Ngày hôm sau.
Nhờ những món đồ nội thất cơ bản mới mua, tôi đã phần nào có thể coi như đã đáp ứng được những tiện nghi sống cơ bản. Mặc dù tôi vẫn thiếu chiếc giường và ghế được đặt hàng theo yêu cầu của mình, nhưng sáng nay tỉnh dậy, lưng tôi không còn đau nữa, đó là vì Toack đã cho tôi mượn một chiếc ghế sofa để ngủ.
Tôi đứng dậy khỏi ghế sofa và làm vệ sinh cá nhân, sau đó là bữa sáng với món súp rau hâm nóng còn chừa lại từ bữa tối hôm qua.
Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng sau khi ăn món súp rau nhờ vị umami ngọt lịm trong đó. Nó đang làm tôi ấm lên từ bên trong.
Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy có thứ gì đó vẫn còn thiếu trong món này so với món được ăn ở nhà của Toack. Tôi đã sử dụng các thành phần giống hệt anh ta, có lẽ điểm khác nhau nằm ở thời gian nấu chăng?
Lần tới gặp, tôi phải hỏi cho rõ mới được.
Bữa sáng đã xong, giờ làm gì đây nhỉ?
Đồ đạc tối thiểu tôi cần thì đã ở đây, những thứ đồ đạc tùy chỉnh thì sẽ mất chút thời gian để hoàn thành.
Chắc là tôi cần thêm quần áo mới và futon, nhưng cái đó cũng không cần vội. Toack hứa với tôi rằng anh ta sẽ giới thiệu những người có thể làm chúng cho tôi. Sẽ thật tuyệt nếu anh ta dẫn tôi đến gặp họ khi cái giường mới gần hoàn thành.
Theo lời Toack thì họ luôn có sẵn quần áo và futon đủ kích cỡ nên không cần thiết phải đặt trước làm gì.
Vì tôi đã nghỉ ngơi cả ngày hôm qua, nên giờ có lẽ tôi nên nhờ Ergys-san giới thiệu tôi với một thợ săn và cùng nhau lên núi.
Giờ là lúc tôi làm việc chăm chỉ để đáp lễ sự chăm sóc của mọi người.
Tôi có thể hơi lo khi phải gặp Flora, nhưng không thể cứ như thế mãi mãi được. Cô ấy có lẽ cũng đã bình tĩnh lại sau một ngày nhỉ?
Và kế hoạch của tôi đã được quyết định
Nhưng ngay khi tôi vừa lên kế hoạch, Toack xuất hiện với một túi cá và một chai rượu vang của Nordende.
-Loại rượu này được làm ở
chỗ Aisha-chan
Tôi nhớ lại những lời mà Ergys-san từng nói với tôi.
Oh yeah, dù Aisha là người đầu tiên đã hướng dẫn và giúp đỡ tôi khi vừa đặt chân đến đây, nhưng tôi thậm chí còn chưa có một lời cảm ơn cô ấy một cách đàng hoàng sau khi tôi đã ổn định nữa.
Đó là thiếu sót lớn. Tôi thật là thô lỗ quá mà.
Tôi nên cảm ơn cô ấy ngay khi dọn đến nhà mới hoặc chí ít cũng là ngay ngày hôm qua
Ah... tôi không nghĩ rằng cô ấy là loại người quan tâm đến mấy chuyện đó đâu, nhưng tốt hơn tôi vẫn nên đi và cảm ơn cô ấy cho phải phép.
Do đó, mà kế hoạch đã thay đổi
-Hmm? Nhà Aisha à?
Ah. Tôi còn không biết cô ấy sống ở đâu nữa nên đành hỏi Toack xem sao vậy
Tôi đoán là anh ta chỉ vừa mới dậy, nhìn mái tóc bù xù kia là đủ hiểu rồi. Anh ta nheo mắt lại gấp đôi bình thường và nhăn nhó, dường như tâm trạng không tốt lắm
-Đúng thế,nhà cô ấy. Tôi muốn đến thăm và cảm ơn cô ấy vì đã giúp đỡ tôi lúc mới đến đây.
-Ah. Nếu muốn đến đó, cậu phải quay lại rìa làng và đi qua vườn nho đó. Nhưng tôi không nghĩ cô ấy là người quan tâm đến điều đó đâu
Toack gãi đầu trả lời, nhưng anh ta cũng có cùng ý kiến với tôi về tính cách của Aisha.
Tuy nhiên, vẫn có một khả năng, lúc nào đó cô ấy sẽ nói thẳng, 「Này, dù sao tôi cũng là người đầu tiên giúp anh khi mới đến đây, nên chẳng phải anh nên đến nhà tôi trước sao? 」Đó là lý do tại sao tôi không nên bỏ qua điều này.
-Giờ này chắc Aisha đang ở trong vườn nho rồi, nên có lẽ tốt hơn nếu cậu đi theo con đường dẫn đến vườn nho hơn là đi thẳng đến nhà cô ấy. Nhưng, nếu cậu vẫn muốn đến nhà cô ấy, hãy đi về phía nam từ đây. Ngôi nhà đó được bao quanh bởi những vườn nho, bên cạnh là những nhà kho chứa nho và hầm ủ rượu vang. Cứ đến đó là cậu sẽ nhận ra ngay.
-Ồ, tôi hiểu rồi. Cảm ơn anh.
Sau khi được Toack chỉ dẫn, tôi bắt đầu lên đường..
◆ ◆ ◆
Tôi đi đến vườn nho như Toack đã hướng dẫn, và đúng như anh ta nói, Aisha đang mặc quần áo làm việc của mình ở đó.
Từ xa, tôi có thể nhìn thấy bóng của cô đang ngồi cạnh hàng rào dọc theo con đường, có vẻ như đang là giờ nghỉ giải lao.
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì có thể tìm thấy cô ấy ngay ở đây và bắt đầu bước tới
Nhưng khi tới gần thêm một quãng, tôi mới nhận ra có điều không ổn. Flora đang ngồi ngay cạnh cô ấy.
Wa! Cái gì… Tại sao Flora lại ở đây ?! Tôi hét lên trong tâm trí của mình, nhưng sau đó, trong đầu tôi lại nhớ đến những lời của Fiona-san. Cả hai đã luôn luôn ở cạnh nhau từ lúc nhỏ.
Họ đã là những người bạn tốt nhất từ khi còn nhỏ. Nên chuyện cô ấy có mặt ở đây dù không có việc gì cũng là rất bình thường.
Có lẽ tôi nên chờ một chút nữa để Flora rời đi chăng? Tôi vẫn chưa chuẩn bị tinh thần cho chuyện này.
Ah, nhưng sau khi nghĩ lại, có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi đối mặt với cô ấy ở đây và giải quyết vấn đề khi Ergys-san và Fiona-san không ở bên cạnh.
Tôi đã không làm bất cứ điều gì khiến tôi cảm thấy tội lỗi cho đến nay ... Không, thực sự, việc để cô ấy nhìn thấy mình khỏa thân làm tôi cảm thấy khá tội lỗi, nhưng bây giờ có thể là một cơ hội để tôi sửa lỗi này.
Tôi tiếp tục tiến về phía trước với quyết tâm đó, nhưng càng đến gần thì những bước chân của tôi càng nặng nề hơn
Khi tôi đến đủ gần, Aisha đã chú ý đến tôi.
Flora ló đầu ra để xem đó là ai, rồi thụt vào ngay trong khi trưng ra một khuôn mặt kì lạ.
Phản ứng của cô ấy hoàn toàn như tôi dự đoán. Sau khi nhìn thấy tôi, mặt cô ấy đỏ bừng với một tiếng * Pon* và rồi cô ấy cố vùng bỏ chạy. Nhưng, ngay lập tức, Aisha tóm lấy tay cô ấy lôi lại, Flora cố gắng vùng vẫy để thoát ra trong bất lực
Sau đó phải mất một lúc, Flora mới bình tĩnh lại và ngừng ý định bỏ chạy sau khi được Aisha thì thầm điều gì đó.
Nhìn vào tình hình, có vẻ như Aisha biết chuyện gì đã xảy ra giữa chúng tôi.
Tôi rất biết ơn cô ấy vì giúp tôi giữ Flora lại, nhưng tôi hơi xấu hổ vì cô ấy cũng biết về nó.
Trong khi mỉm cười cay đắng, tôi lên tiếng
-Xin chào....
-Chào
-.......
Tôi lên tiếng chào nhưng Flora lại lùi ra trốn đằng sau Aisha và không nói một lời nào.
Tôi biết mà; sau tất cả tôi lại bị tránh mặt nữa...
Khi tôi nở một nụ cười cay đắng, Aisha nhẹ nhàng chạm vào vai Flora.
Flora sau đó phản đối Aisha trong im lặng kèm theo đôi mắt như sắp khóc. Có vẻ như cô ấy đang nói "Khôngg, mình thực sự không thể làm được điều này đâu".
Tuy nhiên, Aisha di chuyển phía sau và đẩy Flora lên trước kèm theo một cái liếc mắt
Bị đẩy lên trước, Flora bước lên trong khi vẫn run rẩy.
Tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra trong nửa sau, nhưng có vẻ như bằng cách nào đó họ đã gửi cho nhau những tin nhắn bằng ánh mắt.
Đó là một phương thức giao tiếp đặc biệt giữa những người bạn thân.
-Um, ummm ... chào anh
Flora chào tôi với giọng nhẹ nhàng. Hai má cô ấy giờ đã đỏ chót như quả táo.
Ánh mắt của cô ấy đảo quanh như thể đang nhớ lại chuyện hôm trước và cố hết sức để tránh tiếp xúc với ánh mắt tôi. Nhưng, dù vậy, tôi rất vui khi cô ấy không chạy trốn và cho tôi cơ hội này để xin lỗi cô ấy.
-Chào em
-.......
Tôi lại chào cô ấy một lần nữa với một nụ cười, sau đó không khí im lặng lại tiếp tục
Flora bắt đầu đan hai bàn tay của mình lại với nhau vì bối rối, về phía mình, tôi cũng cảm thấy khó xử và không có ý tưởng làm thế nào để phá vỡkhông khí im lặng này..
Đó là bởi vì tôi biết rằng tôi cũng có lỗi. Tôi có nên cúi đầu xuống và xin lỗi không nhỉ? Khi tôi nghĩ về điều đó, tôi cảm nhận được ánh mắt đến từ Aisha, người đằng sau Flora.
Miệng cô ấy hơi di chuyển. Tôi nghĩ cô ấy đang cố bảo tôi xin lỗi rồi.
Tôi quyết định trả lời với một cái gật đầu nhẹ, và tôi cúi đầu xuống.
Sau đó, Flora ngạc nhiên đến tròn
mắt và bắt đầu tỏ ra luống cuống
-Um, tôi rất xin lỗi về những gì đã xảy ra ngày hôm trước. Tôi đã ra ngoài khi chưa mặc quần áo.
-Không, không, em cũng xin lỗi ... Em đã tự tiện vào nhà anh dù chưa được phép. Em xin lỗi. ”
Cô ấy cũng cúi đầu xuống khi trả lời.
Cái gi? Không chỉ không đổ lỗi cho tôi, cô ấy còn xin lỗi tôi như đó là lỗi của cô ấy vậy. Thật là một người tốt bụng.
Tôi ngẩng mặt lên sau khi nghe những lời của cô ấy, và cả hai chúng tôi nhìn nhau và cười.
Đó là vì không khí căng thẳng không đáng có mà chúng tôi tự tạo ra khi ai cũng nghĩ mình có lỗi
Tôi rất vui mừng.
-Ahem
Sau khi chúng tôi cười một lúc, Aisha, người vẫn ở đằng sau Flora, phát ra một tiếng ho như để khẳng định lại sự hiện diện của mình
Cả hai chúng tôi đều rất ngạc nhiên và quay sang nhìn cô ấy ngay lập tức.
-Tôi phải quay lại làm việc rồi, sao hai người không về đi? 」
Aisha nói khi trong khi bắt đầu đeo lại đôi găng tay.
Cô ấy đã cố gắng hết mình giúp tôi lần này. Agh,tôi lại mắc nợ cô ấy một lần nữa rồi.
Tuy nhiên, nói gì thì nói, tôi vẫn phải cảm ơn cô ấy vì đã giúp đỡ tôi vào ngày đầu tiên tôi đến đây.
-Aisha-san, cảm ơn vì đã chăm sóc cho tôi trong ngày đầu tiên tôi đến đây! Giờ tôi sống gần nhà Toack
- Ah. Tuyệt. Vậy, anh sống gần nhà Toack, huh? Được rồi, lần tới tôi sẽ đến làm phiền anh đó.
Aisha nói vọng lại sau khi biến mất vào những vườn nho.
-Vậy thì,chúng ta cùng về chứ? Tôi có một số việc cần nói với Ergys-san
- Ah, vâng. Em cũng sẽ về nhà
Đi ngược theo con đường chúng tôi đến, cả hai quay trở lại nhà của Ergys-san.
Khi Aisha đến thăm tôi, tôi hy vọng rằng tôi sẽ có thể kiếm được thứ gì đó từ những chuyến săn trên núi và đãi cô ấy một bữa.