-Ồ, chào mừng hai người.
Khi cả hai bước vào ngôi nhà của Ergys-san một cách vội vàng để thoát khỏi dân làng, Fiona-san mỉm cười chào chúng tôi như thường lệ...à không, lần này nụ cười của cô ấy có hơi tươi hơn bình thường.
-Um...vâng ạ...
Ánh mắt này, tôi đã nhìn thấy bao nhiêu lần ngày hôm nay rồi nhỉ?
-Con về rồi đây.
Flora đóng cửa cẩn thận, và mỉm cười xấu hổ.
-Mừng con đã về, Flora.
Fiona-san mỉm cười gật đầu đáp lại câu chào của Flora.
Sau đó, ánh mắt của cô ấy chuyển qua tôi với chút thất vọng.
-Dù vậy, hai đứa không nắm tay nhau nữa sao? Mẹ đã hi vọng hai đứa sẽ tiếp tục tay trong tay chứ?
Dường như cô ấy đã nhìn thấy chúng tôi từ ngoài cửa sổ.
Sau đó, vì dân làng cứ tiếp tục vây quanh nên tôi đành kéo Flora bỏ chạy.
-Mẹ cũng đã thấy chuyện đó sao?
-Hm...ta có hơi lo khi hai đứa gây ra chuyện ồn ào thế, nhưng cũng thật vui khi thấy cả hai nắm tay nhau
Fiona-san nói trong khí chống tay vào cằm.
Nói rồi cô ấy cười và nhìn chúng tôi, cảm giác xấu hổ đến mức tôi muốn kiếm cái lỗ nào đó mà chui xuống.
-Vậy thì hãy tiếp tục câu chuyện ở phòng khách nhé, đi nào, đi nào...
Tôi chỉ muốn kéo cô ấy đi vì lo rằng Flora sẽ bị bắt nạt, nhưng tôi cũng rất vui khi biết rằng Fiona-san mừng cho hạnh phúc của chúng tôi.
Chuyện gì vậy? Tôi đã lo lắng khi về lại nhà người yêu.
Nhưng nó lại không giống những gì tôi tưởng tượng.
-Vậy thì...làm phiền cả nhà.
-Aldo-san, từ giờ trở đi anh có thể coi đây như nhà mình mà...
Trong khi lo lắng, tôi thường trở nên lịch sự bất thường như thế, Flora bên cạnh tôi mỉm cười trêu trọc.
Nó cũng giống như hồi sáng này tôi đã nói với cô ấy, và rồi Flora cũng lấy một đôi dép trong nhà cho tôi như để xin lỗi.
-Không, nhưng anh không thể làm thế được, vì không chắc anh sẽ được chấp nhận hôm nay...
-Sẽ không có chuyện đó đâu.
Trước lo lắng của tôi, Flora mỉm cười gật đầu.
Nhìn biểu hiện đó của chúng tôi, Fiona-san cũng mỉm cười.
Theo sau Fiona-san vào phòng khách, tôi đã thấy Ergys-san ở sẵn đó với nụ cười quen thuộc.
-Vì bên ngoài rất nhộn nhịp, nên ta đoán Aldo và Flora sẽ sớm về đây thôi.
-Con rất xin lỗi vì điều đó [note10480]
Tôi xấu hổ và cúi mặt xin lỗi.
-Không, thật tuyệt khi thấy con nắm lấy tay Flora và vượt qua cuộc bao vây của dân làng.
-Cha cũng thấy sao?
-Đương nhiên nó là một chuyện rất quan trọng khi con gái ta ra mắt bạn trai, ta không thể nghĩ rằng nó lại thú vị như thế.
Ergys-san quay lại trả lời Flora một cách thản nhiên.
Điều đó có nghĩa là Ergys-san đã theo dõi chúng tôi từ lúc ở ngoài quảng trường và Fiona-san đã đợi sẵn chúng tôi ở cửa. Rồi khi chúng tôi bước vào, họ trở lại phòng khách để chuẩn bị đón chúng tôi. Có thể nói rằng, hai người này đang hùa nhau diễn xuất rất khá.
Khi tôi còn đang phỏng đoán chuyện đó, có tiếng của Fiona-san vọng lên từ bếp.
-Ta biết cả hai có nhiều chuyện muốn nói, nhưng hãy cứ ngồi xuống đi đã...
-Đúng rồi...ngồi đi nào.
Ergys-san cũng thúc giục chúng tôi ngồi xuống. Tôi cũng lật đật ngồi xuống và kéo cả Flora ngồi bên cạnh
Trước đây, mỗi lần đến đây ăn tối, chúng tôi luôn ngồi cạnh nhau như thế này, nhưng hôm nay, tôi lại cảm thấy căng thẳng kì lạ, có lẽ là vì những chuyện định nói hôm nay.
Trong khi tôi đang lo sốt vó, Ergys-san lại chẳng có vẻ gì căng thẳng cả mà cứ thế nhìn thẳng vào tôi.
-Cha...đừng có nhìn anh ấy như thế chứ...
-Ah...um...được rồi mà....chỉ là...ta rất mừng vì cuối cùng con gái ta đã trở thành người yêu của Aldo chứ không chỉ là bạn....
Nghe những lời phản đối của Flora, Ergys-san bối rối gãi đầu.
-Mou.....
-Thật là, con không thể hiểu được cảm giác của chúng ta khi phải chứng kiến những chuyện đã xảy ra trong mấy tháng qua đâu...
Fiona đã chuẩn bị trà xong và tiếp lời.
Mùi tươi mát của táo và thơm lừng của những lá trà . Đó là món trà táo bạc hà quen thuộc
-Mỗi khi Aldo đến dùng bữa, ta cứ nghĩ rằng chuyện này sẽ kéo dài mãi mãi ấy...
Nhận lấy tách trà từ Fiona-san, Ergys-san than thở.
Dù sao thì, tôi không nghĩ được rằng hai người họ lại có nhiều suy nghĩ phức tạp như thế mỗi lần tôi tới.
Có vẻ như cả hai đều cảm thấy hài lòng khi một người nhút nhát như Flora mang về một người bạn thân là nam. Họ đều lo lắng và muốn rằng mối quan hệ của chúng tôi sẽ phát triển hơn nữa.
Và cuối cùng những gì họ muốn vun đắp đã cho ra thành quả khi hai chúng tôi đã tới được với nhau.
Nhận lấy tách trà từ Fiona-san, tôi cúi đầu xuống
-Con xin lỗi vì đã thiếu tinh tế như vậy.
Nhưng liền sau đó, Flora bên cạnh tôi bật dậy
-Aldo-san không có thiếu tinh tế. Chỉ là do anh ấy không đủ nhạy cảm để nhận ra sự hấp dẫn của con,cả những ý nghĩa sâu xa của những lời nói, hoặc do không còn những kí ức từ 9 năm trước mà thôi...
Nani? Em đang nói cái gì thế? Em đang cố động viên anh hay dìm anh xuống thế???
-Nhưng, anh ấy luôn trân trọng con, trân trọng những gì thuộc về con, anh ấy sẵn sàng chiến đấu với một con quái vật để bảo vệ cho con! Vì vậy, Aldo không phải là người thiếu tinh tế.
Những lời nói đó không chỉ là nói với cha mẹ Flora mà còn là với bản thân tôi, đó là một giọng nói mạnh mẽ hơn mọi lần
Cô ấy đã rất nỗ lực để có thể nói ra những điều đó, tôi hiểu rằng đó là những cảm xúc thật sự của cô ấy với tôi. Nó khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc.
Ergys-san và Fiona-san có hơi bất ngờ trước những gì Flora mới nói, nhưng cả hai đều nhanh chóng mỉm cười.
-Ngay cả khi con không nói điều đó, chúng ta cũng đã nhận ra tất cả trong thời gian qua
-Ừm, nếu đó là một kẻ xấu, chúng ta sẽ không để con làm bạn với cậu ấy đâu.
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm trước những lời của Ergys-san và Fiona-san.
-Ah...vâng...con xin lỗi vì đã lớn tiếng như vậy.
Ergys-san và Fiona-san mỉm cười hiền từ nhìn Flora lặng lẽ ngồi xuống một cách ngượng ngùng
-!!!
Nhưng Flora hơi nhăn nhó một chút khi không nhớ đến cơn đau đêm qua và cứ thế ngồi xuống.
-Oh, không lẽ đêm qua, mọi chuyện đã tiến triển tới mức đó sao?
Fiona-san ngay lập tức nhận ra điều đó, còn Flora thì không chỉ đỏ mặt mà giờ còn thêm cả hai tai nữa.
Trong khi Flora đang xấu hổ khủng khiếp thì tôi cũng chỉ biết cười gượng mà thôi.
Xin hãy tha thứ cho con....
Chúng tôi không thể nói được chữ nào khác...nhưng rồi Ergys-san cũng lên tiếng trước để phá vỡ sự im lặng.
-Dù sao thì, nếu không có sự giúp đỡ của Aldo, Flora đã không thể ở đây lúc này. Chúng tôi thực sự muốn cảm ơn vì điều đó..
-Đúng thế, cảm ơn vì đã cứu con gái chúng tôi.
Cả Ergys-san và Fiona-san cùng cúi đầu xuống.
-Eh...không....chuyện đó là việc đương nhiên con phải làm.... nên hai người hãy ngẩng đầu lên đi.
Tôi đáng ra mới là người nên cúi đầu ở đây khi đã mắc nợ họ rất nhiều.
-Nếu đó là vì người mình yêu thì con sẵn sàng hi sinh cả mạng sống, nên hai người đừng làm như thế nữa...
-Um...phải rồi ha...đó là vì tình yêu mà...
Bầu không khí trở nên vui vẻ hơn với câu nói đùa của Fiona-san.
Trong lúc này, có lẽ là lúc thích hợp để nói chuyện đó, chỉnh lại tư thế, tôi lên tiếng.
-Um....con muốn xin phép hai bác để trở thành người yêu của Flora, như vậy có được không ạ?
Nghe những gì tôi nói, cả Ergys-san và Fiona-san đều mỉm cười hài lòng.
-Được, ta đồng ý.
-Ara, được chứ...
Vừa nói, tôi vừa thấy những giọt nước mắt hạnh phúc chảy dài trên mặt hai người.
Quay sang Flora,cô ấy cũng đang nhìn tôi mỉm cười hạnh phúc.
Nhưng đây không phải là điều duy nhất chúng tôi muốn nói.
Tôi gật đầu như hiểu ý Flora và quyết định sẽ nói ra điều đó.
Một chút căng thẳng chợt xuất hiện
Nhưng khi cảm thấy bàn tay mềm mại của Flora nắm lấy tay tôi, dũng khí của tôi đã trở lại.
Đúng thế, đây không chỉ là vì tôi, mà đó còn là ước mơ của cả Flora nữa.
-Ergys-san, Fiona-san, xin hãy giao phó Flora cho con, chúng con muốn kết hôn.
-Oh, được chứ...
-Đúng thế, không có lý do gì để phản đối cả. Chúng ta sẽ chuẩn bị để công khai chuyện đó tại lễ hội thu hoạch năm nay.
Tôi cúi đầu xuống một lần nữa và nói ra mong muốn của mình
Cả Ergys-san và Fiona-san đều đồng ý rất nhanh khiến tôi có chút bất ngờ.
Như vậy không phải hơi nhanh sao? Không phải là sẽ xem xét sau khi nói chuyện hay sau khi sống cùng nhau một thời gian gì đó sao?
Khi tôi nhìn sang, Flora cũng có vẻ đang bị sốc.
-Anh đã tính đến chuyện hôn nhân ngay sau khi trở thành người yêu sao?
-Um...dù sao ngay từ đầu anh đã tính tới chuyện lâu dài mà.
Nhưng tại sao cô ấy lại tỏ ra sửng sốt như thế? Có lẽ nào Flora lo rằng tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ như người yêu này
-Từ giờ trở đi, hai con có thể sống chung với nhau.
-Nhưng nó không có nghĩ là con không thể về nhà. Chúng ta cách nhau không xa và ta muốn được thấy mặt con thường xuyên
Ergys-san và Fiona-san nhấp một ngụm trà trong khi trả lời như thế.
-Aldo-san!
-Flora!
Và chúng tôi ôm lấy nhau để cùng chia sẻ niềm vui vì chúng tôi đã được phép kết hôn.