Chi vội vã về nhà sau giờ tan làm.
Mẹ chồng ngồi nói chuyện với hàng xóm nhìn thấy con dâu thì mặt nặng mày nhẹ, nói bóng gió:
- Chẳng hiểu đàn bà kiểu gì mà mãi không chịu đẻ con cho nhà chồng, chỉ mải mê với công việc thôi.
Chi đã nghe rõ lời mẹ cũng muôn lời xì xào ác ý của các bà hàng xóm nhưng cô vờ như không nghe thấy vẫn lễ phép cúi chào.
Mở cửa đi vào nhà, vội vàng thay quần áo, cô vào bếp chuẩn bị bữa tối.
Dù không muốn nghe nhưng những lời nói như sát muối vào tim mình của mẹ chồng và các bà bạn vẫn rơi vào tai cô.
"Phụ nữ thời giờ ích kỉ lắm, chúng nó chỉ biết yêu bản thân, sợ đẻ làm hỏng vóc dáng thôi."..." Con dâu chị xinh đẹp thế nó ngại đẻ là đúng rồi."....đủ mọi lời chế nhạo, châm dầu vào lửa cho mẹ chồng cô càng có lí do chì chiết con dâu.
Chi làm cho công ty nước ngoài, công việc bận nhưng không vì thế mà bỏ bê nhà chồng.
Hàng ngày, cô dậy sớm chuẩn bị đồ ăn vì mẹ chồng mang nhiều bệnh mà không thể ăn uống qua loa.
Trước kia, bà cũng quý cô lắm nhưng từ khi cưới về, bà càng mong có cháu thì càng không thấy cô bầu nên dần dần ghét bỏ con dâu.
Ở cơ quan, ai mách thầy chữa sinh con hay thuốc hay là Chi đều làm theo nhưng Tuấn chồng cô thì không vậy.
Anh luôn có câu "Con cái là trời cho, hai vợ chồng khỏe mạnh thì từ từ sẽ có."
Hai năm rồi, cô vẫn chờ mong một đứa con nhưng lần nào đến viện họ cũng nói cô khỏe mạnh, nhiều lần giục chồng đi khám cuối cùng anh cũng chịu đi và kết quả mang về là anh cũng hoàn toàn khỏe mạnh.
Chuyện vợ chồng cũng rất tốt, gần như đều đặn mỗi tối vì Tuấn luôn bám vợ, yêu vợ như hồi mới yêu.
Chi lấy làm hạnh phúc khi anh luôn quan tâm, động viên mỗi lần mẹ làm khó cô.
Một năm nữa trôi qua, sự khó tính của mẹ ngày càng tăng với Chi khiến Tuấn chán nản.
Mỗi lần về nhà nghe mẹ đay nghiến vợ là anh lại muốn cáu nhưng mẹ là mẹ anh, bà mắc cả bệnh tim nên không thể làm bà giận.
Việc hai vợ chồng vì sao không có con thì anh là người hiểu rõ hơn cả nhưng lại không dám đối diện với vợ và mẹ.
Anh không muốn dập tắt niềm tin của vợ, không muốn mẹ nghĩ ngợi mà đổ bệnh thêm.
Nhìn lại tờ giấy khám bệnh, anh chán nản ngồi ghế đá bệnh viện hút cả gói thuốc mới thất thểu về nhà.
Vậy là niềm hi vọng cuối cùng của anh cũng kết thúc, anh yêu vợ nên không muốn để cô phải tiếp tục khổ sở vì mình.
Về nhà, anh nghe thấy tiếng bát vỡ kèm theo tiếng quát tháo của mẹ:
- Cô thừa tiền nên phá hoại đồ đạc đấy hả?
Anh chạy vào nhà, chỉ là bát canh nóng khiến Chi làm rơi, tay vợ đỏ au đang xối nước còn mẹ cưa chống tay mắng vợ.
Kiềm lòng, anh nhẹ giọng:
- Mẹ, cô ấy chỉ lỡ tay mà thôi.
Anh kiểm tra tay vợ, lấy thuốc bôi vào tay rồi bắt vợ ngồi im để mình dọn và nấu canh khác.
Điều đó càng làm mẹ khó chịu, bà bỏ bữa đi ra ngoài.
- Lần sau em cẩn thận hơn một chút nhé!
Anh dặn dò vợ, vờ không nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Chi.
- Chi này, cuối tuần vợ chồng mình đi đâu đó cho khuây khỏa nhé! Công việc của em có sắp xếp được không?
Cô ngước mắt nhìn chồng mỉm cười:
- Dạ, sếp như anh còn sắp xếp được thì sao em lại không làm nổi chứ?
Hai vợ chồng cùng cười.
Anh đi gọi mẹ về ăn cơm nhưng đứng nghe thấy mẹ kể xấu vợ thì quay về.
Anh phần đồ ăn cho mẹ rồi giục vợ ăn cơm.
...
Nằm trong vòng tay chồng, Chi thầm cảm ơn số phận đã cho cô lấy Tuấn.
Anh giỏi giang, tâm lí lại...đẹp nữa nên cô thấy tự hào về anh.
Trong căn phòng mờ ánh đèn, cô khẽ chạm tay lên môi chồng mỉm cười.
- Em không ngủ được hả? Nghĩ gì mà cười một mình vậy?
Tuấn xoay người, gối đầu lên tay nhìn vợ, bàn tay anh chạm lên mặt vợ âu yếm.
- Nếu sau này...chúng ta rời xa thì em hãy sống thật tốt nhé!
Chi nắm lấy tay chồng hôn nhẹ, khuôn mặt nũng nịu không hài lòng:
- Anh nói gì vậy? Chắc chắn là không có chuyện ấy rồi.
Em sẽ mãi ở bên cạnh anh như này.
Tim Tuấn nhói lên, người con gái anh yêu vẫn như vậy, Chi cứ vô tư sống, vẫn tràn đầy niềm tin dù bị mẹ chồng khinh ghét.
Anh biết bà cứ đay nghiến vợ và có những hành động không phải nhưng tuyệt nhiên Chi chưa bao giờ kêu than.
Anh rướn người lên, kề sát mặt vợ, ngắm nhìn âu yếm:
- Cuộc đời chia li là bình thường mà em, anh chỉ muốn chắc chắn em vẫn sống thật tốt dù không có anh mà thôi.
Chi kéo chồng hôn lên môi anh không cho nói tiếp.
Cả hai vợ chồng cứ quấn lấy nhau thỏa mãn ham muốn của cả hai và hơn ai hết Chi muốn có con với người đàn ông của mình.
...
Tuấn trở về nhà, người nồng nặc mùi rượu, mẹ lại ca thán Chi không biết chăm chồng để anh la cà nhậu nhẹt.
Lần đầu tiên anh lớn tiếng với mẹ:
- Mẹ thôi ngay đi, con đi tiếp khách thôi.
Chi đỡ chồng về phòng, anh gạt tay cô ra khi cánh cửa khép lại.
Tay anh chỉ vào mặt vợ:
- Tôi muốn li hôn..