Sau khi thưởng thức bữa sáng và dọn rửa bát đĩa, tôi hiện đang thư giãn trên sofa.
Sau những bữa ăn tôi luôn thích được từ từ nghỉ ngơi.
Cảm giác thả mình trên ghế sofa trong khi dạ dày no căng thật là hạnh phúc.
-Aldo, hôm nay anh có dự định gì không?
Flora đã hoàn thành việc dọn dẹp nhà bếp và quay ra hỏi tôi sau khi treo cái tạp dề lên tường.
-Hôm qua anh mới hạ gục một con gấu đỏ hôm qua nên chắc là tạm thời không thể đi săn nữa rồi. Loren-san cũng nói là nên tạm nghỉ một thời gian.
Với sự hiện diện của một loài quái vật ăn thịt hung tợn như con gấu đỏ hôm qua, những loài động vật ăn cỏ sẽ hoảng sợ và trốn đi hết.
Vì thế tôi không nghĩ mình có thể săn được gì ngay cả khi có đi sâu vào trong núi. Tốt nhất nên chờ cho những con mồi quay lại môi trường sống bình thường của chúng. Đó là còn chưa kể nguy cơ đụng độ những loại quái vật hung dữ khác.
Thế nên công việc thợ săn của chúng tôi sẽ phải hoãn lại một thời gian.
Tất nhiên, có thể Loren-san hoặc Kyle sẽ đi xem xét tình hình, có lẽ tôi sẽ thử đi tìm họ và hỏi thăm xem sao.
-Thế, có chuyện gì sao Flora?
Đột nhiên Flora hỏi về dự định của tôi như vậy, hẳn là cô ấy đang muốn làm gì đó.
Flora đã cởi bỏ cái tạp dề và bước đến gần sofa, vì thế tôi khẽ dịch sang một bên để nhường chỗ cho cô ấy.
-Um... em định sẽ về thăm nhà, vì chuyện hôm qua xảy ra đột ngột quá... Nếu được, em muốn anh cùng đến.
Nghe những lời của Flora, tôi mới chợt nhớ ra chuyện đó.
Chỉ mới hôm qua thôi, tôi và Flora đã trở thành người yêu.
Dù đã nhận được sự đồng ý của Ergys-san vầ Fiona-san , nhưng cũng không thể để chuyện đó qua loa như vậy được.
-Tất nhiên rồi, anh sẽ đi cùng em, sau cùng anh cũng phải có lời với Fiona-san và Ergys-san cho phải phép.
-Vâng,
-Um... và anh cũng muốn hỏi thử xem liệu họ có chấp thuận cho chúng ta tiến tới hôn nhân hay không
Tôi có chút ngập ngừng vì xấu hổ khi nói ra điều đó.
Tôi không thể cứ sống chung với Flora như thế này mãi, là một người đàn ông, tôi cần làm điều gì đó.
Thông thường, hình thức kết hôn sẽ thay đổi theo phong tục của mỗi quốc gia, mỗi thị trấn và mỗi ngôi làng
Nếu có Nhà thờ, việc kết hôn sẽ được cha xứ ở Nhà thờ chứng giám. Còn nếu không, cả hai người sẽ phải tuyên thệ ở nơi nào đó đông người chứng kiến, kiểu như những lễ hội thu hoạch.
Còn ở những nơi không có lễ thu hoạch, việc kết hôn sẽ được chấp thuận khi gia đình hai bên đồng ý
Tôi nghe nói rằng ở Nordende cũng có lễ hội thu hoạch nên có lẽ chúng tôi sẽ tổ chức vào thời điểm đó.
-.......
Eh? Đột nhiêm Flora chỉ im lặng không nói gì. Bộ tôi tính hơi vội sao?
Nhìn vào Flora, cô ấy không nói gì mà chỉ quay mặt đi, tôi cũng không rõ biểu hiện trên mặt cô ấy giờ thế nào nữa.
-... ... Flora?"
Khi kéo Flora quay lại, tôi hoảng hốt nhận ra những giọt nước mắt đang lăn dài trên má cô ấy.
Tôi đã nói gì sai khiến cô ấy khóc sao?
-Có chuyện gì vậy?"
Nghe tôi hỏi, Flora hướng đôi mắt màu lục bảo của mình trong những giọt nước mắt lên
-Không... không có gì.... chỉ là em đang cảm thấy hạnh phúc thôi...
Vừa nói, Flora đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt.
Cảm xúc của tôi chỉ trong mấy giây đã thay đổi từ lo sợ, ngạc nhiên và giờ là hạnh phúc.
Sự lo lắng trước đó hoàn toàn bay biến, tôi cảm thấy hạnh phúc đến mức muốn nhảy chồm chồm trên ghế, không chỉ có sự hưng phấn mà còn rất nhiều cảm xúc phức tạp khác đang tràn đầy lồng ngực tôi lúc này.
Có lẽ vì những giọt nước mắt hạnh phúc của Flora mà giờ hai khoé mắt tôi cũng đang mờ đi.
Quay sang Flora, tôi nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy, như để chia sẻ tình yêu và niềm hạnh phúc
Flora nằm gọn trong lòng tôi, lần này hoàn toàn không môt chút kháng cự hay lo lắng, cô ấy đang hoàn toàn dựa vào tôi.
Cơ thể mềm mại và ấm áp, mùi hương hoa đặc trưng và cả sự dịu dàng, nhút nhát của cô ấy giờ tôi có thể cảm nhận rất rõ.
-Cảm ơn em, Flora. Vì đã chấp nhận anh...
======================
Sau khi bình tĩnh lại và rời nhau ra, chúng tôi quyết định đến nhà Ergys-san.
-Ah, Aldo-san
Vừa ra đến cửa, tôi chợt nghe thấy tiếng ai đó gọi mình khá lớn.
Nhìn về phía tiếng gọi, tôi thấy Kyle đang chạy đến theo con đường mòn quen thuộc.
Có lẽ cậu nhóc đến để báo cho tôi về tình hình trên núi và kế hoạch sắp tới.
Nhìn vào biểu hiện bình tĩnh của Kyle, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì có vẻ mọi chuyện đều ổn.
-Để anh phải đợi...
Trong khi tôi chờ Kyle chạy lên, Flora cũng vừa bước ra.
Trùng hợp là lúc đó Kyle cũng lên đến nơi và nhìn thấy chuyện đó, cậu nhóc nở một nụ cười kì lạ.
Tôi chợt có cảm giác chuyện này sẽ tệ đây...
-Aldo-san... ah, là Kyle đúng không?
Flora không thấy tôi trả lời nên cũng hướng mắt theo về chỗ tôi đang nhìn và trông thấy Kyle.
-Chào buổi sáng, Aldo-san, Flora-san.
-Chào buổi sáng, Kyle
-Chào buổi sáng Kyle-kun
Tôi đáp lời Kyle với đôi chút ngập ngừng vì ánh mắt có phần "nguy hiểm" của cậu nhóc. Trong khi Flora thì trả lời một cách bình thường, có lẽ là vì Kyle nhỏ tuổi hơn và đã quen với việc cậu bé đi cùng tôi.
Chào hỏi xong, Kyle quay qua nhìn cả tôi và Flora rồi cười toe toét.
-Dù hai người luôn dính với nhau như hình với bóng nhưng không ngờ mọi việc lại tiến triển nhanh như thế, khi mà Aldo-san thì thiếu kinh nghiệm còn Flora-san thì quá nhút nhát.
-Thằng nhóc này...im đi...
Tôi bước tới một bước định cốc đầu tên nhóc nhiều chuyện kia một cái, nhưng cậu ta nhanh chóng né được như đã chuẩn bị sẵn.
Khả năng phản xạ của cậu ta đã tốt hơn rồi đó, nhưng lần này nó khiến tôi không vui tí nào.
Nói mới nhớ, Kyle và Loren-san đã rời đi để xử lý xác con gấu đỏ nên chắc họ không biết chuyện của chúng tôi.
Chỉ có mỗi Aisha và Toack là những người ở lại sau cùng mới biết chuyện đó thôi...
Dù là bạn thân, có lẽ lần tới gặp họ tôi sẽ bị trêu khá nhiều đây...
-... ............ Eh ??
Flora hình như cũng nhận ra nội dung câu chuyện sau khi nhìn tôi và Kyle một lúc.
Flora đi ra từ nhà tôi vào sáng sớm và cùng nhau chào cậu ta, chuyện đó hẳn là đã quá rõ rồi...
Kết nối với những gì đã xảy ra hôm qua, ngay cả Kyle có thể đoán được ngay câu chuyện của chúng tôi...
Nghĩ đến đó, tôi thấy Flora che mặt và quay lưng lại.
-Cuối cùng anh đã có người yê... à không, một cô dâu chứ?
-Chưa đâu, sau khi tôi được chấp thuận đã...
Tôi trả lời đầy quyết đoán và kéo Flora đang xấu hổ lại gần. Cô ấy khẽ lắc đầu và lí nhí phản đối tôi.
-Uuuuu.... anh không nên
nói những chuyện như vậy cho người khác biết chứ...
-Chuyện hai người tán tỉnh nhau trong làng ai cũng biết cả, là do em và sư phụ đã nói đó.
Kyle mỉm cười trả lời nhìn Flora.
Vâng... chúng tôi chỉ là cùng nhau trồng rau, trong lúc nghỉ thì ăn trưa và lúc rảnh thì đi ngắm hoa, như thế được tính là tán tỉnh sao?
Nghe những lời của Kyle, Flora lại càng xấu hổ và nấp ra sau lưng tôi.
-Vậy khu rừng hôm nay thế nào?
Tôi sẽ thay đổi chủ đề để Flora không bị bắt nạt nữa.
Kyle trả lời trong khi nhún vai.
-Thịt và các phụ phẩm của con gấu đỏ là tất cả những gì chúng ta có. Do mùi máu của nó mà những con quái vật ăn thịt nhỏ đã kéo đến, và lũ thú ăn cỏ thì bỏ trốn hết rồi. Tốt nhất không nên đi săn lúc này.
Chuyện đó đúng là rất thường xảy ra, may là không ai lên đó và bị thương.
-Em đã định mang thịt đến cho anh tối qua, nhưng sư phụ nói không nên làm phiền anh cho đến tận sáng nay.
-... Hahaha"
Nghe những lời của Kyle, tôi lắc đầu cười khổ...
Tôi tự hỏi sao mọi người lại biết những chuyện như vậy nhanh đến thế...có lẽ sau này tôi cần cẩn thận hơn mới được...
-Vậy, khi nào chúng ta có thể vào rừng?
-Theo lời sư phụ thì sẽ sau đây khoảng 4 đến 7 ngày, để lũ quái vật ăn thịt bỏ đi hết đã.
Hm, lâu vậy à...nhưng nếu tình hình trên núi như thế thì biết sao được...
-Hiểu rồi, cảm ơn nhóc.
-...... Mặc dù vậy, làm thế nào anh có thể hạ được một con quái khủng như thế? Hẳn là đâu thể giết nó bằng cung đúng không? Vậy là anh cũng biết dùng kiếm sao?
-Um, tôi cũng biết dùng cả kiếm nữa.
Nhìn vẻ mặt ngưỡng mộ của Kyle, tôi lại thấy hoi lo. Hôm qua, trong lúc cấp bách, tôi đã vô tình dùng nó mà chẳng suy nghĩ gì nhiều, dù nó không phải một thanh kiếm hào nhoáng như một Hiệp sĩ, nhưng nếu cứ nhiều lần như thế nữa sẽ rất rắc rối.
-Các Mạo hiểm giả đều mạnh một cách đáng kinh ngạc...
Kyle tròn mắt nhìn tôi và lẩm bẩm.
-Ah, giờ tôi phải đến nhà Ergys-san rồi.
Không muốn bị ai đó hỏi lại về quá khứ của mình, tôi đánh trống lảng và kéo Flora đi.
Flora cũng vô thức bước theo tôi trong khi vẫn còn đỏ bừng mặt vì xấu hổ.
Kyle đột nhiên nói với tôi một câu kì lạ.
-Vâng, xin hãy cẩn thận. Aldo-san
Tại sao chứ? Chỉ là đến nhà Ergys-san thôi mà? Sao cậu ta lại lo lắng cho tôi như vậy?