Editor: Yang Hy.
Khi mà anh A còn chưa phải là vị kia của anh B thì đã muốn làm vị kia của anh B rồi.
Nói một cách dễ hiểu thì là vừa gặp đã yêu. Còn nói theo kiểu hơi hèn một tí thì chính là thấy sắc nên nảy lòng tham.
Nguyên nhân cũng không quan trọng, quan trọng là A đối với B – một tên trai thẳng – đã rung rinh con tim rồi.
Duyên phận không phải ngẫu nhiên, nó là trời định.
Vào một buổi sáng bình thường nào đó, lúc ấy A vẫn còn là học sinh, anh đã đi ngang qua sân bóng rổ.
Trên sân bóng, B đang lên rổ và vững vàng làm một cú hai điểm.
Ngay lúc đó, tiếng vỗ tay như dậy sấm, những tiếng la hét của các cô gái chính là liều thuốc kích thích tốt nhất.
Trai thẳng B làm bộ không thèm để ý rồi kéo áo đồng phục lên lau mồ hôi giữa những tiếng hú hét đầy chói tai.
Ha, trai thẳng.
A lạnh nhạt nghĩ, thờ ơ quay đầu rồi dửng dưng tiếp tục đi về phía thư viện..
Trong thư viện.
A liên tục bị phân tâm.
“Tuyến giáp trạng…”
Úp rổ. Đồng phục. B.
Không được không được.
“Bệnh tuyến giáp trạng là…”
Đồng phục. B. Lau mồ hôi. Cơ bụng. B.
Không được không được không được.
“Bệnh tuyến giáp trạng là…”
Cơ bụng, sáu múi.
Ừm, sáu múi.
“Bệnh tuyến giáp trạng có sáu múi….”
Khuôn mặt đẹp trai của A tối sầm xuống, anh đóng quyển vở lại cái “bộp”.
Đúng là gã trai thẳng chết tiệt mà.
Nhưng cơ bụng đẹp thiệt..
Xuất phát từ đức tính tìm tòi tận gốc đầy tốt đẹp, A đã tốn hết tâm sức để tìm được thông tin của trai thẳng B.
Thật ra thì cũng không phải vậy.
Vẫn là trên đường đến thư viện rồi đi ngang qua sân bóng rổ thôi.
B đang nghỉ giữa trận, một cô gái tóc ngắn mặt tròn đỏ tai đưa cho B một chai nước khoáng.
Đám anh em phía sau B nhìn nhau cười, không khí náo nhiệt hẳn lên.
B dường như không ngờ được, cậu ta vô thức lùi về sau một bước, nói một tiếng cảm ơn và không nhận nước.
Cô gái buông tay trong sự mất mát đầy cõi lòng. Khuôn mặt vẫn đỏ bừng, nhưng trong mắt đã ngấn lệ.
Bằng một cách nào đó, A đã cảm nhận được có một thứ gì đó sắp xảy ra.
Chẳng lệch đi đâu được, ngay sau đó cô gái kia khóc sướt mướt rồi nghẹn ngào nói, “Đàn anh B, lần sau em sẽ không như vậy nữa…”
A lập tức móc điện thoại ra, A phải công nhận là anh móc nó ra với tốc độ bàn thờ luôn đấy.
Vào diễn đàn của đại học X mà đã lâu mình không dùng.
Cạch cạch nhập tên B vào.
Toàn bộ thông tin, tất cả những câu chuyện bên lề, tài liệu lịch sử bịa đặt, cái gì cần có thì đều có cả.
Giác quan thứ sáu thiệt sự không lừa mình mà..
Anh lại nhìn sang bên kia.
Giữa thanh thiên bạch nhật thế này, B bị rót cho một bình trà xanh vào đầu, ánh mắt vốn đã ngờ vực lại càng thêm mông lung. Cậu ta choáng váng nhìn về phía A rồi lại vội vàng xua tay với cô gái mặt nhỏ tròn kia: “Chúng ta không có gì, ha ha ha ha…. Ha ha… Ha…. không có gì mà…”
A: Anh zai này, nhìn tôi làm gì?
Mặt nhỏ tròn chợt ngước đầu lên, đôi mắt ngấn nước cố trào ra giọt lệ.
Các anh em lặng ngắt như tờ.
A yên lặng ăn dưa.
Nhưng mà không đợi lòng A kịp tưởng tượng ra ba trăm vở tuồng thì B đã đi đến bên cạnh A một cách đầy cứng nhắc, “Anh tới rồi, vậy, vậy chúng ta đi thôi.”
A:???
Chúng ta có quen biết sao, bạn học B???