Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude
======
"Xin chào, cậu là nghệ sĩ mới sao? Cậu có thể ký tên cho tôi không?" Trên mặt Lương An Đồng đỏ bừng vì kích động, lôi kéo bạn thân Khâu Di đi về hướng Tư Hoài Tây, đôi mắt cũng không dám chớp vì sợ bức tường mới này của cô hóa thiên sứ bay đi.
A, tại sao lúc trước cô một chút cũng không biết đến thịnh thế mỹ nhan này chứ!
Kỳ thi giữa kỳ hại cô rồi!
Tư Hoài Tây liếc nhìn cô nữ sinh nhỏ đang truy tinh này, ánh mắt mong chờ nhìn hắn, có cảm giác tràn đầy sức sống an nhàn ở thời bình, không cần lo bữa hôm ăn bữa mai mà giãy giụa tồn tại trong mạt thế, ăn mặc xinh đẹp đi tìm minh tinh mà mình thích.
Cho dù hắn là cô nhi từ nhỏ nhưng hắn trưởng thành rất sớm, bởi vì dân cư ở mạt thế khan hiếm, căn cứ khuyến khích tảo hôn và mang thai sớm, hắn vẫn luôn khát khao có một gia đình hoàn chỉnh, nhưng vì đang ở mạt thế, hắn cũng không trông mong sẽ tìm được một người bạn đời, càng không hi vọng một ngày hắn đi ra ngoài, ngoài ý muốn mà con của hắn sẽ trở thành cô nhi giống hắn.
Bây giờ, hắn cảm thấy yên ổn với thế giới xa lạ này, nếu thế giới này vẫn luôn hòa bình, có lẽ hắn cũng muốn xây dựng một tổ ấm.
Không hiểu sao Tư Hoài Tây lại nhớ tới Bùi ca, dịu dàng cong khóe miệng lên.
Sau khi ký tên lên cuốn sổ tay của Lương An Đồng, Tư Hoài Tây khó nhịn được nở nụ cười nhạt, nói: "Cảm ơn đã ủng hộ."
Trị nhan bạo kích ở khoảng cách gần khiến Lương An Đồng thiếu chút nữa không kiềm chế được tiếng thét chói tai trong lòng, dùng sức bấu chặt tay bạn thân Khâu Di, trong lòng tràn đầy kích động.
Mãi đến khi Khâu Di bị đau đến trợn mắt, nắm tay nhỏ đánh tỉnh đứa nhóc u mê này, mới làm Lương An Đồng cảm thấy mỹ mãn ôm chữ ký rồng bay phượng múa rời đi.
Trị nhan: giá trị nhan sắc.
Đi được nửa đường, Khâu Di đột nhiên hỏi: "Không phải cậu muốn tìm một minh tinh tên Bạch Hoài Ngọc sao? Cậu hiện tại còn muốn đi tìm không?"
Lương An Đồng ngượng ngùng nói: "Không được đâu, cảm giác chữ ký của tường mới còn nóng hổi lại đi tìm tường cũ làm tớ cảm thấy tội lỗi lắm."
Khâu Di lại lần nữa phóng ra ánh mắt xem thường, nhỏ không hiểu truy tinh làm gì, theo đuổi sao lớn còn không bằng ăn mỹ thực vào bụng!
Nhưng mà tiểu minh tinh kia thật sự khá xinh đẹp, khó trách cái đứa Lương An Đồng chân ngoài dài hơn chân trong này cảm thấy chột dạ khi trèo tường sang nhà khác.
Hai người vui vẻ nói chuyện phiếm, lại không biết cuộc đối thoại vừa rồi bị người nào đó nghe được.
Trợ lý Tiểu Lý xấu hổ nhìn thoáng qua, thấy sắc mặt Bạch Hoài Ngọc đột nhiên âm trầm, thật cẩn thận mà nói: "Bạch lão sư, hai cô nhóc kia còn trẻ không hiểu chuyện, cậu đại nhân đại lượng không cần so đo với họ, mọi người đều biết ở trong giới cậu hot đến mức nào mà, không phải một hai tiểu minh tinh là có thể thay thế."
Đôi mắt như nước hồ xuân của Bạch Hoài Ngọc cong lên, nụ cười mang theo chút lạnh lẽo: "Người vừa nãy bọn họ tìm là Tư Hoài Tây, đúng không?"
Trợ lý Tiểu Lý trong lòng thầm mắng hai đứa fan không đàng hoàng này, nếu muốn trèo tường cũng không cần phải để chính chủ phát hiện chứ, bây giờ thì tốt rồi, người xấu hổ đến lượt gã.
Trợ lý Tiểu Lý mặt dày lấy lòng nói: "Bạch lão sư là vai chính mà đạo diễn nhìn trúng, cái loại người như Tư Hoài Tây sao có thể đánh đồng được với ngài!"
Về việc có phải cậu được đạo diễn nhìn trúng hay không, Bạch Hoài Ngọc tự mình hiểu rõ nhất.
Từ đầu nhìn thấy khuôn mặt kinh diễm tuyệt thế của Tư Hoài Tây trên hot search, chỉ một bộ ảnh chụp thôi đã có cảm giác như nhân vật từ trong điện ảnh bước ra, đôi mắt xanh biển trong sáng thuần khiết giống như ngọc bích thượng đế ban cho, nhan sắc thuần khiết làm người say mê vậy mà giống không ít thành viên trong các gia tộc không thể luận bàn…
Hồi chuông cảnh báo trong lòng Bạch Hoài Ngọc kêu lên, cậu có thể tưởng tượng được giới giải trí sẽ điên cuồng như thế nào!
Cho dù hắn chỉ có mỗi gương mặt này, hắn cũng có thể bước lên đỉnh giới giải trí!
Quả nhiên, vào hôm đoàn đội cậu vì cậu gia nhập show tống nghệ 【Hướng tới tinh cầu】 hot nhất mà mua hot search, vốn nghĩ rằng có thể thu hút một lượng lớn fan hâm mộ, lại không ngờ được bị thằng nhãi này cướp spotlight.
Nghĩ đến hôm đó cậu lén mua thủy quân, còn cố ý bảo phòng làm việc chèn ép hot search của Tư Hoài Tây, thả ra một ít hắc liệu của Tư Hoài Tây, như việc Tư Hoài Tây không bằng cấp hay việc hắn là bình dân đê tiện tới từ hành tinh rác rưởi.
Lại không ngờ được cậu lao lực tốn nhiều tâm tư như vậy vẫn không áp được cái hot search kia của Tư Hoài Tây.
Nhìn tới hôm đó, hot search của Tư Hoài Tây không ngừng leo thang, cho dù cậu giãy giụa bôi đen hắn thì toàn internet đều giống như điên cuồng vì Tư Hoài Tây.
Đúng giờ tối, hashtag Weibo đổi mới, hot search về Tư Hoài Tây lên No., trở thành hot search bạo đỏ nhanh nhất internet.
Bạch Hoài Ngọc nhìn tới hot search kia, cả người run rẩy.
Phảng phất giống như đem cậu trở lại cái khu ổ chuột kia, cho dù nỗ lực đến đâu cũng sẽ bị người chèn ép khinh nhục, mà bên cạnh còn có Bùi Chiêu Chu từ trên cao nhìn xuống, nhìn cậu như một con chó kéo dài hơn tàn, lâu lâu lại bố thí chút thương hại, cho cậu liếm một mẩu xương hèn mọn để sống tiếp.
Bạch Hoài Ngọc không chịu nổi sự sỉ nhục này, bây giờ cậu là tiểu thiếu gia Bạch gia, là Omega quý tộc được hoan nghênh nhất, tài nguyên, địa vị, cho dù là bạn đời tương lai cũng phải là người tốt nhất, cậy không còn là đứa con ngoài giá thú đã không có cái gì rồi mà còn bị thóa mạ, khinh nhục trong khu ổ chuột!
Cậu là Bạch Hoài Ngọc!
Cậu sở hữu thiên phú không Omega nào có được!
Cậu sẽ có tất cả những gì cậu muốn! Tất cả!
Nếu Tư Hoài Tây cản đường cậu, vậy đừng trách cậu âm thầm tuôn ra tin tức, khiến những công ty hơi tốt một chút không dám ký hợp đồng với hắn, vì hắn mà cẩn thận lựa chọn công ty ma cô có tiếng trong ngành, nhưng không ngờ Tư Hoài Tây vẫn có thể trụ lại, còn được mời gia nhập một đoàn làm phim nhỏ.
Ma cô: kẻ sống về nghề đi dẫn gái điếm cho khách làng chơi, trong xã hội cũ.
Bạch Hoài Ngọc xem qua kịch bản 【Ngôi sao này vì em đặt tên】 của đoàn làm phim nhỏ này, tài chính không đủ nên cũng không thuê được diễn viên tốt nào, may mà ý tưởng không tồi, nếu động tay một chút cũng không thể không có cơ hội hot, nhưng làm sao cậu sẽ đem cơ hội nhe vậy cho Tư Hoài Tây?
Bạch Hoài Ngọc vốn tưởng rằng đầu tư một chút tiền là đủ để đoạt vai chính nhưng không ngờ được đạo diễn Lâm Dịch Hoành của 【Ngôi sao này vì em đặt tên】 lại không muốn đáp ứng, bởi vì ông ta cảm thấy thiết lập nam chính nguyên tác là một giáo thảo cao lãnh tuấn mỹ, còn khí chất của Bạch Hoài Ngọc thiên về nhu nhược một chút, nếu làm nam hai thì thích hợp hơn.
Nam hai? Nói đùa gì vậy!
Đây là muốn Bạch Hoài Ngọc cậu làm nền của Tư Hoài Tây sao?!
Bạch Hoài Ngọc khi đó liền lạnh mặt, âm thầm liên hệ nhà đầu tư cùng nhà sản xuất bộ phim này, nếu không chịu đổi vai chính thì chính là đắc tội Bạch gia.
Đế Quốc Odyssey theo chế độ quân chủ chuyên chế, quốc vương Edmund Odyssey nắm giữ quyền lực lớn nhất Đế Quốc, có thể điều động mười ba đội quân.
Dưới quân vương còn có quý tộc, địa vị quý tộc cao hơn bình dân, có quyền lực chính trị nhất định, mà gia chủ Bạch gia chính là một bá tước, kéo theo cả Bạch gia hưởng thụ đãi ngộ dành cho quý tộc.
Mà những nhà đầu tư và nhà sản xuất tầm thường này làm sao dám đắc tội Bạch gia, họ sôi nổi khuyên bảo đạo diễn Lâm Dịch Hoành lùi một bước, không có cách nào khác, đạo diễn Lâm đành phải đáo ứng, nhưng ông đối với Bạch Hoài Ngọc thanh danh rất tốt trong giới này nảy sinh hiền khích.
Quá trình Bạch Hoài Ngọc nhận vai chính không được vui vẻ lắm, hơn nữa Tư Hoài Tây ngay từ đầu đã ký hợp đồng đóng phim trong đoàn, đạo diễn Lâm không muốn hủy hợp đồng đành phải lùi một bước, để Tư Hoài Tây ở lại đoàn làm phim nhưng phải diễn nhân vật làm người chán ghét nhất, sau đó để hắn làm nền cho Bạch Hoài Ngọc!
Quay lại trợ lý Tiểu Lý.
Tiểu Lý nhìn thấy bộ dạng Bạch Hoài Ngọc sắc mặt âm trầm, trong lòng sợ hãi miễn bàn!
Buồn cái gã vừa rồi còn cảm thấy Bạch lão sư xuất thân gia giáo, dưỡng ra nhân cách và tính cách đều tốt, nhưng không ngờ rằng nghe hai cô nữ sinh thuận miệng trò chuyện, liền ghen ghét tiểu minh tinh kia, xem bộ dạng này cũng không phải loại dễ ở chung.
Dù sao thì một diễn viên dùng tiền cướp vai diễn thì khẳng định không có đơn giản như vậy.
Trợ lý Tiểu Lý mặt ủ mày ê, hy vọng Bạch lão sư không chú ý đến nhân vật nhỏ như gã, gã cũng không muốn xem tính cách thật của Bạch lão sư đâu!
Ngay khi trợ lý Tiểu Lý miên man nghĩ vậy, Bạch Hoài Ngọc ở bên cạnh đột nhiên nói chuyện làm gã hoảng sợ.
Đôi mắt Bạch Hoài Ngọc sâu thẳm, hơi cong lên tươi cười nhìn Tiểu Lý, nói: "Tiểu Lý, tôi có việc cần nhờ anh làm."
Trợ lý Tiểu Lý co rúm người lại, dò hỏi: "Bạch lão sư muốn tôi giúp đỡ gì?"
Bạch Hoài Ngọc người đến thần bí, hương hoa hồng trắng trên người càng nồng, ẩn chứa mùi hương đặc thù nào đó, hơi hít vào xoang mũi, đại não đang thanh tỉnh đột nhiên giống xi măng bất động, hỗn hỗn độn độn, phảng phất giống như dục tiên dục tử, ý thức dần lâm vào ảo giác điên cuồng, Bạch Hoài Ngọc trước mặt như có thần quang, có thể đem đến niềm vui vô tận cho gã!
Vẻ mặt trợ lý Tiểu Lý tè nghi hoặc trở nên thất thần mờ mịt, đột nhiên ánh mắt điên cuồng đỏ lên, nhiệt tình lại thành kính nhìn Bạch Hoài Ngọc, cung kính nói: "Ngài có mệnh lệnh gì xin cứ nói ra!"
Đôi mắt Bạch Hoài Ngọc lóe lên tia lạnh lẽo, dịu dàng cười nói: "Giúp tôi tiêu diệt Tư Hoài Tây, khiến khuôn mặt kia của hắn bị hủy."
Với những lời nói xấu xa trắng trợn như vậy, trợ lý Tiểu Lý lại há mồm đáp ứng, ánh mắt cuồng nhiệt thành kính nhìn về phía Bạch Hoài Ngọc, không hề suy xét đến hậu quả có thể dẫn đến ngồi tù, cả người nhe biến thành người khác, hô: "Tôi nhất định sẽ làm điều đó cho ngài!!!"
- ------------------------------------
"Chỉ là hàng xóm thôi mà, chẳng lẽ một Omega như Bạch Hoài Ngọc còn có thể làm ra chuyện xấu gì sao?" Chu Văn Gia không hề để ý nói.
Thân là Alpha, Chu Văn Gia đương nhiên rõ tố chất thân thể hay các phương diện khác Alpha đều tốt hơn Omega và Beta, nhưng từ nhỏ tới lớn trong trường y theo học, đám học sinh ưu tú nhất vĩnh viễn là Alpha.
Không phải y không thấy sự nỗ lực của các bạn học Omega và Beta nhưng chỉ tính riêng môn thể dục bình thường thôi, Alpha thể chất tốt một chút chơi bóng rổ cũng có thể nhảy cao đến ba mét, lợi hại hơn thì cao đến năm mét, sáu mét, khung bóng rổ chỉ cần bước nhảy cái là qua, nhìn những bạn học Omega và Beta bị nghẹn họng mà chết lặng.
cho nên sân bóng rổ của Alpha đều được đặc chế, khác với chỗ hoạt động của Omega và Beta.
Mặc dù pháp luật luôn kêu gọi Alpha tôn trọng, quan tâm và che chở quần thể Omega yếu đuối đi chăng nữa thì bản chất của Alpha là mạnh mẽ và có sự cạnh tranh khốc liệt, mà loại cạnh tranh nghiêm ngặt này quyết định địa vị của bọn họ, Alpha cấp thấp chắc chắn phải phục tùng Alpha lãnh đạo cấp cao.
Alpha mạnh mẽ kiêu ngạo, nội tâm tuân theo luật rừng cá lớn nuốt cá bé từ xưa, bọn họ sẽ nghe theo pheromone đi che chở chiếu cố Omega nhỏ yếu quý giá.
Nhưng trong lòng một đám Alpha cuồng vọng tự đại, có thể khiến cho họ vĩnh viễn thần phục chỉ có thể là Alpha mạnh mẽ nhất.
Đối với kẻ yếu là thương hại.
Đối với kẻ mạnh là khát khao và tôn sùng.
Chu Văn Gia bĩu môi, cũng không cảm thấy Bạch Hoài Ngọc sẽ gặp phải chuyện gì, ngược lại cảm thấy bạn tốt Bùi Chiêu Chu đang lo lắng quá nhiều, lo trước lo sau như vậy không giống một Alpha nha.
======
Tác giả có lời muốn nói: Còn thiếu ba ngàn chữ nha!
Lời editor: Mấy chương gần đây có hơi ngắn (ngắn conmegi) thành ra edit nhanh lắm, làm liền tù tì bốn chương muốn gãy cái tay thôi.
Có mấy chương tác giả chán nên cũng tầm hơn một ngàn chữ, có chương tác giả phóng bút quá lên tới sáu ngàn chữ (chớt tâm), chắc mình gãy tay quá, hu hu..