Sáng hôm sau.
Sau khi ăn sáng, giờ đã đến lúc tôi được Ergys-san dẫn đến ngôi nhà mới, nơi tôi sẽ sống.
Khi tôi xách hành lý lên và ra khỏi nhà, Flora và Fiona-san xuất hiện.
Tôi nhanh chóng cúi đầu để bày tỏ lòng biết ơn của mình.
-Xin lỗi và cảm ơn vì những gì mà hai người đã làm cho tôi trong thời gian qua.
-Không có gì, đừng khách sáo như vậy.Từ nay cậu sẽ còn gặp nhiều khó khăn khi bắt đầu cuộc sống một mình. Nếu có gì khó khăn đừng ngại nói với chúng tôi.
-Vâng, vẫn còn nhiều thứ tôi chưa biết nên mong được cô và mọi người giúp đỡ.
Đây là lần đầu tiên tôi sống ở một vùng quê như thế này. Một môi trường khác hoàn toàn so với những nơi tôi từng sống. Hẳn là tôi sẽ còn phải làm phiền họ nhiều vì những chuyện mình không biết và không quen thuộc.
Nhưng có thể gặp được những con người tốt bụng này khiến những lo lắng của tôi cũng giảm đi nhiều phần.
Ngay bây giờ thì tôi chẳng có gì cả, nhưng nếu được, trong tương lai tôi sẽ cố gắng báo đáp nhưng gì họ đã giúp đỡ tôi
-U…ano…em đã làm bento cho anh…
Flora bước đến gần tôi và đưa ra một cái giỏ.
Bên trong đó là rất nhiều sandwich.
-Nếu anh không chê, hãy ăn chúng trong bữa trưa.
Cách Flora đan mấy ngón tay vào nhau khi bối rối đưa cái giỏ cho tôi thật là dễ thương.
Hôm nay là ngày mà tôi sẽ được dẫn đến ngôi nhà mới của mình. Sau khi chuyển tới, tôi sẽ cố gắng dọn dẹp nhanh nhất có thể để có thể ngủ đêm đầu tiên trong đó. Hộp cơm này sẽ thật sự cứu tôi đấy.
-Cảm ơn em. Nó thật sự cứu anh đấy.
-K…không có gì…nếu được mong anh tới dùng bữa với gia đình em lần nữa.
Flora mỉm cười bẽn lẽn khi đáp lại lời cảm ơn của tôi.
Cô ấy quả là một trong số ít những cô gái dễ thương, giỏi nấu nướng và quan tâm người khác mà tôi biết.
Nếu còn trẻ hơn một chút có lẽ tôi đã cố gắng tán tỉnh cô ấy rồi. Ma, nói thế chứ tôi thật sự cũng chẳng có nhiều kinh nghiệm tán gái cho lắm khi tối ngày chỉ biết đánh nhau với quái vật mà thôi.
Với lại, cô ấy đã 18 tuổi rồi, chỉ vài năm nữa thôi, danh sách những “vệ tinh” của cô ấy sẽ còn dài hơn nhiều nữa. Hẳn là cô ấy cũng có ai đó để thầm thương trộm nhớ rồi.
-Flora, còn của ta đâu?
-Của anh đây. Em đã làm những thứ anh thích rồi đó.
-Oh, cảm ơn em nhé.
Khi Ergys-san hỏi, Fiona-san trả lời thay cho Flora và đưa ra một cái giỏ khác.
Từ cuộc trò chuyện của họ, có thể thấy họ là một cặp vợ chồng hạnh phúc. Cách nói chuyện thân mật kia là đủ thấy rõ điều đó rồi.
Trong khi tôi đang thầm ngưỡng mộ họ, Ergys-san quay lại.
-Chúng ta đi chứ Aldo-san?
-Ah…vâng…
Sau khi nhận lấy bữa trưa, tôi và Ergys-san hướng đến ngôi nhà trống.
-Hai người đi cẩn thận nhé.
-Chúng tôi đi đây..
Ergys-san và cả tôi nữa đáp lại lời chào tạm biệt của Fiona-san và Flora.
Tôi đã rất mong chờ ngôi nhà mới, nhưng phải rời khỏi ngôi nhà ấm áp này khiến tôi cảm thấy có hơi buồn. Dù chỉ ở đó một đêm, nhưng đó có lẽ là một trong những đêm tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi.
-Chúng ta là người cùng làng, nên bất cứ khi nào muốn cậu cứ đến nhà chúng tôi nhé.
-Ah…vâng…
Hẳn là trong tương lai tôi sẽ còn những cơ hội để tận hưởng cảm giác đó lần nữa, cảm giác của mộ gia đình.
========
-Giờ chúng ta sẽ đi xem qua vài ngôi nhà trống như hôm qua đã bàn. Nhưng cậu có đặc biệt muốn gì ở nó không?
Ergys-san hỏi khi chúng tôi đến trung tâm làng.
Vì đây là trung tâm làng nên sớm quyết định kiểu nhà mà tôi thích sẽ tiện đường đi hơn.
-Um….nếu vậy thì chúng ta hãy đến ngôi nhà hướng Tây gần cánh đồng hoa.
Tôi trả lời ngay tắp lự như đã có chuẩn bị trước. Sau tất cả, điều đó là quan trọng nhất.
-Oh, được thôi. Có rất nhiều đất trống chưa sử dụng ở đó, cậu có thể trồng trọt ở đó và cũng gần núi nữa, nhưng như thế cũng có đôi chút nguy hiểm.
Oh, ơn trời, có vẻ nơi đó có đủ những gì tôi muốn.
-Vậy thì hãy đến đó nào, ở đó có 4 ngôi nhà còn trống đó.
Với những lời đó, Ergys-san dẫn tôi đi về phía tây quảng trường theo con đường mà tôi đã tới cánh đồng hoa hôm qua.
Dọc theo con đường, những căn nhà cũng thưa dần ra, nơi này ít người sống hơn hẳn so với nơi mà gia đình Ergys-san sống. Nhưng tôi cũng không quan tâm đến chuyện đông đúc cho lắm, những gì tôi cần là một ngôi nhà rộng rãi và thoải mái thôi.
Sẽ có rất nhiều thứ bất tiện nảy sinh nếu tôi sống ở khu đông người vì chuyện giết mổ và sơ chế động vật săn được sẽ gây khó chịu cho hàng xóm.
Tất cả những ngôi nhà trong làng này, tôi đều thấy có một điểm chung là họ đều có một mảnh vườn nhỏ để trồng cái gì đó, có cả hoa và rau. Ngoài ra xung quanh nhà còn có những con suối nhỏ chảy vòng qua, cảnh quan này tạo cho người nhìn một cảm giác thật dễ chịu.
Trong khi nhìn quanh, tôi chợt bị thu hút bởi một ngôi nhà hai tầng. Một ngôi nhà lớn được bao quanh bởi những bức tường đá, có cả một cái cổng nữa.
Có lẽ nó đã ở đây nhiều năm rồi, mái nhà có thể nhìn thấy vài lỗ thủng từ đằng xa, nhưng trong số những ngôi nhà quanh đây nó vẫn là cái sang trọng nhất. Nhìn như nhà của quý tộc vậy.
Thấy tôi nhìn chằm chằm về một phía, Ergys-san dừng lại.
-Đó là một trong những ngôi nhà trống mà tôi muốn nói tới đó.
-Eh? Ngôi nhà lớn như thế sao?
Không thể nào…tôi sẽ chẳng thể nào quản lý nổi ngôi nhà lớn như thế đâu, cần phải thuê người làm nếu bạn định sống ở đó.
-Khá lâu trước đây, một số quý tộc đã tới đây và xây dựng ngôi nhà này. Nhưng họ không thể chăm nom nổi vì nó quá rộng. Dù tôi cũng không nghĩ nó hợp với cậu, nhưng trước mắt cứ đến đó xem sao đã, ít ra nó vẫn tốt hơn những ngôi nhà nhỏ.
Oh, ra là thế, không ngờ lại có một ngôi nhà thú vị như vậy trong ngôi làng này.
-Được sao? Tôi cũng muốn được thấy nội thất bên trong.
Khi còn là Mạo hiểm giả, tôi đã đến thăm rất nhiều biệt thự của quý tộc và cũng khá có hứng thú với những ngôi nhà đó.
-Hầu như đồ đạc và đồ gia dụng đều đã được người trong làng tái sử dụng cả rồi. Có lẽ chúng ta nên đến chỗ khác thì hơn nhỉ?
-Vậy sao…nếu vậy thì chúng ta nên đến chỗ khác. Xin lỗi vì đã làm phiền anh.
Nghe Ergys-san nói vậy thì chắc là chỗ này không được rồi, tôi lại đi theo anh ấy tới những ngôi nhà khác để kiểm tra.
Ngôi nhà thứ hai thì bình thường hơn, nhưng tôi cho qua luôn vì ít phòng quá và cũng hơi tối tăm nữa.
Ngôi nhà thứ ba thì gần giống những ngôi nhà trong trung tâm thị trấn. DÙ nó không quá rộng nhưng bồn tắm lại là thứ khiến tôi cảm thấy khá ấn tượng. Nhưng rồi cuối cùng tôi cũng bỏ qua vì nó quá gần những ngôi nhà lân cận, không đến mức sát vách nhưng chắc chắn chuyện tôi mang động vật săn được về sẽ làm phiền đến hàng xóm.
Rời khỏi ngôi nhà thứ ba, chúng tôi tới ngôi nhà thứ tư.
-Tôi nghĩ là ngôi nhà cuối cùng này sẽ đáp ứng yêu cầu của cậu. Dù vậy nếu không thích chúng ta có thể chuyển qua những ngôi nhà ở phía Nam.
-Oh, nếu vậy tôi rất mong chờ đó.
Vì tôi không muốn sống xa rừng hoa nên hi vọng ngôi nhà cuối cùng này sẽ được.
Suy nghĩ thế, chúng tôi vượt qua vài bụi rậm và cả một cây cầu bắc qua con sông nhỏ nữa.
Từ sau đó, lại thêm nhiều bụi rậm hơn và rồi khung cảnh mở ra với vài căn nhà nhỏ hiện ra trong tầm mắt.
Nhìn qua có vẻ khá là thoáng đãng và cũng không quá gần nhau
Các điều kiện cơ bản của tôi đều được thỏa mãn với nó, sẽ ổn thôi, miễn là nó không bị hư hại nặng. Ý tôi là, Ergys-san hẳn sẽ không đưa tôi đến một ngôi nhà sắp sập đâu nhỉ?
-Đây rồi, cuối cùng cũng tới.
Khi Ergys-san dừng lại và nói vậy, tôi thấy một ngôi nhà một tầng lớn hơn tương đối những ngôi nhà xung quanh đây. Có lẽ cho đến gần đây ở đây vẫn có người sống hoặc là ngôi nhà chỉ mới được xây thôi nên tôi hầu như không thấy tường hay mái bị hư hại gì cả.
Cái kho lớn bên cạnh cũng khiến tôi khá thích ngôi nhà này, tôi có thể làm được nhiều việc trong đó.
-Nó có vẻ tốt. Có ổn không nếu tôi kiểm tra nhanh bên trong?
-Oh, được chứ. Cứ tự nhiên.
Ergys-san mở cánh cửa căn nhà và mời tôi vào trong.
Khoảnh khắc bước bước chân đầu tiên vào trong nhà, tôi bị choáng hoàn toàn….Ngôi nhà này…nó hoàn toàn phù hợp với những gì tôi tưởng tượng và mơ ước.
-Oohhhh…
Tôi thốt ra một tiếng đầy ngưỡng mộ khi đảo mắt xung quanh nội thất ngôi nhà. Bên trong là một phòng rộng với bếp và cả phòng khách cạnh nhau. Những bức tường sơn màu kem trắng và có vài chỗ đã bị bong vữa. Sàn nhà bằng gỗ có màu nâu đậm và thoang thoảng mùi thơm.
-Nơi này mang lại cảm giác yên bình đúng nghĩa…
Dù hiện giờ chưa có món đồ nội thất nào, nhưng nếu chỉ cần thêm vài món nữa thôi, không khí tuyệt vời của căn nhà này sẽ còn tăng lên nhiều nữa.
-Nó rất đẹp đúng không? Hơn nữa còn có cả một bồn tắm lớn đó.
-Eh? Thật sao?
Tôi ngạc nhiên với những lời giới thiệu đầy tự hào của Ergys-san. Như đã nói, bồn tắm trong nhà dân thường là một thứ xa xỉ.
-Chủ cũ của ngôi nhà này cũng là một người thích tắm rửa. Gần đây cũng có suối và giếng nước nên anh ta thường tự đun nước tắm chi mình, dù chuyện đó khá là khó khăn.
Khá tò mò với cái bồn tắm, tôi bước ra sau nhà.
Mở cánh cửa phòng tắm nhỏ, tôi thấy một cái bồn tắm hình vuông khá rộng
bên trong.
Oh, cái này còn lớn hơn cả cái trong phòng tắm nhà Ergys-san nữa, hình như chủ cũ của nó đã cố tình thiết kế cánh cửa nhỏ lại để giành chỗ cho cái bồn.
Tôi có thể hiểu được người đó thích tắm như thế nào. Với tôi thì sao cũng được, miễn được tắm hàng ngày là tôi vui rồi, nhất định tôi sẽ tận dụng nó hàng ngày. Với mọi người thì chuẩn bị nước tắm khá khó, nhưng với những công cụ ma thuật mà tôi có, chuyện này sẽ dễ thôi.
Các công cụ ma thuật hay ma cụ là những thiết bị được tạo ra bởi những ma thạch, thứ rơi ra từ những con quái vật cấp cao. Nguyên lý hoạt động cũng khá đơn giản, mỗi ma cụ đều có những tác dụng riêng nhờ những vòng ma thuật đặc trưng, chúng sẽ kích hoạt khi bạn điều mana từ những viên ma thạch ra và kết hợp với vòng ma thuật đó.
Với người bình thường, chỉ một ma cụ có giá trị cũng có thể giúp họ sống cả đời trong sung sướng. Nhưng với những người không có tài năng trong lĩnh vực ma thuật, thứ này mang ý nghĩa nhiều hơn thế, nó giúp tôi có thể sử dụng được ma thuật mà mình mong muốn.
Trong nhóm tôi cũng có một Ma thuật sư, Kurune, nhưng cũng có lúc cô ấy hết mana và phải sử dụng ma cụ thay thế. Dù vậy cũng khá hiếm khi chúng tôi để cô ấy trong tình trạng đó, sau cùng chúng tôi vẫn là nhóm rank A hàng đầu của Vương quốc mà.
Mặc dù vậy sắp tới tôi sẽ sử dụng những thứ ma cụ đắt tiền, những món bảo vật chỉ sử dụng trong những trận chiến lớn này chỉ để đun nước tắm.
Nếu chỉ là làm nóng nước đủ để tắm thì thứ này sẽ giúp tôi có thể tắm liên tục trong 10 năm liền vì hầu như nó chẳng tiêu thụ bao nhiêu mana cả.
Đó là một thứ xa hoa, nhưng cũng là tất nhiên nếu so với những gì tôi trải qua hồi còn là Mạo hiểm giả.
Sau khi kiểm tra phòng ngủ, khu vệ sinh và kho chứa đồ, tôi cảm thấy vô cùng thỏa mãn với toàn bộ căn nhà, chúng đều khá hợp ý tôi.
-Nhân tiện, Ergys-san, nơi này cách xa cánh đồng hoa lắm không?
-Um, chừng 15 phút đi bộ thôi.
Ergys-san tươi cười trả lời tôi.
Oh, vậy là cả đi cả về chỉ mất chưa tới nửa tiếng, nếu vậy tôi có thể đến đó thường xuyên vào lúc rảnh rỗi, thật hoàn hảo.
Nhưng từ đây tới nhà Ergys-san có vẻ hơi xa đó.
-Tôi muốn sống ở đây.
Và như thế, căn nhà mới của tôi đã được quyết định