"Sư muội, em bảo vệ cho Hải Yến và tránh sau lưng tôi đi!!" Lỗ Gia Minh cầm kiếm gỗ đào múa may tay chân, nhưng trước hay sau cũng không có ý định tiến lên.
Tôi không khỏi lắc lắc đầu, dùng ngón tay lấy ra một đồng tiền Ngũ Đế búng về phía nam quỷ kia.
"Ai da!!” Con quỷ kia đau đớn hét lên một tiếng thảm thiết, làm bộ tóc giả trên đầu rơi xuống.
"Tôi đoán quả nhiên là không sai! Người này không phải là quỷ!" Tôi búng thêm hai đồng tiền Ngũ Đế vào đầu gối của người nọ, anh ta liền quỳ xuống đất với một tiếng va đập mạnh.
Ngay khi Lỗ Gia Minh nghe rằng đó không phải là quỷ, anh ta tiến tới với hai cú đấm, "Mẹ kiếp, này thì con mẹ nó giả thần giả quỷ, tôi nói sao mà bùa với bùa chú không có tác dụng, làm tôi còn nghĩ mình gặp phải một con quỷ lợi hại, hù ông đây sợ chết mẹ.
"
Tần Hải Yến cũng tức giận tiến lên đá, "Nói đi, sao anh lại giả thần giả quỷ ở đây hả?"
"Ai da, đừng đánh nữa, tôi không phải là cố ý!!"
“Được rồi, các người đừng đánh nữa, đưa anh ta về văn phòng thẩm vấn!” Tôi bước tới đẩy hai người đang tức giận ra, túm lấy người đàn ông hơi mập, lúc này đôi tay tôi rất có lực, dùng một tay cũng có thể khống chế được tên này.
Trên đường trở lại văn phòng, tôi cố tình thả chậm bước chân, đi phía sau Tần Hải Yến và Lỗ Gia Minh.
Sau khi kéo khoảng cách được một khoảng, tôi ghé sát miệng vào bên tai người đàn ông, "Bây giờ tôi hỏi anh, anh phải thành thật khai báo, nếu không tôi sẽ vặn gãy cổ tay của anh.
"
Vừa nói tôi vừa cố ý dùng lực mạnh lên tay, người đàn ông đau đớn hét lên một tiếng, vội vàng gật đầu.
"Tại sao anh lại giả thần giả quỷ?"
"Tôi là người đã có gia đình, dưới tình thế cấp bách, tôi giả làm quỷ để xua đuổi bọn họ đó!"
“Thật?” Tôi liếc nhìn người đàn ông từ đầu đến chân, quả nhiên, trên người anh ta vẫn còn thoang thoảng mùi nước hoa của phụ nữ.
"Tôi thề, thật sự là như vậy, nếu có nửa câu nói dối thì thiên lôi đánh tôi đi, đại tỷ à, chị thả tôi đi đi, chuyện này mà náo loạn lên bị con cọp cái nhà tôi biết thì tôi xong đời đó!!"
"Muốn tôi thả ra cũng được, nhưng anh phải làm cho tôi một việc!"
"Chị nói đi!!" Người đàn ông cảm động lệ nóng lưng tròng, chỉ kém chút là quỳ xuống đất luôn.
"Tôi hỏi anh, anh có thường xuyên đến đây vụng trộm không?"
"Tôi mới tới vào dạo gần đây, nghe nói khách sạn bị ma ám, có ít người đến ở nên an toàn hơn,! " Người đàn ông cứ nhìn sắc mặt tôi nói, như là đánh giá tôi có phải là quỷ hay không.
"Vậy thì tốt, chút đến văn phòng anh hãy nói với bọn họ là chuyện quỷ nháo lúc nửa đêm vào mấy ngày hôm trước đều là do anh làm.
Chỉ cần anh làm như tôi đã nói, tôi đảm bảo đêm nay anh có thể rời đi.
"
"Cứ làm như lời chị nói là được sao?"
Tôi gật gật đầu.
Sau khi đến văn phòng, người đàn ông đã tự ôm hết chuyện ma ám của khách sạn lên người mình, mọi thứ cuối cùng cũng được đưa ra ánh sáng, Tần Hải Yến kích động bật khóc, ngay lập tức gọi cho mẹ cậu ấy.
Tôi nghĩ rằng mọi chuyện đến đây đã được giải quyết ổn thỏa, nhưng Lỗ Gia Minh lặng lẽ bước đến gần tôi trong khi Tần Hải Yến đang gọi điện cho mẹ cậu ấy, "Sư muội, tôi thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, lúc bắt đầu la bàn của tôi rung chuyển hỗn loạn, nơi này nhất định có quỷ, và nó luôn ở bên người chúng ta.
".