"Oi Mikey,sao nay về sớm thế?"
Một cậu bé cao hơn một chút.Mái tóc đen ngắn được chẻ đôi.Mắt hổ phách và có một cái răng nhọn lên tiếng hỏi Mikey.
Mikey nghi hoặc hỏi lại:
"Mày không biết hả Baji?Mới có học viên mới nên đến xem thôi."
Cậu bé được gọi là Baji ấy vờ ngạc nhiên rồi lại cười cười nói:
"Ồ!Không biết ai lại khiến Mikey hứng thú nhỉ?"
Nói rối Baji theo chân Mikey đến võ đường.Cùng lúc cậu mới thay đồ xong.Ông Sano dẫn Takemichi đến trước mặt mọi người.Ông nói:
"Được rồi!Để ta giới thiệu,đây là Hanagaki Takemichi từ giờ sẽ là học viên mới của võ đường."
Baji nhìn Takemichi rồi nhận xét đúng một câu "lùn y chang Mikey".Nhưng cậu bé đó lại có mái tóc xù vàng như mặt trời.Khuôn mặt dưới bị che đi bởi chiếc khẩu trang kia.Sao Mikey lại hứng thú nhỉ?Thấy cũng bình thường mà?
Ông Sano nói tiếp:
"Được rồi,mọi người bắt đầu tập đi,Takemichi cháu lại đây ông chỉ cho vài động tác cơ bản trước."
"Vâng!"
Cậu lon ton chạy lại chỗ ông.Ông chỉ cậu từng chi tiết về động tác và cách đứng.Cậu nhanh chóng tiếp thu và thực hành một cách dễ dàng.Ông Sano khen cậu có tài năng về võ chỉ yêu hơn Mikey thôi.
Cậu chỉ đơn giản nghĩ chắc là nhờ sự ban phúc của Kami-sama thôi.
"Cháu có tài năng đấy Takemichi,bây giờ cháu thử tập đá nhé,ông sẽ chỉ cháu cách đá cơ bản trước."
Đang nói thì ông nhìn về phía Mikey và Baji đang đứng nhìn cậu nãy giờ.Ông nói:
"Thằng Mikey và Baji thay đồ tập đi còn đứng chỗ đó làm gì thế?"
Nghe ông Sano nói vậy,cậu giật mình mà từ từ quay sang nhìn thì bắt gặp ánh mắt của Mikey đang nhìn cậu chằm chằm.
Hình như có gì đó lạ lạ?Nhìn người đó hơi quen?Trong vô thức cậu nói:
"Cậu bạn hồi nãy nè."
"Hửm?Cháu gặp Mikey rồi à?"
"Vâng,lúc đi đến đây thì cháu có đi ngang qua cậu ấy,không ngờ đó là cháu của ông."
Ồ hóa ra hồi nãy cậu có để ý hắn-tiếng lòng Mikey.Ông Sano cũng khá ngạc nhiên về cuộc mặt này nhưng cũng bình tĩnh nói tiếp:
"Được rồi,hai đứa đi gặp võ đi,còn Takemichi lại đây ông chỉ cách đá."
Ông quắc tay gọi một anh trong võ đường,nhờ anh cầm bao để cậu đá.Ông chỉ cậu tư thế chuẩn bị và những điểm yếu trên cơ thể.
Khá dễ!Ông nói là có rất nhiều cách đá khác nhau,mỗi cách đá phải điều chỉ cho đón đá nhắm chúng đích điểm.Cậu có thể đá thử,cách đá thì tùy chọn,cậu vào tư thế sẵn sàng.
Cậu nghĩ:
/Đá giống cú hồi nãy vậy,vì cú đó là nhẹ nhất!/
Ôn Sano nói lớn:
"Được rồi Takemichi cháu đá đi!"
Ông nói lớn khiến nhiều sự chú ý hướng về cậu.Cậu chạy lên xoay người đá không trúng bao....nhưng lại trúng thái dương của cái anh kia.Do quên chỉnh lực nên cú đó khá đau.Cái anh kia đau đớn ngã xuống.
Cậu hốt hoảng nói:
"Á!Em xin lỗi anh!Anh có sao không?Em...em thật lòng xin lỗi."
Cậu hốt hoảng,tay chân quơ quơ miệng không ngừng nói xin lỗi.Nhưng cậu không biết rằng có rát nhiều ánh mắt bất ngờ đang nhìn về phía cậu nhất là ông Sano,không ngờ cậu lại có thể vật một người lớn gấp đôi mình.Đây chắc là thiên tài rồi!
Cái anh bị vật kia cẩn thận đứng dậy,nói không sao để trấn an cậu.Nhục vãi!Bị một người bé hơn mình vật ngã trong khi mình học ở đây cũng gần năm!
Một lúc sau ông Sano nói lớn:
"Được rồi,buổi học đến đây là kết thúc!"
Những học viên that đồ rồi ngồi đợi phụ huynh đến rước.Cậu cũng thay đồ ngồi nhìn từng người ra về.Mẹ cậu nói là vì có việc bận nên cậu sẽ ở đây đến chiều hoặc tối lận.Ngồi một hồi mọi người cũng đã về hết,chỉ còn không gian tĩnh lặng.Tại sao cậu ngồi đây làm gì?Sao không ngồi chỗ khác?
Đơn giản là vì chỗ này rất rộng cậu lại là kẻ mù đường nên cứ ngồi yên thôi,tí lạc là chết toi.
Đang ngồi thẫn thờ thì giọng nói có vài phần ngạo mạng vang lên:
"Oi,mày là học viên mới à?"
______________________________
Bộ truyện này tôi có bẻ lái hay không thì mọi người đoán xem nhé:)))
Nhớ mua thẻ bảo hiểm vào=)