Có chap rồi, không hài lòng cũng đừng chửi tuôi nha~~~ :)))
Chap .
Cảm giác bị bỏ rơi ngày hôm qua tôi tuyệt nhiên không thể nào quên. Giờ thì tôi thấy rất hiểu và cảm thông cho hoàn cảnh của tiểu Linh lúc trước khi bị tôi đối xử như thế, nhưng lại càng cảm thông và đau xót hơn cho tình cảnh bị trả đũa lại của mình. Thật tình là đau hơn bị phẫu thuật cắt…. >”<br n="" t="" ch="" nh="" c="" h="" b="" du="" sing="" m="" ng="" r="" l="" ai="" ph="" qu="" ta="" con="" hi="" kh="" bi="" ti="" quy="" vi="" sao="" th="" s="" x="" nghe="" linh="" nha="" ki="" tr="" ghen="" v="" ngh="" g="" anh="" tay="" chuy="" ra="" d="" k="" y="" nhi="" hai="" cu="" trong="" ru="" gan="" tung="" mong="" gi="" qua="" quen="" xa="" nhau="" tim="" run="" thi="" xu="" u="" ho="" to="" tuy="" cho="" mu="" kim="" ngay="" ta.="">”<br c="" ta="" kia="" r="" d="" sao="" t="" kh="" b="" n="" nh="" h="" hoi="" v="" l="" qu="" ngay="" m="" ta.br="" s="" ng="" hi="" nghi="" g="" mu="" tr="" ch="" ph="" bi="" gi="" mau="" ti="" linh="" em="" th="" nghe="" than="" hay="" k="" du="" cho="" ngh="" tin="" tai="" ku="" ca="" nhi="" quy="" bao="" nay="" do="" anh="" kim="" x="" sai="" trang="" li="" qua="" linh.="" kho="" hai="" vi="" su="" trong="" khi="" lai="" sau="" ni="" y="" nhau="" vui="" xa="" ra="" cay="" ai="" ho="" quay="" xu="" cu="" sao.br="" suy="" nay.="" to="" thay="" nhau.br="" chia="">”
“Đừng có giả bộ nữa, cậu đã nói gì với tiểu Linh của tôi?”
“Anh muốn gặp em!”
“NÓI MAU!!!”
“Anh chỉ nói là anh không làm gì cả.”
“Cậu nghĩ là tôi sẽ tin một kẻ như cậu sao?”
“Không tin thì đừng hỏi.”
Tôi thật ngu ngốc khi nghĩ sẽ khai thác được gì đó từ cái kẻ cặn bã xấu xa đó, hắn ta không phải là người, đích thực là chó, mà chó cũng không bao giờ cắn lại chủ mình, mà tôi cũng chẳng có con chó nào bỉ ổi như thế!
Tôi quay sang tiểu Linh, đã quyết tâm phải nói gì đó nhưng nhìn anh ấy cứ tập trung vào bài giảng với vẻ lạnh lùng nghiêm túc tôi lại không thể nào mở lời được, giống như con rùa nhìn thấy khó khăn lại rụt cổ lại, tôi chính là như thế. Để vượt qua được sự lạnh lùng của tiểu Linh, tôi không còn cách nào khác ngoài việc vượt qua bản thân mình, nhưng tôi lại không thể nào làm được điều đó.
Tôi ngồi và day dứt không ngừng, tôi chỉ nghĩ cách làm thế nào để có thể biết được chuyện gì đã xảy ra và nếu biết được điều đó rồi thì tôi phải làm thế nào để giải thích và xin tha thứ. Tôi phải làm gì, làm gì bây giờ?
Con sẽ chết mất Thượng Đế, con đã đặt toàn bộ niềm tin và tình yêu vào con người này, con sẽ như thế nào khi tất cả đều tan vỡ mà lỗi lại là do con. Con sẽ chết nếu anh ấy nói rời xa con. Tiểu Linh chính là tài sản lớn nhất của con, à không, anh ấy là tất cả. Con sẽ ra sao khi tất cả biến mất? Con sẽ ra sao khi bàn tay con không thể nào nắm giữ được tất cả nữa? Con không muốn phải kết thúc tất cả khi mà mọi thứ giờ mới chỉ bắt đầu, con thực sự không muốn!!! TT_____TT
Tôi gục đầu xuống và than khóc trong thầm lặng. Nhưng rồi trong vô thức nước mắt tôi cũng đã rơi xuống. Những giọt nước mắt vô ích và chỉ khiến cho bản thân tôi yếu đuối không nghĩ ra cách giải quyết mà thôi.
Tôi phải giữ lấy tiểu Linh!
À mà hôm nay là một ngày tuyệt vời các bạn ạ!!! ^o^