Trans: Zard
Edit: Haru
---------------
Sáng hôm sau.
Trước khi tiến vào bên trong Nihonium, tôi kiểm tra lại chỉ số của mình bằng Bảng trạng thái được đặt trước cổng vào của Dungeon.
---1/2---
Level : 1/1
Hp : S
Mp : F
Sức mạnh : S
Thể lực : F
Minh mẫn : F
Tinh thần : F
Tốc độ : C
Khéo léo : F
May mắn : F
-------------------
Vẫn như mọi khi, level của tôi vẫn không đổi, có lẽ cách duy nhất để tăng level là những hạt giống từ Dungeon.
Và giờ tôi mới nhận ra, các chỉ số của tôi không được cân bằng cho lắm, vẫn còn một chặng đường dài để đi đây.
Ước gì tôi có thể đi xong hết tất cả các tầng của Nihonium Dungeon chỉ trong 1 ngày và khiến cho tất cả chỉ số của tôi đều là S hết, không phải chờ sang ngày mới để đi tiếp…Nhưng đó chỉ là giấc mơ hão huyền mà thôi.
Nhưng mà từ từ quan sát sự tăng trưởng của các chỉ số của mình, thì chẳng phải điều đó sẽ vui hơn sao.
Giờ tôi mới nghĩ ra, trong game thì bạn cũng sẽ có những người bạn đồng hành là quái thú, và chỉ số tốt đa của những con thú ấy thường là sẽ thấp hơn người chơi rất nhiều, song song với việc tăng level của chúng thì nên có thêm những món đồ giúp tăng sức mạnh nữa.
Tôi nghĩ là tôi cũng đang vậy nhỉ.
Tôi chuyển sang trang thứ 2 của bảng trạng thái.
---2/2---
Rau củ : S
Động vật : S
Khoáng sản : S
Ma thuật : S
Vật phẩm đặc biệt : S
--------
Và thứ hiện ra trên bảng đó là những chỉ số rơi đồ của tôi.
Chúng đều là S cả, không có gì thay đổi.
Sau khi xác nhận chỉ số của mình, tôi hít một hơi lấy tinh thần rồi đi vào Dungeon
Đầu tiên là nên đến tầng 2 trước.
Thường thì, mọi người sẽ xuống tầng 3 trước để lấy hạt giống tốc độ, nhưng để làm được vậy cách nhanh nhất thì ta nên chuẩn bị thêm đạn Lửa lấy từ tầng 2. Thế nên tôi mới xuống tầng 2 trước.
(Haru: Cũng đâu còn ai ngoài main có thể có hạt giống đâu nhỉ.) (Zard: Thì đúng rồi chứ còn gì nữa :vv)
Bằng cách sử dụng hộp đồ, tôi Headshot từng con Zombie mà tôi gặp phải, rồi thu những hạt giống vào hộp.
Tiện thể nói luôn, dù cho bọn Undead tại Nihonium này rất thích mấy đòn tấn công bất ngờ, nhưng tôi lại chẳng chịu một sát thương nào từ chúng.
Chắc là nhờ vào việc tốc độ của tôi đã được tăng lên C, nên dù cho có bị tấn công bất ngờ đi chăng nữa, thì tôi vẫn có thể né được và tiễn luc quái đó về với ông bà.
Và tôi cũng có cảm giác như các kĩ năng chiến đấu của tôi cũng đã tăng lên.
Sau khi thu được đủ số lượng đạn Lửa, tôi đi xuống tầng 3 và bắt đầu công việc đốt quái.
Sau một buổi sáng và gần đến buổi chiều, tôi đã tăng tốc độ của mình lên B.
--------------------
Vì một lí do gì đó, mà tôi lại chẳng có chút động lực nào để làm việc vào buổi chiều cả.
Thời tiết lúc này lại đang rất tốt, thị trấn cũng rất yên tĩnh, không náo nhiệt như ban sáng, tôi thật sự muốn nghỉ ngơi đến hết ngày hôm nay đấy.
Tôi đến tầng 4 của Teruru để tiêu diệt vài còn Bat Slime kiếm ít măng rồi xuống tầng 5 để lấy dưa hấu.
Tôi đã kết thúc một ngày bằng cách hoàn thành những yêu cầu từ những người mà tôi quen biết. Thật mệt mỏi quá đi.
Nhưng ngay khi tôi tưởng đã xong việc ngày hôm nay thì..
[Ryouta-san, anh đã xuống đến tầng 5 của Teruru Dungeon rồi phải không ?]
[Un.]
Sau khi bán xong số măng kiếm được, Elza hỏi tôi một câu như đang lo lắng gì đó.
[Đúng vậy.]
[Thế anh đã đi tới những Dungeon khác chưa? Tầng cao nhất mà anh đã xuống được ở những Dungeon khác là bao nhiêu thế?]
[Những Dungeon khác à? Ở Teruru thì là tầng 5, Nihonium là tầng 3, Silicon cũng vậy, Arsenic mới chỉ tầng đầu thôi—À đúng rồi, tôi từng xuống tận tầng 10 để cứu một người.]
[Em hiểu rồi…]
[Có chuyện gì thế?]
[Thế, anh vẫn chưa có giấy phép đúng không?]
[Giấy phép?]
Đó là gì vậy? Tôi nhìn Elza chờ đợi câu trả lời.
Vì tôi không phải người ở thế giới này nên có nhiều thứ cần phải học lắm.
(Zard: thế éo nào main cứ xài lí do này thế nhở?)
[Anh không biết ư, nếu ai đó muốn đi sâu hơn tầng 5 tại cái Dungeon ở Shikuro, họ cần phải có giấy phép.]
[Nó có giống như mấy loại giấy phép xác nhận gì đó không? Nếu không có nó thì có sao không?]
[Có chứ. Mọi Dungeon trên thế giới này đều dành cho mọi người, nhưng sau tầng 5, quái vật ở đó sẽ mạnh lên. Thế nên thành phố nào cũng phải có luật đối với các Dungeon. Riêng tại Shikuro thì anh chỉ cần có giấy phép là được rôi.]
[Những thành phố khác thì sao?]
[Một số thành phố thì nếu mạo hiểm giả không có giấy phép, thì họ sẽ không được bán hàng, và nếu như họ bị thương thì viện phí của họ sẽ cao gấp 3 lần, cũng có nhiều luật khác nữa cơ…]
[Tôi hiểu rồi. Thế bây giờ tôi nên đi lấy nó ngay nhỉ, phòng bệnh hơn bị bệnh mà.] (Haru: …)
Thú vị thật.
Mọi sản phẩm của thế giới này đều phụ thuộc vào Dungeon, thế nên chắc chắn cũng sẽ có một số bộ luật cho những ai vào Dungeon.
Tôi nhớ lại lúc tôi kiểm tra trạng thái của mình.
Mọi chỉ số rơi đồ của tôi đều là S, thế nên tôi muốn đến những thành phố khác để thử những Dungeon tại đó ngoài Agricultural ở Shikuro này.
[Thế nên…cho em hỏi.]
[Un?]
Trong khi đang như thằng trên mây thì Elza đã gọi tôi về lại hiện thực.
Lần này không hiểu sao cô ấy có vẻ ngại ngùng khi hỏi.
[Nếu như Ryouta-san vẫn chưa có, thì em có thể giới thiệu cho anh một chỗ. Uhm…dù gì thì cũng có rất nhiều mạo hiểm giả khác muốn kiếm giấy phép nên cửa hàng cũng có các dịch vụ như vậy…]
[Aah, tôi hiểu rồi.]
Tôi có thể hiểu được nhưng gì Elza đang cố nói.
Giấy phép nó cũng giống như một thang đo sức mạnh của các mạo hiểm giả vậy.
Mạo hiểm giả càng mạnh và càng tốt, thì cửa hàng đó sẽ muốn giữ họ lại bằng mọi giá.
Và nếu như cửa hàng có nhiều mạo hiểm giả đã có giấy phép thì uy tín của cửa hàng sẽ tăng cao.
Elza cuối đầu nhìn tôi.
Có vẻ như cô ấy cảm thấy có lỗi khi hỏi những câu hỏi như thế.
Dù gì thì Elza cũng đã giúp tôi rất nhiều cơ mà.
[Tôi hiểu rồi, nếu như có chuyện gì, hãy cứ gọi tôi.]
-----------------
Sau khi nhận được bản đồ từ Elza, tôi cuối cùng cũng đến được văn phòng hành chính của Shikuro.
Tôi đã đến một tòa nhà tuyệt hảo được xây theo hình dáng của nhiều loại rau củ, và theo cảm tính của tôi, tôi đi đến một căn phòng.
Rộng thật đấy…
Không hiểu sao tôi lại nhớ về sân tập bắn khi tôi đến Hawaii chơi.
Chỉ có một quầy ở đây và ở đằng sau quầy là một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông nói với tôi một cách thô lỗ.
[…Muốn gì?]
[Etto, tôi tới đây để xin giấy phép xuống tầng 6.]
[Có gì rồi?]
[Tôi đã đến được tầng 5 tại Teruru để lấy dưa hấu.]
Cứ nghe theo những gì Elza đã dặn tôi mà trả lời, ông chú thô lỗ ấy đứng dậy.
[…Bước ra để làm bài kiểm tra nhanh.]
[Bài kiểm tra?]
[Nếu như cậu đánh được quái tầng 6, thì cậu đỗ.]
[Cũng dễ thôi.]
[…Đây cũng chỉ là cách xem cậu đã đủ sức đến tầng 6 chưa thôi.]
[Đúng rồi nhỉ.]
Quái vật tại thế giới này sẽ sản xuất ra các vật phẩm, và những vật phẩm đó được mọi người trên thế giới này tin dùng.
Thế nên ta chỉ cần chứng minh rằng mình có thể đánh bại được quái vật. thì sẽ không vấn đề gì khi đi sâu hơn vào Dungeon.
[Hiểu rồi, vậy tôi chỉ cần đến tầng 6 của Teruru và đánh bại quái vật thôi đúng không?]
[Khỏi, làm tại đây luôn.]
[Eh?]
Trong khi tôi còn ngây ngô lúng túng chưa hiểu gì, thì ông chú kia đã đi đâu đó và chuẩn bị thứ gì đó.
Và ở đằng xa kia, một trái dưa gang đã được đặt ở đó.
…Tôi biết sắp có chuyện gì xảy ra rồi.
Ông chú đó quay về chỗ ngồi của ông rồi quan sát tôi.
Trái dưa gang ấy sau đó biến thành Rogue.
Đó là một con Slime có màu kim loại.
[Để tôi đoán... Metal Slime phải không?]
[Là Steel Slime, nó cứng lắm đấy.]
[Tôi chỉ cần đánh bại nó là được đúng không?]
[Ừ, nhanh đi, hỏi nhiều quá!]
[Được thôi, bắt đầu nào.]
Tôi bắt đầu trận đấu bằng việc tiến lên trước.
Con Steel Slime lập tức nhảy xung quanh.
Có vẻ như nó đang có mục đích gì đó, bởi vì dù con Slime đã phát hiện ra tôi nhưng nó vẫn không tấn công.
Dù là lí do gì, tôi vẫn phải tiêu diệt nó.
Tôi bay tới và đấm nó, con Slime bay đi nhưng có vẻ nó chẳng nhận bao nhiêu sát thương từ cú đánh của tôi.
Cứng thật đấy, ngay cả với sức mạnh S của tôi cũng chẳng thẻ làm gì đưcọ.
Ừ thì con quái này cũng được gọi là [Steel Slime] (Slime thép) cơ mà.
Được rồi, hãy đánh nghiêm túc nào.
Rút khẩu súng của mình ra, toi nạp vào đấy 2 viên đạn.
Sau đó tôi bắn vào con Slime đang nhảy hip hop kia.
Tôi bắn nó trong từng khoảng thời gian khác nhau.
Một vòng phép hiện lên và thiêu đốt con Slime, và tiếp đó là khu vực ngay chỗ con Slime lập tức bị đóng băng.
Tôi từ từ tiếng tới và nhẹ nhàng gõ vào nó.
Clink!
Con Slime đã bị nát ra thành nhiều mảnh.
Một viên đạn xuất hiện nhưng tôi đã kịp nhặt nó lên trước khi ông chú kia thấy.
[…Chuyện gì vừa xảy ra vậy?]
Dù cho biểu cảm của ông ta không đổi, nhưng có vẻ ông ta đang sốc.
[Đó gọi là sốc nhiệt. Khi mà ông đột ngột tăng nhiệt độ của một vật và lập tức làm lạnh nó đi, thì vật thể đó sẽ lập tức bị yếu đi, như ông thấy rồi đấy.]
(Zard: Nói chung là trong vật lí lớp 6 có đấy.)
[…Hình như tôi vừa học được điều gì đó rất tuyệt vờ thì phải…]
Ông chú đó đã cảm thấy ấn tượng bởi việc làm của tôi.
Dù là cái hiện tượng này cũng thường thôi, nhưng chẳng lẽ người ở thế giới này không biết ư.
Ừ thì chắc cũng chẳng cần đâu nhỉ.
Sau khi có được giấy phép từ ông chú, tôi cuối cùng cũng đã có thể đi đến tầng 10 của Teruru Dungeon, và sau đó lại phải đi xin giấy phép tiếp
Rời khỏi văn phòng đó, tôi thở dài.
Đạn băng và đạn lửa, hai hiện tượng đối lập nhau, nhưng khi kết hợp lại thì lại tạo ra một thứ rất mạnh.
(Zard: Trans đã từng bị vỡ ly cà phê vì việc này, bỏ ly cà phê vô quay xong rồi bỏ đá vào liền, cuối cùng bể mịa cái ly :vv. Các bạn đừng như trans)
Ước gì tôi có thêm khẩu súng nữa…