Sau khi thoát căn phòng đông nghịt người, An Tĩnh nhanh chóng bước nhanh chân về lớp.
An Tĩnh đưa lược đồ phần đất của lớp mình cho lớp trưởng.
Cậu bạn lớp trưởng này xong, đưa mắt khó tin vào An Tĩnh.
Cô thấy là lạ, không lẽ chỗ đất đó tệ lắm sao? Nhưng mà không, tốt người ta tưởng còn mơ ngủ.
" An Tĩnh! Hỏi thật cậu đổi với người khác không hay là cậu bốc vậy?"
An Tĩnh hơi mơ màng, nhưng cô cũng trả lời.
"Mình bốc đó! Có chuyện gì sao? Nó tệ lắm à?"
Thấy An Tĩnh có vẻ xoắn xuýt,lớp trưởng cười cườ vui sướng.
"Không, nó không tệ chút nào! Cậu thật mát tay, bàn tay vàng của lớp! Không ngờ rằng cậu lại bốc trúng phần đất tốt nhất của trường."
An Tĩnh nhíu mày khó hiểu, lớp trưởng thấy vậy liền khua tay múa chân giải thích, sẵn tay kéo An Tĩnh ra cạnh cửa sổ, chỉ chỉ.
"Theo lược đồ thì chúng ta được chia ở chỗ trung tâm hướng hội trường đằng kia.
Ở đó nên đất cao ráo, đã vậy ở đó còn được lát đường ngay hẳn trung tâm trại của chúng ta.
Với vị trí như vậy, chúng ta dễ dàng mở gian hàng tham gia."
An Tĩnh ngoáy ngoáy tai đi về chỗ, không muốn quan tâm đến niềm vui sướng vô bờ bến của lớp trưởng.
Lớp trưởng đã gọi nam sinh tới cùng bàn bạc, cùng nhau đề xuất kế hoạch dựng lều trại chỗ lớp.
Không quên gọi Mục Chấp tới tham gia.
Mục Chấp định không dùng đằng đồng ý, nhưng khi thấy An Tĩnh đang nhìn về mình, anh đành nhịn nộ khí mà cùng nhau xây dựng.
An Tĩnh sau ngày tập hội kịch mà bị cúp điện đó, cô đã thuần thục sửa điện nên bây giờ bọn con trai không quên lôi cô vào tham gia.
Đúng là tài giỏi quá cũng là cái tội!
An Tĩnh nhanh chóng lấy một tờ giấy, tay thoăn thoắt phác họa tổng thể không gian trại của mình.
Nhìn bản thiết kế của An Tĩnh, đám nam sinh không khỏi xuýt xoá.
Lớp trưởng vui mừng, thế là có thể đốt cháy được giai đoạn được rồi, không cần tranh cãi gây mất hòa khí.
Sau khi hoàn thành bản phác thảo tay, An Tĩnh nhường cho bọn nam sinh trong lớp tính toán vật liệu cần thiết, cô không quên kết toán bổ sung thêm một số vật dụng cần thiết.
…
Sau một tháng rưỡi chờ đợi mỏi mòn, hội trại chuẩn bị thời khắc đến ngược còn thêm tiếng nữa là lễ trại bắt đầu.
Trước ngày bắt đầu cả trường đã bắt đầu bắt tay vào dựng những cột trại đầu tiên.
A sau khi vận chuyển hết vật liệu cần thiết vào khu vực của mình từ rất sớm.
May quá, lớp A số lượng năm rất nhiều, chiếm trong học sinh.
Lợi thế về thể lực khiến cho năng suất nhanh hơn!
Sau khi loay hoay đào hố chôn trụ lều, giăng bạt lợp lên lều trại thì tổng thể đã hoàn thành xong phần chính của trại rồi.
Mấy lớp khác vẫn còn loay hoay đào đất, vẫn chưa xong được gì cả.
Việc dựng trại nhanh chóng của lớp A đã thu hút mọi sự chú ý của toàn trường, mặt dù chưa có hoàn thiện tất cả.
Nhìn lớp người ta xem, nhìn cho dùm với! Người ta làm, mình cũng làm nhưng mà họ đã xong hẳn dựng trại, còn bên mình còn ỏm tỏi cãi nhau chuyện đào hố dựng trụ.
Khác biệt quá lớn đi mà!
Lớp người ta đã nhiều năm rồi nữ cũng không kém cạnh.
Nhìn đi, bọn con gái lớp người ta cũng chân yếu tay mềm, yếu đuối nhưng mà bọn họ lăn xả hết mình, chuyện nam làm được thì nữ cũng làm được.
Ví dụ là An Tĩnh được đỡ lên để bắt điện dùng cho lớp!
Sau một hồi than thở, than thân trách phận thì cũng đã có vài lớp cũng đã xong.
Không biết xui rủi kiểu gì mà lớp của Lạc Trần, Mục Niệm và Mục Chấp lại nằm cùng một chỗ với nhau, tuy nhiên chỗ của A nằm ở giữa.
Tiếng nện đất, tiếng đóng đinh, tiếng hô gọi gào thét kiểu gì cũng có khiến cho cảnh ở đây cực kỳ hỗn loạn.
Sau một hồi loay hoay thì đám nữ sinh A cũng đã dốc hết sức lực, tỉnh thần để mà đan được những tấm phên tre nứa, nhằm để hoàn thiện lều trại hơn.
Chủ đề hội trại là cổ điển và hiện đại, nên cổng của lớp A được thiết kế theo trong cũ có mới, đương nhiên do nhà thiết kế An Tĩnh đảm nhận.
….
Chiều tối.
Một ngày bận rộn đã kết thúc, mọi thứ dường như đã chuẩn bị hoàn tất, An Tĩnh đang đứng một bên nhiệm thu từng hạng mục.
Mai chỉ cần đem thêm vài thứ linh tinh nữa là xong.
Đám con trai trong lớp mệt rã rượi ra, An Tĩnh cùng với một số nữ sinh cùng nhau đi mua nước xong rồi chia nhau đi phân phát cho các nam sinh đã vất vả cả ngày hôm nay.
Hội trại theo thông báo là tổ chức trong vòng ngày nên bọn họ đã tận dụng những thứ còn dư thừa làm những vật dụng dùng để trang trí hay là những vật linh tinh.
Nhưng mà đó chỉ là phần nổi trong một đống chìm nghỉm mà nhà trường muốn chỉnh đám học sinh của mình.
Có điều kế hoạch hoàn toàn nát vụn khi mà có một vị trùng sinh từ kiếp trước là An Tĩnh tọa trấn!
Tối hôm đó.
Sau khi dựng trại gần như hoàn thiện, mai chỉ cần trang trí những thứ linh tinh là được.
Ai nấy háo hức chờ đợi ngày mai, đều mong đêm nhanh sáng để họ có thể chơi đùa.
Trong lúc mọi người nhắn tin trong nhóm, người thường xuyên thần long thấy đầu không thấy đuôi như An Tĩnh thỉnh thoảng góp vui vào một vài câu.
Đột nhiên, mắt phải của An Tĩnh đột nhiên giật nảy liên hồi.
Cô chỉ cho là thần kinh mình dạo này hơi mệt mỏi, không quan tâm cho lắm.
Mấy đêm trước cô nằm mơ về những chuyện ở kiếp trước của mình, làm cho An Tĩnh căng thẳng không thôi.
Trong cái rủi thế mà có cái may, An Tĩnh vô tình nhớ được kế hoạch hố chết học sinh của trường, làm cho học sinh phải vét ví để mua thực phẩm, dụng cụ nấu ăn.
Thế là những món ăn quái dị nhất đã được ra đời từ đó, dọa một thời ám ảnh không thôi!
Hoa Đá: Mai mọi người tính mở gian hàng gì?
An Tĩnh nhắn vào group lớp, tài khoản mang tên Hoa Đá là của cô dùng từ năm trước.
Mọi người xôn xao lên, ai cũng đều nêu lên ý tưởng của bản thân.
Sau một hồi tranh luận thì họ đã quyết định làm bánh ngọt và nước ép vào ngày mai và lúc diễn ra hội kịch.
Sau khi đã phân chia nhiệm vụ thì An Tĩnh nhận phần làm một số bánh ngọt cùng với vài bạn nữ khéo tay khác.
Ting ting ting.
Tiếng chuông báo của lò nướng vang lên, An Tĩnh nhanh chóng đem thành quả làm khi tối giờ của cô.
Đọc tin nhắn trong lớp, thấy mấy bạn nữ kia đang khoe thành phẩm của bản thân, An Tĩnh không ngại góp vui mà cũng chụp vài tấm, úp lên nhóm lớp.
Khi mà An Tĩnh vừa nhắn lên thì Mục Chấp là người like thích đầu tiên, chưa được một giây thì thấy Lục Ngạn.
Cảnh tượng này hiếm chưa từng có!
Có mấy người ghen ăn tức ở, xốn xáo nói có thật là do An Tĩnh làm hay không thì đã bị Mục Chấp vả một vố thật đau.
Bức ảnh của ảnh cùng với lời tag của Mục Chấp khiến cho bao cái miệng ghen tức càng tức đến nghẹn.
AM: Đã từng ăn qua nhiều lần.
Rất ngon.
AM là biệt danh mà Mục Chấp vừa mới thay đổi mới đây, không cần giải thích thì mọi người cũng hiểu mà ha ha!
Tám chữ đã đánh mọi người ngã nhào xuống sàn, thật vi diệu làm sao, hôm nay thấy An Tĩnh lên trả lời tin nhắn đã thấy rất kinh ngạc rồi nhưng lại thấy đại lão này lên tag tin nhắn thì khiến mọi người càng không dám tin luôn.
Nhưng khi đọc kỹ chữ đó, mọi người lại xào xáo lên mối quan hệ giữa con người này.
Thấy An Tĩnh đã off phút trước, Mục Chấp lớn gan hơn liền nhắn một câu, bá đạo tuyên bố chủ quyền.
AM: Trong tương lai về chung một nhà, yêu cầu mọi người chú ý! Tôi hi vọng ai đã nhắn thì liệu mà gỡ cho tôi.
Và ai dám dị nghị cô ấy, thì tự mình lăn đi trước khi tôi tìm ra.
Đọc xong dòng cảnh cáo, một loạt tin nhắn được gỡ bỏ đi.
Ai ngu muốn chết mà day vào chứ!
An Tĩnh khi online lại thì thấy một loạt tin bị gỡ, đầu không khỏi đầy hắc tuyến.
Cái quỷ gì vậy trời!.