngoài.
Năm phút đồng hồ sau, trước cửa phòng tắm đóng kín, Kinh Sở Dương ngồi xổm trước cửa ra vào ai oán chống cằm, hiếm khi lưu manh đùa giỡn mà Tiểu Sầm nhà anh lại không cho chút mặt mũi nào, vốn là muốn tắm uyên ương mà, haizzz, thôi không nghĩ nữa.
Buồn, thật sự là rất buồn.
Hết chương