Có một ký chủ ngoan cường gặm bánh nướng lớn cả đêm, có một hệ thống sạc điện cả đêm, buổi sáng nạp điện xong vẫn lầm bầm về gói bổ sung chưa được ăn.
Khiến lòng hệ thống nguội lạnh nhất là, sau này nhà ăn bán đồ ăn khuya sẽ không còn bán vị đó nữa.
Hệ thống uể oải toàn thân, cực kỳ cực kỳ muốn tẩn số hôm qua rảnh rỗi kiếm chuyện.
“Nếu thật sự muốn ăn như vậy, khi nào thư thả thì dành chút thời gian đi chợ tự do xem sao, có lẽ vẫn còn hàng.”
Sáng sớm, hệ thống rời cọc nạp điện tới gần hệ thống .
Chợ tự do là một con đường khác để các hệ thống tìm mua vật tư quan trọng, trong chợ thường có rất nhiều hệ thống bán các vật phẩm sắp ra mắt hoặc quý hiếm ít gặp.
Trong số các vật phẩm, nhóm ký chủ thích nhất là săn tìm các kỹ năng, vũ khí và các đạo cụ nhỏ có tác dụng kỳ diệu.
Nói tóm lại, chăm chỉ đi dạo chợ tự do tuyệt đối có lợi.
Đối với hệ thống trước mắt vẫn là hệ thống cấp mà nói, càng là điều cần thiết.
Bởi vì cậu gần như không dùng tích điểm để thăng cấp hệ thống.
Cấp bậc quá thấp, quyền hạn không đủ, không thể mua sắm đạo cụ cao cấp từ chủ hệ thống, cơ bản là dựa hết vào thị trường tự do.
Hệ thống thì khác, giờ đã là hệ thống cấp , cũng là hệ thống số một trong đám quả cầu mèo.
Cũng nhờ có cấp bậc cao, có vài con đường để thu thập ít tin tức mật.
Biểu tình số có chút trầm trọng.
“Trong nửa năm qua, tỉ lệ thất bại của ký chủ… cũng như tỉ lệ hệ thống bị đào thải đã tăng lên vài bậc.”
“Tam Tam, Quý Ỷ Nguy là một ký chủ không ổn định, cậu nhất định phải tự bảo vệ bản thân thật cẩn thận, đừng hùa theo hắn đi xiếc dây trên nguy hiểm.”
Dù sao thì…
Quả cầu màu bạc trắng nhàn nhạt nói, tựa như không phải lời trần thuật sinh tử.
“Ký chủ thất bại vẫn còn khả năng sống sót, riêng chúng ta sẽ chết.”
Hắn còn chưa trầm mặc được vài giây thì nghe thấy âm thanh rầm rầm, hệ thống đang gắng sức kéo tai trái của mình tách khỏi cổng sạc, nước mắt lưng tròng.
“Tiểu Nhất, kéo không được.”
“… Cậu thật là, đã bao lâu rồi không bảo trì hả? Không chỉ trốn thăng cấp còn không chịu bảo trì.” Hệ thống lắc đầu, tiến lên giúp kéo cái đầu kẹt trong trụ sạc điện ra.
Hệ thống bị bẻ đầu: “…”
Tiểu Nhất, anh đúng là bạn tốt của tui!
Tai trái cổng sạc bị rò điện, hệ thống lại không đi kịp sửa, chỉ đành mang theo cái đầu bắn pháo hoa đi hội đấu giá trước.
Hội đấu giá cỡ lớn khoảng nửa năm tổ chức một lần, đồ được bán đấu giá là là quyền đăng nhập thế giới cấp cao.
Có thể vào những thế giới đó nghĩa là có cơ hội đạt được tích điểm khổng lồ, đồng thời tỷ lệ thất bại và nguy hiểm đi đôi cũng không hề thấp.
Đương nhiên, dù không tham dự bán đấu giá vẫn có xác suất được phân đến thế giới cấp cao.
Khi đến thời gian chấp hành nhiệm vụ, mỗi hệ thống sẽ được phát tận tay một tấm card đăng nhập, còn được phát loại card nào thì hên xui.
Hệ thống yên lặng quay đầu, nhìn màn hình sạch sẽ của , đôi mắt dựng thẳng lâu lâu chớp một cái, lơ ngơ như cừu non.
Hệ thống lại yên lặng xoay đầu về.
Không có gì đâu, hắn chỉ cảm thán một chút về vận may của cậu thôi.
Cuộc đời Tam Tam bằng phẳng đến bất ngờ, tất cả thế giới họ vượt qua đều như Vùng Cấm Số , rất xịn.
Sau khi bị bảo an rà quét kiểm tra nghiêm khắc, hệ thống và mới được phép tiến nào hội trường đấu giá.
Chỗ ngồi của loại hội trường đấu giá này hiển nhiên có phân cấp bậc, tuy nhóm quả cầu máy thân thiện hòa đồng nhưng cấp bậc bản thân hệ thống, thứ hạng và năng lực của ký chủ đều sẽ tạo thành chênh lệch địa vị, ảnh hưởng đến vị trí ngồi ở hội trường đấu giá.
Phòng đấu giá có ghế lô riêng biệt, các quả cầu máy không thích chen chúc nhau thì bay dọc theo sườn dốc lên lầu hai là được.
Trong lúc di chuyển thấy được người quen… Vui quá.
“Tiểu Lục! Bên này!”
Hệ thống hưng phấn múa may cái đuôi về phía đám quả cầu máy ở khu tiếp đón.
Hệ thống ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn thấy lập tức hiện khung hình mèo sáng mắt.
“Tam Tam tiền bối!”
“Tiểu Lục!”
“Tam Tam tiền bối ——”
“Tiểu Lục ——”
Hai quả cầu mèo máy chạy đến đón nhau, như hai con bướm chào hỏi bằng cách xoay trên không vài vòng rồi chậm rãi đáp xuống đất.
“Tiểu Lục, em tới tham gia hội đấu giá hả?”
Được hệ thống gọi bằng nick name, hơi thụ sủng nhược kinh, được kéo gần khoảng cách với đại tiền bối nên có chút ngại ngùng.
“Em, em là hệ thống mới, không có nhiều tích điểm.
Em nghe hệ thống khác nói có thể tới cảm thụ trước không khí hội đấu giá, chờ về sau có nhiều tích điểm, muốn vào thế giới cao cấp đều phải dựa nơi này.”
Hệ thống lẳng lặng nghe bên cạnh: “…”
Không, còn có thể vào thế giới cao cấp giống Tam Tam vậy, dựa vào sức mạnh nội tại.
“Tam Tam, đây là hệ thống mới được cậu hỗ trợ tại thế giới trước à?” hỏi, hệ thống lập tức gật đầu, đôi mắt điện tử vui vẻ cong tròn.
“Lúc ấy Tiểu Lục và ký chủ rõ ràng có thể chạy đi luôn, thế mà vẫn quay về giúp bọn tôi, thật sự rất rất rất tốt bụng á!”
Cậu vừa nói vậy, hệ thống liền có ấn tượng không tệ với hệ thống mới này, cho nên khi Tam Tam hỏi có thể dắt đi theo lên khu ghế lô của họ, không từ chối.
“Nhân dịp hôm nay em có thể xem chúng ta thường tham gia hoạt động thế nào.
Còn nữa còn nữa, em đăng ký khóa học hệ thống chưa? Chương trình học có gì không hiểu thì cứ hỏi tôi hoặc Tiểu Nhất…”
Số nhiệt tình giới thiệu khiến vô cùng cảm động, tuy không nói chuyện, thái độ cũng tương đối thân thiện.
Ba quả cầu vừa nói vừa đi leo lầu theo đường dốc.
Không phải oan gia không gặp nhau, ba hệ thống họ chạm mặt với ba quả cầu quen mặt trên đường dốc.
Số liếc mắt liền thấy tai trái đang bắn tia lửa điện, nó bật tiếng cười nhạo.
“Á ha ha ha ha!”
Nó cẩn thận quan sát thêm một chút, tiếng cười “Ha ha ha” cao hơn một tông.
“Kiểu tóc quái gì đấy? Trông khét nhể.”
Hệ thống mất hứng “Hừ” một cái, cậu vẫn còn nhớ mối thù hại cậu không ăn được gói bổ sung vị bánh nhân pho mát nhá!
“Thằng nhà quê, chả biết cái gì gọi là thời thượng!”
Quả nhiên bị chọc tức.
“Mày dám mắng tao là thằng!”
Mấy quả cầu khác: “…”
Ủa ủa! Hình như tên này nắm bắt sai trọng điểm rồi!
biết tiếp thu ý kiến, thuận thế sửa miệng, tiếp tục mắng vang dội.
“Đồ mèo nhà quê!”
Cậu mắng xong, thế mà im lặng một cách quỷ dị, biểu tình dần dần bớt phẫn nộ, như thể nó cảm thấy thay từ “thằng” thành “mèo” là có thể tiếp thu.
Thân là đàn em thứ nhất, đứng sau nhục quá không nỡ nhìn đành quay mặt đi.
Đại ca! Trọng điểm là nó chửi mình “nhà quê”!
Ba giây sau, hào cũng phát hiện vấn đề, hình như mình bị mắng “nhà quê” thì phải? Nhưng cãi nhau mà chần chừ ba giây là đã đủ xoay chuyển toàn bộ cục diện.
nhân cơ hội cướp quyền chủ động, không cho đối phương cơ hội phản ứng, rút cái đuôi đang che tai mèo về, tai trái lập tức phun tia lửa điện vèo vèo nửa thước.
Cậu nghiêng đầu, cái tai hóa thành súng phun lửa, bắn đuổi đám hốt hoảng chạy loạn.
Số đến vẻ vang về mất mặt, vẫn như cũ chả chiếm được tí lời nào.
Nó thở phì phò dắt hai đàn em về ghế lô của mình.
ân cần quạt gió cho nó nguôi giận, thân là quân sư của ba đứa, đang lật xem danh sách bán đấu giá.
“Đại ca, mục tiêu lần này của chúng ta là【 Đại Hồ 】sao?”
“Không sai.” khẽ gật đầu, “Ký chủ nói muốn đến thế giới cấp cao, tất nhiên tao muốn tranh thủ thứ tốt nhất.”
“Sẽ cạnh tranh rất kịch liệt đó.” thận trọng nhắc nhở.
“Đương nhiên tao biết.” biểu tình hơi trầm xuống, màn hình điện tử lóe sáng, “ là đối thủ của chúng ta, ký chủ của nó và tao có số tích điểm và năng lực không phân cao thấp, tính cả【 hạn mức cao nhất 】cũng chưa chắc lấy được.
Với cái tính không thích tạm bợ, nó nhất định sẽ lấy thứ tốt nhất, đáng tiếc…”
nắm chắc thắng lợi mà cười hừ một tiếng.
“Mấy hôm trước nó vừa thăng cấp lên hệ thống cấp , khẳng định số tích điểm còn lại không nhiều.
Tao vẫn luôn nhẫn nhịn không tăng cấp bậc hệ thống chính vì buổi bán đấu giá hôm nay!”
Thấy đại ca cuối cùng vẫn biết tính toán trước, tán đồng gật đầu.
“Mấy hôm trước kỳ thăng cấp quy mô lớn đã kết thúc, đại ca chịu đựng không thăng cấp.
Nhìn quanh phòng đấu giá này, chỉ sợ tích điểm của đại ca nhiều nhất ạ.”
“… chưa chắc.”
Biểu tình trở nên trầm trọng, cho dù không thể nhìn xuyên vách tường, nó vẫn xoay đầu nhìn chằm chằm vào tường.
Bên cạnh là ghế lô của và… .
“Phóng mắt nhìn toàn bộ không gian vô hạn, nếu bàn về hệ thống sở hữu nhiều tích điểm nhất…”
“Thì chính là .”
Ghế lô bên cạnh, hệ thống hưng phấn chộp lấy ba túi gói bổ sung trên khay, đây là mâm đựng gói bổ sung vị trái cây đặc biệt chỉ phục vụ tại hội đấu giá, hương vị đến hơn một trăm loại quả ngọt, cậu thích vô cùng thích!
“Cụng ly!”
Cậu vui vẻ mà giơ gói bổ sung, cụng gói bổ sung với bên cạnh.
“Nào, cụng ly!”
lắp bắp, “Tam Tam tiền bối, vẫn nên xem danh sách trước đi, sắp bán đấu giá rồi.”
đang dùng đuôi lật danh sách nghe vậy, không ngẩng đầu lên mà nói.
“Cậu ta phí một đống tích điểm để làm gì?”
giơ gói bổ sung lặp lại.
“Tôi phí một đống tích điểm để làm gì?”
Hệ thống : “???”
Hệ thống : “Nhưng, nhưng thế giới cấp cao…”
“Tam Tam có thể tự mình kiếm được.”
điềm tĩnh xem danh sách, cảm thán từ tận đáy lòng.
“Rút card bình thường cũng trúng mà, cần gì phải tốn điểm?”
“Để cậu ta tập trung ăn hết mâm trái cây đi.”
Hệ thống nghe xong rất là kính nể.
Một mình hệ thống ôm hết cái mâm chứa gói bổ sung, thậm chí còn lấy luôn một gói bổ sung không ăn cho cậu, ăn như mưa rền gió cuốn.
Mâm trái cây ăn ngon thật!
Bây giờ hẳn cũng đến bữa Quý Ỷ Nguy ăn bánh nướng lớn nhỉ?
Trong căn nhà hai tầng kiểu tây, thanh niên với mái tóc màu vàng trà vô cùng mất hình tượng nằm liệt trên ghế dựa.
Anh cả đêm chưa ngủ, hiện tại nằm liệt không phải do chán, mà là quá căng bụng.
Một lúc lâu sau, anh nỗ lực ngồi dậy, theo bản năng muốn cầm ly nước cạnh bàn, bỗng giật mình tỉnh táo lại, không thể uống quá nhiều nước, nếu không bánh trong dạ dày sẽ bị nở.
Thế thì sẽ không thể ăn thêm nhiều bánh!
Vì thế anh không uống nước nữa, thò tay lấy cái bánh lớn thứ ba.
Ánh mắt Quý Ỷ Nguy đen thẫm vô cùng nghiêm túc, thậm chí lúc anh chấp hành nhiệm vụ khó khăn nhất cũng chưa từng xuất hiện thần thái ngoan cường này.
Cái thứ ba…
Sắp ăn xong rồi..