Kise Ryota đi ngang qua sân bóng rổ.
Một thiếu niên tập bóng liên tục, không giây phút nào ngừng nghỉ.
Cho dù không vô quả nào vẫn kiên trì.
Kỹ thuật không có, cố gắng cỡ nào cũng ko được.
Kise nhíu mày, tại sao cậu vẫn không chịu bỏ cuộc, Kurokocchi?
"Kurokocchi iiii" Kise mỉm cười, ném balo xuống ghế dài.
"Kise-kun?" Thiếu niên xoay người, thở dốc.
Đôi mắt màu lam loé lên tia sáng.
"Cậu chơi một mình hả?" Kise biết rõ còn cố tình hỏi.
"Đúng vậy.
Hôm nay Ogiwara-kun bận việc."
"Ogiwara Shigehiro..." Kise lẩm bẩm rồi nhìn Kuroko.
"Cậu có ngại nếu tớ chơi cùng không?"
Kuroko vui vẻ mong đợi nhưng rất nhanh lại ỉu xỉu.
"Nhưng...nhưng mà...!Kise-kun biết kỹ thuật của tớ rất tệ, cậu..."
Kise cười sán lạn theo thói quen.
"Có gì đâu.
Bóng rổ chơi cũng nhau mowia thú vị, phải không Kurokocchi?"
Dù sao Kise cũng đang nhàm chán, kiếm gì đó chơi.
Với lại ai sẽ so đo chơi nghiêm túc với tên nhóc không có kỹ thuật nào.
Hắn nghĩ như thế, mà cũng không biết rằng nụ cười công nghiệp của hắn lại xoa dịu nội tâm u tối mờ mịt lúc này của Kuroko.
"Cảm ơn Kise-kun."
Kuroko cười chân thành khiến Kise có chút hổ thẹn, xấu hổ vì thái độ của bản thân.
Kise nghĩ cũng đúng, nhóc này chơi nghiêm túc nhưng kết quả lại không có gì khả quan.
Hắn thấy Kuroko dùng sức, thở hổn hển.
Kise hơi mềm lòng.
Vì thế khi Kuroko một lấn nữa tấn công, Kise giả vờ chặn lại rồi để cho Kuroko đột phá thành công.
Hắn nghĩ mình tốt bụng lắm...!
Kuroko ngừng lại, Kise nóng vội nhìn Kuroko bỏ qua cơ hội do hắn ban tặng.
"Kise-kun..."
"Hả?"
"Có phải vì tớ quá kém cỏi nên cậu mới không muốn nghiêm túc chơi cùng tớ?"
Kuroko ủy khuất nói.
"Không, không phải đâu."
"Vậy sao cậu lại cố tình nhường tớ?"
Cậu ấy nhận ra hả? Kise không biết nên nói gì, đành cười gượng.
"Kurokocchi, tớ chỉ muốn cho cậu..."
"Kise-kun, nếu không muốn chơi bóng cùng tớ thì xin đừng miễn cưỡng."
Kuroko cố trầm giọng.
"Có mà...!Kurokocchi".
Kise vội vàng nói.
Đúng là hắn không có hứng thú one on one với kẻ yếu kém nhưng đối với Kurokocchi hắn muốn ở bên cạnh cậu, dù là làm gì đi nữa.
"Vậy thì, mong cậu nghiêm túc dùng sức chơi với tớ".
Kise khó hiểu nhìn cậu.
"Chỉ là chơi đùa thôi mà."
"Kise-kun cho rằng tớ ở đây chỉ là chơi cho vui sao? Xin lỗi, nếu cậu nghĩ như vậy, tớ không muốn chơi bóng cùng cậu."
Kuroko rất tức giận.
Kise im lặng, hắn không nghĩ tới Kurokocchi sẽ tức giận.
Cậu ấy tính cách cũng thật quật cường.
Kise tuy không dành lòng nhưng cũng không chậm trễ nữa.
Hắn nghiêm túc chặn Kuroko, chờ cậu bị đả kích mà thất vọng.
Vốn tưởng rằng sẽ thấy Kuroko gục ngã mà cúi đầu, thế mà Kise ngạc nhiên khi ánh mắt Kuroko sáng bừng vui vẻ.
"Quả nhiên, Kise-kun rất mạnh." Kuroko lộ ra tươi cười, nội tâm hưng phấn lắm.
Kise ngây ngẩn cả người.
"Kise-kun cứ tiếp đi, không cần để ý tớ."
Một lần, hai lần, ba lần......!
Vì cái gì, vì cái gì, rõ ràng một lần lại một lần bị vượt, một lần lại một lần bại bởi Kise.
Vì sao cậu lại càng ngày càng vui vẻ.
Rõ ràng biết không có khả năng thắng, càng thêm nỗ lực.
Kise nhìn Kuroko, đối phương ngay cả trong mắt cũng mang theo ý cười.
Hắn không hiểu được, Kuroko Tetsuya, cậu rốt cuộc là người thế nào?
"A." Một tiếng kêu nhỏ đem Kise đang suy nghĩ kéo trở về, Kise vội vàng hướng Kuroko đi đến.
"Kurokocchi, cậu không sao chứ? Làm sao vậy?"
Ngã trên mặt đất, Kuroko miễn cưỡng ngồi dậy, cậu mặt vô biểu tình nhìn Kise.
"Kise-kun, tớ không có việc gì, chỉ là không còn sức lực, cậu có thể đỡ tớ không?"
Kise lại là sửng sốt......!Thể lực tiêu hao đã tới trình độ này sao? Hắn duỗi tay đem Kuroko kéo đứng dậy, Kuroko hai chân bị sưng, đứng dậy không nổi......!Sau đó, cậu vô tội mà nhìn về phía Kise.
Kise ngơ ngác nhìn cặp mắt màu lam, một vài giây mới phản ứng.
"Kurokocchi muốn tớ giúp hả?".
"Đúng vậy.
Kise-kun đỡ tớ đến cái băng ghế kia ngồi nghỉ là được."
Kise sảng khoái đáp ứng cậu, mừng rỡ.
"Kise-kun, cậu đừng ôm tớ với tư thế công chúa của nữ sinh này."
" Như thế tiện hơn mà."
Bất tri bất giác Hoàng hôn đã hạ xuống, trên băng ghê dài lam đỏ ngồi cạnh nhau.
"Lý do khiến cậu luôn liều mạng như thế này là gì?" Kise hỏi Kuroko với ánh mắt phức tạp.
"Rõ ràng cậu biết không thể thắng tớ, nhưng vẫn luôn dùng hết sức, không hề bỉ cuộc."
"Bởi vì có thể lại một lần cùng Kise-kun chơi bóng rổ, tớ vui vẻ." trong mắt Kuroko phản chiếu hình ảnh Kise.
"Lại một lần?" Không biết vì cái gì, nhìn Kuroko giờ phút này tươi cười, Kise ôm ngực, đột nhiên tim đập nhanh hơn.
...........!
" Midorima-kun thật là lợi hại."
"Hừ, tôi ném rổ tuyệt đối sẽ không sai lầm."
"Cái kia, Midorima-kun có thể lại làm một lần không?"
"Lại một lần? Kuroko cậu muốn làm gì?"
"Bởi vì tớ muốn xem lại Midorima-kun ném rổ."
Midorima từ cửa hàng tiện lợi đi ra, nghiêm túc trên khuôn mặt có chút biến hóa.
Gần đây hắn nằm mơ số lần càng thêm thường xuyên, đây là có chuyện gì?.