Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude
======
Vừa có ý định kiếm tiền không bao lâu, đoàn làm phim đã gọi điện tới.
"Xin chào, đây có phải là Tư Hoài Tây tiên sinh không?"
"Vâng."
"À, tôi là nhân viên của đoàn làm phim【Ngôi sao này vì em đặt tên】, làm phiền cậu đến đại học Đế Đô để bắt đầu quay chụp."
"Đại học Đế Đô?" Tư Hoài Tây đã biết trước rằng đoàn làm phim này cực kỳ nghèo, thậm chí địa điểm quay chụp cũng không có, làm sao đột nhiên đến được đại học nổi tiếng nhất Đế Đô được.
Nhưng mà đây là một kịch bản vườn trường Mary Sue, có thêm một ít yếu tố E-sport vào cho nên ban đầu đoàn làm phim muốn thuê một phòng đơn giả làm phòng ký túc xá, sau đó lẻn vào sân thể dục trong một trường nào đó để quay chụp ngoại cảnh.
Tư Hoài Tây sau khi nghe được liền cảm thấy kỳ ba, lại cảm thấy nhân vật chính đem vốn tham gia tổ là chuyện tốt, ít nhất hắn cũng không sợ bị cảnh sát bắt vì lẻn vào trong trường.
Mà sau khi Tư Hoài Tây vào đoàn làm phim rồi, mọi chuyện xảy ra không có như hắn nghĩ, trong ấn tượng của hắn, đoàn làm phim nghèo kiết hủ này đã từ súng bắn chim biến thành đại pháo, các loại thiết bị cao cấp đều đầy đủ, ngay cả trang phục cũng là loại hàng tốt nhất, còn đặt mấy chục khoang mô phỏng trò chơi cao cấp.
Nhân vật chính giàu đến như vậy sao?
Tư Hoài Tây ôm nghi hoặc này đi vào đoàn làm phim, lại ngoài ý muốn gặp được một người.
"Bùi ca?"
Bùi Chiêu Chu mặc một bộ tây trang màu xanh lam, cài cúc áo chỉnh tề, ôm sát vòng eo thon gầy đang nói chuyện với bạn bè bên cạnh, đôi mắt hổ phách vàng kim mang đến cho người ta cảm giác cấm dục cao quý không thể xâm phạm.
Vì sao Bùi ca lại ở đây?
Tư Hoài Tây không hiểu.
Chu Văn Gia càng không hiểu!
Tại sao bạn tốt Bùi Chiêu Chu lại đột nhiên muốn đầu tư vào một đoàn làm phim không ra gì như này, lại còn lôi kéo y tới? Chắc chắn anh để ý tới đồ vật nào đó hoặc là… người nào đó!
Ánh mắt Chu Văn Gia lộ ra vẻ nhiều chuyện, nhìn diễn viên xung quanh đoàn làm phim.
Đột nhiên trợ lý Kim tới gần nói gì đó, Bùi Chiêu Chu hơi nhíu mày, nói: "Lãnh đạo trường học mời tôi tới phát biểu?"
Trợ lý Kim: "Vâng, Bùi tổng không phải mượn địa điểm ở trường học cũ làm nơi đóng phim sao? Lãnh đạo trường vừa đúng lúc nhìn thấy Bùi tổng tới, muốn để cho sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp như ngài phát biểu một chút cho các học sinh khóa sau."
Bùi Chiêu Chu do dự một lát, gật đầu nói: "Chắc tầm giờ đi, trợ lý Kim sắp xếp trước đi."
Trợ lý Kim: "Vâng, Bùi tổng."
Vừa đúng lúc trợ lý Kim đi giải quyết công việc có đi ngang qua thấy hình dáng Tư Hoài Tây, nhớ tới tư liệu của nghệ sĩ mới hot này trên bàn Bùi tổng, nói như vậy thì Bùi tổng đã bắt đầu biết yêu, muốn xuống tay với nghệ sĩ nhỏ Beta này.
Trợ lý Kim có một bí mật đó chính là thích đọc một ít tiểu thuyết cẩu huyết ngược tâm để giải trí, chẳng hạn như mấy bộ【Bá đạo tổng tài và chim hoàng yến】,【Ngược luyến tàn tâm: Mang thai con của tôi rồi thì đừng hòng chạy!】,【Ép buộc chimbhoàng yến Beta yêu đương】…
Chim hoàng yến có thể hiểu như người bị bao dưỡng.
Lúc đi ngang qua nhìn thấy Tư Hoài Tây, ánh mắt lộ ra ba phần thương cảm tiếc hận mà không thể giúp, bảy phần hưng phấn xem kịch.
Bùi tổng đã bí mật đầu tư vào đoàn làm phim của chim hoàng yến, tình yêu bền chặt của đôi AB không còn xa nữa!
Tư Hoài Tây không quen biết trợ lý Kim nhưng nhìn ánh mắt âm thầm hưng phấn kỳ lạ của y, không hiểu sao lại run rẩy một cái.
Hiện tại gặp được Bùi ca, Tư Hoài Tây tất nhiên muốn đi lại chào anh một cái, ngoại trừ lần trước Bùi ca chủ động gọi điện cho hắn, đã mấy ngày rồi hai người không có liên hệ.
Nhưng trước khi Tư Hoài Tây đi tới, đã có một người giành trước hắn một bước.
"Anh Chiêu Chu, lâu rồi không gặp, lần cuối hai ta gặp nhau là ở vũ hội tại hoàng thất, khi đó anh vẫn còn là thiếu tướng quân đội Đế Quốc, không ngờ tới hiện tại anh đã là Tổng Giám đốc công ty cơ giáp hàng đầu, tại sao lâu như vậy rồi anh mới tới tìm em vậy?"
Đôi mắt hạnh của Bạch Hoài Ngọc trong veo, giống như một vốc nước suối ngọt thanh, mang theo nụ cười thanh lệ thoát tục, làn da trắng nõn như ngọc vừa nhìn chính là được thế gia giàu có dưỡng thành, trong lúc lơ đãng còn kéo kéo tay áo Bùi Chiêu Chu, hờn dỗi nói.
Trên người còn có mùi pheromone hương hoa hồng trắng của Omega quanh quẩn, nếu là Alpha bình thường nhất định sẽ quỳ gối trước váy tuyệt mỹ Omega ngọt ngào này.
Nhưng Bùi Chiêu Chu không phải mấy loại Alpha bình thường, hơn nữa còn có chút bài xích với pheromone hương hoa hồng nồng nặc này.
Bùi Chiêu Chu lạnh lùng nhíu mày, lễ phép mà lui về sau một bước, nói: "Tiểu thiếu gia Bạch gia, tôi không có tới tìm cậu, hơn nữa thuốc ức chế pheromone Omega của cậu có mất tác dụng hay không vậy? Tôi khuyên cậu nên tìm một nơi an toàn phun thuốc ức chế pheromone, nếu không sẽ không an cũng không ai chịu trách nhiệm cho một Omega đơn độc như cậu.
======
Tác giả có lời muốn nói: Đuổi kịp tiến độ rồi, ha ha ha ——
Lời editor: Tính ra chương này tác giả viết ngắn vl ra, nên muốn nó dài ra thì nghe mình nói thông báo nhẹ nhàng nè.
Chuyện là dạo này sắp tới thời gian vào điểm tháng -, chính xác hơn là mình sắp kiểm tra sấp mặt nên không có thời gian ngồi trên edit.
Lý do là vì học online thì đâu có chép bài kịp đâu nên toàn gửi file cho chép, thành ra mình không có thời gian rảnh, còn nếu có thời gian rảnh thì ngồi giải trí chứ ai đâu cắm đầu vào tress.
Tổng kết lại một câu là mình lười, lười chảy thây luôn nên không edit chương mới được, mà cứ theo tiến độ mỗi ngày một chương như này thì hết chương tồn kho, mình quyết định sẽ đăng cách một ngày một chương, ngắn gọn hơn là hai ngày một chương.
Ờ, tổng kết dài dòng là vậy á.
Tháng đăng ngày chẵn, tháng đăng ngày lẻ.
À, còn xin lỗi vì hôm nay đăng trễ.
(⌣_⌣”).