-Vì đã không chịu cho cơ thể có được thời gian nghỉ ngơi và hồi phục đàng hoàng nên em đã phải bất tỉnh trong vòng ba ngày, trong lúc em bất tỉnh đã khiến cho Phạm lo lắng rất nhiều
+Hai ngày rồi em ấy vẫn chưa dậy luôn hả-Kazutora chán nản nói
+Đúng thật là có chút kì lạ, cứ gọi bác sĩ đến kiểm tra thử coi-Draken đưa ra ý kiến
+Đồng ý-All
-Một người bác sĩ riêng đã được mời đến, họ dẫn vị bác sĩ đó đến bên một góc tường nhỏ,Draken vặn một cái tượng gỗ nhỏ gần đó, nền nhà dần hé lộ một con đường đi xuống dưới đó, họ cùng vị bác sĩ bước xuống dưới đó, mở cánh cửa ra một cô gái với mái tóc màu vàng nắng đang ngủ say sưa trên chiếc giường to lớn, chân cô gắn hai chiếc vòng nhỏ.
+Kiểm tra cô gái này dùm chúng tôi-Koko
+Vâng ạ-Vị bác sĩ đến gần kiểm tra cơ thể em
+Có chuyện gì sao-Inui
+Cô gái này đã từng chết rồi sao-Vị bác sĩ kinh ngạc quay sang hỏi những người kia
+Ý ông là sao-Kakuchou khó hiểu hỏi
+Tôi cũng không biết nữa, sự sống của cô gái này vẫn còn yếu ớt,cơ thể của cô gái này đang trong tình trạng hồi phục,chắc cô ấy đã không chịu nghỉ ngơi đang hoàng, ép cho cơ thể mình phải hoạt động mạnh nên mới dẫn đến tình trạng mất sức và bất tỉnh thôi, không có gì đáng ngại cả, chỉ cần cho cô ấy nghỉ ngơi thêm ngày nữa là cô ấy sẽ tỉnh thôi-Vị bác sĩ nói
+.......-Cả đám im lặng khó hiểu
+Vậy giờ tôi sẽ đi kê cho cô ấy vài lượng thuốc bổ, sau khi cô ấy tỉnh dậy hãy cho cô ấy uống nó-Vị bác sĩ đó
+Vâng cảm ơn ông -Mitsuya
-Ông ấy đưa thuốc cho họ sau đó rời đi.Cả đám vào lại nhà mở cuộc họp nhỏ
+Mày muốn mở cuộc họp chi vậy Kisaki-Izana
+Thì bọn mày không thắc mắc gì về việc ông ấy vừa nói sao, cái gì mà sự sống yếu ớt, cơ thể đang phục hồi, hoạt động mạnh sao-Kisaki
+Có nhưng mà em ấy chưa tỉnh làm sao biết được chứ-Mikey khó chịu nói
+Không cần bởi ở đây có hai kẻ biết chuyện gì đã xảy ra với em ấy mà-Kisaki nhếch mép nói
+Ai!?-Hakkai
+Bọn mày không định nói gì sao Koko,Inui-Kisaki giơ súng về phía hai người họ
+Sao mày lại nghĩ bọn tao biết chứ-Inui khó chịu nói
+Bọn mày sau khi bị bắt đó đã ở đâu, tại lúc đi về lại vui vẻ đến vậy, khi vị bác sĩ kia nói về tình trạng của em ấy bọn mày đã không tỏ ra chút khó hiểu gì cả mà còn tỏ ra là biết trước rồi vậy.Thế nên tao đoán mày đã biết từ lâu em ấy là Michi và cũng biết được mọi chuyện của em ấy rồi, không những vậy còn hợp tác giúp em ấy diễn một vở kịch khiến cho bọn tao ngưng các hoạt động xấu lại đúng không-Kisaki cười nhẹ nói
+Mày sắc sảo quá rồi đó-Koko giơ tay tỏ vẻ đầu hàng
+Đúng bọn tao biết những chuyện đã xảy ra với em ấy nhưng không phải toàn bộ-Inui
+Tại bọn mày lại không nói cho bọn tao-Baji
+Vì em ấy căn dặn là không được phép để họ biết được việc em ấy còn sống và ngăn chặn vào chuyện xấu mà bọn mình đã làm-Koko
+Em ấy chỉ nói vậy chứ không nói gì về việc sẽ âm thầm rời đi sau khi xong việc với bọn mình cả-Inui
+Vậy tại sao năm qua em ấy đã ở đâu-Chifuyu
+Em ấy đã nằm trên bàn phẫu thuật suốt năm qua-Koko
+Ý mày là sao-Smiley
+Bọn mày còn nhớ cái lúc nhịp tim em ấy ngừng đập không, bọn mình đã rời đi để bác sĩ khâu lại vết thương cho em ấy, trong lúc chuẩn bị khâu lại vết thương thì tim em ấy bỗng nhiên đập trở lại, nó được coi như một kì tích vậy-Inui
+Vậy sau đó tại sao những bác sĩ lại không nói cho bọn mình-Angry
+Bọn mày có chấp nhận việc em ấy trở thành vật thí nghiệm để chế ra loại thuốc có thể loại bỏ lượng độc trong người em ấy ko, nó sẽ mang tới nhiều thất bại và đau đớn lên người em ấy và nếu họ thất bại em ấy sẽ chết vậy bọn mày có đồng ý để họ làm điều đó với em ấy không-Inui
+Tất nhiên là không, bởi bọn mày đâu muốn em ấy phải chịu những thí nghiệm đau đớn đó đâu-Koko
+Nhưng những vị bác sĩ đó vẫn muốn cứu lấy em ấy dù cơ hội vốn rất thấp, họ đã âm thầm tạo ra một phòng thí nghiệm riêng và đã để em ấy ở dưới đó.Mỗi ngày họ đều dành thời gian để nghiên cứu thuốc để cứu em ấy và họ đã thành công nhưng phải mất hai năm họ mới nghiên cứu ra được loại thuốc đó-Inui
+Họ đã tự ý làm mà không hỏi ý ai hết vậy-Kakuchou khó chịu nói
+Kệ đi miễn sao em ấy vẫn sống là được rồi-Inui cười nhẹ nói
+À còn một điều nữa nè, mặc dù số tuổi hiện tại của em ấy là nhưng do năm trôi qua cơ thể em ấy đã dừng phát triển nên có thể nói: em ấy vẫn mới tuổi thôi đó-Koko cười đểu nói
+Không sao vẫn đủ tuổi rồi mà-Hamna cười đểu nói
+Mày bớt lại đi Hamna, còn một việc nữa tao không điều tra được ai tên là Naoto cả, mọi thông tin về tên đó đều được bảo mật hết rồi, bọn mày có biết gì về tên đó không-Kisaki nhìn sang Koko và Inui
+Không biết mặt, chỉ biết tên đó là một kẻ ở khu ngầm thường xuyên thu thập thông tin và bán nó thôi, hắn là một kẻ rất giỏi trong việc thu thập thông tin, ngay cả thông tin về chúng ta hắn đều nắm trong lòng bàn tay cả-Koko
+Nhưng hắn lại chỉ đưa thông tin đó cho một mình Michi mà thôi, tao nghĩ là nó cũng có tình cảm với em ấy rồi-Inui nắm chặt tay khó chịu nói
+Nếu mà giết hắn không biết Michi sẽ hận chúng ta không nhỉ-Mitsuya
+Cứ giết chết đi,tao không quan tâm em ấy có muốn hay không-Mikey nổi máu ghen nói
+Tao nghĩ không nên đâu-Kisaki
+Tại sao!!??-Hanma
+Thông tin của chúng ta mà hắn còn có được một cách dễ dàng vậy thì có nghĩa là những thông tin khác hắn sẽ đều lấy được thôi, nói tóm lại hắn là một con tốt rất có ích cho chúng ta sau này-Kisaki
+Nhưng mày nghĩ hắn sẽ ngoan ngoãn mà theo phe ta sao-Rindou
+Hắn có tình cảm với Michi thì chúng ta sẽ sử dụng tình cảm đó để ép hắn là được-Kisaki
+Như vậy là hơi nhẫn tâm đó-Ran cười thích thú
+Vậy bọn mày định là sẽ giam em ấy dưới đó mãi sao-Mitsuya
+Tất nhiên, như vậy thì em ấy sẽ không gặp phải nguy hiểm gì nữa, cũng đồng thời giúp em ấy ở bên cạnh chúng ta mà thôi-Mikey cười nhẹ nói
+Lỡ em ấy phản kháng thì sao-Draken
+Việc đó mày không cần lo, chiếc vòng chân kia sẽ không để cho em ấy chạy trốn được đâu, nó được chế tạo ra để dành riêng cho em ấy mà-Kisaki cười nham hiểm nói
+Em ấy sẽ không có sự lựa chọn nào đâu, nếu em ấy không muốn vậy cứ ép em ấy là được-Mikey nở nụ cười đầy sự ác ý trong đó
-Hiện giờ sự tự do của một thiên thần đều do họ quyết định, mạng sống của em cũng đều do họ quyết định, họ đã đánh mất em một lần sẽ không bao giờ có lần hai đâu, cho dù việc làm hiện tại có làm em hận họ đi nữa họ cũng chẳng thèm quan tâm đâu
________________________________________________________________________________
Hết
-Đọc zui zẻ, chap này hơi nhàm -_-
/