Cảm ơn các bạn rất nhiều, sau sự việc hôm nay nếu các bạn vẫn tiếp tục ủng hộ đó sẽ là một động lực rất lớn để tớ quay trở lại với việc sáng tác. ^^
Chỉ mong là sẽ ngày một tiến bộ chứ không bị chê thôi. :)))
Chap .
Tôi thật không dám nghĩ qua tiểu Linh lại có cái ý nghĩ dữ dội đó. +_+ Trần Hoàng Nam lại có ngày bị nghĩ là gay sao? Thật là một chuyện đáng nực cười nhất từ trước tới này. ^o^ Gay sao? Kể cả là gay anh ta cũng không xứng!
Nhìn sự ưu tư choán đầy trên nét mặt tiểu Linh lúc này tôi đoán anh ấy đang nghĩ suy luận rất chi dữ dội của mình là đúng. Thiệt tình, sao cái người này lại đáng yêu dễ sợ thế chứ? Chỉ muốn cắn cho cái! ^-^
-Cả đời này em là anh chàng gay duy nhất anh từng gặp.
Tôi không giấu nổi sự thích thú và buồn cười của mình, cứ khúc khích mãi thôi. Tiểu Linh ngạc nhiên nhìn tôi.
-Thế không phải?
Tôi vẫn cười như chết sặc mà đáp lại.
-Ờ, gay mà xấu như hắn ta sao? Gay phải đẹp như tiểu Linh của anh nè!
Chưa từng có hoàn cảnh hài bá đạo giữa tôi với tiểu Linh như ngày hôm nay, thực sự quá hài hước. Có phải cứ là gay thì thấy thằng con trai nào cũng nhìn là gay chứ? Ối giời ạ!!! ^^
-Cười cũng đủ rồi đấy! >_