Tôi đang đi cùng Kyle trong rừng, hôm nay nơi này yên tĩnh hơn bình thường.
Chúng tôi lại đến đây săn bắn như mọi khi, nhưng vì lý do nào đó nơi này yên tĩnh một cách bất thường. Thậm chí còn không có lấy một tiếng côn trùng hay chim hót.
Một cảm giác lạ lùng tràn ngập không khí, và tâm trạng khiến cơ thể tôi cảm thấy ngứa ran.
Tôi biết điều đó, chắc chắn đang có điều gì đó kỳ lạ xảy ra trong rừng ...
Chúng tôi cứ tiếp tục đi trong khi tôi suy nghĩ như vậy. Sau đó, tôi bắt đầu loáng thoáng nghe thấy những tiếng động vọng đến
-... Có cái gì đó đang đến.
Tôi chuẩn bị sẵn sàng cây cung của mình sau khi cảnh báo Kyle.
-Chúng lại đến từ phía Tây...
Tôi hướng mặt về phía tây. Mặc dù hơi muộn, Kyle cũng đã bắt đầu chú ý đến sự hiện diện đang tới. Tôi giữ cung của mình sẵn sàng sau khi cài một mũi tên vào dây cung.
-Tôi sẽ lo bên trái. Bên phải nhờ cậu Kyle.
-Đã rõ.
Ngay sau khi Kyle trả lời ngắn gọn, những bụi cỏ xung quanh chúng tôi rung lên khi hai con nai lao thẳng ra khỏi đó.
Ngay lập tức, hai chúng tôi cùng nhả đạn, có vẻ hai con mồi đều không ngờ chúng lại gặp phải con người ở đây.
Một âm thanh lạnh toát vang lên khi mũi tên xé gió bay đi và găm vào giữa trán chúng.
Sau khi xác nhận không có nguy hiểm nào xung quanh, chúng tôi mới cất cung trở lại. Giờ thì đến phần sơ chế.
-Hôm nay chúng ta bắt gặp khá nhiều con mồi nhỉ?
-Vâng, đây là lần thứ tư rồi, có lẽ chúng ta phải mang chúng về làng trước rồi quay lại lần nữa.
Kyle nói khi thở dài. Có lẽ cậu bé đang ngán ngẩm khi nghĩ đến việc phải quay về làng.
-Dù nhiều như vậy là tốt, nhưng hình như có gì đó không ổn, những con mồi chúng ta săn được đều chạy đến từ phía tây, cứ như thể chúng đang cố trốn khỏi nơi đó vậy」
Chúng tôi đã bắt được bốn con nai, ba con thỏ, hai con lợn rừng và hai con chim trong chỉ vài tiếng vừa qua. Đó là một số lượng rất nhiều.
Nếu tất cả những con vật này đang bỏ trốn khỏi một cái gì đó ở hướng tây, thì chỉ có một thứ mà thôi...
Một con quái vật hung ác đã xuất hiện ở đó.
Chuyện đó khá phổ biến, khi mà những động vật ăn thịt hoặc quái vật hung hãn sẽ liên tục di chuyển để kiếm ăn. Những động vật ăn cỏ và quái vật yếu hơn sẽ tự nhiên phải chạy trốn để thoát khỏi chúng. Đó là chuyện mà tôi đã thấy xảy ra nhiều lần trong những ngày phiêu lưu của tôi.
Vào những lúc như thế này, tốt nhất là đừng bất cẩn di chuyển quá nhiều. Điều tốt nhất cần làm cố gắng cử ai đó đi điều tra và thu thập thêm thông tin về tình huống trước khi hành động.
Loren-san vẫn ở với chúng tôi cho đến một lúc trước, nhưng anh ấy cảm thấy tò mò về lý do tại sao những con vật này chạy đến từ phía tây và quyết định đi kiểm tra nó. Vào thời điểm đó, anh ấy cũng nói với chúng tôi nên ở đây chứ không nên di chuyển về hướng tây.
Dù đã săn được rất nhiều, nhưng những chuyện kì lạ cứ liên tục xuất hiện khiến tôi cảm thấy thực sự lo lắng
Sau khi làm sạch máu của hai con nai, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân đến từ phía tây.
Sau đó, từ góc trái tôi thấy một cái bóng lớn xuất hiện.
-…. Ôi cái quái gì, là sư phụ sao? Cứ tưởng gấu chứ?
-Im đi. Nhóc có bao giờ thấy con gấu nào đẹp trai như vậy chưa?
Loren-san xuất hiện với những câu đùa cợt thường lệ
Dù sao thì Kyle cũng đúng, nếu chỉ riêng cái bóng kia nhảy từ trên cây xuống thì dám cá ai cũng sẽ nghĩ đó là một con gấu khổng lồ.
Loren-san nở một nụ cười mỉa mai, nhưng biểu hiện của anh ta nhanh chóng trở nên nghiêm túc trở lại khi nhìn vào chúng tôi.
-Những gì Kyle nói cũng không hẳn là sai.
-Ý anh là...
Những lời nói cứ vô thức trôi ra từ miệng tôi.
Có lẽ Kyle cũng đã nhận ra điều gì đó từ những lời của Loren-san, cậu nhóc ngước lên nhìn với vẻ ngạc nhiên.
Sau đó, Loren-san gật đầu.
-Ah, tôi đã tìm thấy những túm lông màu đỏ giống của con Gấu đỏ và cả những vệt gì đó giống như móng vuốt trên cây ở phía tây. Tôi không chắc về việc nó đang làm gì ở đây, nhưng nó đến từ hướng Bắc.
Và sau đó, anh ấy cho chúng tôi xem một nhúm lông màu đỏ.
Không thể nhầm được; đó là những cái lông màu đỏ thuộc về một con Gấu đỏ. Tôi chắc chắn bởi vì đã nhìn thấy nó nhiều lần trong quá khứ.
Vậy thì bảo sao lũ động vật lại bỏ chạy hỗn loạn như thế.
-... C-chúng ta sẽ nhóm với các thợ săn khác và đi săn nó chứ?
Kyle hỏi với vẻ mặt cứng rắn hơn bình thường. Dù có chút mồ hôi lạnh đang chảy ra trên trán.
Cho dù có cố tỏ ra trưởng thành như thế nào, cậu bé vẫn chỉ là một đứa trẻ 12 tuổi. Mặc dù đã đi săn nhiều trên núi, những con quái vật mà chúng tôi từng gặp cũng chỉ là lũ quái yếu và hầu như không có sự đe dọa nào
Và tất nhiên, một con Gấu đỏ là một thứ gì đó ở đẳng cấp hoàn toàn khác.
Một con Gấu đỏ không phải là thứ gì đó mà những người dân làng bình thường
có thể xử lý.
Ngay cả khi có một nhóm thợ săn lớn để đi săn nó, khả năng cao là vẫn sẽ có thương vong. Thông thường, sẽ phải dựa vào các Mạo hiểm giả mới có khả năng tiêu diệt nó, hoặc nhờ lãnh chúa quý tộc nào đó điều động quân đội tới.
Tuy nhiên, từ Nordende này, sẽ mất rất nhiều thời gian để đến được trụ sở Guild
hoặc biệt thự của lãnh chúa quý tộc, trong khi tình huống đã khẩn cấp lắm rồi. Nhưng đó cũng là lý do tại sao tôi chọn sống ở đây…
-Chúng ta có thể sẽ cố gắng ngăn chặn nó, nhưng bây giờ nên ưu tiên di tản dân làng trước đã. Dù có thể nó sẽ không xuống làng, nhưng trong trường hợp xấu nhất, nó vẫn có thể xuất hiện ở cánh đồng hoa.
Kyle trông có vẻ nhẹ nhõm sau khi nghe những lời của Loren-san.
Nhìn sự nhẹ nhõm của một cậu nhóc như Kyle, chúng tôi không thể không mỉm cười.
Ngay cả khi phải làm gì đó, nó sẽ là công việc của người lớn chúng tôi.
Chúng tôi hiện đang ở không xa cánh đồng hoa. Trong trường hợp xấu nhất, ai đó trong số dân làng sẽ vô tình đến đó mà không biết và có thể bị tấn công.Tôi không muốn chuyện như thế xảy ra.
Hơn nữa, đó cũng là nơi tôi rất yêu thích. Nên tôi không muốn nơi đó bị phá hủy bởi quái vật.
Một con Gấu đỏ sẽ quay trở lại phía bắc khi dạ dày của nó đầy, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mang ra thanh kiếm của mình và hạ gục nó….
-Vậy thì, cuộc săn hôm nay kết thúc và chúng ta sẽ trở lại làng. Phải cảnh báo mọi người về điều này
「 「Đúng vậy! 」」
Chúng tôi gật đầu với ý kiến của Loren-san. Sau đó, cả ba vội vã và hoàn thành việc sơ chế những con vật săn được. Tôi thực sự muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi và từ từ làm chuyện đó, nhưng vì giờ tình huống đang khẩn cấp nên phải làm nhanh.
-Tôi sẽ đến quảng trường làng và thông báo cho trưởng làng về điều này. Kyle, nhóc hãy đi theo con đường về phía nam. Aldo, đi về hướng tây nhanh nhất có thể. Có thể có vài người ở cánh đồng hoa
-Hiểu rồi!
Sau khi xuống núi, chúng tôi chia nhau theo phân công của Loren-san
Tôi là người thích hợp nhất để đi về phía tây nhất vì nó là nơi nguy hiểm nhất. Do đó, Loren-san đã đỡ lấy con nai và mang nó về làng giúp tôi.
Có rất ít dân làng sống ở phía đông hay phía tây làng, nên cả ba quyết định rằng chúng tôi sẽ có thể giải quyết tình hình nhanh nhất nếu thông báo cho mọi người ở trung tâm làng.
Ở ngôi làng này, mọi người luôn ở rất gần nhau, do đó tốc độ truyền tải tin tức quan trọng sẽ rất nhanh chóng. Ngay bây giờ, điều quan trọng là mỗi người chúng tôi phải nhanh chóng thông báo tin tức đó.
-Mừng anh trở lại, Aldo-san! Hm? Thành quả hôm nay thế nào?
-Xin lỗi, giờ anh không có thời gian
Khi tôi chạy về phía tây xuống núi, vài đứa trẻ chạy đến chỗ tôi như thường lệ, nhưng hôm nay tôi không thể vui đùa với chúng vì tôi không có thời gian để làm điều đó.
-Ehhh? Có chuyện gì khiến anh không vui sao?
Những đứa trẻ trông không hài lòng và quay trở lại sân khi họ hiểu rằng tôi không thể vui đùa với chúng ngay bây giờ.
Trong lúc đó, tôi đã tìm thấy người lớn đầu tiên
-Ah, xin lỗi, Doyle-san!
-Chuyện gì vậy, Aldo?
Doyle-san nhìn tôi với một cái nhìn tò mò trên khuôn mặt và cái cuốc trên vai.
-Có một con quái vật từ trên núi xuống từ phía bắc và nó đang hướng về phía tây của làng.
Có lẽ sẽ đến được cánh đồng hoa. Vì vậy, tôi có thể nhờ anh cảnh báo tất cả mọi người về điều này và bảo họ đừng đếngần cánh đồng hoa trong thời gian này không?
- ... Thật sao ?! Loại quái vật gì vậy?
Doyle-san hỏi với giọng hoảng sợ sau khi nghe thấy lời tôi nói.
-Chúng tôi nghi ngờ rằng đó là một con Gấu đỏ từ túm lông đỏ và những vết xước đã được phát hiện
-... Đ...đã hiểu. Tôi sẽ nói với mọi người đang ở trên những cánh đồng gần đây.
Khi Doyle-san nghe nói đó là một con Gấu đỏ, anh ta nhanh chóng chạy đi
Tôi đã nghe Loren-san nói rằng anh ấy từng sống ở vùng thung lũng phía bắc. Dân làng ở đó sẽ biết chính xác cách đối phó với những thứ như thế này. Thông thường mọi người sẽ không tin những chuyện như thế này nếu bạn đột nhiên chạy đến và nói với họ điều đó. Nhưng bởi vì Loren-san đã luôn cảnh báo họ về sự nguy hiểm của lũ quái vật, nên chuyện cảnh báo này mới có hiệu quả như vậy.
-Oiii! Mọi người, tập trung lại đây nào
Nhìn lại, tôi thấy Doyle-san đã kêu gọi những người dân làng xung quanh với một giọng nói lớn.
-Một con quái vật??
-Chuyện đó thật đáng sợ
Có vẻ ở đây ổn rồi.Với ý nghĩ đó, tôi chạy đến cánh đồng hoa, nơi nguy hiểm nhất.