Âm Dương Luật Sư

chương 3: vua phá án

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cùng đồng sự cơm nước xong đã là giờ chiều, nhìn thấy thời gian còn sớm, liền quyết định đi dạo phố, hưởng thụ chuyện mà phụ nữ yêu thích nhất, chính là đi mua sắm. Mễ Xán nghe nói Lãnh Dương muốn đi dạo phố, nhanh chóng đi đến.

Lãnh Dương mua cho mình ba bộ vest, hai bộ quần áo không mặc trong giờ làm việc, một cái áo khoác dài, cũng sắp vào đông, nàng cũng nên vì mình chuẩn bị vài bộ quần áo lưu hành trong năm nay, mặt khác, nàng còn mua cho sư phụ một cái áo khoác dầy, mua những thứ này, Lãnh Dương toàn bộ để cho cửa hàng giao hàng, để lại địa chỉ giao hàng, thời gian, phương thức liên lạc, tên, để cho cửa hàng căn cứ thời gian giao hàng trực tiếp đưa đến, nàng lười lấy, hơn nữa đêm nay có một bữa tiệc, cầm theo cũng không tiện.

Mễ Xán biết Lãnh Dương buổi tối đã có hẹn, cho nên rất biết điều không tiếp tục hẹn nàng, không sai biệt lắm giờ rưỡi nhìn thấy điện thoại Lãnh Dương vang lên, nàng biết mình nên về, "Sếp Cố điện thoại sao? Học trò như em thực biết điều cáo lui, hôm nào tiếp tục hẹn sư phụ cùng nhau đi dạo phố ăn cơm."

"Cùng nhau đi chứ? Bọn chị hẹn với sếp Tưởng cùng bác sĩ Phùng, em cũng có quen biết." Mễ Xán đi theo Lãnh Dương nửa năm, bạn tốt của nàng, Mễ Xán tất nhiên cũng quen biết.

"Hảo!" Mễ Xán nhanh chóng đáp lời, kỳ thật nàng đối với chuyện Lãnh Dương hẹn với ai không có bao nhiêu hứng thú, nàng cảm thấy hứng thú là có thể cùng thần tượng của nàng đi cùng, còn nữa kế tiếp nàng cũng không có việc gì làm, về nhà cũng là nhàm chán.

Hai người không đợi bao lâu, xe của Cố Miễn Quân đã đến, "Tiểu Mễ! Đã lâu không gặp!" Cố Miễn Quân nhiệt tình cùng Mễ Xán chào hỏi.

"Sếp Cố." Mễ Xán cũng vui vẻ chào hỏi. Mễ Xán đối với Cố Miễn Quân ấn tượng vẫn còn vô cùng tốt, cảm thấy được do anh ta xứng với sư phụ của mình, tuyệt đối là trời sinh một đôi.

Hai người ngồi xe Cố Miễn Quân đi vào một nhà hàng Tây, nhà ăn trang trí không tính xa hoa, nhưng hoàn cảnh coi như không tệ, sạch sẽ, phục vụ chu đáo, vả lại làm món ăn thực hợp khẩu vị của bọn họ, còn nữa ông chủ cùng Cố Miễn Quân là bằng hữu, mỗi lần bọn họ trả tiền đều có cửu chiết ưu đãi, vốn ông chủ nói cần lục chiết, nhưng Cố Miễn Quân không muốn bằng hữu không kiếm được tiền, cho nên đàm phán cửu chiết, như vậy bọn họ cũng sẽ không ngượng ngùng khi tới dùng cơm. Bọn họ có ưu đãi, ông chủ cũng kiếm được tiền, hai bên cùng có lợi.

Số chia thập phân. Ví dụ: bảy phần mười gọi là thất chiết 七折, tám phần mười gọi là bát chiết 八折, phần trăm gọi là thất ngũ chiết 七五折. ~ mình đang thắc mắc là / với / cái nào nhiều hơn, tác giả sai hay mình sai T.T

Bọn họ đến nhà hàng bắc cảng Trung Tây, tiếp tân ở cửa đều nhận biết được bọn họ, nhiệt tình nghênh đón, không cần hỏi đem nhóm của họ dẫn tới lô ghế số , bởi vì bọn họ mỗi lần đến đều cũng đặt lô ghế số . Vào lô ghế, bên trong đã có mấy người, sếp Tưởng - Tưởng Đinh Hạo cùng bác sĩ Phùng - Phùng Duẫn Minh, còn có mấy đồng sự của bọn họ. Nhóm người Tưởng Đinh Hạo nhìn thấy nhóm người của Lãnh Dương, bắt đầu ồn ào, "Ai nha! Kim Đồng Ngọc Nữ của chúng ta rốt cuộc đã tới! Tiểu Mễ! Ngươi cũng tới sao? Lại đây, lại đây ngồi, không nên khách khí! Đi cùng chúng ta không cần khách khí!"

"Hảo, ta đây liền không khách khí!" Mễ Xán nhanh chóng đáp lời, vốn nàng sẽ không nghĩ sẽ khách khí, nếu khách khí nàng sẽ không theo tới.

"Gọi món ăn sao? Hôm nay tất nhiên ta mời, chúc mừng sếp Tưởng của chúng ta thăng chức." Cố Miễn Quân hưng trí rất cao, anh ta cùng với Tưởng Đinh Hạo hợp tác nhiều năm, đã là lão hữu, lão hữu thăng chức, hắn tự đáy lòng làm Tưởng Đinh Hạo vui vẻ.

lão hữu: bạn già =)))

"Cám ơn, cám ơn, bất quá tự nhiên ta mời, ta thăng chức, tự nhiên ta phải mời, mọi người muốn ăn cái gì cứ việc gọi, muốn uống gì cứ việc uống, đêm nay chúng ta tận hứng." Tưởng Đinh Hạo nói. Tưởng Đinh Hạo người gần bốn mươi tuổi, đương nhiệm đôn đốc cao cấp của tổ trọng án Tây Cửu Long, ngày mai ông ấy được thăng chức thành Tổng đốc giám sát Tây Cửu Long, cũng chính là Phó chủ quản cục cảnh sát Tây Cửu Long, phó quan chỉ huy, bữa tiệc tối nay chính là vì chúc mừng ông ấy thăng chức mà bố trí.

"Cấp trên thân thiết đã thăng chức, không biết cấp trên mới của chúng ta là hạng người gì, cũng không biết ở chung có được không." Nói chuyện chính là cấp dưới của Tưởng Đinh Hạo, đương nhiệm Cảnh trưởng tổ trọng án A của Tây Cửu Long Triệu Lượng, ba mươi tuổi.

"Nga, đúng rồi, nghe nói cấp trên mới của anh là một vị madam, từ tổng khu cảng đảo điều tới, có danh xưng là vua phá án, đối với công việc rất nghiêm túc lại rất liều mạng, sau này mọi người chắc sẽ rất bận rộn." Phùng Duẫn Minh nói chen vào. Anh ta đang đảm nhiệm chức vụ phó chủ quản khoa pháp y tổng bộ, cho nên anh ta đối với tổng khu này ở cảng đảo với đôn đốc madam cấp cao này có chút nghe được: tuổi trẻ, lãnh khốc, công việc điên cuồng, liều mạng, nói đúng ra thời gian phá án quả thực là đang liều mạng, còn một điều, chính là nghe nói vóc người không tệ, có thể tuyển chọn Hồng Kông tiểu thư, không cần so sánh đều có khả năng lấy được quán quân. Nhưng tin đồn dù sao cũng là tin đồn, sự thật như thế nào, còn phải do chính mắt mình nghiệm chứng.

"Năng lực phá án của madam Diệp là chân thật đáng tin, nàng rất liều mạng cũng là xác thực, các ngươi đi theo cấp trên như vậy, khẳng định có tiền đồ tốt, làm ra một chút thành tích, đối với chuyện thăng chức sau này rất có lợi." Tưởng Đinh Hạo nói. Tương đối đang ngồi mà nói, ông ta đối với người điều qua để thay thế chức vị hiện tại của ông ấy, madam Diệp, vẫn tương đối hiểu biết.

"Trước tiên xem ở chung được hay không đi! Còn có thể thăng chức hay không đều là sau này hãy nói, còn nữa, có biểu hiện tốt, người được lợi lớn nhất chính là cô ấy, nói thật, nếu ở cùng không đúng cấp trên, thật là khổ không thể tả." Triệu Lượng cảm thấy được chuyện thăng chức này thật khó khăn, anh ta cũng không nhiều bao nhiêu hi vọng, anh ta hiện tại so với quan tâm đến tính thực tế của vấn đề, chính là xem công tác có vui hay không, nếu ở cùng lãnh đạo không tốt, sau này nhất định có cuộc sống khổ sở.

"Người ta còn chưa tới, cậu cũng không còn ở chung qua, cũng không biết người ta là người dạng gì, không cần buồn lo vô cớ , hôm nay là chúc mừng sếp Tưởng của chúng ta thăng chức, tất cả mọi người thật vui vẻ, sự tình từ nay về sau, sau này hãy nói." Cố Miễn Quân nói. Kỳ thật anh ta đã gặp qua madam Diệp mà mọi người nhắc tới, anh ta thật thưởng thức bộ dạng nghiêm túc, chuyên chú của cô ấy, phá án cũng rất có bộ dáng, chính là cảm giác tương đối lạnh, làm cho người ta cảm thấy có khoảng cách, bất quá nói ra chính là năng lực làm việc, cô ấy có điểm lãnh khốc, anh ta cảm thấy được cũng không có gì lạ.

"Đúng vậy! Sự thật nếu không cải biến được, cũng chỉ có thể thích ứng, nói không chừng cô ấy là một cấp trên tốt!" Lãnh Dương cũng phát biểu ý kiến của chính mình, tuy rằng Tưởng Đinh Hạo thăng chức, chủ quản của Tổ trọng án A của Tây Cửu Long đổi chủ đối với nàng mà nói cũng ít nhiều có chút ảnh hưởng, nhưng nàng cảm thấy được nếu giả thiết là sự thật, còn không bằng không thèm nghĩ nữa, bởi vì suy nghĩ cũng vô dụng.

"Nhưng sư phụ, vạn nhất cô ấy một madam rất khó dây dưa, chúng ta sau này cùng cô ấy xã giao, chẳng phải là mệt chết đi?" Mễ Xán cũng có chút lo lắng, dù sao các nàng thường xuyên sẽ xử lý án kiện hình sự, rất nhiều thời điểm cùng cảnh sát giao tiếp, nếu madam Diệp này tính tình không tốt, hoặc là không hợp để nói chuyện, hoặc là đối với người khác không có thiện ý, đối với công việc sau này triển khai cũng nhiều phiền toái.

Lãnh Dương mỉm cười, "Không sao, chúng ta cũng chỉ là theo như quy củ làm việc, nàng cũng vậy." Xã hội bây giờ là xã hội pháp chế, Lãnh Dương nàng cũng chỉ là theo nề nếp làm việc, nàng không sợ đối phương sẽ vì vậy mà làm khó nàng.

"Tiểu Mễ, ngươi yên tâm đi, luật sư Lãnh là bạn gái sếp Cố, ai sẽ làm khó được nàng! Hơn nữa tất cả mọi người là theo như quy củ làm việc, đừng nói cảnh sát chúng ta không hiểu tình lý như vậy, khủng bố như vậy được không!" Tưởng Đinh Hạo mỉm cười nói. Ông ấy cảm thấy được Cố Miễn Quân ở cả cảnh giới Hồng Kông nổi danh là cái nhân duyên tốt, Lãnh Dương làm bạn gái của hắn, coi như không mở ra phương tiện chi môn, ít nhất sẽ không cố ý làm khó dễ đi!

mở ra phương tiện chi môn: cho qua dễ dàng, đại loại như đi cửa sau nhờ quen biết ~ mình không biết dịch sao cho đúng với sát nghĩa nên để luôn bản gốc :)))

"Tôi đây chẳng phải là nên cám ơn sếp Cố sao?" Lãnh Dương nhìn Cố Miễn Quân cười.

"Không cần cảm tạ, đại luật sư như em tinh thông pháp luật, sếp hay madam nào dám đắc tội với em? Không phải tìm chịu tội sao?" Cố Miễn Quân theo nói giỡn, bất quá hắn nói cũng đúng sự thật, ở Hồng Kông đặc biệt là người làm việc theo pháp luật, ngươi đừng không có việc gì đi đắc tội với luật sư, nói không chính xác hắn lấy một cái không rõ ràng tội danh đem ngươi tố cáo, chuyện bị kiện cáo đau đầu, tất cả mọi người cũng đều là trốn tránh.

Cửa bao sương mở ra , vài người phục vụ trước sau đem đồ ăn của Tưởng Đinh Hạo bọn họ gọi trước đó bưng lên, có cua sao miến, tôm hùm hấp, súp bào ngư, vịt quay mật ong, cá mú hấp,... món ăn.

"Đồ ăn đến rồi, tất cả mọi người cũng đói bụng, vừa ăn vừa nói, ăn no, chúng ta đổi địa điểm, tiếp tục vui vẻ." Tưởng Đinh Hạo mời mọi người động đũa.

"Chỗ cũ sao?" Phùng Duẫn Minh hỏi. Kỳ thật hắn không hỏi cũng đoán được sẽ đi nơi nào, bởi vì bọn họ mỗi lần buổi tối đi uống rượu đều cũng đi nơi kia.

"Đương nhiên là đi nơi của Quý thúc! Bằng không còn đi nơi nào? Ta đã cùng Quý thúc nói , buổi tối chuẩn bị cho chúng ta cá, tôm, sò biển còn tươi, chúng ta ở bờ biển, vừa uống rượu vừa ăn thịt nướng, thích chứ?" Tưởng Đinh Hạo nói. Quý thúc trước kia cũng là một cảnh sát, sau khi về hưu liền ở bờ biển mở một quán bar! Trang hoàng có chút nhỏ, quán bar phân ra hai bộ phận bên trong và bên ngoài, bên ngoài ở ngoài trời, toàn bộ dùng là gỗ thô dựng lên một không gian vuông nhỏ, chuyên dùng để nướng thịt. Mà bên trong ngọn đèn u ám hơn, nơi chốn bay bổng làm cho người ta thư thái thả lỏng với âm nhạc, thích hợp uống rượu nói chuyện phiếm, quán bar còn cung cấp món ăn lót dạ bình dân, là một mơi thích hợp cho những người đi làm sau khi tan việc thả lỏng. Bọn họ thường xuyên sẽ đến, nơi đó đã muốn thành nơi đến quen thuộc của bọn họ.

"Cơm nước xong lại đi ăn thịt nướng? Cẩn thận mập ra nha mọi người!" Lãnh Dương nghĩ sao luôn luôn là ăn, thực vì thể trọng chính mình mà lo lắng.

"Cô yên tâm, sếp Cố vóc người thật sự đẹp, bây giờ còn không lo lắng vấn đề mập ra, bất quá mấy năm tiếp theo thì khó nói." Phùng Duẫn Minh nói xong rồi hướng Cố Miễn Quân nói: "Trước khi anh mập ra, mau chóng đem chị dâu lấy về nhà, đừng để đến lúc chị dâu bỏ chạy, anh lại tìm em khóc lóc kể lể" . Trong số những người này, hắn cùng với Cố Miễn Quân quan hệ tốt nhất, rất thân thiết, cho nên dám nói giỡn. Kỳ thật Cố Miễn Quân chẳng phải không muốn! Nhưng mà... , ai!

Lãnh Dương cũng chỉ là cười cười, không nghĩ sẽ trả lời. Bỗng nhiên, đang ngồi, ngoại trừ Lãnh Dương cùng Mễ Xán, điện thoại của tất cả mọi người vang lên, đó là một tín hiệu tập trung, tín hiệu cuộc gọi vang lên, cho biết có nhiệm vụ khẩn cấp cần xuất phát, nhận được cuộc gọi, vô luận ngươi đang làm cái gì, ở nơi nào, đều phải lập tức quay về cương vị công việc, nhận nhiệm vụ.

Giờ này khắc này, di động mọi người đồng thời vang lên, mọi người trong lòng đồng thời xuất hiện một ý niệm trong đầu: lại có người chết. Bởi vì nếu không phải có người chết, pháp y Phùng Duẫn Minh sẽ không nhận được cuộc gọi.

Mọi người không hẹn mà cùng đứng lên, vội vàng rời khỏi, Tưởng Đinh Hạo ra cửa trước vội vội vàng vàng nói với Lãnh Dương: "Tiểu lãnh, nơi này liền giao cho ngươi, hóa đơn ghi tên ta là được, chúng ta đi trước."

Cố Miễn Quân đứng lên, nhìn thấy Lãnh Dương, cau mày tiếng gọi khẽ: "Dương Dương..." . Hắn biết Lãnh Dương đang xin nghỉ, nhìn tình huống hắn lại muốn bận rộn, hắn có điểm không yên tâm, cảm thấy được phải xin lỗi Lãnh Dương.

Lãnh Dương là cô gái hiểu chuyện, huống hồ thời điểm lúc trước lựa chọn cùng Cố Miễn Quân quen nhau cũng biết tính chất công việc của hắn, trước cảm thấy hắn nghiêm túc, hiện tại thành bạn gái của hắn, tự nhiên không thể bởi vì hắn nghiêm túc phụ trách công việc mà có oán hận, huống hồ, nàng cũng không phải là người dễ oán hận. Lãnh Dương thực hiểu biết gật đầu nhẹ với Cố Miễn Quân, nhẹ nói: "Đi đi! Công việc quan trọng hơn, chúng ta sẽ chiếu cố tốt mình." Nơi này chúng ta đương nhiên còn có Mễ Xán.

Cố Miễn Quân gật gật đầu, xoay người vội vàng rời đi. Cố Miễn Quân vẫn cảm thấy có thể tìm thấy người hiểu chuyện như Lãnh Dương, lại ủng hộ công việc của hắn, lại còn là một người bạn gái ưu tú là do kiếp trước hắn đã tu luyện phúc khí.

Nhìn thấy đầy bàn thức ăn, các nàng hai nữ nhân làm sao có thể ăn hết được, hơn nữa nhìn tình huống này, bọn họ tối nay sẽ không trở về nơi này ăn cơm, phỏng chừng lại phải bận rộn đến không có thời gian ăn cơm! Nàng không biết những người khác có bị bệnh bao tử hay không, nhưng dạ dày Cố Miễn Quân từ trước đến nay không tốt, phỏng chừng cũng là bởi vì quan hệ công việc khiến hắn tạo thành tật xấu, bởi vì luôn bận đến không thời gian ăn cơm, hoặc là quên ăn cơm.

"Sư phụ, làm sao bây giờ? Nhiều như vậy, ăn không hết thì rất lãng phí, nếu không chúng ta gói lại đi?" Mễ Xán nhìn thấy đầy bàn thức ăn ngon, thiệt tình cảm thấy được bỏ đi rất lãng phí.

"Tốt, tùy em." Lãnh Dương nói xong, đứng dậy tìm remote TV, mở TV. Nàng cảm thấy được nếu quả thật có án mạng phát sinh, tin tức hẳn là sẽ có đưa tin. Nhưng mà bây giờ còn không phải thời gian phát tin tức, phải đợi. Vì thế cùng Mễ Xán hai người vừa chầm chậm dùng cơm, vừa nói chuyện phiếm, lại vừa chờ chương trình tin tức tốc báo lúc giờ.

giờ, 《 tin tức tốc báo 》 đúng giờ phát sóng, tin tức đầu tiên chính là tin các nàng chờ xem, "... , xế chiều hôm nay, lúc sáu giờ, ở số khu Văn Điền, Cửu Long, một người đàn ông nhảy lầu, chết tại chỗ, hiện tại cảnh sát đã phong tỏa hiện trường, chờ đợi tiếp tục điều tra... ." Trong TV đồng thời phát hình tình huống hiện trường: người đàn ông vừa nhảy lầu nằm quỳ rạp trên mặt đất, vết máu đỏ tươi, quần chúng vây quanh, quân trang cảnh sát, cảnh giới tuyến... , hình ảnh không ngừng biến hóa, cuối cùng trong màn ảnh còn xuất hiện vài người mới vừa đi ra từ chỗ các nàng.

Editor: càng edit mình lại càng không hiểu rõ từng câu từng chữ muốn nói gì nữa rồi, bây giờ mình không thể đọc trọn vẹn được một câu tiếng Việt hoàn chỉnh nữa, hôm nào đọc lại rồi edit lại lần nữa thôi, không hiểu mấy bạn cũng xem tạm nha T.T tạm đi nha :(( tự đào hố thiệt khổ mà

Truyện Chữ Hay