Sau khi được sự cho phép của Ergys-san, Flora và tôi trở về nhà tôi với những dụng cụ làm vườn như cuốc và liềm.
-Yosh...Có vẻ như không có vấn đề gì ở đây」
Flora lẩm bẩm khi xem qua đất đai quanh nhà. Rõ ràng, đất ở đây là đủ tốt để trồng rau và cây.
Nhà tôi có tương đối nhiều cây mọc xung quanh, cũng giống như nhà của Toack, nhưng ánh sáng mặt trời chiếu xuống thì vẫn khá tốt. Có một ít cỏ dại mọc ở đây nhưng chỉ cần một lúc là có thể dọn sạch chúng thôi.
Flora gật đầu hài lòng và đứng lên sau khi cô xác định mức độ tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, chất đất và khả năng tiêu nước của khu vườn tương lai.
-Hãy bắt đầu bằng cách trồng những loại rau dễ trồng và nhanh thu hoạch trước nhé.
-Nói cách khác, là giống như củ cải đỏ đó sao?
- Vâng, chính xác. Nhưng ngoài nó ra, có một số loại rau khác em muốn giới thiệu cho những người mới bắt đầu như cà rốt, đậu que và một loại rau lá có tên là shail.
Mặc dù chúng không phát triển nhanh như củ cải, nhưng những loại cây trồng đó cũng không
mất nhiều thời gian cho đến khi chúng có thể được thu hoạch, và không đòi hỏi quá nhiều sự chăm sóc.
Những điều kiện đó sẽ là hoàn hảo vì tôi là người mới bắt đầu và chúng cũng giúp tôi sẽ có thể nắm bắt được tiến trình tổng thể của một vụ trồng trọt trong thời gian ngắn.
Tôi nghĩ rằng có thể nhanh chóng nhìn thấy thành quả do mình làm ra sẽ là điều tuyệt vời nhất.
Có lẽ tôi chưa phù hợp với thứ gì đó phát triển dài ngày và cần chăm sóc kĩ lưỡng. Tôi nghe nói rằng các loại rau quả như vậy thường bị dịch bệnh và côn trùng tấn công hoặc sẽ chết do nhiệt độ, độ ẩm và đất thay đổi.
-Vì không có vấn đề gì với đất ở đây, chúng ta hãy bắt đầu với bốn loại cây mà em vừa đề cập.
-Đã rõ, sensei.
Flora cười khúc khích khi tôi cúi đầu xuống và nói thế.
-Yup, chúng ta hãy trồng rau và tận hưởng niềm vui thu hoạch nào.
Vì đã quyết định được những gì sẽ trồng, chúng tôi sẽ bắt đầu chuẩn bị đất bằng việc dọn sạch cỏ dại
Tôi đeo một đôi găng tay và bắt đầu cắt cỏ dại với một cái liềm mượn từ Flora.
Tôi đặt lưỡi liềm ở dưới cùng của cỏ dại và kéo mạnh. Sau đó, sau một âm thanh rõ ràng từ thân thực vật bị cắt phát ra, kèm theo là mùi của cỏ dại trôi dạt trong không khí.
Đó là một mùi thật hoài niệm. Những khi tôi làm nhiệm vụ trong rừng và lần theo những con thú, mùi này thường xuyên xuất hiện khi tôi phát bỏ cỏ và những nhánh cây chắn đường đi với một thanh kiếm hoặc dao. Về điều đó, rất nhiều những chuyến đi như vậy nối tiếp nhau đã tạo nên những con đường mòn trong rừng.
Ngoài ra, khi tôi còn là một đứa trẻ và không đủ khả năng để mua vũ khí, tôi đã sử dụng một thứ như cái lưỡi liềm này để đánh lại lũ quái vật. Nhưng tôi không thực sự muốn nhớ lại vì những lần đó đầy mùi máu tanh tưởi.
Tôi tiếp tục làm việc lặng lẽ trong khi hồi tưởng lại những chuyện đó.
Với những bụi cỏ mỏng, chúng dễ dàng bị cắt. Nhưng đối với những bụi dày hơn, nó khiến tôi có đôi chút vất vả để loại bỏ được hoàn toàn.
Khi liếc nhìn Flora một cách tình cờ, tôi thấy cô ấy cắt cỏ dại dễ dàng bằng chiếc liềm của mình trong khi cô ấy vi vu ca hát.
Mặc dù cô ấy đang cắt những bụi cỏ dại có độ dày tương tự như những thứ tôi đã cắt… Hm, cô ấy có mẹo gì chăng?
Tôi nhìn vào cử động tay của cô ấy và chợt nhận ra rằng cô ấy dường như đang sử dụng toàn bộ cánh tay của mình. Vậy là phải sử dụng toàn bộ cánh tay của mình thay vì chỉ là bàn tay sao? ... Ah, crap, liềm của tôi lại bị rối trong cỏ nữa rồi.
Thực sự thì, tôi muốn cắt chúng bằng thanh kiếm mithril mà tôi đã cắt cổ con rồng. Nếu có thể làm điều đó, toàn bộ chỗ cỏ dại này sẽ biến mất chỉ với một cú vung. Không không, tôi sẽ phải nói gì sau khi làm một việc như thế?
Thật tốt khi có thể làm điều đó với một cái liềm bình thường như thế này, nó không phải là vấn đề với tôi.
Tôi ngừng suy nghĩ về nó và quan sát Flora lần nữa. Hóa ra đó chưa phải là tất cả, cô ấy đang cắt ở gốc rễ chứ không phải thân cây như tôi.
… Hm, vậy là tôi nên đặt lưỡi vào sát gốc và kéo theo đường cong sao?
Sau khi thử bắt chước cô ấy, tôi nhận ra rằng làm thế sẽ khiến cỏ dại bị cắt dễ dàng mà không cần phải đặt nhiều sức lực vào nó.
Cũng không còn cảm giác nặng nề khi lưỡi liềm bị kẹt trong búi cỏ nữa. Đây có vẻ mới là cách chính xác để cắt cỏ dại.
Với cảm giác thoải mái sau khi tìm được ra “bí kíp”, tôi tiếp tục dọn sạch đám cỏ dại trước mặt.
-Aldo-san, anh rất giỏi dùng liềm đó.
-Vậy sao?
-Anh đã quen với việc sử dụng chúng trong khi săn bắn hoặc trong những ngày còn đi phiêu lưu đúng không?
Không, tôi thậm chí chưa bao giờ sở vào chúng nữa. Nhiều nhất thì tôi sẽ sử dụng kiếm hay món vũ khí gì đó có sẵn trên tay để dọn cỏ và cành cây cản đường thôi.. Không cần phải sử dụng đến một cái liềm để cắt cỏ dại tận gốc và mở ra một con đường đâu.
-Ma, có lẽ vậy...
Sẽ rất xấu hổ nếu nói rằng tôi vừa học lỏm được từ cô ấy, nên đành trả lời chung chung cho qua chuyện
Nhưng thực sự thì, để trở thành một nhà thám hiểm, bạn phải biết một chút về tất cả các công cụ có lưỡi, vì vậy tôi đã không thực sự nói dối khi chính tôi cũng từng có một chút kinh nghiệm sử dụng những thứ như lưỡi liềm này trước đây.
-Vậy anh đã làm gì trong những ngày còn làm Mạo hiểm giả? Liệu có phải đó là việc tiêu diệt quái vật không?
Cô ấy muốn trò chuyện trong khi làm việc bởi vì chúng tôi đã quá yên tĩnh? Flora hỏi tôi mà vẫn không dừng tay.
-Tiêu diệt quái vật, giao đồ, dọn dẹp đường phố, hộ tống mọi người và nhiều thứ khác nữa...
-Khi nghe đến Mạo hiểm giả, em thường chỉ nghĩ đến chuyện tiêu diệt quái vật ... nhưng wow, thậm chí cả việc giao đồ và dọn dẹp đường phố sao ...? 」
Flora trả lời bằng một giọng ngạc nhiên.
Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy bị sốc như vậy, vì không có văn phòng chi nhánh của guild mạo hiểm giả hay bất kỳ thành phố lớn nào xung quanh Nordende.
Những mạo hiểm giả chỉ thỉnh thoảng xuất hiện ở đây và chủ yếu là những nhiệm vụ tiêu diệt quái vật, tất cả làm nên một hình ảnh rằng họ là những người mạnh mẽ chuyên đi săn quái vật và hành động như những người hộ tống cho những nhân vật quan trọng.
Tuy nhiên, các Mạo hiểm giả thực sự sẽ làm bất cứ điều gì. Ở trong một vương quốc có càng nhiều người thì có nghĩa là sẽ có đủ loại công việc để họ làm.
-Vậy anh đã từng hạ gục con quái vật nào trước đây chưa, Aldo-san? 」
- Uh, một con rồ....à... ý tôi là một con Dregl, Orc, Red Bear và chủ yếu là những con quái vật tấn công các ngôi làng.
Phew. Tôi gần như đã nói là một con rồng. Không, có lẽ cô ấy thậm chí sẽ không tin tôi nếu tôi nói với cô ấy chuyện đó và rằng tôi không muốn mọi người biết về nó. Cô ấy thậm chí còn có thể nghĩ rằng tôi bị điên nữa.
Nhân tiện, Dregl là một con quái vật với móng tay dài giống như một con lửng. Chúng là sinh vật ăn tạp nên sẽ tấn công và phá hoại bất kì thứ gì, mà nạn nhân chủ yếu là cây trồng.
-… Red Bear?
-Hm? Chuyện gì vậy?
Tôi nghe Flora lẩm bẩm điều gì đó, nhưng tôi không thể nghe rõ những gì cô ấy nói.
-Không, đừng bận tâm! Thật ngạc nhiên. Em chỉ biết chạy trốn trong kinh hãi nếu thấy một con quái vật mà thôi.
Flora vẫy tay với tôi khi cô ấy nói
đừng bận tâm và sau đó trở lại việc dọn cỏ dại trong khi tiếp tục nói chuyện.
Chúng tôi đã dọn sạch cỏ dại cho một khu vực dài khoảng 10 mét vuông. Những gì còn lại của khu đất bây giờ là một số rễ cây còn sót lại và đất màu nâu. Người ta nói rằng cỏ dại chúng tôi đã cắt có thể được sử dụng làm thức ăn chăn nuôi, vì vậy chúng tôi sẽ dồn chúng ở một chỗ và mang chúng cho những người nuôi bò sau.
Vì tất cả cỏ dại cản trở đã biến mất, bước tiếp theo là cuốc đất.
-Nếu anh làm cho các luống hướng về phía đông và phía tây, cây trồng sẽ nhận được một khoảng thời gian ánh sáng mặt trời dài hơn trong ngày. Vì vậy, hãy cuốc theo chiều ngang.
Ah, ra vậy, nếu làm luống theo hướng mặt trời di chuyển sẽ cho phép các loại cây trồng nhận được ánh sáng mặt trời trong một thời gian dài hơn trong ngày.
Tôi đổi sang một cái cuốc và đứng tại chỗ Flora chỉ.
Bằng cách sử dụng trọng lượng của cuốc, tôi bổ nó xuống đất. Cảm giác khi lưỡi cuốc đi vào đất và tiếng mà nó phát ra thật dễ chịu.. Nhưng vì tôi không biết cách tốt nhất để sử dụng cuốc, tôi sẽ cố cuốc mà không vung nó quá cao.
Tôi bắt đầu bằng cách loại bỏ những viên đá nhỏ và rễ cây còn lại trong đất và tiến lên dần dần từng chút một.
Nâng cuốc lên và vung nó xuống. * Zak * * zak *, âm thanh của Flora và tôi cùng cuốc đất có thể nghe được. Đó là một chuyển động đơn giản, nếu lặp lại liên tục trong một thời gian dài, bạn sẽ hiểu rằng đó là công việc khá khó khăn.
Và nhiệt độ thì vẫn tăng lên vì giờ đang là mùa hè, mồ hôi chúng tôi bắt đầu vã ra.
Việc này yêu cầu sử dụng khá nhiều cơ bắp. Bạn sẽ nhanh chóng hết sức nếu không biết điều tiết cơ thể, đặc biệt là vào mùa hè do sức nóng.
Tôi đã lo lắng về Flora, một người yếu đuối về thể chất, nhưng cô ấy đang làm việc thậm chí còn nhanh hơn cả tôi với một nhịp điệu rất đều tay.
Cô ấy luôn cố gắng không lãng phí bất kì phần sức nào của mình bởi vì cô ấy biết rõ cơ thể của chính mình.
Trong khi cơ thể mảnh mai vẫn đều tay cuốc,
gương mặt cô ấy trông vẫn khá là thoải mái
Tôi không muốn thua cô ấy, nhưng vì tôi cũng biết rằng mình không thể đánh bại một đối thủ có kinh nghiệm trong lĩnh vực này như vậy, do đó tôi sẽ làm điều đó một cách chậm rãi và cẩn thận. Đầu tiên, hãy cố gắng làm những gì tôi có thể.
Với ý nghĩ đó, tôi kéo cây cuốc đang găm trong đất lên. Những tảng đất bị mắc kẹt ở lưỡi cuốc rơi xuống lả tả. Sau đó, tôi bước lên một bước và đập cuốc xuống.lần nữa.
Tôi biết chính xác mình cần bao nhiêu sức khi vung nó xuống. Và theo trực giác của mình, tôi nhặt bỏ sỏi cùng rễ cây trước khi nâng cuốc lên lần nữa,
Lặp lại quá trình đó, tôi đã đến được rìa của mảnh vườn từ lúc nào.. Đất được cuốc lên một cách chính xác cho những hàng mà tôi chịu trách nhiệm.
Khoảnh đất nhỏ đầy cỏ dại trước đó giờ đã bắt đầu trông giống như một khu vườn rồi.
Sự thay đổi ấn tượng này khiến tôi ngạc nhiên.
-Anh vất vả rồi, Aldo-san.
Tôi bắt đầu cảm thấy khát sau khi dốc sức làm việc một hồi. Và vào lúc đó, Flora đưa cho tôi một bình nước như thể đọc được suy nghĩ của tôi.
Việc canh thời điểm là hoàn hảo, nhưng Flora có lẽ đã chuẩn bị cái này ngay sau khi cô ấy hoàn thành phần việc của mình trước tôi. Tôi trân trọng điều đó.
Nước lạnh rất ngon vì cổ họng tôi đang khô khốc và đổ mồ hôi rất nhiều.
-Cảm ơn em.
-Không, không có gì ạ.
Tôi cảm ơn cô ấy sau khi đã phần nào đỡ khát. Cô ấy trả lời với một nụ cười hạnh phúc.
Tôi đoán cô ấy cũng đổ mồ hôi một chút, vì mái tóc vàng mượt mà đang dính vào da kìa.
-Phần cuối cùng về phía cuối đã được thực hiện rất tốt. Vì vậy, có vẻ như anh đã sử dụng thể lực của mình rất tốt.
-Nhờ có sensei chỉ giáo.
-Không, không .
Chúng tôi cười với nhau sau màn trêu chọc
Tôi chưa từng nói chuyện thân mật với Flora như thế này lúc đến đây. Có lẽ cô ấy đã tha thứ cho tôi về những gì đã xảy ra. Suy nghĩ đó khiến tôi hạnh phúc.
Cười như thế này với nhau ... có lẽ sống một cuộc sống bình yên với sự hỗ trợ của một cô gái ngọt ngào bên cạnh như thế này sẽ không phải là một ý tưởng tồi ...